Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 1017: Cười Tươi Khoan Khoái, Không Có Mấy Kẻ Là Người Tốt!
Mặc dù thấy lạ nhưng lúc này cũng không dễ hỏi thêm, Chu Thiên Đạo tính toán một hồi mới lên tiếng hỏi: "Cứ như vậy đi, khả năng là sẽ thật sự câu đến Nhật Nguyệt, Tô Vũ, ngươi còn bao lâu nữa thì có khả năng đột phá? Có cần ta trợ giúp gì không?"
Tô Vũ tính toán một thoáng, rất nhanh bèn đáp: "Ba ngày sau là được, cho mọi người một chút thời gian chuẩn bị, cũng cho ta thêm thời gian, thiên hàng dị tượng... lần này chỉ sợ ta sẽ nổi danh!"
Hắn cười phì một tiếng, Ngưu Bách Đạo cũng cười nói: "Tiểu tử nhà ngươi đúng là, đến lúc đó nếu thật sự dẫn tới thiên địa dị tượng thì mới quả là thú vị!”
"Làm sao có thể..."
Chu Thiên Đạo không cho là đúng, nhưng đang nói thì bất chợt ông khựng lại.
Ngưu Bách Đạo ngồi cạnh ông cũng cứng ngắc cả người.
Biết gì không?
Không thể nào!
Người ta phá cảnh Sơn Hải mới có, Tô Vũ nhà ngươi... Không đến mức đó chứ!
Có điều ngọc cảm ứng siêu cấp đã đánh giá thực lực của Tô Vũ bây giờ là Lăng Vân cảnh, liệu có khi nào...
Tô Vũ nhìn dáng vẻ muốn nói rồi lại thôi của hai người đối diện, lộ vẻ nghi ngờ, làm gì thế?
Nhìn ta làm gì?
Ngưu Bách Đạo nhìn thoáng qua Chu Thiên Đạo, rầu rĩ nói: "Chuẩn bị dị tượng giả đi! Mặc kệ thật hay giả... Đều cho thành giả!"
Đậu mợ, sẽ không tới thật đó chứ?
Được rồi, không quan tâm là thật giả, nhất định đều phải coi là giả.
Bằng không thì thật sự sẽ xảy ra vấn đề lớn.
...
Thương lượng với hai vị Nhật Nguyệt cường giả một hồi, Tô Vũ cũng cảm thấy yên lòng hơn hẳn.
Không cần phải ngày ngày phòng trộm!
Chặt ngang móng vuốt của ngươi, để cho các ngươi khỏi nhìn ta chằm chằm, lần sau không dám ho he nữa!
Đương nhiên, lần sau còn dám thì có thể sẽ là vô địch.
Mọi người biết rõ trong lòng, bất quá không quan trọng, vô địch vạn tộc thực sự có can đảm vào Nhân cảnh thì đã sớm bạo phát đại chiến, Nhân cảnh nhiều vô địch như thế cũng không phải để ăn chay, đánh tới cửa nhà còn không giải quyết, nhân tộc cũng không còn cách nào lăn lộn tiếp được nữa.
Tâm tình Tô Vũ không tệ, chỉ là lần sau lại có Thiên Nguyên khí nữa thì không dễ lừa gạt.
Chẳng lẽ lần sau lại nói, kỳ thật bên trong Long Giác hạp không chỉ có một viên cầu này, mà vẫn còn một viên cầu khác, chẳng qua lần trước ta còn giấu lại, chưa đưa ra?
...
Nói xong mọi sự, Tô Vũ rời khỏi đình lâu.
Cách đó không xa, ba đầu Đại Yêu cùng gã Hứa Bân tụ tập tán gẫu cùng một chỗ, Tô Vũ đi tới, Hứa Bân lúc này đã biến trở lại thành nam nhân, bất nam bất nữ, Tô Vũ cũng lười quản gã.
Nhưng đối với thần văn của gã thì hắn cũng có mấy phần tò mò.
Thần văn chuyên để che giấu trộm đồ, biến hóa thân phận kia cảm giác cũng không tệ.
Đương nhiên, biến thành nữ nhân thì thôi đi.
"Tô nghiên cứu viên..."
Hứa Bân hết sức khách khí, nở nụ cười, Tô Vũ liếc mắt nhìn gã, bình tĩnh nói: "Cười tươi khoan khoái, không có mấy kẻ là người tốt!"
"..."
Phía sau, nụ cười của Chu Thiên Đạo cùng Ngưu Bách Đạo cứng ở trên mặt, không ngờ tiểu tử nhà ngươi lại cảm thấy kẻ tươi cười vui vẻ thì không phải người tốt.
Lý lẽ này ở đâu ra vậy?
Vậy chúng ta thường xuyên cười với ngươi thì ngươi nghĩ như thế nào?
Tô Vũ mặc kệ họ nghĩ gì, người này nếu đã bị bắt tới, vậy liền thiếu đi mấy phần kính ý, có là Sơn Hải cũng mặc kệ!
Nghe nói gã lại còn là vì mình mà tới.
"Ngươi nhận nhiệm vụ ở đâu?"
"Đi thương hội thì có tiếp xúc với đối phương..."
Tô Vũ khẽ gật đầu, đoạn nói: "Ta có thể phát nhiệm vụ không? Tại Vạn Tộc giáo, hãy nói là Nguyên Thần khiếu của ta có chút kết quả, tin tức vẫn chưa công khai, công bố cho người ta đánh cắp tư liệu, báo giá cao chút, 500 ngàn hay 1 triệu điểm cống hiến đều được."
Hứa Bân kinh ngạc nhìn hắn, cao như vậy, không sợ khiến chính ngươi bị giày vò tới chết à?
"Có thể phát không?"
Hứa Bân thận trọng đáp: "Có thể, thế nhưng giá cao như vậy thì chỉ sợ có không ít Nhật Nguyệt đều cảm thấy hứng thú."
"Vậy cứ tới đi!"
Tô Vũ cười khẽ: "Tốt nhất là khiến hết thảy Nhật Nguyệt đều đến, dĩ nhiên, tại Vạn Tộc giáo, ngươi có đủ tín lực đó không?"
Đừng để cho người ta hoài nghi ngươi.
Hứa Bân cẩn thận nói: "Ta ở Vạn Tộc giáo vẫn còn có chút tên tuổi, dĩ nhiên, ta không phải Vạn Tộc giáo đồ, ta chỉ là kẻ làm ăn đứng giữa, giúp đỡ xử lý một vài thứ không tiện xử lý mà thôi..."
Tô Vũ gật đầu, "Hiểu rõ, Vạn Tộc giáo giết người cướp của, các ngươi chuyên giúp đỡ xử lý, chuyển đổi thành công huân hoặc là điểm cống hiến mà chúng cần, ta từng nghe nói rồi. Loại như các ngươi... kỳ thật cũng nên giết! Không có các ngươi, bọn chúng giết người cũng không dám trương dương, giết người mà không có chỗ tốt, ai còn dám giết? Ngươi nghĩ đám như các ngươi không giết người nên sẽ là người tốt sao?"
Hắn khịt mũi coi thường!
Tựa như Tô Vũ vậy, hắn không mua nhiều Phá Sơn ngưu tinh huyết thì Phá Sơn ngưu chưa chắc sẽ chết nhiều như bấy lâu nay.
Đạo lý đồng dạng mà thôi!
Phá Sơn ngưu nhất tộc hận Tô Vũ, muốn giết Tô Vũ, Tô Vũ không cảm thấy ủy khuất, không cảm thấy oan uổng.
Còn về loại người như Hứa Bân, như nhau cả.
Giết cũng không vô tội!
Hứa Bân không dám nhiều lời, Tô Vũ tại Đại Minh phủ có địa vị rất cao, Chu Thiên Đạo, Ngưu Bách Đạo đều ôm thái độ khác biệt đối với hắn. Địa vị của hắn tại Đại Minh phủ nghiêm ngặt mà nói thì còn cao hơn so với đám điện hạ Chu gia kia.
Đương nhiên, không phải là Chu Thiên Đạo thân thiết với Tô Vũ hơn con cháu của mình, có điều nhìn từ mặt lợi ích thì giá trị của Tô Vũ cao hơn so với những người khác nhiều lắm.
Nhưng chỉ như vậy cũng đủ rồi, Hứa Bân không dám đối đầu, bằng không thì chết cũng không biết gã chết như thế nào.
Tô Vũ cười nói: "Hứa hội trưởng làm việc có danh tiếng không nhỏ, danh xưng không có gì không thể trộm, vậy nên nếu nhiệm vụ này phát ra, có phải là sẽ lộ ra rằng ngươi quá vô năng rồi không?"
Hứa Bân vội vàng nói: "Không sao, dù bản lãnh lớn hơn nữa thì ở một số thời khắc cũng phải cần người phối hợp. Thực sự không được thì ta có thể liên hệ mấy người, thả ra một chút tiếng gió, tự nhiên sẽ có người nghĩ cách, không phát nhiệm vụ mà vẫn được."
Tô Vũ khẽ gật đầu, cũng không nói thêm cái gì.
Suy nghĩ một chút, hắn mới quay đầu nói: "Phủ chủ, nếu ta rời khỏi sở nghiên cứu, sở nghiên cứu cũng cần phải bố trí một phen, cẩn thận có vài người nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, giương đông kích tây, chui vào sở nghiên cứu của ta."
Phía sau, Chu Thiên Đạo nghe vậy liền gật đầu, việc nhỏ mà thôi.
Tại Văn Minh học phủ, trước kia thì còn tốt, hiện tại ngọc cảm ứng siêu cấp vừa ra, kẻ nào còn dám chui vào thì chính là tự tìm chết.
Thật sự cho rằng Đại Minh phủ vô năng sao?
Không nói những cái khác, lão nhân nhiều, Nhật Nguyệt uy tín lâu năm nhiều, có lẽ năng lực thực chiến hơi yếu nhưng mà thủ đoạn sẽ không thiếu.
Tô Vũ không nói thêm gì, hắn đi đến bên bờ, đang chuẩn bị gọi lão Quy, sau lưng, Độc Nhãn bỗng nhiên cất tiếng: "Tô Vũ, chúng ta đi theo ngươi có thể được cái gì, cần phải bỏ ra cái gì?"
Tô Vũ quay lại nhìn ba Đại Yêu, mỉm cười đáp: "Có vài chuyện cần ra sức, các vị tiền bối bỏ chút công là được, thứ khác thì cũng không có gì, về phần nhận được cái gì... Đối với Sơn Hải cảnh, còn không phải nhân tộc, thứ ta có thể cho không nhiều, không giống nhân tộc, ta còn có thể cấp cho một ít công pháp..."
Dừng lại vài giây, Tô Vũ mới tiếp tục nói: "Không thì các vị tiền bối chờ mong ta càng lớn mạnh hơn một chút đi, nghiên cứu ra nhiều thứ hơn, có lẽ có thể cho các tiền bối chút trợ giúp, trên đại thể là như thế, mặt khác... thì ta vô phương hứa hẹn."
Lời này vừa nói ra, Cự Sơn buồn bực rầu rĩ: "Cái này là hứa hẹn suông, bây giờ thứ gì cũng không có!"
Tô Vũ thản nhiên đáp: "Xem như thế đi, bởi vì ta chính xác là không cho được cái gì, dĩ nhiên, cần cơ sở tu luyện thì ta sẽ cung cấp, mặt khác, tại Đại Minh phủ, Phủ chủ sẽ dành cho ba vị sự bảo hộ nhất định, đại khái là vậy."
Vạn Tộc Chi Kiếp
Tô Vũ tính toán một thoáng, rất nhanh bèn đáp: "Ba ngày sau là được, cho mọi người một chút thời gian chuẩn bị, cũng cho ta thêm thời gian, thiên hàng dị tượng... lần này chỉ sợ ta sẽ nổi danh!"
Hắn cười phì một tiếng, Ngưu Bách Đạo cũng cười nói: "Tiểu tử nhà ngươi đúng là, đến lúc đó nếu thật sự dẫn tới thiên địa dị tượng thì mới quả là thú vị!”
"Làm sao có thể..."
Chu Thiên Đạo không cho là đúng, nhưng đang nói thì bất chợt ông khựng lại.
Ngưu Bách Đạo ngồi cạnh ông cũng cứng ngắc cả người.
Biết gì không?
Không thể nào!
Người ta phá cảnh Sơn Hải mới có, Tô Vũ nhà ngươi... Không đến mức đó chứ!
Có điều ngọc cảm ứng siêu cấp đã đánh giá thực lực của Tô Vũ bây giờ là Lăng Vân cảnh, liệu có khi nào...
Tô Vũ nhìn dáng vẻ muốn nói rồi lại thôi của hai người đối diện, lộ vẻ nghi ngờ, làm gì thế?
Nhìn ta làm gì?
Ngưu Bách Đạo nhìn thoáng qua Chu Thiên Đạo, rầu rĩ nói: "Chuẩn bị dị tượng giả đi! Mặc kệ thật hay giả... Đều cho thành giả!"
Đậu mợ, sẽ không tới thật đó chứ?
Được rồi, không quan tâm là thật giả, nhất định đều phải coi là giả.
Bằng không thì thật sự sẽ xảy ra vấn đề lớn.
...
Thương lượng với hai vị Nhật Nguyệt cường giả một hồi, Tô Vũ cũng cảm thấy yên lòng hơn hẳn.
Không cần phải ngày ngày phòng trộm!
Chặt ngang móng vuốt của ngươi, để cho các ngươi khỏi nhìn ta chằm chằm, lần sau không dám ho he nữa!
Đương nhiên, lần sau còn dám thì có thể sẽ là vô địch.
Mọi người biết rõ trong lòng, bất quá không quan trọng, vô địch vạn tộc thực sự có can đảm vào Nhân cảnh thì đã sớm bạo phát đại chiến, Nhân cảnh nhiều vô địch như thế cũng không phải để ăn chay, đánh tới cửa nhà còn không giải quyết, nhân tộc cũng không còn cách nào lăn lộn tiếp được nữa.
Tâm tình Tô Vũ không tệ, chỉ là lần sau lại có Thiên Nguyên khí nữa thì không dễ lừa gạt.
Chẳng lẽ lần sau lại nói, kỳ thật bên trong Long Giác hạp không chỉ có một viên cầu này, mà vẫn còn một viên cầu khác, chẳng qua lần trước ta còn giấu lại, chưa đưa ra?
...
Nói xong mọi sự, Tô Vũ rời khỏi đình lâu.
Cách đó không xa, ba đầu Đại Yêu cùng gã Hứa Bân tụ tập tán gẫu cùng một chỗ, Tô Vũ đi tới, Hứa Bân lúc này đã biến trở lại thành nam nhân, bất nam bất nữ, Tô Vũ cũng lười quản gã.
Nhưng đối với thần văn của gã thì hắn cũng có mấy phần tò mò.
Thần văn chuyên để che giấu trộm đồ, biến hóa thân phận kia cảm giác cũng không tệ.
Đương nhiên, biến thành nữ nhân thì thôi đi.
"Tô nghiên cứu viên..."
Hứa Bân hết sức khách khí, nở nụ cười, Tô Vũ liếc mắt nhìn gã, bình tĩnh nói: "Cười tươi khoan khoái, không có mấy kẻ là người tốt!"
"..."
Phía sau, nụ cười của Chu Thiên Đạo cùng Ngưu Bách Đạo cứng ở trên mặt, không ngờ tiểu tử nhà ngươi lại cảm thấy kẻ tươi cười vui vẻ thì không phải người tốt.
Lý lẽ này ở đâu ra vậy?
Vậy chúng ta thường xuyên cười với ngươi thì ngươi nghĩ như thế nào?
Tô Vũ mặc kệ họ nghĩ gì, người này nếu đã bị bắt tới, vậy liền thiếu đi mấy phần kính ý, có là Sơn Hải cũng mặc kệ!
Nghe nói gã lại còn là vì mình mà tới.
"Ngươi nhận nhiệm vụ ở đâu?"
"Đi thương hội thì có tiếp xúc với đối phương..."
Tô Vũ khẽ gật đầu, đoạn nói: "Ta có thể phát nhiệm vụ không? Tại Vạn Tộc giáo, hãy nói là Nguyên Thần khiếu của ta có chút kết quả, tin tức vẫn chưa công khai, công bố cho người ta đánh cắp tư liệu, báo giá cao chút, 500 ngàn hay 1 triệu điểm cống hiến đều được."
Hứa Bân kinh ngạc nhìn hắn, cao như vậy, không sợ khiến chính ngươi bị giày vò tới chết à?
"Có thể phát không?"
Hứa Bân thận trọng đáp: "Có thể, thế nhưng giá cao như vậy thì chỉ sợ có không ít Nhật Nguyệt đều cảm thấy hứng thú."
"Vậy cứ tới đi!"
Tô Vũ cười khẽ: "Tốt nhất là khiến hết thảy Nhật Nguyệt đều đến, dĩ nhiên, tại Vạn Tộc giáo, ngươi có đủ tín lực đó không?"
Đừng để cho người ta hoài nghi ngươi.
Hứa Bân cẩn thận nói: "Ta ở Vạn Tộc giáo vẫn còn có chút tên tuổi, dĩ nhiên, ta không phải Vạn Tộc giáo đồ, ta chỉ là kẻ làm ăn đứng giữa, giúp đỡ xử lý một vài thứ không tiện xử lý mà thôi..."
Tô Vũ gật đầu, "Hiểu rõ, Vạn Tộc giáo giết người cướp của, các ngươi chuyên giúp đỡ xử lý, chuyển đổi thành công huân hoặc là điểm cống hiến mà chúng cần, ta từng nghe nói rồi. Loại như các ngươi... kỳ thật cũng nên giết! Không có các ngươi, bọn chúng giết người cũng không dám trương dương, giết người mà không có chỗ tốt, ai còn dám giết? Ngươi nghĩ đám như các ngươi không giết người nên sẽ là người tốt sao?"
Hắn khịt mũi coi thường!
Tựa như Tô Vũ vậy, hắn không mua nhiều Phá Sơn ngưu tinh huyết thì Phá Sơn ngưu chưa chắc sẽ chết nhiều như bấy lâu nay.
Đạo lý đồng dạng mà thôi!
Phá Sơn ngưu nhất tộc hận Tô Vũ, muốn giết Tô Vũ, Tô Vũ không cảm thấy ủy khuất, không cảm thấy oan uổng.
Còn về loại người như Hứa Bân, như nhau cả.
Giết cũng không vô tội!
Hứa Bân không dám nhiều lời, Tô Vũ tại Đại Minh phủ có địa vị rất cao, Chu Thiên Đạo, Ngưu Bách Đạo đều ôm thái độ khác biệt đối với hắn. Địa vị của hắn tại Đại Minh phủ nghiêm ngặt mà nói thì còn cao hơn so với đám điện hạ Chu gia kia.
Đương nhiên, không phải là Chu Thiên Đạo thân thiết với Tô Vũ hơn con cháu của mình, có điều nhìn từ mặt lợi ích thì giá trị của Tô Vũ cao hơn so với những người khác nhiều lắm.
Nhưng chỉ như vậy cũng đủ rồi, Hứa Bân không dám đối đầu, bằng không thì chết cũng không biết gã chết như thế nào.
Tô Vũ cười nói: "Hứa hội trưởng làm việc có danh tiếng không nhỏ, danh xưng không có gì không thể trộm, vậy nên nếu nhiệm vụ này phát ra, có phải là sẽ lộ ra rằng ngươi quá vô năng rồi không?"
Hứa Bân vội vàng nói: "Không sao, dù bản lãnh lớn hơn nữa thì ở một số thời khắc cũng phải cần người phối hợp. Thực sự không được thì ta có thể liên hệ mấy người, thả ra một chút tiếng gió, tự nhiên sẽ có người nghĩ cách, không phát nhiệm vụ mà vẫn được."
Tô Vũ khẽ gật đầu, cũng không nói thêm cái gì.
Suy nghĩ một chút, hắn mới quay đầu nói: "Phủ chủ, nếu ta rời khỏi sở nghiên cứu, sở nghiên cứu cũng cần phải bố trí một phen, cẩn thận có vài người nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, giương đông kích tây, chui vào sở nghiên cứu của ta."
Phía sau, Chu Thiên Đạo nghe vậy liền gật đầu, việc nhỏ mà thôi.
Tại Văn Minh học phủ, trước kia thì còn tốt, hiện tại ngọc cảm ứng siêu cấp vừa ra, kẻ nào còn dám chui vào thì chính là tự tìm chết.
Thật sự cho rằng Đại Minh phủ vô năng sao?
Không nói những cái khác, lão nhân nhiều, Nhật Nguyệt uy tín lâu năm nhiều, có lẽ năng lực thực chiến hơi yếu nhưng mà thủ đoạn sẽ không thiếu.
Tô Vũ không nói thêm gì, hắn đi đến bên bờ, đang chuẩn bị gọi lão Quy, sau lưng, Độc Nhãn bỗng nhiên cất tiếng: "Tô Vũ, chúng ta đi theo ngươi có thể được cái gì, cần phải bỏ ra cái gì?"
Tô Vũ quay lại nhìn ba Đại Yêu, mỉm cười đáp: "Có vài chuyện cần ra sức, các vị tiền bối bỏ chút công là được, thứ khác thì cũng không có gì, về phần nhận được cái gì... Đối với Sơn Hải cảnh, còn không phải nhân tộc, thứ ta có thể cho không nhiều, không giống nhân tộc, ta còn có thể cấp cho một ít công pháp..."
Dừng lại vài giây, Tô Vũ mới tiếp tục nói: "Không thì các vị tiền bối chờ mong ta càng lớn mạnh hơn một chút đi, nghiên cứu ra nhiều thứ hơn, có lẽ có thể cho các tiền bối chút trợ giúp, trên đại thể là như thế, mặt khác... thì ta vô phương hứa hẹn."
Lời này vừa nói ra, Cự Sơn buồn bực rầu rĩ: "Cái này là hứa hẹn suông, bây giờ thứ gì cũng không có!"
Tô Vũ thản nhiên đáp: "Xem như thế đi, bởi vì ta chính xác là không cho được cái gì, dĩ nhiên, cần cơ sở tu luyện thì ta sẽ cung cấp, mặt khác, tại Đại Minh phủ, Phủ chủ sẽ dành cho ba vị sự bảo hộ nhất định, đại khái là vậy."
Vạn Tộc Chi Kiếp
Đánh giá:
Truyện Vạn Tộc Chi Kiếp
Story
Chương 1017: Cười Tươi Khoan Khoái, Không Có Mấy Kẻ Là Người Tốt!
6.0/10 từ 2 lượt.