Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 846: Truy tung (1)

Thọ Nguy do dự nói:

- Đại nhân, ngươi ngàn vạn phải cẩn thận một ít. Người vừa rồi ta nhận ra, tên là La Tín Nhiên, cũng là một võ giả tán tu thành Nam Hỏa, bởi vì thực lực của hắn cao tuyệt, cho nên danh khí rất lớn. Không biết xảy ra chuyện gì, thậm chí có nhiều thủ hạ như thế. Người này có thù tất báo, người đắc tội qua hắn đều chết rất thê thảm.

Lý Vân Tiêu hoàn toàn lơ đễnh, nếu như La Tín Nhiên kia không biết đều, hắn cũng không khách khí, hắn cười nói:

- Đa tạ nhắc nhở. Ngược lại Thọ huynh nên phòng bị nhiều một chút.

Thọ Nguy cười khổ nói:

- Tông môn đại bỉ ngày mai ta không muốn xem, trực tiếp dẹp đường hồi phủ, rời khỏi thành Nam Hỏa, tìm một thế lực bình thường làm trưởng lão hộ pháp dưỡng già là được rồi.

- Ân, như thế cũng tốt. Ta và ngươi xem như hữu duyên, liền truyền cho ngươi một bộ công pháp, chỉ cần kiên trì luyện tập, trong vòng năm năm tất nhiên sẽ đột phá tới Thất Túc Cảnh.

Lý Vân Tiêu không nhanh không chậm nói ra, lấy ra một ngọc giản đặt lên trán, khắc khẩu quyết bộ công pháp đó vào trong.

Thọ Nguy sững sờ, nội tâm cười khổ không thôi, đừng nói trong vòng năm năm đột phá tới Thất Túc Cảnh, đời này có thể đột phá tới tầng thứ này hắn đã cảm thấy mỹ mãn. Đối với Lý Vân Tiêu nói chuyện cũng không cho là đúng, nhưng không dám biểu lộ ra, vẫn cung kính tiếp nhận ngọc giản.

Thần sắc của hắn sao qua được ánh mắt Lý Vân Tiêu, cười nhạt một tiếng.

Thọ Nguy dùng thần thức quét qua ngọc giản, một quyển pháp quyết hiện ra trong đầu, sắc mặt đại biến, phương pháp tu luyện này hắn chưa từng nghq qua, nhưng cho hắn cảm giác cường đại tới cực điểm, lập tức hiểu trong vòng năm năm đột phá tới Thất Túc Cảnh cũng không uổng.


Đột nhiên hắn khôi phục tinh thần lại, lại phát hiện Lý Vân Tiêu đã sớm biến mất.

Thọ Nguy biết rõ chính mình gặp gỡ cao nhân chân chính, may mắn lúc đi tới đây rât khách khí, cũng không có đắc tội người này. Hơn nữa hắn cứu mình, còn tặng công pháp, dường như rất có hảo cảm với mình.

Hắn cầm chặc ngọc giản trong tay, xem như tính mạng của mình.

Lần này đi Bắc Đấu Tông tham gia đại bỉ, hắn đã phát giác được hào khí không đúng, đã không phải tiểu nhân vật như hắn có thể tới thăm. Không dám lưu lại trong tiểu viện, vội vội vàng vàng thừa lúc trời còn chưa sáng vội vã xuống núi.

Lý Vân Tiêu rời khỏi tiểu viện, hơi cảm giác một chút, hắn bay về một hướng.

Hắn đã sớm thần không biết quỷ không hay in ấn ký lên người thổ phì viên, giờ phút này hắn đuổi theo. Hắn hơi có chút hối hận là không lưu ký hiệu trên người nam tử râu dê hèn mọn kia, nếu không đã sớm dò xét ra lai lịch của tên này rồi.

Hắn hiện tại thiếu thốn nhất chính là các loại tài nguyên tu luyện, vốn định thuận tay "Mượn" một ít nguyên thạch của thế lực bản thổ dùng, bây giờ nghe nghe thấy có bảo tàng, tự nhiên sẽ không bỏ qua.

Sắc trời dần dần sáng tỏ, cả sơn mạch vô cùng yêu dị. Sau khi đi vào võ đạo, giấc ngủ đã hoàn toàn không cần, buổi tối là thời gian bế quan tốt nhất, ít bị phân thần.

Cho nên hành tẩu ban đêm nguy hiểm hơn ban ngày. Bất luận động tác gì cũng dễ dàng bị người ta bắt được.

Lý Vân Tiêu truy tung qua mấy đỉnh núi mới dần dần tới gần kiến trúc chính thức của Bắc Đấu Tông, tốc độ của thổ phì viên mới chậm lại, hiển nhiên là cẩn thận hơn nhiều.


Hơn nữa không lâu trước đó, một mục tiêu khác là nữ tử mặt lạnh xuất hiện. Hai người tách ra bỏ chạy, lại đồng thời hội tụ trước sơn môn Bắc Đấu Tông, thấp giọng nói với nhau.

Lý Vân Tiêu tập trung tinh thần lắng nghe, nhưng cách quá xa nên không nghe rõ ràng. Hai tay của hắn niết bí quyết, trên người sinh ra kim sắc quang mang, ngay sau đó là một quang ảnh hiện ra, quang ảnh cùng bản thể đều mừng rỡ, kinh ngạc cao thấp bắt đầu đánh giá nhau.

Chi!

Trong Giới Thần Bi truyền ra tiếng khiếp sợ của Viên Cao Hàn, sợ hãi nói:

- Tinh Quang hồn thể! Ngươi làm sao có thể nắm giữ? Hơn nữa lần thứ nhất ngưng tụ ra chính là đệ nhị trọng! Làm sao có thể nhanh như vậy?

Lý Vân Tiêu sắc mặt trắng bệch, hiển nhiên hồn lực trực tiếp bị phân thành hai nửa, nhìn một chút sau đó cảm giác thỏa mãn, hừ nhẹ nói:

- Hừ, thiên hạ thuật đạo, vạn pháp quy nhất. Dùng lĩnh ngộ cửu giai của ta, học Tinh Quang luyện hồn thuật của ngươi cần rất lâu sao? Hồn lực lục giai của ra rút đi phân nữa mới cô đọng ra một nhị trọng đến, ta đang cảm thấy phiền muộn đây.

Tinh Quang hồn thể mỉm cười, cũng niết bí quyết, hào quang trên người từ từ ảm đạm xuống, nhìn qua chẳng khác gì Lý Vân Tiêu, thật giống như song bào thai.

- Đúng vậy, Tinh Quang hồn thể hoàn toàn là hồn lực ngưng tụ ra, không có bất kỳ nguyên khí chấn động, như vậy truy tung không cần lo lắng bị phát hiện.

Tinh Quang hồn thể của Lý Vân Tiêu lầm bầm lầu bầu vài câu, cười nói:

- Ta đi trước chơi một hồi, mặc dù có chút kỳ quái, nhưng thực rất thú vị.


Nói xong Tinh Quang hồn thể bay lên, bay về phía thổ phì viên hai người.

Lý Vân Tiêu nhìn qua bản thân giống như đúc bản thân bay đi, nội tâm cũng cảm giác là lạ.

Viên Cao Hàn lạnh lùng nói:

- Hừ, luyện hồn bí thuật như thế, ngươi vậy mà lấy ra dùng truy tung! Nếu như hồn thể kia bị tiêu diệt, linh hồn của ngươi triệt để trọng thương, đẳng cấp hồn thể càng cao, bị thương lại càng lớn. Tới hồn thể bát giai như ta, nếu tiêu vong thì bản thể sẽ suy yếu không cách nào nghịch chuyển.

Lý Vân Tiêu nói:

- Nghiêm trọng như vậy? Xem ra về sau hồn thể ta sẽ nuôi trong Giới Thần Bi. Nhưng mà...

Hắn lộ ra vẻ cổ quái, nói:

- Nhưng mà xảy ra chuyện gì?

Bí quyết của hắn biến đổi, trên người nổi lên một đạo ánh sáng màu xanh, một đầu Long ảnh từ bên trong ngưng tụ mà ra, xoay quanh trước người, nói:

- Yêu Long Tinh Quang hồn thể sao?


- Cái này...!

Ba đạo âm thanh đồng thời khiếp sợ, một là Viên Cao Hàn, một linh hồn Yêu Long, một chính là Yêu Long Tinh Quang hồn thể!

Viên Cao Hàn cả kinh nói:

- Cái này, đây là kiếm linh của ngươi? Bản thân nó cũng là linh hồn thân thể ah, vì sao còn có thể ngưng tụ ra Tinh Quang hồn thể chứ? Đồng thời xuất hiện hai hồn thể?

Yêu Long kinh sợ liên tục nói:

- Xú tiểu tử, ngươi đừng thi triển hồn thuật loạn xà ngầu như thế, đây là chuyện gì?

Yêu Long hồn thể ở trên không trung nhìn chằm chằm vào hắn, thấp giọng gào thét liên tục, hiển nhiên cực kỳ bất mãn và tức giận.

Hai người thi triển hồn chiến kỹ pháp của Phệ Hồn tộc, linh hồn chi lực tương thông nhau, hắn vừa thử Yêu Long tiến hành Tinh Quang luyện hồn thuật, không nghĩ tới thật sự ngưng tụ ra tinh quang hồn thể, hơn nữa đẳng cấp còn cao hơn hắn, dĩ nhiên là tam trọng Tinh Quang hồn thể.

Viên Cao Hàn cũng há hốc mồm, cảm thấy cực độ khó có thể lý giải.

Lý Vân Tiêu suy tư nói:

- Nếu là hồn thể cũng có thể ngưng tụ Tinh Quang hồn thể, như vậy Tinh Quang hồn thể còn có thể ngưng tụ ra Tinh Quang hồn thể thứ ba, kể từ đó chẳng lẽ không phải đạo sinh nhất, nhất sanh nhị, nhị sanh tam, tam sinh vô cùng vô tận?

Vạn Cổ Chí Tôn
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Vạn Cổ Chí Tôn Truyện Vạn Cổ Chí Tôn Story Chương 846: Truy tung (1)
10.0/10 từ 47 lượt.
loading...