Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 1346: Cấu Kết Với Tử Linh
Ngay tại lúc Tô Vũ ẩn núp.
Trước cửa đại viện, Đạo Thành nhìn chung quanh một lần, "Cửu Huyền, cảm giác được cái gì sao?"
Bên cạnh, Cửu Huyền lắc đầu, nàng khẽ nói: "Tử Linh? Hay là tử khí? Đạo Thành ca, chúng ta mau rời khỏi cổ thành đi, nơi này... rất khó chịu!"
Tiên tộc không thích cổ thành, cực kỳ không thích.
Ở nơi đây luôn nồng đậm tử khí, mà Tiên tộc lại là chủng tộc sinh cơ tràn đầy cho nên sẽ cảm thụ sẽ rõ rệt hơn các chủng tộc khác, cũng vì vậy mà sẽ thấy vô cùng khó chịu.
Đạo Thành không nói gì, nghĩ nghĩ chốc lát, trong lòng bàn tay hơi động một chút.
Từng viên thần văn hiển hiện, y hơi do dự, cuối cùng vẫn quyết định cắt một giọt máu tươi trên đầu ngón tay...
"Dừng tay!"
Bên cạnh, vị cường giả Sơn Hải đỉnh phong nổi nóng, tức giận quát: "Đừng để lộ máu, nó sẽ dẫn xuất Tử Linh!"
Đạo Thành biết, bất quá y vẫn nói: "Ta muốn tính thử xem hành động lần này có thuận lợi hay không, cổ thành có tử khí quấy nhiễu quá nặng, không dùng máu là không được."
Gã cường giả Sơn Hải đỉnh phong nọ chưa kịp quản y.
Đúng vào lúc này, cuối con đường, một cái bóng vô thanh vô tức xuất hiện.
Chậm rãi đi về phía đám người Đạo Thành.
Tử Linh!
Thống lĩnh Huyền Khải tộc rất sốt ruột, nhưng gã không thể không giải quyết Tử Linh nọ, may mắn chỉ là một giọt máu yếu ớt, hẳn không phải là Tử Linh quá cường đại. Gã nhìn về phía cường giả hắc giáp mới vào Sơn Hải, trầm giọng nói: "Đi, dùng cổ thành lệnh dẫn nó đi!"
Vị hắc giáp Sơn Hải nhất trọng đáp lời, sau đó cấp tốc bay ra, trong tay xuất hiện một tấm cổ thành lệnh, Tử Linh mới tới hơi có điểm chần chờ, nhưng vị cường giả Sơn Hải thì đã cấp tốc đi xa.
Một lát sau, Tử Linh do dự một chút rồi cũng đi theo.
Thống lĩnh Huyền Khải tộc nhẹ nhàng thở ra, còn may Tử Linh này không quá mạnh, lại còn dựa theo bản năng làm việc chứ không phải những Tử Linh thực lực cường hãn. Nếu không, chúng cũng sẽ không chịu ảnh hưởng từ cổ thành lệnh cấp thấp này.
Gã nhìn về phía Đạo Thành, ánh mắt lộ ra ý lạnh: "Sứ giả, đừng thử lung tung nữa!"
Đạo Thành cười đáp: "Sẽ không đâu, Huyền Khải nhất tộc quả nhiên lợi hại!"
Y nhẹ nhàng tán thưởng một câu, biểu thị ra vẻ áy náy, sau đó Đạo Thành không xen vào nữa, đi tới đây đã khiến y cảm thấy không dễ chịu cho nên mới muốn bói toán một phen.
Thần văn nhiễm phải vết máu, không ngừng xoay tròn.
Một lát sau, ánh mắt Đạo Thành khẽ nhúc nhích, nhìn về phía thần văn tổ hợp thành quẻ tượng, không có hình ảnh xuất hiện, chỉ có một vệt máu đỏ.
Sắc mặt Đạo Thành hơi biến ảo, trầm giọng nói: "Tất cả cẩn thận một chút, quẻ tượng không tốt, xem ra lần hành động này có lẽ sẽ có một ít biến số và nguy cơ!"
Lời này vừa nói ra, Cửu Huyền vội vàng hỏi: "Đạo Thành ca, nguy cơ tới từ đâu?"
"Cái này... thì không thấy rõ ràng."
Đạo Thành lắc đầu, bói toán chỉ là suy diễn, không phải dự đoán tương lai, chỉ biết là gặp nguy hiểm, cụ thể tao ngộ nguy hiểm gì thì y cũng không rõ.
Nhưng lần này là quẻ hung.
Vị cường giả Sơn Hải đỉnh phong cũng không chủ quan, năng lực bói toán của Đạo Thành vẫn luôn nổi tiếng, nghe nói như thế thì gã bất giác cau mày: "Nguy hiểm sao? Cổ thành có rất nhiều nguy hiểm, chỉ biết là nguy hiểm thì rất khó đề phòng."
Chẳng lẽ muốn từ bỏ hành động đêm nay?
Gã hơi do dự.
Cổ thành có nhiều nguy hiểm, Tử Linh nguy hiểm, điều tra các gian phòng khả năng cũng sẽ gặp phải nguy hiểm, hoặc là đụng độ nguy cơ nào đó.
Đạo Thành nhìn quanh bốn phía một lượt, hít sâu một hơi rồi mới nói: "Cẩn thận một chút, có lẽ là do cổ thành ảnh hưởng, tóm lại một khi có vấn đề thì mọi người hãy tự tìm gian phòng trống tránh một lát."
"Muốn từ bỏ sao?" Thống lĩnh Huyền Khải tộc chần chờ nói: "Nếu quá mức nguy hiểm thì chúng ta cũng không cần nhất thời vội vã, nếu Tô Vũ thật sự tới thì ít nhất cũng phải ở lại đủ ba ngày, đến bây giờ cũng mới một ngày mà thôi."
Đạo Thành cũng hơi do dự, nhưng rất nhanh y lại gạt đi: "Không, nguy cơ như thế này có lẽ mỗi ngày đều có, cẩn thận một chút là được."
Sau đó y lại tiếp tục: "Thành Khải tiền bối, ngươi là Sơn Hải đỉnh phong, Huyền Khải nhất tộc cũng là đại tộc Bách Cường, dù tiền bối có tao ngộ Nhật Nguyệt thì cũng có thể chống cự một lát, có phải không? "
"Vậy mong tiền bối tận lực đừng tách khỏi chúng ta!"
Thành Khải gật đầu.
Một đám người cấp tốc đi về hướng cửa thành, đêm nay, bọn hắn chuẩn bị đi tìm từng vòng từng vòng một, nhìn có vẻ số lượng nhiệm vụ nhiều nhưng trên thực tế cũng không tính quá khó.
Ngoại trừ cư dân thì người tới cổ thành cũng không đông.
Huyền Khải nhất tộc đã nắm giữ một vài tư liệu, kẻ tới từ hai ngày trước đều không cần quản, trọng điểm là loại bỏ những tên hôm qua hoặc là hôm nay mới vừa vào thành.
...
Tận đến lúc bọn họ rời đi, Tô Vũ vẫn không nhúc nhích mà tiếp tục ngụy trang.
Mặc dù bọn gia hỏa này đều đi rồi nhưng hắn đề phòng, dù sao bên kia cũng có một vị Sơn Hải đỉnh phong.
Mặt khác, hắn còn phải cẩn thận một chút, không biết bọn gia hỏa này có thứ gì cùng loại với ngọc cảm ứng hay không.
Tiên tộc cường hãn, bảo vật như vậy chưa chắc đã không có.
Tô Vũ ngụy trang thành gạch ngói, tiếp tục ẩn núp, không hề nhúc nhích.
Một lát sau, gã Sơn Hải trước đó đã rời đi lại trở về.
Chẳng những gã trở về mà sau lưng còn đi theo một con Tử Linh!
Chính là Tử Linh đã xuất hiện lúc nãy!
Tô Vũ chấn động trong lòng, bọn gia hỏa này có thể điều khiển Tử Linh sao?
Gã Sơn Hải cảnh dò xét bốn phía một phen, quay người cầm lấy cổ thành lệnh, nói mấy câu gì đó với Tử Linh, con Tử Linh nọ hơi giãy dụa, bất quá nhìn thấy cổ thành lệnh thì nó vẫn lựa chọn phục tùng.
Một lát sau, một cỗ tử khí nồng đậm từ trên thân Tử Linh lan ra.
Con Tử Linh nọ dọc theo đường đi, rục rịch bốn phía.
Gã Sơn Hải vội vàng tránh đi, mặc cho tử khí tràn ngập lan ra khắp nơi.
Tô Vũ ở trên nóc nhà cũng bị tử khí này ăn mòn đến.
Tốc độ rất nhanh!
Tử khí đang lan tràn trong thân thể!
Tử Linh đi tới đi lui trên đường phố năm sáu lần, hắc ám trên người có cảm giác như tiêu tán một chút, nó dần trở nên trong suốt.
Một lát sau, Tử Linh nọ biến mất hệt như khi nó xuất hiện, rất nhanh đã không còn thấy tung ảnh gì nữa.
Lại qua một lúc, bốn phía có thêm một số người, chính là những kẻ đã rời đi trước đó.
Những người này yên lặng nhìn con đường bị tử khí bao vây tràn ngập, Thành Khải nhìn về phía Đạo Thành đứng bên, lắc đầu nói: "Không có, tất cả phòng ốc xung quanh đều không có hắn vào ở, nếu hắn ở bên ngoài thì sẽ bị tử khí vây quanh, chốc lát thôi liền chết, dù không chết thì chẳng mấy chốc cũng sẽ có Tử Linh tìm tới hắn."
Đạo Thành khẽ nhíu mày, thật sự không có?
Y cảm giác có nguy hiểm nho nhỏ cho nên mới có một màn đi rồi lại về này.
Yên lặng chờ đợi một hồi, nếu có người, lúc này tử khí tràn ngập thì đại khái cũng đã thẩm thấu hết vào lục phủ ngũ tạng của đối phương.
Tô Vũ biết độn thuật, biết ẩn thân, cái này thì y cũng biết một chút.
Cho nên lúc nãy khi y cảm nhận được nguy cơ, y đã lập tức nghĩ tới việc phải chăng Tô Vũ gan lớn tới nỗi đã đến ẩn núp gần đây.
Nhưng bây giờ y lại cảm thấy hoài nghi.
"Chờ thêm một lát đi!"
Thành Khải vội vàng căn dặn: "Nơi đây tử khí nồng đậm, rất dễ dàng dẫn xuất Tử Linh cường đại, đợi thêm một lát thôi thì nhất định phải mau rời khỏi, chờ số lượng tử khí kia rút đi!"
Đạo Thành gật đầu.
Đại khái đợi thêm năm sáu phút, lúc này y mới lên tiếng: "Đi thôi!"
Lâu như vậy, dù cho đối phương có biện pháp chống cự tử khí thì cũng đã bị tử khí nhập thể.
Một đám người lúc này mới nhanh chóng rời đi.
Mà sau lưng, mơ hồ lại có Tử Linh xuất hiện.
Chính là bởi vì cảm nhận được nguy cơ nên mấy người bọn họ mới vội vã rút lui.
Bọn hắn vừa rời khỏi, Tô Vũ không ẩn núp thêm nữa, tốc độ nhanh kinh người, lóe lên một cái rồi tan biến, cấp tốc biến mất tại chỗ!
Xùy!
Lúc này trong thân thể hắn đã tràn ngập tử khí đến sắp không chịu được nữa.
Mà đúng vào thời khắc ấy, sau lưng có một con Tử Linh vô thanh vô tức xuất hiện.
Nó mau mắn đuổi kịp Tô Vũ, một đạo tử khí bắn về hướng hắn!
Tô Vũ giật mình hoảng hốt, thần văn chữ “Kiếp” nhảy dựng lên.
Hắn không dám trễ nãi, một cái chớp mắt đã chui vào một căn phòng không người.
Hắn vội lấy Thiên Nguyên khí ra, một lượng lớn Thiên Nguyên khí bao kín lấy cả người hắn.
Tiếng xèo xèo bên tai không dứt!
1 phần, 3 phần...
Lần này, tử khí quá nhiều, trọn vẹn tiêu hao gần 20 phần Thiên Nguyên khí thì Tô Vũ mới thanh trừ hết tử khí, bất quá nhục thân của hắn lúc bấy giờ cũng đã nhận được lợi ích cường hóa, mơ hồ bắt đầu hoàn thành 17 đúc.
Tô Vũ nghiến răng nghiến lợi!
Bọn gia hỏa kia quá cảnh giác.
Cũng có thủ đoạn thật là mạnh!
Không nghĩ tới thì ra chúng có thể cấu kết với Tử Linh!
Vạn Tộc Chi Kiếp
Trước cửa đại viện, Đạo Thành nhìn chung quanh một lần, "Cửu Huyền, cảm giác được cái gì sao?"
Bên cạnh, Cửu Huyền lắc đầu, nàng khẽ nói: "Tử Linh? Hay là tử khí? Đạo Thành ca, chúng ta mau rời khỏi cổ thành đi, nơi này... rất khó chịu!"
Tiên tộc không thích cổ thành, cực kỳ không thích.
Ở nơi đây luôn nồng đậm tử khí, mà Tiên tộc lại là chủng tộc sinh cơ tràn đầy cho nên sẽ cảm thụ sẽ rõ rệt hơn các chủng tộc khác, cũng vì vậy mà sẽ thấy vô cùng khó chịu.
Đạo Thành không nói gì, nghĩ nghĩ chốc lát, trong lòng bàn tay hơi động một chút.
Từng viên thần văn hiển hiện, y hơi do dự, cuối cùng vẫn quyết định cắt một giọt máu tươi trên đầu ngón tay...
"Dừng tay!"
Bên cạnh, vị cường giả Sơn Hải đỉnh phong nổi nóng, tức giận quát: "Đừng để lộ máu, nó sẽ dẫn xuất Tử Linh!"
Đạo Thành biết, bất quá y vẫn nói: "Ta muốn tính thử xem hành động lần này có thuận lợi hay không, cổ thành có tử khí quấy nhiễu quá nặng, không dùng máu là không được."
Gã cường giả Sơn Hải đỉnh phong nọ chưa kịp quản y.
Đúng vào lúc này, cuối con đường, một cái bóng vô thanh vô tức xuất hiện.
Chậm rãi đi về phía đám người Đạo Thành.
Tử Linh!
Thống lĩnh Huyền Khải tộc rất sốt ruột, nhưng gã không thể không giải quyết Tử Linh nọ, may mắn chỉ là một giọt máu yếu ớt, hẳn không phải là Tử Linh quá cường đại. Gã nhìn về phía cường giả hắc giáp mới vào Sơn Hải, trầm giọng nói: "Đi, dùng cổ thành lệnh dẫn nó đi!"
Vị hắc giáp Sơn Hải nhất trọng đáp lời, sau đó cấp tốc bay ra, trong tay xuất hiện một tấm cổ thành lệnh, Tử Linh mới tới hơi có điểm chần chờ, nhưng vị cường giả Sơn Hải thì đã cấp tốc đi xa.
Một lát sau, Tử Linh do dự một chút rồi cũng đi theo.
Thống lĩnh Huyền Khải tộc nhẹ nhàng thở ra, còn may Tử Linh này không quá mạnh, lại còn dựa theo bản năng làm việc chứ không phải những Tử Linh thực lực cường hãn. Nếu không, chúng cũng sẽ không chịu ảnh hưởng từ cổ thành lệnh cấp thấp này.
Gã nhìn về phía Đạo Thành, ánh mắt lộ ra ý lạnh: "Sứ giả, đừng thử lung tung nữa!"
Đạo Thành cười đáp: "Sẽ không đâu, Huyền Khải nhất tộc quả nhiên lợi hại!"
Y nhẹ nhàng tán thưởng một câu, biểu thị ra vẻ áy náy, sau đó Đạo Thành không xen vào nữa, đi tới đây đã khiến y cảm thấy không dễ chịu cho nên mới muốn bói toán một phen.
Thần văn nhiễm phải vết máu, không ngừng xoay tròn.
Một lát sau, ánh mắt Đạo Thành khẽ nhúc nhích, nhìn về phía thần văn tổ hợp thành quẻ tượng, không có hình ảnh xuất hiện, chỉ có một vệt máu đỏ.
Sắc mặt Đạo Thành hơi biến ảo, trầm giọng nói: "Tất cả cẩn thận một chút, quẻ tượng không tốt, xem ra lần hành động này có lẽ sẽ có một ít biến số và nguy cơ!"
Lời này vừa nói ra, Cửu Huyền vội vàng hỏi: "Đạo Thành ca, nguy cơ tới từ đâu?"
"Cái này... thì không thấy rõ ràng."
Đạo Thành lắc đầu, bói toán chỉ là suy diễn, không phải dự đoán tương lai, chỉ biết là gặp nguy hiểm, cụ thể tao ngộ nguy hiểm gì thì y cũng không rõ.
Nhưng lần này là quẻ hung.
Vị cường giả Sơn Hải đỉnh phong cũng không chủ quan, năng lực bói toán của Đạo Thành vẫn luôn nổi tiếng, nghe nói như thế thì gã bất giác cau mày: "Nguy hiểm sao? Cổ thành có rất nhiều nguy hiểm, chỉ biết là nguy hiểm thì rất khó đề phòng."
Chẳng lẽ muốn từ bỏ hành động đêm nay?
Gã hơi do dự.
Cổ thành có nhiều nguy hiểm, Tử Linh nguy hiểm, điều tra các gian phòng khả năng cũng sẽ gặp phải nguy hiểm, hoặc là đụng độ nguy cơ nào đó.
Đạo Thành nhìn quanh bốn phía một lượt, hít sâu một hơi rồi mới nói: "Cẩn thận một chút, có lẽ là do cổ thành ảnh hưởng, tóm lại một khi có vấn đề thì mọi người hãy tự tìm gian phòng trống tránh một lát."
"Muốn từ bỏ sao?" Thống lĩnh Huyền Khải tộc chần chờ nói: "Nếu quá mức nguy hiểm thì chúng ta cũng không cần nhất thời vội vã, nếu Tô Vũ thật sự tới thì ít nhất cũng phải ở lại đủ ba ngày, đến bây giờ cũng mới một ngày mà thôi."
Đạo Thành cũng hơi do dự, nhưng rất nhanh y lại gạt đi: "Không, nguy cơ như thế này có lẽ mỗi ngày đều có, cẩn thận một chút là được."
Sau đó y lại tiếp tục: "Thành Khải tiền bối, ngươi là Sơn Hải đỉnh phong, Huyền Khải nhất tộc cũng là đại tộc Bách Cường, dù tiền bối có tao ngộ Nhật Nguyệt thì cũng có thể chống cự một lát, có phải không? "
"Vậy mong tiền bối tận lực đừng tách khỏi chúng ta!"
Thành Khải gật đầu.
Một đám người cấp tốc đi về hướng cửa thành, đêm nay, bọn hắn chuẩn bị đi tìm từng vòng từng vòng một, nhìn có vẻ số lượng nhiệm vụ nhiều nhưng trên thực tế cũng không tính quá khó.
Ngoại trừ cư dân thì người tới cổ thành cũng không đông.
Huyền Khải nhất tộc đã nắm giữ một vài tư liệu, kẻ tới từ hai ngày trước đều không cần quản, trọng điểm là loại bỏ những tên hôm qua hoặc là hôm nay mới vừa vào thành.
...
Tận đến lúc bọn họ rời đi, Tô Vũ vẫn không nhúc nhích mà tiếp tục ngụy trang.
Mặc dù bọn gia hỏa này đều đi rồi nhưng hắn đề phòng, dù sao bên kia cũng có một vị Sơn Hải đỉnh phong.
Mặt khác, hắn còn phải cẩn thận một chút, không biết bọn gia hỏa này có thứ gì cùng loại với ngọc cảm ứng hay không.
Tiên tộc cường hãn, bảo vật như vậy chưa chắc đã không có.
Tô Vũ ngụy trang thành gạch ngói, tiếp tục ẩn núp, không hề nhúc nhích.
Một lát sau, gã Sơn Hải trước đó đã rời đi lại trở về.
Chẳng những gã trở về mà sau lưng còn đi theo một con Tử Linh!
Chính là Tử Linh đã xuất hiện lúc nãy!
Tô Vũ chấn động trong lòng, bọn gia hỏa này có thể điều khiển Tử Linh sao?
Gã Sơn Hải cảnh dò xét bốn phía một phen, quay người cầm lấy cổ thành lệnh, nói mấy câu gì đó với Tử Linh, con Tử Linh nọ hơi giãy dụa, bất quá nhìn thấy cổ thành lệnh thì nó vẫn lựa chọn phục tùng.
Một lát sau, một cỗ tử khí nồng đậm từ trên thân Tử Linh lan ra.
Con Tử Linh nọ dọc theo đường đi, rục rịch bốn phía.
Gã Sơn Hải vội vàng tránh đi, mặc cho tử khí tràn ngập lan ra khắp nơi.
Tô Vũ ở trên nóc nhà cũng bị tử khí này ăn mòn đến.
Tốc độ rất nhanh!
Tử khí đang lan tràn trong thân thể!
Tử Linh đi tới đi lui trên đường phố năm sáu lần, hắc ám trên người có cảm giác như tiêu tán một chút, nó dần trở nên trong suốt.
Một lát sau, Tử Linh nọ biến mất hệt như khi nó xuất hiện, rất nhanh đã không còn thấy tung ảnh gì nữa.
Lại qua một lúc, bốn phía có thêm một số người, chính là những kẻ đã rời đi trước đó.
Những người này yên lặng nhìn con đường bị tử khí bao vây tràn ngập, Thành Khải nhìn về phía Đạo Thành đứng bên, lắc đầu nói: "Không có, tất cả phòng ốc xung quanh đều không có hắn vào ở, nếu hắn ở bên ngoài thì sẽ bị tử khí vây quanh, chốc lát thôi liền chết, dù không chết thì chẳng mấy chốc cũng sẽ có Tử Linh tìm tới hắn."
Đạo Thành khẽ nhíu mày, thật sự không có?
Y cảm giác có nguy hiểm nho nhỏ cho nên mới có một màn đi rồi lại về này.
Yên lặng chờ đợi một hồi, nếu có người, lúc này tử khí tràn ngập thì đại khái cũng đã thẩm thấu hết vào lục phủ ngũ tạng của đối phương.
Tô Vũ biết độn thuật, biết ẩn thân, cái này thì y cũng biết một chút.
Cho nên lúc nãy khi y cảm nhận được nguy cơ, y đã lập tức nghĩ tới việc phải chăng Tô Vũ gan lớn tới nỗi đã đến ẩn núp gần đây.
Nhưng bây giờ y lại cảm thấy hoài nghi.
"Chờ thêm một lát đi!"
Thành Khải vội vàng căn dặn: "Nơi đây tử khí nồng đậm, rất dễ dàng dẫn xuất Tử Linh cường đại, đợi thêm một lát thôi thì nhất định phải mau rời khỏi, chờ số lượng tử khí kia rút đi!"
Đạo Thành gật đầu.
Đại khái đợi thêm năm sáu phút, lúc này y mới lên tiếng: "Đi thôi!"
Lâu như vậy, dù cho đối phương có biện pháp chống cự tử khí thì cũng đã bị tử khí nhập thể.
Một đám người lúc này mới nhanh chóng rời đi.
Mà sau lưng, mơ hồ lại có Tử Linh xuất hiện.
Chính là bởi vì cảm nhận được nguy cơ nên mấy người bọn họ mới vội vã rút lui.
Bọn hắn vừa rời khỏi, Tô Vũ không ẩn núp thêm nữa, tốc độ nhanh kinh người, lóe lên một cái rồi tan biến, cấp tốc biến mất tại chỗ!
Xùy!
Lúc này trong thân thể hắn đã tràn ngập tử khí đến sắp không chịu được nữa.
Mà đúng vào thời khắc ấy, sau lưng có một con Tử Linh vô thanh vô tức xuất hiện.
Nó mau mắn đuổi kịp Tô Vũ, một đạo tử khí bắn về hướng hắn!
Tô Vũ giật mình hoảng hốt, thần văn chữ “Kiếp” nhảy dựng lên.
Hắn không dám trễ nãi, một cái chớp mắt đã chui vào một căn phòng không người.
Hắn vội lấy Thiên Nguyên khí ra, một lượng lớn Thiên Nguyên khí bao kín lấy cả người hắn.
Tiếng xèo xèo bên tai không dứt!
1 phần, 3 phần...
Lần này, tử khí quá nhiều, trọn vẹn tiêu hao gần 20 phần Thiên Nguyên khí thì Tô Vũ mới thanh trừ hết tử khí, bất quá nhục thân của hắn lúc bấy giờ cũng đã nhận được lợi ích cường hóa, mơ hồ bắt đầu hoàn thành 17 đúc.
Tô Vũ nghiến răng nghiến lợi!
Bọn gia hỏa kia quá cảnh giác.
Cũng có thủ đoạn thật là mạnh!
Không nghĩ tới thì ra chúng có thể cấu kết với Tử Linh!
Vạn Tộc Chi Kiếp
Đánh giá:
Truyện Vạn Tộc Chi Kiếp
Story
Chương 1346: Cấu Kết Với Tử Linh
6.0/10 từ 2 lượt.