Vạn Cổ Chí Tôn
Chương 840: Luyện chế lại một lần (2)
Viên Cao Hàn lắc đầu nói:
- Đây chính là Thiên Chiếu Khuyết Kim, là một trong các loại khoáng thạch cứng rắn nhất thiên hạ, không phải cửu giai thuật luyện sư căn bản không cách nào luyện được.
Hắn ngược lại do dự nói:
- Nhưng mà một khối nhỏ vẫn có thể.
Lý Vân Tiêu vươn tay ra, một đạo hỏa diễm ngưng tụ trên đầu ngón tay, chính là phượng hoàng chân hỏa, hóa thành một đao lửa theo đầu ngón tay của hắn, cắt vào một góc chân tượng.
Hỏa diễm đảo qua, lưu lại một dấu vết màu đen, vậy mà không cách nào cắt xuống.
Viên Cao Hàn cũng nhướng mày, xem ra trình độ cứng rắn còn vượt qua nhận thức của hắn. Loại tài liệu này hắn chưa bao giờ tiếp xúc qua, vẫn là một trong vài loại tài liệu đỉnh cấp của đại lục, giá trị cũng sàn sàn với Thiên Hàn Tinh Thiết.
Lý Vân Tiêu cũng ngạc nhiên, tuy lực lượng của Giới Thần Bi đã phi thường yếu ớt, nhưng hắn có thể lưu chuyển toàn bộ, ngưng tụ hỏa diễm thành đao cũng rất mạnh, cho dù là ai cũng không dám đón đỡ, nhưng bây giờ không thể cắt được tượng đồng.
Hắn lúc này ngồi xếp bằng xuống, mở miệng nói:
- Lão Viên, ngươi mở đỉnh luyện khí, ta sẽ cắt Thiên Chiếu Khuyết Kim, nếu không mặc dù cắt xuống được thì đỉnh lô của ngươi cũng không luyện hóa được.
Viên Cao Hàn biết đây là kim loại cứng nhất, sợ cũng chỉ có phượng hoàng thần hỏa của Lý Vân Tiêu là có thể nung nó, đến lúc đó hắn chỉ cần dung hợp vào là được. Hắn ứng một tiếng, liền bắt đầu đánh pháp quyết vào Thiên Vũ Luân Chuyển Tử Kim Đỉnh, thân tử đỉnh không ngừng chấn động, bắn ra hào quang màu tím.
Lý Vân Tiêu vận chuyển Đại Diễn Thần Quyết, tăng hồn lực của mình lên viên mãn, nhưng sau khi ngưng tụ ra hỏa diễm thần đao hình dao găm, bắt đầu tinh tế cắt một góc pho tượng.
Hai người làm việc của mình, từng đạo hào quang bắn ra khỏi Phương Thốn Sơn, tử khí trùng thiên.
Bốn phía Thiên Vũ Luân Chuyển Tử Kim Đỉnh có các loại nguyên liệu vờn quanh, bị Viên Cao Hàn đánh vào trong tử đỉnh, hắn hòa tan nguyên liệu vàng không phải vàng, ngọc không phải ngọc, cẩn thận bao vây lấy Thạch Chi Tâm, sợ luyện chế sinh ra tổn thương.
Tử đỉnh lúc này biến thành cao mấy mét, trừ tử khí trùng thiên ra, còn tản mát hào quang năm màu, vô cùng sáng ngời.
Lý Vân Tiêu một tay niết bí quyết ấn, hắn vẫn vận chuyển phượng hoàng thần hỏa, tuy chỉ là hình thái nhỏ bé nhất hắn cũng cảm thấy cố sức. Rốt cục sau nửa canh giờ mới cắt được một góc của pho tượng xuống, một khối tam giác lớn bằng nửa nắm tay bay ra, dường như còn ẩn chứa linh tính, nó bay một vòng trên Phương Thốn sơn, vậy mà muốn trực tiếp phá không mà đi.
Trong lòng Lý Vân Tiêu chấn động, thiên tài địa bảo ẩn chứa linh tính thì hắn gặp không ít, nhưng bị cắt mà có thể chạy đi thì chưa thấy bao giờ. Hắn lật tay đánh xuống.
Lập tức không trung xuất hiện một khố tức nhưỡng, trấn áp Thiên Chiếu Khuyết Kim, lập tức định trụ nó không thể nhúc nhích.
Lý Vân Tiêu biến ảo ấn quyết, khoa đẩu văn bay lên, ấn vào khối Thiên Chiếu Khuyết Kim kia. Sau đó hỏa diễm hóa thành lao tù nhốt lại, bắt đầu thiêu đốt hừng hực.
Viên Cao Hàn bên kia nhìn thấy mà giật mình, nếu không có phượng hoàng thần hỏa, bảo hắn luyện chế, sợ rằng có luyện mấy ngày mấy đêm cũng không được.
- Cổ Phi Dương, như thế nào?
Hắn lo lắng hỏi.
Lý Vân Tiêu trầm giọng nói:
- Không có vấn đề, ngươi thế nào rồi? Hiện tại có thể dung hợp?
Viên Cao Hàn cười nói:
- Đang chờ ngươi đây.
- Ân!
Lý Vân Tiêu ứng một tiếng, thần dịch lực trong đan điền vận chuyển thật nhanh, phượng hoàng chi hỏa trên khoongn trung trở nên mạnh mẽ, khối Thiên Chiếu Khuyết Kim rốt cuộc cũng hòa tan, dưới sự khống chế của hồn lực bay vào trong tử đỉnh.
Hỏa diễm bốn phía tử đỉnh bộc phát, dường như cực kỳ sợ hãi phượng hoàng chi hỏa bao bọc lấy Thiên Chiếu Khuyết Kim, cả đại đỉnh không ngừng kêu vù vù như sợ hãi.
Viên Cao Hàn biến sắc, hắn ngưng tụ ra một khoa đẩu văn màu vàng, chính là văn tự Mạc Hoa Nguyên thi triển trong khi tỷ thí, vỗ vào đại đỉnh một cái, màu tím phun ra lần nữa, chấn động cực lớn từ từ vững vàng lại.
Sau đó hắn kết ấn thật nhanh, thân ảnh chuyển động quanh đại đỉnh, một ấn quyết đánh vào, tử khí quanh quẩn trên đỉnh núi. Trong mơ hồ giống như có thần nữ phi tiên, chính là ba nữ khỏa thân dưới chân đỉnh Thiên Vũ Luân Chuyển Tử Kim Đỉnh.
Ầm ầm!
Trong lúc đó cả đỉnh núi rung động lắc lư mạnh mẽ, tất cả âm thanh yên lặng lại. Hư ảnh thần nữ biến mất, tử khí mê mang tiêu tán ra, hào quang như bảo thạch trên tử đỉnh xuất hiện.
Mặt Viên Cao Hàn đầy mồ hôi đầm đìa, không ngừng thở hào hển, nhìn chằm chằm vào tử đỉnh không nháy mắt một cái.
Lý Vân Tiêu cũng đứng dậy, đi về phía trước, nói:
- Như thế nào?
Viên Cao Hàn lộ ra vẻ cổ quái, nói:
- Không biết.
Hắn vỗ một chưởng lên tử đỉnh, lập tức bắn ra hào quang năm màu, nắp đỉnh xoay tròn mở ra, một lực lượng khí vận cực mạnh tỏa ra ngoài.
Khí vận mạnh mẽ, mặc dù không có khủng bố như bát giai đỉnh phong nhưng mà cũng cường đại hơn trước rất nhiều.
Hai người mừng rỡ không thôi, vội vàng nhảy lên tử đỉnh, nhìn vào bên trong.
Tử khí quấn quanh, bên trong có một khối kim loại mập mạp đang ngồi, trên người tỏa ra hào quang màu vàng sáng ngời, vậy mà ngồi xếp bằng tại đó.
Chi!
Hai người đều hít một hơi lạnh, hoảng sợ nhìn nhau. Viên Cao Hàn lau mồ hôi lạnh, ngượng ngùng nói:
- Xảy ra chuyện gì? Nó, nó đang ngồi tu luyện?
Lý Vân Tiêu cũng nuốt nước miếng, gian nan nói:
- Ta cũng không biết ah, quá quái dị? Cho dù là yêu thú, muốn tiến hóa ra trí tuệ ít nhất cũng phải đạt tới Cửu Thiên đỉnh phong.
Viên Cao Hàn nói:
- Đúng vậy, đầu Táng Niên Thú của Diêu Kim Lương có trí tuệ không kém gì nhân loại. Thế nhưng mà..., cho dù yêu thú có trí tuệ, cũng không biết ngồi xuống.
Lý Vân Tiêu:
- Chẳng lẽ gia nhập khối Thiên Chiếu Khuyết Kim có vấn đề?
Hắn cũng không cách nào giải thích, hiện tượng trước mặt làm cho hai gã cửu giai thuật luyện sư khó lý giải, không biết phải làm sao.
- Này, ngươi nghe hiểu ta nói gì không?
Viên Cao Hàn hô vài câu, nhìn qua khối kim loại đang ngồi xuống không có phản ứng, hắn nhìn Lý Vân Tiêu nói ra:
- Ngươi thử xem, dù sao thứ này cũng là yêu thú huyền khí của ngươi.
Lý Vân Tiêu "Ân" một tiếng, cũng không có nắm chắc quá lớn, nhẹ giọng quát:
- Đi ra!
Khối kim loại béo ú kia từ từ hoạt động, lúc này mới ngẩng đầu lên mở mắt ra, ánh mắt một tím một xanh bắn ra ngoài, cả thân thể "Vèo" nhảy ra, lăng không đứng trên tử đỉnh, không chút biểu tình nhìn qua Lý Vân Tiêu.
Lý Vân Tiêu thè lưỡi liễm môi dưới, nói:
- Ngươi, ngươi có trí tuệ sao?
Khối kim loại tròn vẫn không có biểu lộ gì, cứ như vậy lẳng lặng đứng ở đó, dường như đang chờ mệnh lệnh tiếp theo.
Viên Cao Hàn quan sát một hồi, nói:
- Xem ra vẫn là nửa thú nửa khí, cũng không có mở ra trí tuệ, nhưng mà ngồi xuống lúc trước.
Lý Vân Tiêu ra lệnh:
- Toàn lực đánh một quyền cho ta nhìn xem!
Ánh mắt tím xanh của khối kim loại sáng lên, thân thể bày tư thế đánh ra một quyền, không gian vặn vẹo dưới nắm đấm của hắn, vậy mà xuất hiện vết nứt không gian, phát ra âm thanh ầm ầm đánh tới ngàn mét trước mặt.
Vạn Cổ Chí Tôn
- Đây chính là Thiên Chiếu Khuyết Kim, là một trong các loại khoáng thạch cứng rắn nhất thiên hạ, không phải cửu giai thuật luyện sư căn bản không cách nào luyện được.
Hắn ngược lại do dự nói:
- Nhưng mà một khối nhỏ vẫn có thể.
Lý Vân Tiêu vươn tay ra, một đạo hỏa diễm ngưng tụ trên đầu ngón tay, chính là phượng hoàng chân hỏa, hóa thành một đao lửa theo đầu ngón tay của hắn, cắt vào một góc chân tượng.
Hỏa diễm đảo qua, lưu lại một dấu vết màu đen, vậy mà không cách nào cắt xuống.
Viên Cao Hàn cũng nhướng mày, xem ra trình độ cứng rắn còn vượt qua nhận thức của hắn. Loại tài liệu này hắn chưa bao giờ tiếp xúc qua, vẫn là một trong vài loại tài liệu đỉnh cấp của đại lục, giá trị cũng sàn sàn với Thiên Hàn Tinh Thiết.
Lý Vân Tiêu cũng ngạc nhiên, tuy lực lượng của Giới Thần Bi đã phi thường yếu ớt, nhưng hắn có thể lưu chuyển toàn bộ, ngưng tụ hỏa diễm thành đao cũng rất mạnh, cho dù là ai cũng không dám đón đỡ, nhưng bây giờ không thể cắt được tượng đồng.
Hắn lúc này ngồi xếp bằng xuống, mở miệng nói:
- Lão Viên, ngươi mở đỉnh luyện khí, ta sẽ cắt Thiên Chiếu Khuyết Kim, nếu không mặc dù cắt xuống được thì đỉnh lô của ngươi cũng không luyện hóa được.
Viên Cao Hàn biết đây là kim loại cứng nhất, sợ cũng chỉ có phượng hoàng thần hỏa của Lý Vân Tiêu là có thể nung nó, đến lúc đó hắn chỉ cần dung hợp vào là được. Hắn ứng một tiếng, liền bắt đầu đánh pháp quyết vào Thiên Vũ Luân Chuyển Tử Kim Đỉnh, thân tử đỉnh không ngừng chấn động, bắn ra hào quang màu tím.
Lý Vân Tiêu vận chuyển Đại Diễn Thần Quyết, tăng hồn lực của mình lên viên mãn, nhưng sau khi ngưng tụ ra hỏa diễm thần đao hình dao găm, bắt đầu tinh tế cắt một góc pho tượng.
Hai người làm việc của mình, từng đạo hào quang bắn ra khỏi Phương Thốn Sơn, tử khí trùng thiên.
Bốn phía Thiên Vũ Luân Chuyển Tử Kim Đỉnh có các loại nguyên liệu vờn quanh, bị Viên Cao Hàn đánh vào trong tử đỉnh, hắn hòa tan nguyên liệu vàng không phải vàng, ngọc không phải ngọc, cẩn thận bao vây lấy Thạch Chi Tâm, sợ luyện chế sinh ra tổn thương.
Tử đỉnh lúc này biến thành cao mấy mét, trừ tử khí trùng thiên ra, còn tản mát hào quang năm màu, vô cùng sáng ngời.
Lý Vân Tiêu một tay niết bí quyết ấn, hắn vẫn vận chuyển phượng hoàng thần hỏa, tuy chỉ là hình thái nhỏ bé nhất hắn cũng cảm thấy cố sức. Rốt cục sau nửa canh giờ mới cắt được một góc của pho tượng xuống, một khối tam giác lớn bằng nửa nắm tay bay ra, dường như còn ẩn chứa linh tính, nó bay một vòng trên Phương Thốn sơn, vậy mà muốn trực tiếp phá không mà đi.
Trong lòng Lý Vân Tiêu chấn động, thiên tài địa bảo ẩn chứa linh tính thì hắn gặp không ít, nhưng bị cắt mà có thể chạy đi thì chưa thấy bao giờ. Hắn lật tay đánh xuống.
Lập tức không trung xuất hiện một khố tức nhưỡng, trấn áp Thiên Chiếu Khuyết Kim, lập tức định trụ nó không thể nhúc nhích.
Lý Vân Tiêu biến ảo ấn quyết, khoa đẩu văn bay lên, ấn vào khối Thiên Chiếu Khuyết Kim kia. Sau đó hỏa diễm hóa thành lao tù nhốt lại, bắt đầu thiêu đốt hừng hực.
Viên Cao Hàn bên kia nhìn thấy mà giật mình, nếu không có phượng hoàng thần hỏa, bảo hắn luyện chế, sợ rằng có luyện mấy ngày mấy đêm cũng không được.
- Cổ Phi Dương, như thế nào?
Hắn lo lắng hỏi.
Lý Vân Tiêu trầm giọng nói:
- Không có vấn đề, ngươi thế nào rồi? Hiện tại có thể dung hợp?
Viên Cao Hàn cười nói:
- Đang chờ ngươi đây.
- Ân!
Lý Vân Tiêu ứng một tiếng, thần dịch lực trong đan điền vận chuyển thật nhanh, phượng hoàng chi hỏa trên khoongn trung trở nên mạnh mẽ, khối Thiên Chiếu Khuyết Kim rốt cuộc cũng hòa tan, dưới sự khống chế của hồn lực bay vào trong tử đỉnh.
Hỏa diễm bốn phía tử đỉnh bộc phát, dường như cực kỳ sợ hãi phượng hoàng chi hỏa bao bọc lấy Thiên Chiếu Khuyết Kim, cả đại đỉnh không ngừng kêu vù vù như sợ hãi.
Viên Cao Hàn biến sắc, hắn ngưng tụ ra một khoa đẩu văn màu vàng, chính là văn tự Mạc Hoa Nguyên thi triển trong khi tỷ thí, vỗ vào đại đỉnh một cái, màu tím phun ra lần nữa, chấn động cực lớn từ từ vững vàng lại.
Sau đó hắn kết ấn thật nhanh, thân ảnh chuyển động quanh đại đỉnh, một ấn quyết đánh vào, tử khí quanh quẩn trên đỉnh núi. Trong mơ hồ giống như có thần nữ phi tiên, chính là ba nữ khỏa thân dưới chân đỉnh Thiên Vũ Luân Chuyển Tử Kim Đỉnh.
Ầm ầm!
Trong lúc đó cả đỉnh núi rung động lắc lư mạnh mẽ, tất cả âm thanh yên lặng lại. Hư ảnh thần nữ biến mất, tử khí mê mang tiêu tán ra, hào quang như bảo thạch trên tử đỉnh xuất hiện.
Mặt Viên Cao Hàn đầy mồ hôi đầm đìa, không ngừng thở hào hển, nhìn chằm chằm vào tử đỉnh không nháy mắt một cái.
Lý Vân Tiêu cũng đứng dậy, đi về phía trước, nói:
- Như thế nào?
Viên Cao Hàn lộ ra vẻ cổ quái, nói:
- Không biết.
Hắn vỗ một chưởng lên tử đỉnh, lập tức bắn ra hào quang năm màu, nắp đỉnh xoay tròn mở ra, một lực lượng khí vận cực mạnh tỏa ra ngoài.
Khí vận mạnh mẽ, mặc dù không có khủng bố như bát giai đỉnh phong nhưng mà cũng cường đại hơn trước rất nhiều.
Hai người mừng rỡ không thôi, vội vàng nhảy lên tử đỉnh, nhìn vào bên trong.
Tử khí quấn quanh, bên trong có một khối kim loại mập mạp đang ngồi, trên người tỏa ra hào quang màu vàng sáng ngời, vậy mà ngồi xếp bằng tại đó.
Chi!
Hai người đều hít một hơi lạnh, hoảng sợ nhìn nhau. Viên Cao Hàn lau mồ hôi lạnh, ngượng ngùng nói:
- Xảy ra chuyện gì? Nó, nó đang ngồi tu luyện?
Lý Vân Tiêu cũng nuốt nước miếng, gian nan nói:
- Ta cũng không biết ah, quá quái dị? Cho dù là yêu thú, muốn tiến hóa ra trí tuệ ít nhất cũng phải đạt tới Cửu Thiên đỉnh phong.
Viên Cao Hàn nói:
- Đúng vậy, đầu Táng Niên Thú của Diêu Kim Lương có trí tuệ không kém gì nhân loại. Thế nhưng mà..., cho dù yêu thú có trí tuệ, cũng không biết ngồi xuống.
Lý Vân Tiêu:
- Chẳng lẽ gia nhập khối Thiên Chiếu Khuyết Kim có vấn đề?
Hắn cũng không cách nào giải thích, hiện tượng trước mặt làm cho hai gã cửu giai thuật luyện sư khó lý giải, không biết phải làm sao.
- Này, ngươi nghe hiểu ta nói gì không?
Viên Cao Hàn hô vài câu, nhìn qua khối kim loại đang ngồi xuống không có phản ứng, hắn nhìn Lý Vân Tiêu nói ra:
- Ngươi thử xem, dù sao thứ này cũng là yêu thú huyền khí của ngươi.
Lý Vân Tiêu "Ân" một tiếng, cũng không có nắm chắc quá lớn, nhẹ giọng quát:
- Đi ra!
Khối kim loại béo ú kia từ từ hoạt động, lúc này mới ngẩng đầu lên mở mắt ra, ánh mắt một tím một xanh bắn ra ngoài, cả thân thể "Vèo" nhảy ra, lăng không đứng trên tử đỉnh, không chút biểu tình nhìn qua Lý Vân Tiêu.
Lý Vân Tiêu thè lưỡi liễm môi dưới, nói:
- Ngươi, ngươi có trí tuệ sao?
Khối kim loại tròn vẫn không có biểu lộ gì, cứ như vậy lẳng lặng đứng ở đó, dường như đang chờ mệnh lệnh tiếp theo.
Viên Cao Hàn quan sát một hồi, nói:
- Xem ra vẫn là nửa thú nửa khí, cũng không có mở ra trí tuệ, nhưng mà ngồi xuống lúc trước.
Lý Vân Tiêu ra lệnh:
- Toàn lực đánh một quyền cho ta nhìn xem!
Ánh mắt tím xanh của khối kim loại sáng lên, thân thể bày tư thế đánh ra một quyền, không gian vặn vẹo dưới nắm đấm của hắn, vậy mà xuất hiện vết nứt không gian, phát ra âm thanh ầm ầm đánh tới ngàn mét trước mặt.
Vạn Cổ Chí Tôn
Đánh giá:
Truyện Vạn Cổ Chí Tôn
Story
Chương 840: Luyện chế lại một lần (2)
10.0/10 từ 47 lượt.