Vạn Cổ Chí Tôn
Chương 989: Triệu tập (1)
Tuyên Ngọc Đường nói:
- Đã như vậy, thư này vẫn là phải phát ra, thế nhưng nội dung sao, liền nói thông cáo chúng ta đã thu được, Vạn Bảo Lâu thân là đứng đầu thương minh, nhất định sẽ không dễ dàng tha thứ bất cứ hành vi nào phá hư sự hòa thuận ổn định của thương minh, đối với Thiên Nguyên Thương Hội xử lý La Khúc Thương Hội biểu thị tán dương và nhận đồng.
- Cái này...
Thôi Bác nghĩ có chút không thích hợp, do dự nói:
- Chuyện này chẳng lẽ không phải là chính diện công khai ủng hộ bọn họ sao? Nếu là Thiên Nhất Các tới cửa chất vấn, vậy phải làm thế nào cho phải?
Tuyên Ngọc Đường cười nói:
- Ha hả, phó lâu chủ sai rồi. Phần hàm này ý nghĩa nói rõ hai điểm: thứ nhất, chúng ta là thương minh chi chủ để cho bọn họ mở to con mắt nhìn rõ ràng một điểm, chớ phạm phải hồ đồ. Hai là chúng ta ủng hộ là hành vi giữ gìn nội bộ thương minh đoàn kết, mà không phải Thiên Nguyên Thương Hội. Nếu là Thiên Nhất Các tới cửa chất vấn, liền trực tiếp nói chúng ta cũng là bị Thiên Nguyên Thương Hội cáo thư che mắt không phân rõ chân tướng mà thôi.
- Đại thiện như vậy!
Thôi Bác trong mắt sáng ngời, rất là tán dương:
- Tuyên trưởng lão có thể đến Tống Nguyệt Dương Thành, quả nhiên là mang tới cho Thôi Bác trợ lực lớn nhất rồi. Bằng không thế cục Tống Nguyệt Dương Thành, ta thật là có chút đau đầu, làm không tốt được, là sẽ bị lâu chủ đại nhân trách phạt.
Tuyên Ngọc Đường cười nhạt nói:
- Tận tâm tận lực, như vậy mà thôi.
Thôi Bác lập tức hạ lệnh, nói:
- Liền dựa theo Tuyên trưởng lão nói, phát một phong thư cho Thiên Nguyên Thương Hội.
Ngay khi Vạn Bảo Lâu thu được cáo thư, đồng thời trong thương minh, hơn trăm thành viên tụ tập ở Tống Nguyệt Dương Thành toàn bộ đều thu được cáo thư, trong lúc nhất thời các loại suy đoán không ngừng, đều cảm thấy áp lực gió thổi mưa giông trước cơn bão.
- Hừ dĩ nhiên trả đũa, hay cho một Thiên Nguyên Thương Hội, giỏi cho một Đinh Linh Nhi ngươi.
Trong Thiên Nhất Các, một mảnh âm lãnh, bầu không khí thậm chí có chút áp lực, mấy người ở đây ngay cả hô hấp đều cẩn thận, rất sợ phát ra thanh âm khiến ai đó kinh sợ.
Giữa đại sảnh một gã lão giả toàn thân là máu đang quỳ, nằm ở đó run rẩy liên tục. Chính thị tên cường giả Vũ Tôn bị Mạc Tiểu Xuyên phá vỡ đan điền, chấn bay trở về, mất đi nguyên lực, trực tiếp từ không trung ngã xuống khiến cả người hắn xương cốt hầu như gãy hết, lúc này ngoại trừ toàn thân đau đớn ra, còn có sợ hãi cực lớn, thân thể run rẩy tần suất càng lúc càng lớn.
- Phái ngươi đi La Khúc Thương Hội trợ giúp bọn họ, đồng thời bày mưu tính kế, thời khắc mấu chốt còn có thể giúp đỡ một phen. Ngươi bây giờ lại nói Phụ tử Ngô thị đã chết, La Khúc Thương Hội bị Thiên Nguyên Thương Hội hợp nhất rồi, mà chính ngươi cũng bị phế tu vi, tựa như chó nhà có tang chạy về.
Thiên Nhất Các đại trưởng lão Tu Đan Hà đưa mặt hướng về phía trước, hai tay đưa ở sau lưng, thanh âm thập phần thong thả, nói:
- Ta cũng rất buồn bực, lúc đó ngươi tại sao muốn nói mình là Thiên Nhất Thương Hội? Đây không phải là bôi tro trát trấu lên mặt Thiên Nhất Thương Hội chúng ta sao?
Lão giả kia cả người run rẩy lợi hại, run run nói:
- Đại, đại trưởng lão, ta chỉ là muốn dùng, dùng danh hào của Thiên Nhất Thương Hội kinh sợ bọn họ, ai, ai biết bọn họ dĩ nhiên không quan tâm, còn đem ta đánh thương thành bộ dáng này. Thuộc hạ vô năng, hôm nay tu vi đã phế, xin đại trưởng lão xem ở trên phần công lao quá khứ của ta, cho ta tìm được một phần linh đan diệu dược khôi phục tu vi.
Tu Đan Hà quay đầu, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc, vẻ mặt không hiểu nổi nói:
- Ngươi vô năng như vậy, còn có mặt mũi đòi đan dược trị liệu đan điền? Ta trước đây vì sao không nhìn ra ngươi là kẻ mặt dày như thế chứ?
Trong tay nàng xuất ra phần cáo thư đưa đến, khom người xuống mở ra ở trước mặt lão giả, nói:
- Ngươi xem một chút, ngươi xem một chút, ngươi quả thực cũng cùng Thiên Nguyên Thương Hội vô liêm sỉ như nhau. Kỳ quái Thiên Nguyên Thương Hội hợp nhất những người đó trong La Khúc Thương Hội, vì sao không đem nhân tài như ngươi thu phục luôn chứ?
Ánh mắt của Tu Đan Hà càng ngày càng băng lãnh, nhìn chằm chằm làm lão giả kia không ngừng run run, cả người đều dán ở trên mặt đất.
- Phế vật!
Tu Đan Hà nói ra hai chữ, vung tay lên nói:
- Đưa hắn kéo xuống đánh chết.
- A? Đại trưởng lão, đại trưởng lão, cho dù không niệm tình công lao của ta, chí ít cũng có khổ lao, hạn mức thấp nhất tha ta một mạng a!
Lão giả kia hoảng sợ kêu to lên, tựa hồ không thể tin được Tu Đan Hà muốn giết hắn.
- Kẻ làm ầm ĩ phải chết!
Tu Đan Hà vung tay lên, một đạo quang mang bắn tới yết hầu lão giả kia, lập tức phá ra một lỗ máu. Lão giả kia gương mặt kinh khủng và tuyệt vọng, hai tay không ngừng bưng cổ họng mình, thân thể liều mạng giãy dụa.
Lúc này hai gã đệ tử Thiên Nhất Các tiến lên đây trực tiếp đưa hắn kéo đi ra ngoài.
Tu Đan Hà sắc mặt âm hàn, chỉ vào phần cáo thư trên mặt đất, lạnh giọng nói:
- Ai có thể nói cho ta biết, chuyện này làm sao bây giờ?
Trong đại sảnh mấy người tất cả đều là cao tầng nắm quyền Thiên Nhất Các, không người dám hé răng, đều là câm như hến.
Một tên lão giả trong đó lấy dũng khí, nói:
- Đại trưởng lão, người của Thiên Nguyên Thương Hội này khinh người quá đáng chúng ta bất quá là phái Ngô Vũ đến bức hôn Đinh Linh Nhi, thăm dò một chút hư thực của bọn hắn mà thôi. Bọn họ dĩ nhiên đã đem La Khúc Thương Hội diệt môn, biết rõ La Khúc Thương Hội là phụ thuộc vào chúng ta, như vậy không kiêng nể gì cả, rõ ràng chính là không đem chúng ta để vào mắt. Ta nghĩ hẳn là dùng thủ đoạn của bọn họ đối phó La Khúc Thương Hội, thế như sấm sét đem Thiên Nguyên Thương Hội tiêu diệt, để chấn chỉnh uy phong của Thiên Nhất Thương Hội ta.
Tu Đan Hà nổi lên một cổ nộ khí không có từ trước tới nay, quát dẹp đường:
- Diệt Thiên Nguyên Thương Hội, đầu óc ngươi chỉ toàn bã đậu thôi sao? Một trong bảy đại thương minh, tùy ý bị chúng ta tiêu diệt mà nói, chuyện này chính là có bao nhiêu phong ba, năm nhà thương hội khác sẽ áp dụng hành động thế nào, trước khi ngươi nói chuyện có thể động não một chút được không?
Tên lão giả kia bị giáo huấn! Xanh cả mặt, lại cũng không dám phản bác, im lặng không lên tiếng nữa.
Tu Đan Hà tự mình tức giận một trận, mới mở miệng nói:
- Thiên Nguyên Thương Hội nhất định là phải giáo huấn bằng không bọn hắn còn không biết vị trí của mình. Bất quá trước lúc này phải điều tra rõ hai chuyện: Một, Vạn Bảo Lâu cùng bọn chúng rốt cuộc có cái hiệp nghị gì, chuyện này phải biết được rõ ràng. Thứ hai chính là Thiên Nguyên Thương Hội Kim Phong Ngân Mang rốt cuộc tới bao nhiêu người, nếu là dốc toàn bộ lực lượng mà nói, ta sợ chúng ta còn ứng phó không nổi, nhất định phải đưa tin cao thủ phụ cận trước tiên chạy tới. Lần này vô luận như thế nào, nhất định phải đưa bọn họ đá ra khỏi bảy đại thương minh.
Vạn Cổ Chí Tôn
- Đã như vậy, thư này vẫn là phải phát ra, thế nhưng nội dung sao, liền nói thông cáo chúng ta đã thu được, Vạn Bảo Lâu thân là đứng đầu thương minh, nhất định sẽ không dễ dàng tha thứ bất cứ hành vi nào phá hư sự hòa thuận ổn định của thương minh, đối với Thiên Nguyên Thương Hội xử lý La Khúc Thương Hội biểu thị tán dương và nhận đồng.
- Cái này...
Thôi Bác nghĩ có chút không thích hợp, do dự nói:
- Chuyện này chẳng lẽ không phải là chính diện công khai ủng hộ bọn họ sao? Nếu là Thiên Nhất Các tới cửa chất vấn, vậy phải làm thế nào cho phải?
Tuyên Ngọc Đường cười nói:
- Ha hả, phó lâu chủ sai rồi. Phần hàm này ý nghĩa nói rõ hai điểm: thứ nhất, chúng ta là thương minh chi chủ để cho bọn họ mở to con mắt nhìn rõ ràng một điểm, chớ phạm phải hồ đồ. Hai là chúng ta ủng hộ là hành vi giữ gìn nội bộ thương minh đoàn kết, mà không phải Thiên Nguyên Thương Hội. Nếu là Thiên Nhất Các tới cửa chất vấn, liền trực tiếp nói chúng ta cũng là bị Thiên Nguyên Thương Hội cáo thư che mắt không phân rõ chân tướng mà thôi.
- Đại thiện như vậy!
Thôi Bác trong mắt sáng ngời, rất là tán dương:
- Tuyên trưởng lão có thể đến Tống Nguyệt Dương Thành, quả nhiên là mang tới cho Thôi Bác trợ lực lớn nhất rồi. Bằng không thế cục Tống Nguyệt Dương Thành, ta thật là có chút đau đầu, làm không tốt được, là sẽ bị lâu chủ đại nhân trách phạt.
Tuyên Ngọc Đường cười nhạt nói:
- Tận tâm tận lực, như vậy mà thôi.
Thôi Bác lập tức hạ lệnh, nói:
- Liền dựa theo Tuyên trưởng lão nói, phát một phong thư cho Thiên Nguyên Thương Hội.
Ngay khi Vạn Bảo Lâu thu được cáo thư, đồng thời trong thương minh, hơn trăm thành viên tụ tập ở Tống Nguyệt Dương Thành toàn bộ đều thu được cáo thư, trong lúc nhất thời các loại suy đoán không ngừng, đều cảm thấy áp lực gió thổi mưa giông trước cơn bão.
- Hừ dĩ nhiên trả đũa, hay cho một Thiên Nguyên Thương Hội, giỏi cho một Đinh Linh Nhi ngươi.
Trong Thiên Nhất Các, một mảnh âm lãnh, bầu không khí thậm chí có chút áp lực, mấy người ở đây ngay cả hô hấp đều cẩn thận, rất sợ phát ra thanh âm khiến ai đó kinh sợ.
Giữa đại sảnh một gã lão giả toàn thân là máu đang quỳ, nằm ở đó run rẩy liên tục. Chính thị tên cường giả Vũ Tôn bị Mạc Tiểu Xuyên phá vỡ đan điền, chấn bay trở về, mất đi nguyên lực, trực tiếp từ không trung ngã xuống khiến cả người hắn xương cốt hầu như gãy hết, lúc này ngoại trừ toàn thân đau đớn ra, còn có sợ hãi cực lớn, thân thể run rẩy tần suất càng lúc càng lớn.
- Phái ngươi đi La Khúc Thương Hội trợ giúp bọn họ, đồng thời bày mưu tính kế, thời khắc mấu chốt còn có thể giúp đỡ một phen. Ngươi bây giờ lại nói Phụ tử Ngô thị đã chết, La Khúc Thương Hội bị Thiên Nguyên Thương Hội hợp nhất rồi, mà chính ngươi cũng bị phế tu vi, tựa như chó nhà có tang chạy về.
Thiên Nhất Các đại trưởng lão Tu Đan Hà đưa mặt hướng về phía trước, hai tay đưa ở sau lưng, thanh âm thập phần thong thả, nói:
- Ta cũng rất buồn bực, lúc đó ngươi tại sao muốn nói mình là Thiên Nhất Thương Hội? Đây không phải là bôi tro trát trấu lên mặt Thiên Nhất Thương Hội chúng ta sao?
Lão giả kia cả người run rẩy lợi hại, run run nói:
- Đại, đại trưởng lão, ta chỉ là muốn dùng, dùng danh hào của Thiên Nhất Thương Hội kinh sợ bọn họ, ai, ai biết bọn họ dĩ nhiên không quan tâm, còn đem ta đánh thương thành bộ dáng này. Thuộc hạ vô năng, hôm nay tu vi đã phế, xin đại trưởng lão xem ở trên phần công lao quá khứ của ta, cho ta tìm được một phần linh đan diệu dược khôi phục tu vi.
Tu Đan Hà quay đầu, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc, vẻ mặt không hiểu nổi nói:
- Ngươi vô năng như vậy, còn có mặt mũi đòi đan dược trị liệu đan điền? Ta trước đây vì sao không nhìn ra ngươi là kẻ mặt dày như thế chứ?
Trong tay nàng xuất ra phần cáo thư đưa đến, khom người xuống mở ra ở trước mặt lão giả, nói:
- Ngươi xem một chút, ngươi xem một chút, ngươi quả thực cũng cùng Thiên Nguyên Thương Hội vô liêm sỉ như nhau. Kỳ quái Thiên Nguyên Thương Hội hợp nhất những người đó trong La Khúc Thương Hội, vì sao không đem nhân tài như ngươi thu phục luôn chứ?
Ánh mắt của Tu Đan Hà càng ngày càng băng lãnh, nhìn chằm chằm làm lão giả kia không ngừng run run, cả người đều dán ở trên mặt đất.
- Phế vật!
Tu Đan Hà nói ra hai chữ, vung tay lên nói:
- Đưa hắn kéo xuống đánh chết.
- A? Đại trưởng lão, đại trưởng lão, cho dù không niệm tình công lao của ta, chí ít cũng có khổ lao, hạn mức thấp nhất tha ta một mạng a!
Lão giả kia hoảng sợ kêu to lên, tựa hồ không thể tin được Tu Đan Hà muốn giết hắn.
- Kẻ làm ầm ĩ phải chết!
Tu Đan Hà vung tay lên, một đạo quang mang bắn tới yết hầu lão giả kia, lập tức phá ra một lỗ máu. Lão giả kia gương mặt kinh khủng và tuyệt vọng, hai tay không ngừng bưng cổ họng mình, thân thể liều mạng giãy dụa.
Lúc này hai gã đệ tử Thiên Nhất Các tiến lên đây trực tiếp đưa hắn kéo đi ra ngoài.
Tu Đan Hà sắc mặt âm hàn, chỉ vào phần cáo thư trên mặt đất, lạnh giọng nói:
- Ai có thể nói cho ta biết, chuyện này làm sao bây giờ?
Trong đại sảnh mấy người tất cả đều là cao tầng nắm quyền Thiên Nhất Các, không người dám hé răng, đều là câm như hến.
Một tên lão giả trong đó lấy dũng khí, nói:
- Đại trưởng lão, người của Thiên Nguyên Thương Hội này khinh người quá đáng chúng ta bất quá là phái Ngô Vũ đến bức hôn Đinh Linh Nhi, thăm dò một chút hư thực của bọn hắn mà thôi. Bọn họ dĩ nhiên đã đem La Khúc Thương Hội diệt môn, biết rõ La Khúc Thương Hội là phụ thuộc vào chúng ta, như vậy không kiêng nể gì cả, rõ ràng chính là không đem chúng ta để vào mắt. Ta nghĩ hẳn là dùng thủ đoạn của bọn họ đối phó La Khúc Thương Hội, thế như sấm sét đem Thiên Nguyên Thương Hội tiêu diệt, để chấn chỉnh uy phong của Thiên Nhất Thương Hội ta.
Tu Đan Hà nổi lên một cổ nộ khí không có từ trước tới nay, quát dẹp đường:
- Diệt Thiên Nguyên Thương Hội, đầu óc ngươi chỉ toàn bã đậu thôi sao? Một trong bảy đại thương minh, tùy ý bị chúng ta tiêu diệt mà nói, chuyện này chính là có bao nhiêu phong ba, năm nhà thương hội khác sẽ áp dụng hành động thế nào, trước khi ngươi nói chuyện có thể động não một chút được không?
Tên lão giả kia bị giáo huấn! Xanh cả mặt, lại cũng không dám phản bác, im lặng không lên tiếng nữa.
Tu Đan Hà tự mình tức giận một trận, mới mở miệng nói:
- Thiên Nguyên Thương Hội nhất định là phải giáo huấn bằng không bọn hắn còn không biết vị trí của mình. Bất quá trước lúc này phải điều tra rõ hai chuyện: Một, Vạn Bảo Lâu cùng bọn chúng rốt cuộc có cái hiệp nghị gì, chuyện này phải biết được rõ ràng. Thứ hai chính là Thiên Nguyên Thương Hội Kim Phong Ngân Mang rốt cuộc tới bao nhiêu người, nếu là dốc toàn bộ lực lượng mà nói, ta sợ chúng ta còn ứng phó không nổi, nhất định phải đưa tin cao thủ phụ cận trước tiên chạy tới. Lần này vô luận như thế nào, nhất định phải đưa bọn họ đá ra khỏi bảy đại thương minh.
Vạn Cổ Chí Tôn
Đánh giá:
Truyện Vạn Cổ Chí Tôn
Story
Chương 989: Triệu tập (1)
10.0/10 từ 47 lượt.