Vạn Cổ Chí Tôn
Chương 982: Thế cục (1)
- Ah, cổ quái thế sao?
Lý Vân Tiêu cau mày nói:
- Đinh Kỳ người này ta cũng đã gặp mấy lần, cũng không có ấn tượng quá lớn. Hắn làm như vậy rốt cục là có ý gì, ngay cả đại sự trọng yếu như thế, vậy mà cũng không phái cao thủ đến, hắn đến cùng tính toán điều gì? Chẳng lẽ hắn đối với song hội này căn bản không coi trọng sao?
- Không có khả năng.
Đinh Linh Nhi quả quyết phủ nhận nói:
- Ta còn nhớ rõ dặn dò của cha lúc giao thương hội cho ta, phải toàn lực ứng phó, phát triển thương hội. Cha tuổi tác đã cao, đối với mấy chuyện này đã hữu tâm vô lực rồi.
Mạc Tiểu Xuyên hừ lạnh nói:
- Hữu tâm vô lực, lại cầm lấy lực lượng trọng yếu nhất của thương hội không buông tay, ta thấy hắn là có mưu đồa.
Đinh Linh Nhi sững sờ, thân thể mềm mại nhịn không được run thoáng một phát, liên tục phủ nhận, nhưng trong lòng cũng cực kỳ nghi vấn. Mạc Tiểu Xuyên nói quả thật có đạo lý, chỉ là nàng chưa bao giờ hoài nghi phụ thân mình thôi:
- Vân thiếu, ngươi cũng cho rằng như vậy sao?
Lý Vân Tiêu trong lòng cũng có cách nghĩ như vậy, nhưng chỉ thở dài:
- Sự thật thế nào đã không quan trọng nữa, hiện giờ quan trọng là... làm sao chống đỡ thương hội Thiên Nguyên, ít nhất cũng phảichống đến khi lưỡng hội kết thúc. Ngươi bí mật an trí bọn người Thiểu Hoàng quả thật không tệ, có thể làm một đạo kỳ binh. Chỉ là bản thân thương hội Thiên Nguyên cũng quá yếu đi, ta thấy người bốn phía, mạnh nhất vậy mà chỉ là Võ Hoàng, chẳng lẽ thương hội khác không phát hiện được điểm này sao?
Đinh Linh Nhi cười khổ nói:
- Có lẽ cũng có phát hiện, nhưng kiêng kị tên tuổi thương hội Thiên Nguyên, không ai dám thử cả? Nếu không ta sớm đã không cách nào đặt chân được ở Tống Nguyệt Dương Thành rồi. Có lẽ, phụ thân chính là muốn dùng cái này để khảo nghiệm ta cũng nên?
Lý Vân Tiêu nói:
- Phụ thân ngươi có lẽ có ý nghĩ của mình, nhưng càng như vậy, người thương hội khác lại càng không dò rõ sâu cạn của các ngươi, đây cũng chưa chắc là chuyện xấu. Hôm nay toàn bộ Tống Nguyệt Dương Thành tin tức nhao nhao hỗn loạn, thật thật giả giả, mấy người có thể phân biệt? Chỉ cần kéo dài tới khi lượng hội bắt đầu, ta trực tiếp đánh bại đám lâu la kia chuyện phía sau đều dễ nói. Hiện giờ chính là sợ hư thật của ngươi bị người khác dò xét, trực tiếp ra tay trước lưỡng hội, vậy thì phiền toái rồi.
Đinh Linh Nhi nghe thế cũng không có cách nào, nói:
- Vậy bây giờ nên làm gì đây?
Vốn trước giờ chuyện lớn nhỏ đều do mình nàng định đoạt, nhưng giờ phút này Lý Vân Tiêu ở đây, nàng liền sinh ra tính ỷ lại thật lớn, thậm chí còn không muốn động não nữa.
Lý Vân Tiêu nói:
- Tất cả như cũ, gặp chiêu phá chiêu. Nhưng mà...
Ánh mắt của hắn rơi vào ba đống thịt nhão trên mặt đất, ngâm giọngh nói:
- Ba tên ngu xuẩn này tựa hồ là chim đầu đan, mặc kệ có thành công hay không, đã có bắt đầu ta chỉ sợ sẽ có người lục tục đến khiêu khích. Chúng ta trước tiên có thể triệu tất cả thương hội phụ thuộc vào thương hội Thiên Nguyên đến dằn mặt, kéo bọn họ vào trong vòng luẩn quẩn này, cũng đồng nghĩa với việc tăng mạnh thực lực của chúng ta.
Đinh Linh Nhi cười khổ nói:
- Trước kia lúc cường thịnh nhất, phụ thuộc vào thương hội Thiên Nguyên chúng ta tổng cộng có bảy mươi chín thương hội, hiện giờ còn có thể tỏ thái độ thuần phục chỉ còn 27 nhà, mặc dù là 27 nhà thành, có thể chính thức tín nhiệm cũng chỉ có năm sáu nhà thôi. Hơn nữa thực lực đều có hạn, ở trong ván cờ lớn này, sợ rằng rất khó giúp được gì.
Mạc Tiểu Xuyên nhịn không được nói:
- Bi kịch vậy sao? Tên tuổi thương hội Thiên Nguyên lớn như thế, được xưng một trong bát đại cự đầu Thương Minh, vậy mà rơi xuống trình độ này rồi sao? Những năm gần đây một mình ngươi làm sao lăn lộn thế? Nếu không...
Hắn nói với Lý Vân Tiêu:
Đinh Linh Nhi nghe xong, kinh hãi nói:
- Ngươi là...
- Hắc hắc.
Mạc Tiểu Xuyên tự giới thiệu một phen, nói:
- Ta đã nghe Vân thiếu nói qua về chuyện của ngươi rồi. Yên tâm, có Vân thiếu ở đây, coi như là toàn bộ Thương Minh cũng có thể xốc hết lên.
Đinh Linh Nhi kinh hãi không thôi, người trước mắt này nàng cũng từng nghe qua, cũng là lọa cuồng vọng không bị trói buộc, không thể tưởng được lại nhìn thấy chân dung. Hơn nữa trong lòng cũng có chút ngọt ngào, hiển nhiên Lý Vân Tiêu đã coi nàng như người thân thiết nhất rồi.
Lý Vân Tiêu cười khổ nói:
- Ngươi cho rằng vẫn là mười mấy năm trước sao? Ta hiện giờ chẳng qua chỉ là một Võ Hoàng hơi mạnh chút thôi. Chủ ý mà ngươi nói hoàn toàn không có khả năng, đừng đến lúc đó cứu binh không đến, lại đưa tới rất nhiều cừu gia thì khổ. Toàn bộ Tống Nguyệt Dương Thành dưới tình huống không có ngoại lực tham gia, chúng ta chỉ có thể tá lực đả lực, tạm thời cầu sinh trong khe hẹp thôi. Hơn nữa ta hiện giờ lo lắng nhất chính là, dùng thực lực trước mắt của thương hội Thiên Nguyên, coi như ở lưỡng hội có biểu hiện tốt, sợ rằng chúng thương cũng không phục, tràn đầy nguy cơ.
Đinh Linh Nhi cũng lo lắng nói:
Lý Vân Tiêu gật đầu nói:
- Ân, điểm ấy phải làm. Một là gia tăng thực lực bây giờ, hai là tìm hiểu cách nghĩ của phụ thân ngươi. Ngoài ra, ta lúc trước nói triệu tập thương hội phụ thuộc cũng là chuyện thế phải làm, vào thời khắc mấu chốt này, tất cả mọi người phải tỏ rõ lập trường, chúng ta chỉ có thể tranh thủ đến ủng hộ. Ví dụ như thương hội La Khúc này, ta cảm thấy chính là một trợ lực rất tốt.
Ánh mắt của hắn rơi vào ba đống thịt nhão trên mặt đất, lộ ra vẻ mỉm cười hiểu ý.
- Thương hội La Khúc?
Đinh Linh Nhi cả kinh, nói:
- Thương hội La Khúc tuy rằng thực lực có hạn, nhưng cũng coi như có tên tuổi. Chỉ là bọn hắn sao lại giúp chúng ta chứ? Chẳng lẽ Vân thiếu định lấy Ngô Vũ này đi uy hiếp bọn hắn sao? Không có tác dụng đâu, trong mỗi một thương hội đều không phải bền chắc như thép, rất nhiều người đều ước gì Ngô Vũ chết đi, tuyệt sẽ không vì vậy mà bị chúng ta khống chế đâu.
Lý Vân Tiêu ánh mắt lộ ra hàn ý, lạnh lùng nói:
- Hừ, bị khống chế? Bọn hắn cũng xứng? Ý của ta là lấy thương hội La Khúc khai đao, giết gà dọa khỉ, trực tiếp hợp nhất lấy bọn chúng.
Đinh Linh Nhi kinh hãi nói:
- Không nói đến trước mắt chúng ta không đối phó được thương hội La Khúc, cho dù có thể, thương hội Thiên Nhất cũng sẽ không đáp ứng, bọn họ là một trong mấy thương hội phụ thuộc vào thương hội Thiên Nhất đấy.
Vạn Cổ Chí Tôn
Lý Vân Tiêu cau mày nói:
- Đinh Kỳ người này ta cũng đã gặp mấy lần, cũng không có ấn tượng quá lớn. Hắn làm như vậy rốt cục là có ý gì, ngay cả đại sự trọng yếu như thế, vậy mà cũng không phái cao thủ đến, hắn đến cùng tính toán điều gì? Chẳng lẽ hắn đối với song hội này căn bản không coi trọng sao?
- Không có khả năng.
Đinh Linh Nhi quả quyết phủ nhận nói:
- Ta còn nhớ rõ dặn dò của cha lúc giao thương hội cho ta, phải toàn lực ứng phó, phát triển thương hội. Cha tuổi tác đã cao, đối với mấy chuyện này đã hữu tâm vô lực rồi.
Mạc Tiểu Xuyên hừ lạnh nói:
- Hữu tâm vô lực, lại cầm lấy lực lượng trọng yếu nhất của thương hội không buông tay, ta thấy hắn là có mưu đồa.
Đinh Linh Nhi sững sờ, thân thể mềm mại nhịn không được run thoáng một phát, liên tục phủ nhận, nhưng trong lòng cũng cực kỳ nghi vấn. Mạc Tiểu Xuyên nói quả thật có đạo lý, chỉ là nàng chưa bao giờ hoài nghi phụ thân mình thôi:
- Vân thiếu, ngươi cũng cho rằng như vậy sao?
Lý Vân Tiêu trong lòng cũng có cách nghĩ như vậy, nhưng chỉ thở dài:
- Sự thật thế nào đã không quan trọng nữa, hiện giờ quan trọng là... làm sao chống đỡ thương hội Thiên Nguyên, ít nhất cũng phảichống đến khi lưỡng hội kết thúc. Ngươi bí mật an trí bọn người Thiểu Hoàng quả thật không tệ, có thể làm một đạo kỳ binh. Chỉ là bản thân thương hội Thiên Nguyên cũng quá yếu đi, ta thấy người bốn phía, mạnh nhất vậy mà chỉ là Võ Hoàng, chẳng lẽ thương hội khác không phát hiện được điểm này sao?
Đinh Linh Nhi cười khổ nói:
- Có lẽ cũng có phát hiện, nhưng kiêng kị tên tuổi thương hội Thiên Nguyên, không ai dám thử cả? Nếu không ta sớm đã không cách nào đặt chân được ở Tống Nguyệt Dương Thành rồi. Có lẽ, phụ thân chính là muốn dùng cái này để khảo nghiệm ta cũng nên?
Lý Vân Tiêu nói:
- Phụ thân ngươi có lẽ có ý nghĩ của mình, nhưng càng như vậy, người thương hội khác lại càng không dò rõ sâu cạn của các ngươi, đây cũng chưa chắc là chuyện xấu. Hôm nay toàn bộ Tống Nguyệt Dương Thành tin tức nhao nhao hỗn loạn, thật thật giả giả, mấy người có thể phân biệt? Chỉ cần kéo dài tới khi lượng hội bắt đầu, ta trực tiếp đánh bại đám lâu la kia chuyện phía sau đều dễ nói. Hiện giờ chính là sợ hư thật của ngươi bị người khác dò xét, trực tiếp ra tay trước lưỡng hội, vậy thì phiền toái rồi.
Đinh Linh Nhi nghe thế cũng không có cách nào, nói:
- Vậy bây giờ nên làm gì đây?
Vốn trước giờ chuyện lớn nhỏ đều do mình nàng định đoạt, nhưng giờ phút này Lý Vân Tiêu ở đây, nàng liền sinh ra tính ỷ lại thật lớn, thậm chí còn không muốn động não nữa.
Lý Vân Tiêu nói:
- Tất cả như cũ, gặp chiêu phá chiêu. Nhưng mà...
Ánh mắt của hắn rơi vào ba đống thịt nhão trên mặt đất, ngâm giọngh nói:
- Ba tên ngu xuẩn này tựa hồ là chim đầu đan, mặc kệ có thành công hay không, đã có bắt đầu ta chỉ sợ sẽ có người lục tục đến khiêu khích. Chúng ta trước tiên có thể triệu tất cả thương hội phụ thuộc vào thương hội Thiên Nguyên đến dằn mặt, kéo bọn họ vào trong vòng luẩn quẩn này, cũng đồng nghĩa với việc tăng mạnh thực lực của chúng ta.
Đinh Linh Nhi cười khổ nói:
- Trước kia lúc cường thịnh nhất, phụ thuộc vào thương hội Thiên Nguyên chúng ta tổng cộng có bảy mươi chín thương hội, hiện giờ còn có thể tỏ thái độ thuần phục chỉ còn 27 nhà, mặc dù là 27 nhà thành, có thể chính thức tín nhiệm cũng chỉ có năm sáu nhà thôi. Hơn nữa thực lực đều có hạn, ở trong ván cờ lớn này, sợ rằng rất khó giúp được gì.
Mạc Tiểu Xuyên nhịn không được nói:
- Bi kịch vậy sao? Tên tuổi thương hội Thiên Nguyên lớn như thế, được xưng một trong bát đại cự đầu Thương Minh, vậy mà rơi xuống trình độ này rồi sao? Những năm gần đây một mình ngươi làm sao lăn lộn thế? Nếu không...
Hắn nói với Lý Vân Tiêu:
Đinh Linh Nhi nghe xong, kinh hãi nói:
- Ngươi là...
- Hắc hắc.
Mạc Tiểu Xuyên tự giới thiệu một phen, nói:
- Ta đã nghe Vân thiếu nói qua về chuyện của ngươi rồi. Yên tâm, có Vân thiếu ở đây, coi như là toàn bộ Thương Minh cũng có thể xốc hết lên.
Đinh Linh Nhi kinh hãi không thôi, người trước mắt này nàng cũng từng nghe qua, cũng là lọa cuồng vọng không bị trói buộc, không thể tưởng được lại nhìn thấy chân dung. Hơn nữa trong lòng cũng có chút ngọt ngào, hiển nhiên Lý Vân Tiêu đã coi nàng như người thân thiết nhất rồi.
Lý Vân Tiêu cười khổ nói:
- Ngươi cho rằng vẫn là mười mấy năm trước sao? Ta hiện giờ chẳng qua chỉ là một Võ Hoàng hơi mạnh chút thôi. Chủ ý mà ngươi nói hoàn toàn không có khả năng, đừng đến lúc đó cứu binh không đến, lại đưa tới rất nhiều cừu gia thì khổ. Toàn bộ Tống Nguyệt Dương Thành dưới tình huống không có ngoại lực tham gia, chúng ta chỉ có thể tá lực đả lực, tạm thời cầu sinh trong khe hẹp thôi. Hơn nữa ta hiện giờ lo lắng nhất chính là, dùng thực lực trước mắt của thương hội Thiên Nguyên, coi như ở lưỡng hội có biểu hiện tốt, sợ rằng chúng thương cũng không phục, tràn đầy nguy cơ.
Đinh Linh Nhi cũng lo lắng nói:
Lý Vân Tiêu gật đầu nói:
- Ân, điểm ấy phải làm. Một là gia tăng thực lực bây giờ, hai là tìm hiểu cách nghĩ của phụ thân ngươi. Ngoài ra, ta lúc trước nói triệu tập thương hội phụ thuộc cũng là chuyện thế phải làm, vào thời khắc mấu chốt này, tất cả mọi người phải tỏ rõ lập trường, chúng ta chỉ có thể tranh thủ đến ủng hộ. Ví dụ như thương hội La Khúc này, ta cảm thấy chính là một trợ lực rất tốt.
Ánh mắt của hắn rơi vào ba đống thịt nhão trên mặt đất, lộ ra vẻ mỉm cười hiểu ý.
- Thương hội La Khúc?
Đinh Linh Nhi cả kinh, nói:
- Thương hội La Khúc tuy rằng thực lực có hạn, nhưng cũng coi như có tên tuổi. Chỉ là bọn hắn sao lại giúp chúng ta chứ? Chẳng lẽ Vân thiếu định lấy Ngô Vũ này đi uy hiếp bọn hắn sao? Không có tác dụng đâu, trong mỗi một thương hội đều không phải bền chắc như thép, rất nhiều người đều ước gì Ngô Vũ chết đi, tuyệt sẽ không vì vậy mà bị chúng ta khống chế đâu.
Lý Vân Tiêu ánh mắt lộ ra hàn ý, lạnh lùng nói:
- Hừ, bị khống chế? Bọn hắn cũng xứng? Ý của ta là lấy thương hội La Khúc khai đao, giết gà dọa khỉ, trực tiếp hợp nhất lấy bọn chúng.
Đinh Linh Nhi kinh hãi nói:
- Không nói đến trước mắt chúng ta không đối phó được thương hội La Khúc, cho dù có thể, thương hội Thiên Nhất cũng sẽ không đáp ứng, bọn họ là một trong mấy thương hội phụ thuộc vào thương hội Thiên Nhất đấy.
Vạn Cổ Chí Tôn
Đánh giá:
Truyện Vạn Cổ Chí Tôn
Story
Chương 982: Thế cục (1)
10.0/10 từ 47 lượt.