VAN's Force: Phế Tích Thế Giới Các Thần
Chương 705: Đi dạo
17@-
Nghĩ ngợi một hồi, Turan cất tiếng:
– Tên nhóc Velt… Cậu nghĩ sao nếu ta giao cho tướng quân Nalisha định đoạt?
Wyndur nhướn mày, lộ vẻ khó mà tin được. Lời Turan vừa nói nghe ra thật mê muội. Bất kể tên nhóc Velt với tướng quân Nalisha có quan hệ gì, chỉ dựa vào mặt ngoài, việc giao nộp tên nhóc là không phù hợp. Đó chẳng khác gì ném một kẻ vốn đang cùng đường vào chỗ chết cả. Tên nhóc sẽ không phản kháng, cũng không thể phản kháng. Chẳng hề có một cơ hội nào.
Đây không chỉ là vấn đề của riêng tên nhóc Velt, mà còn của cả tướng quân Nalisha. Bà ta tất nhiên không thể có hành động khác, bởi kẻ trộm món báu vật quý giá nhường ấy, nếu không có sự trừng phạt thích đáng thì chính là tự tố cáo bản thân.
Turan ngược lại không quan tâm nhiều tới vậy. Nó cần điểm đột phá. Tướng quân Nalisha càng khó xử, nó càng dễ dàng đưa ra yêu cầu của mình. Còn sự trừng phạt dành cho tên nhóc Velt thì sao cũng được cả.
Lily có lẽ sẽ đau lòng, nhưng em ấy vốn đã biết phần nào sự thật, nên qua một thời gian tin chắc sẽ không để ý tới nữa. Turan cũng chẳng thể cứ nuông chiều Lily mãi được. Huống hồ chi, em ấy chưa hẳn thật sự quan tâm tên nhóc đó. Ma pháp mới là điều em ấy truy đuổi.
Wyndur chờ một lúc lâu, thấy Turan không có vẻ gì là sẽ rút lại câu hỏi thì mới làm vẻ khó khăn đáp:
– Chậc, tôi không hiểu cậu đang tính toán cái gì, nhưng nếu cậu định giao nộp tên nhóc cho tướng quân Nalisha, quyển sách ấy cũng sẽ phải nộp lên. Chúng ta không thể đi nước đôi.
– Đừng lo. Chuyện đó có thể đàm phán được.
Wyndur nghe vậy như bị chọc giận, gắt:
– Tướng quân Nalisha, bà ta đã dẫn quân đặt chân lên lục địa phía Tây, làm trái với ước định ngầm. Cậu phải biết rằng bà ta bây giờ có thể làm bất cứ thứ gì, không thèm câu nệ. Không kể bản thân Nalisha, đội quân ấy ở đây chính là bất khả chiến bại!
Bất khả chiến bại không hề nói ngoa. Đội quân ấy đã từng giúp đế quốc Carnato đánh chiếm một nửa lục địa Trung tâm mà hao tổn gần như bằng không. Tính toán đơn giản, nếu muốn đối đầu với đội quân thì cần phải đem toàn bộ lực lượng tinh anh của quân đoàn Ungreilt lên chiến trường, và e rằng chỉ có thể kéo dài một khoảng thời gian. Còn nếu là hai bên đánh tới chết, bên kia hao tổn nhiều nhất là một phần tư quân lực.
Đội quân dưới trướng của Nalisha mạnh đến như vậy. Đội quân này không có tên, theo như mong muốn của tướng quân Nalisha. Từng người lính đều là được chính bà ta chọn ra và huấn luyện, bên cạnh thực lực mạnh mẽ, độ trung thành càng là tuyệt đối.
Độ trung thành ở đây là đối với đế quốc Carnato, không phải bản thân vị tướng quân. Nếu không thì hoàng đế đã chẳng cho phép đội quân hoạt động tới bây giờ. Cho nên sự xuất hiện của đội quân ở lục địa phía Tây không thoát khỏi ý muốn của chính hoàng đế.
Nhưng lẽ dĩ nhiên, tướng quân Nalisha đang hiện diện mới là điểm mấu chốt. Bà ta hiện tại có toàn quyền quyết định với đội quân. Hoàng đế đế quốc Carnato có muốn đổi ý mà ra lệnh hay trừng phạt gì thì vẫn cứ phải chờ đội quân trở về thì mới có ý nghĩa.
– Tôi không định đấu với bà ta. Cậu sợ cái gì?
Turan vẻ ngờ vực hỏi. Phản ứng của Wyndur cứ như thể cậu ta vốn đã định làm một trận với đội quân của Nalisha vậy.
Mà nghĩ lại thì đúng là khả năng ấy có thể xảy ra. Tướng quân Nalisha mang quân tới lục địa phía Tây không nghi ngờ gì là nhằm vào sự kiện ở tòa tháp Ma pháp Tối thượng, mà đã thế thì tất nhiên sẽ xung đột lợi ích với Wyndur, dẫn tới tranh đấu.
– Cậu không đấu?
Wyndur thắc mắc, hơi có vẻ thất vọng. Nếu là Turan đấu với Nalisha, cậu ta tất nhiên sẽ được lợi. Hai người dù một mặt là đồng mình, nhưng không thay đổi được sự thật rằng lợi ích bản thân mới là trên hết.
– Đấu không lại. – Turan thành thật đáp – Tôi chỉ là có việc cần nhờ.
Nhăn mày, chần chừ một lúc, Wyndur chịu phép, bảo:
– Thôi. Tôi tính không qua cậu. Tôi sẽ cho người móc nối với tướng quân Nalisha. Đến khi ấy cậu chỉ cần có mặt là được.
Turan cần chính là câu nói này. Bản thân nó tự tiện tìm gặp đối phương thì quá mạo muội, rất dễ gây phản tác dụng. Dù sao thì đổi góc độ mà nhìn nhận thì nó rõ ràng đang phá hỏng kế hoạch của bà ta. Vụ trộm ấy không cần phải nghĩ cũng biết là cố tình, giờ đưa tội phạm tới gặp tự nhiên thành phiền phức.
Sau vài câu nói nữa, Wyndur vội vàng rời đi, Turan thì trở lại nhà trọ. Lily vẫn còn đang chăm chú đọc sách, chẳng thèm đoái hoài gì tới xung quanh. Đây rõ ràng là điểm tốt, nhưng nó thật không muốn em ấy cứ chỉ biết sách và ma pháp mà thôi.
– Ra ngoài đi dạo cùng anh không?
Turan lên tiếng rủ. Ở thời điểm hiện tại, đi lung tung rất dễ dẫn tới sự tình ngoài ý muốn, nhưng ở yên một chỗ cũng chẳng phải ý hay.
Lily cố đọc nốt đoạn mới ngẩng đầu lên, hỏi:
– Cậu ta thì sao?
– Không cần để ý. Tên nhóc đó chạy không được.
Lily nghiêng đầu, nghe lời Turan có vẻ không phù hợp lắm, dường như có ý khác, nhưng cụ thể cũng không thấy được là như thế nào. Cuối cùng vì tin tưởng điều nó làm là đúng, em ấy gật đầu cười đáp:
– Vậy thì… chúng ta đi luôn bây giờ ạ?
– Phải.
Lily vâng lời đóng sách lại. Hai người nhanh chóng rời đi, hướng về phía trung tâm tòa thành.
Tòa thành được xây dựng có thể xem là tạm bợ, lấy tòa tháp Ma pháp Tối thượng làm chủ và không hề có tên, nhưng một số người vẫn sẽ gọi chúng một cách quen thuộc tùy vào mối quan hệ và tình huống.
Thành Đông vì nằm ở phía chính đông của tòa tháp. Thành Hai đồi vì nằm giữa hai ngọn đồi. Thành Ba sụp vì đã từng bị đánh cho sụp đổ ba lần. Thành Sông đỏ vì được dựng lên bên cạnh con sông màu đỏ đầy tai tiếng. Và nhiều hơn nữa.
Tòa thành nơi Turan đang ở thường được gọi bằng cái tên là Cao, bởi tường thành được dựng nên cao gấp đôi so với những tòa thành khác, một số chỗ thậm chí còn cao đến gấp ba lần. Lý do chủ yếu là vì tòa thành thường xuyên bị tập kích bởi các đợt quái lớn nên cần dựng tường cao để chống đỡ.
Có điều dạo gần đây, ngoài cái tên Cao, tòa thành còn hay được nhắc tới là Ma quỷ. Tòa thành Ma quỷ. Turan khá chắc rằng chuyện này có liên quan không nhỏ tới việc nữ người sói đang được thần Fyratr đem đi đánh giết khắp nơi, bởi ấn tượng cô ta gây cho những nạn nhân sau khi tái sinh là một con ma quỷ đáng sợ.
Đây hẳn chỉ là tạm thời. Một khi nữ người sói ngừng săn giết, đám tin giật gân ấy chẳng mấy chốc sẽ bị quên đi. Dù sao thì đám du hành giả Thần cấp cao không xem trọng chuyện này, mà họ thì sẽ chỉ gọi đây là thành Cao mà thôi.
Lily đi sát bên Turan, tỏ ra vui vẻ cực kì. Đoạn đường rõ ràng cũng chẳng có gì để xem cả, toàn một đám du hành giả vội vàng chạy tới lui hoặc nép ở một bên quan sát với ánh mắt xấu xa.
Gọi là đi dạo, Turan kì thực là muốn dành thời gian có ý nghĩa với Lily trong khi còn có thể. Nếu là ngồi lại nhà trọ, em ấy sẽ chỉ vùi đầu đọc sách, còn nó thì hẳn cũng là vùi đầu đọc sách thôi.
Đi được đoạn, Turan nhìn sang Lily, lòng không hiểu sao dấy lên một nỗi tò mò. Vốn dĩ, nó nên sử dụng kỹ năng chủ đạo lên em ấy từ sớm khi mới gặp lại, nhưng loay hoay mãi đến giờ mới nhớ ra. Chỉ trách bản thân bị vụ việc của tên nhóc Velt kia làm phân tâm.
Kì thực, bởi Lily vẫn chưa bước vào tòa tháp Ma pháp Tối thượng để hoàn thành nhiệm vụ tấn thăng nên tất nhiên em ấy vẫn là Nihr, Thần cấp 0. Do đó việc sử dụng kỹ năng ‘Thông hiểu’ lộ ra có phần không cần thiết. Thế nhưng Turan vẫn muốn thử một lần. Lily đã phải trải qua một vụ tai nạn, cùng với việc tên Velduran ở bên chẳng rõ có mưu đồ gì thì tốt hơn hết là nên kiểm tra, tránh xảy ra điều bất trắc.
Kỹ năng chủ đạo nhanh chóng được kích hoạt. Những luồng thông tin như đã chờ đợi sẵn lập tức ồ ạt đổ vào trong đầu Turan, và chẳng cần phải mất quá lâu để nó tóm lấy được thông tin cần thiết, sắp xếp chúng.
“Họ và tên: Lily Hela.
Tuổi: 12.
Thần cấp: 0.
Tiến trình: 0 (100%).
Yêu cầu tiến trình: Tiến vào tòa tháp Ma pháp Tối thượng ở lục địa phía Tây.
Thuộc tính chính:
+ Sức mạnh: 5 bậc.
+ Thể lực: 8 bậc.
+ Nhanh nhẹn: 6 bậc.
+ Khéo léo: 13 bậc.
+ Trí tuệ: 21 bậc.
+ Minh mẫn: 19 bậc.
Thuộc tính phụ:
+ Cảm ngộ: 31 bậc.
+ Phản xạ: 9 bậc.
+ Cảm giác: 15 bậc.
Thông số:
+ Khí huyết: 34 480 bậc.
+ Nguyên khí: 110 bậc.
+ Ma năng: 315 bậc.
Điểm thuộc tính còn lại: 0 bậc.”
Không ngoài dự đoán, các thuộc tính đều không có sự tăng trưởng hay thay đổi đáng chú ý nào. Khí huyết và ma năng tăng lên vài bậc hoàn toàn là biểu hiện bình thường. Dù sao, con người là có phát triển, mà bản thân Lily dạo gần đây cũng rất cố gắng. Tiếc là kết quả của chút cố gắng ấy so với việc nâng cao Thần cấp chẳng đáng là bao.
Không dừng lại ở bảng thuộc tính, Turan tiếp tục quan sát tới những thông tin khác, bao gồm cả bảng kỹ năng. Chúng hoàn toàn không có gì thay đổi, coi như là biểu hiện khả quan, cho thấy rằng Lily không hề bị ảnh hưởng xấu bởi những gì đã xảy ra.
Câu chuyện về hành trình của một người thiếu niên với khởi đầu bình thường nhưng mơ ước trở thành hiệp sĩ. Oskar niếm trải sự tàn khốc của chiến tranh, hắn từng bị đánh bại trên chiến trường, không bỏ qua những cơ hội xuất hiện trước mắt, hắn dùng ý chí và lòng dũng cảm từng bước một nâng cao địa vị của mình, để sống sót và để đi tìm ý nghĩa của hai từ hiệp sĩ. Mời mọi người đọc
VAN's Force: Phế Tích Thế Giới Các Thần
Nghĩ ngợi một hồi, Turan cất tiếng:
– Tên nhóc Velt… Cậu nghĩ sao nếu ta giao cho tướng quân Nalisha định đoạt?
Wyndur nhướn mày, lộ vẻ khó mà tin được. Lời Turan vừa nói nghe ra thật mê muội. Bất kể tên nhóc Velt với tướng quân Nalisha có quan hệ gì, chỉ dựa vào mặt ngoài, việc giao nộp tên nhóc là không phù hợp. Đó chẳng khác gì ném một kẻ vốn đang cùng đường vào chỗ chết cả. Tên nhóc sẽ không phản kháng, cũng không thể phản kháng. Chẳng hề có một cơ hội nào.
Đây không chỉ là vấn đề của riêng tên nhóc Velt, mà còn của cả tướng quân Nalisha. Bà ta tất nhiên không thể có hành động khác, bởi kẻ trộm món báu vật quý giá nhường ấy, nếu không có sự trừng phạt thích đáng thì chính là tự tố cáo bản thân.
Turan ngược lại không quan tâm nhiều tới vậy. Nó cần điểm đột phá. Tướng quân Nalisha càng khó xử, nó càng dễ dàng đưa ra yêu cầu của mình. Còn sự trừng phạt dành cho tên nhóc Velt thì sao cũng được cả.
Lily có lẽ sẽ đau lòng, nhưng em ấy vốn đã biết phần nào sự thật, nên qua một thời gian tin chắc sẽ không để ý tới nữa. Turan cũng chẳng thể cứ nuông chiều Lily mãi được. Huống hồ chi, em ấy chưa hẳn thật sự quan tâm tên nhóc đó. Ma pháp mới là điều em ấy truy đuổi.
Wyndur chờ một lúc lâu, thấy Turan không có vẻ gì là sẽ rút lại câu hỏi thì mới làm vẻ khó khăn đáp:
– Chậc, tôi không hiểu cậu đang tính toán cái gì, nhưng nếu cậu định giao nộp tên nhóc cho tướng quân Nalisha, quyển sách ấy cũng sẽ phải nộp lên. Chúng ta không thể đi nước đôi.
– Đừng lo. Chuyện đó có thể đàm phán được.
Wyndur nghe vậy như bị chọc giận, gắt:
– Tướng quân Nalisha, bà ta đã dẫn quân đặt chân lên lục địa phía Tây, làm trái với ước định ngầm. Cậu phải biết rằng bà ta bây giờ có thể làm bất cứ thứ gì, không thèm câu nệ. Không kể bản thân Nalisha, đội quân ấy ở đây chính là bất khả chiến bại!
Bất khả chiến bại không hề nói ngoa. Đội quân ấy đã từng giúp đế quốc Carnato đánh chiếm một nửa lục địa Trung tâm mà hao tổn gần như bằng không. Tính toán đơn giản, nếu muốn đối đầu với đội quân thì cần phải đem toàn bộ lực lượng tinh anh của quân đoàn Ungreilt lên chiến trường, và e rằng chỉ có thể kéo dài một khoảng thời gian. Còn nếu là hai bên đánh tới chết, bên kia hao tổn nhiều nhất là một phần tư quân lực.
Đội quân dưới trướng của Nalisha mạnh đến như vậy. Đội quân này không có tên, theo như mong muốn của tướng quân Nalisha. Từng người lính đều là được chính bà ta chọn ra và huấn luyện, bên cạnh thực lực mạnh mẽ, độ trung thành càng là tuyệt đối.
Độ trung thành ở đây là đối với đế quốc Carnato, không phải bản thân vị tướng quân. Nếu không thì hoàng đế đã chẳng cho phép đội quân hoạt động tới bây giờ. Cho nên sự xuất hiện của đội quân ở lục địa phía Tây không thoát khỏi ý muốn của chính hoàng đế.
Nhưng lẽ dĩ nhiên, tướng quân Nalisha đang hiện diện mới là điểm mấu chốt. Bà ta hiện tại có toàn quyền quyết định với đội quân. Hoàng đế đế quốc Carnato có muốn đổi ý mà ra lệnh hay trừng phạt gì thì vẫn cứ phải chờ đội quân trở về thì mới có ý nghĩa.
– Tôi không định đấu với bà ta. Cậu sợ cái gì?
Turan vẻ ngờ vực hỏi. Phản ứng của Wyndur cứ như thể cậu ta vốn đã định làm một trận với đội quân của Nalisha vậy.
Mà nghĩ lại thì đúng là khả năng ấy có thể xảy ra. Tướng quân Nalisha mang quân tới lục địa phía Tây không nghi ngờ gì là nhằm vào sự kiện ở tòa tháp Ma pháp Tối thượng, mà đã thế thì tất nhiên sẽ xung đột lợi ích với Wyndur, dẫn tới tranh đấu.
– Cậu không đấu?
Wyndur thắc mắc, hơi có vẻ thất vọng. Nếu là Turan đấu với Nalisha, cậu ta tất nhiên sẽ được lợi. Hai người dù một mặt là đồng mình, nhưng không thay đổi được sự thật rằng lợi ích bản thân mới là trên hết.
– Đấu không lại. – Turan thành thật đáp – Tôi chỉ là có việc cần nhờ.
Nhăn mày, chần chừ một lúc, Wyndur chịu phép, bảo:
– Thôi. Tôi tính không qua cậu. Tôi sẽ cho người móc nối với tướng quân Nalisha. Đến khi ấy cậu chỉ cần có mặt là được.
Turan cần chính là câu nói này. Bản thân nó tự tiện tìm gặp đối phương thì quá mạo muội, rất dễ gây phản tác dụng. Dù sao thì đổi góc độ mà nhìn nhận thì nó rõ ràng đang phá hỏng kế hoạch của bà ta. Vụ trộm ấy không cần phải nghĩ cũng biết là cố tình, giờ đưa tội phạm tới gặp tự nhiên thành phiền phức.
Sau vài câu nói nữa, Wyndur vội vàng rời đi, Turan thì trở lại nhà trọ. Lily vẫn còn đang chăm chú đọc sách, chẳng thèm đoái hoài gì tới xung quanh. Đây rõ ràng là điểm tốt, nhưng nó thật không muốn em ấy cứ chỉ biết sách và ma pháp mà thôi.
– Ra ngoài đi dạo cùng anh không?
Turan lên tiếng rủ. Ở thời điểm hiện tại, đi lung tung rất dễ dẫn tới sự tình ngoài ý muốn, nhưng ở yên một chỗ cũng chẳng phải ý hay.
Lily cố đọc nốt đoạn mới ngẩng đầu lên, hỏi:
– Cậu ta thì sao?
– Không cần để ý. Tên nhóc đó chạy không được.
Lily nghiêng đầu, nghe lời Turan có vẻ không phù hợp lắm, dường như có ý khác, nhưng cụ thể cũng không thấy được là như thế nào. Cuối cùng vì tin tưởng điều nó làm là đúng, em ấy gật đầu cười đáp:
– Vậy thì… chúng ta đi luôn bây giờ ạ?
– Phải.
Lily vâng lời đóng sách lại. Hai người nhanh chóng rời đi, hướng về phía trung tâm tòa thành.
Tòa thành được xây dựng có thể xem là tạm bợ, lấy tòa tháp Ma pháp Tối thượng làm chủ và không hề có tên, nhưng một số người vẫn sẽ gọi chúng một cách quen thuộc tùy vào mối quan hệ và tình huống.
Thành Đông vì nằm ở phía chính đông của tòa tháp. Thành Hai đồi vì nằm giữa hai ngọn đồi. Thành Ba sụp vì đã từng bị đánh cho sụp đổ ba lần. Thành Sông đỏ vì được dựng lên bên cạnh con sông màu đỏ đầy tai tiếng. Và nhiều hơn nữa.
Tòa thành nơi Turan đang ở thường được gọi bằng cái tên là Cao, bởi tường thành được dựng nên cao gấp đôi so với những tòa thành khác, một số chỗ thậm chí còn cao đến gấp ba lần. Lý do chủ yếu là vì tòa thành thường xuyên bị tập kích bởi các đợt quái lớn nên cần dựng tường cao để chống đỡ.
Có điều dạo gần đây, ngoài cái tên Cao, tòa thành còn hay được nhắc tới là Ma quỷ. Tòa thành Ma quỷ. Turan khá chắc rằng chuyện này có liên quan không nhỏ tới việc nữ người sói đang được thần Fyratr đem đi đánh giết khắp nơi, bởi ấn tượng cô ta gây cho những nạn nhân sau khi tái sinh là một con ma quỷ đáng sợ.
Đây hẳn chỉ là tạm thời. Một khi nữ người sói ngừng săn giết, đám tin giật gân ấy chẳng mấy chốc sẽ bị quên đi. Dù sao thì đám du hành giả Thần cấp cao không xem trọng chuyện này, mà họ thì sẽ chỉ gọi đây là thành Cao mà thôi.
Lily đi sát bên Turan, tỏ ra vui vẻ cực kì. Đoạn đường rõ ràng cũng chẳng có gì để xem cả, toàn một đám du hành giả vội vàng chạy tới lui hoặc nép ở một bên quan sát với ánh mắt xấu xa.
Gọi là đi dạo, Turan kì thực là muốn dành thời gian có ý nghĩa với Lily trong khi còn có thể. Nếu là ngồi lại nhà trọ, em ấy sẽ chỉ vùi đầu đọc sách, còn nó thì hẳn cũng là vùi đầu đọc sách thôi.
Đi được đoạn, Turan nhìn sang Lily, lòng không hiểu sao dấy lên một nỗi tò mò. Vốn dĩ, nó nên sử dụng kỹ năng chủ đạo lên em ấy từ sớm khi mới gặp lại, nhưng loay hoay mãi đến giờ mới nhớ ra. Chỉ trách bản thân bị vụ việc của tên nhóc Velt kia làm phân tâm.
Kì thực, bởi Lily vẫn chưa bước vào tòa tháp Ma pháp Tối thượng để hoàn thành nhiệm vụ tấn thăng nên tất nhiên em ấy vẫn là Nihr, Thần cấp 0. Do đó việc sử dụng kỹ năng ‘Thông hiểu’ lộ ra có phần không cần thiết. Thế nhưng Turan vẫn muốn thử một lần. Lily đã phải trải qua một vụ tai nạn, cùng với việc tên Velduran ở bên chẳng rõ có mưu đồ gì thì tốt hơn hết là nên kiểm tra, tránh xảy ra điều bất trắc.
Kỹ năng chủ đạo nhanh chóng được kích hoạt. Những luồng thông tin như đã chờ đợi sẵn lập tức ồ ạt đổ vào trong đầu Turan, và chẳng cần phải mất quá lâu để nó tóm lấy được thông tin cần thiết, sắp xếp chúng.
“Họ và tên: Lily Hela.
Tuổi: 12.
Thần cấp: 0.
Tiến trình: 0 (100%).
Yêu cầu tiến trình: Tiến vào tòa tháp Ma pháp Tối thượng ở lục địa phía Tây.
Thuộc tính chính:
+ Sức mạnh: 5 bậc.
+ Thể lực: 8 bậc.
+ Nhanh nhẹn: 6 bậc.
+ Khéo léo: 13 bậc.
+ Trí tuệ: 21 bậc.
+ Minh mẫn: 19 bậc.
Thuộc tính phụ:
+ Cảm ngộ: 31 bậc.
+ Phản xạ: 9 bậc.
+ Cảm giác: 15 bậc.
Thông số:
+ Khí huyết: 34 480 bậc.
+ Nguyên khí: 110 bậc.
+ Ma năng: 315 bậc.
Điểm thuộc tính còn lại: 0 bậc.”
Không ngoài dự đoán, các thuộc tính đều không có sự tăng trưởng hay thay đổi đáng chú ý nào. Khí huyết và ma năng tăng lên vài bậc hoàn toàn là biểu hiện bình thường. Dù sao, con người là có phát triển, mà bản thân Lily dạo gần đây cũng rất cố gắng. Tiếc là kết quả của chút cố gắng ấy so với việc nâng cao Thần cấp chẳng đáng là bao.
Không dừng lại ở bảng thuộc tính, Turan tiếp tục quan sát tới những thông tin khác, bao gồm cả bảng kỹ năng. Chúng hoàn toàn không có gì thay đổi, coi như là biểu hiện khả quan, cho thấy rằng Lily không hề bị ảnh hưởng xấu bởi những gì đã xảy ra.
Câu chuyện về hành trình của một người thiếu niên với khởi đầu bình thường nhưng mơ ước trở thành hiệp sĩ. Oskar niếm trải sự tàn khốc của chiến tranh, hắn từng bị đánh bại trên chiến trường, không bỏ qua những cơ hội xuất hiện trước mắt, hắn dùng ý chí và lòng dũng cảm từng bước một nâng cao địa vị của mình, để sống sót và để đi tìm ý nghĩa của hai từ hiệp sĩ. Mời mọi người đọc
VAN's Force: Phế Tích Thế Giới Các Thần
Đánh giá:
Truyện VAN's Force: Phế Tích Thế Giới Các Thần
Story
Chương 705: Đi dạo
10.0/10 từ 14 lượt.