Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 746: Huyền khí đối nghịch (1)

Còn lại những người không có huyền khí cường đại thì sắc mặt đều đại biến, cảm thấy cơ thể lạnh buốt. Trong chiến trường này, bọn hắn không thể nghi ngờ đã bị bài xích ở bên ngoài, Nặc Á chi chu không có phần không nói, mà ngay cả tánh mạng cũng bị người nắm trong tay.

Trong đó thảm nhất chính là tiểu Thanh, Thử Hoàng còn có Cửu Sí Linh Xà Điểu, bọn hắn đừng nói cao giai huyền khí, mà dù là nhất giai cũng không có...

- Hai vị Võ Đế đại nhân, các ngươi không phải nói muốn xem ta vì sao ta lại lớn lối vậy sao?

Trên mặt Lý Vân Tiêu xẹt qua một tia vui vẻ lạnh như băng, lạnh giọng nói:

- Ta hình như còn nhớ có người muốn bóp nát trứng ta để xem thử thì phải?

Khẩu Cổ Chung kia ở trong tay hắn kịch liệt biến lớn lên..., Chung chi Vực Giới cũng theo đó mở ra, ép cho người bốn phía đều hoảng sợ biến sắc, Phong Ấp và Xa Húc Nghiêu lại càng vô cùng ngưng trọng, không che dấu được hoảng sợ.

- Hoàng Triêu Chung, nhất triêu nhất kỷ.

Hoàng Triêu Chung bị hắn vỗ lên, sóng âm chi lực cực lớn bắt đầu lan khắp bốn phương tám hướng, tất cả mọi người đều thấy được không gian đung đưa, càng thêm kinh khủng là cổ lực lượng sóng âm này quét qua cơ thể, cơ hồ phá hư tất cả kinh mạch, cả người thiếu chút nữa đã sụp đổ trong đó!


Đặc biệt là mấy tên Võ Hoàng Thánh Hỏa Điện, dưới cổ sóng âm này đã triệt để mất đi sức chiến đấu, thân thể gần như sụp đổ!

Đồng tử Phong Ấp đột nhiên co lại, hắn cũng phát hiện Cổ Chung của đối phương là huyền khí cửu giai hàng thật giá thật, vội vàng ném Ngũ Hành Ngự Thú Hoàn ra ngoài, năm con chuột cực lớn hiển hiện ở quanh thân, phát ra tiếng hét "Xèo... xèo" chói tai, dường như cực kỳ có linh tính.

Xa xa Thử Hoàng thấy thế hai mắt đỏ bừng, nhe răng trợn mắt, nhưng giờ phút này hắn hoàn toàn chỉ là một phế nhân, đừng nói cứu người, mà dù là sinh tử của mình cũng khó quyết định được.

Oanh!

Chung chi Vực Giới cực lớn kia trực tiếp đâm vào Ngũ Hành Ngự Thú Hoàn, hai đạo Vực Giới đụng vào nhau, Ngũ Hành Ngự Thú Hoàn hiển nhiên yếu nhược hơn rất nhiều, vừa chạm vào đã liên tiếp bại lui, rất có xu thế sụp đổ, năm đầu Thử Vương cũng bị ảnh hưởng, nhao nhao kêu thảm thiết không thôi.

- Ngạo thế trường thương!

Xa Húc Nghiêu hét lớn một tiếng, chiến thương trong tay phá thể mà ra, ngang trời đâm về phía Hoàng Triêu Chung.

Giờ phút này hắn và Phong Ấp đều lâm vào hoàn cảnh nguy hiểm trước nay chưa từng có, nếu không phải hợp lực trấn áp đối phương, sợ rằng không gian phong ấn này chính là chỗ chôn thây của bọn hắn rồi.



Hoàng Triêu Chung bị thương chi vận luật đâm qua, phát ra một tiếng chuông giống như đã truyền thừa vô cùng lâu, trong không gian, trong thời gian, thậm chí trong lòng mỗi người đều có tiếng chuông vang vọng, Thiên Địa vạn vật, vũ trụ thời không tựa hồ vào thời khắc này trực tiếp bị giam cầm, tiến vào một loại "Tĩnh" cực hạn.

Trong mắt Lý Vân Tiêu tinh mang lập loè, vẻ mặt rung động, thì thào lẩm bẩm:

- Đây là toàn bộ lực lượng của Hoàng Triêu Chung sao? Tiếng chuông kia vậy mà có thể xuyên thẳng qua cổ kim, chấn nhiếp hoàn vũ!

Ngũ Hành Ngự Thú Hoàn và ngạo thế trường thương dưới một tiếng chuông này bắt đầu bị nứt ra, tùy thời đều có thể tan thành mây khói!

- Vân Tiêu đại ca, đừng vỗ!

Diệp Phàm đột nhiên hoảng sợ kêu to lên, mấy tên đệ tửThánh Hỏa Điện mỗi người đều xuất ra huyền khí để ngăn cản, nhưng thất khiếu vẫn chảy máu, tùy thời đều phải chết. Xa xa tiểu Thanh cũng hốt hoảng, dưới tiếng chuông kia hắn cơ hồ muốn mất đi linh trí, biến thành một mảnh hư vô vậy.

Nhưng kỳ quái chính là Diệp Phàm tuy rằng cũng có tu vị Võ Hoàng nhưng tựa hồ không bị khí uẩn chi lực ảnh hưởng, vô luận là Cửu Lê Chiến Cổ của Lê lúc trước, hay là Hoàng Triêu Chung của Lý Vân Tiêu, đối với hắn đều không có chút ảnh hưởng nào cả.

Lý Vân Tiêu nhướng mày, tu vi của hắn căn bản không cách nào khống chế Hoàng Triêu Chung, có thể giống như Lê hội tụ sóng âm thành tuyến, tiến hành đơn thể công kích, hắn mỗi lần chấn động, sóng âm Hoàng Triêu Chung đều khuếch tán ra chung quanh, kể từ đó sợ rằng chết trước tiên chính là đám tiểu Thanh, Thử Hoàng cùng với mọi người Thánh Hỏa Điện.


Đại Yêu ở xa xa thì nguyên một đám tỉnh táo dị thường, ngoại trừ Thương ra, trong tay tất cả mọi người đều là huyền khí cửu giai, cũng tản mát ra khí uẩn cường đại, triệt tiêu đi lực lượng sóng âm kia.

Mà Thương chẳng biết tại sao, vậy mà lại không bị sóng âm ảnh hưởng.

Lý Vân Tiêu khẽ quát, liền thu Hoàng Triêu Chung về, nhẹ nhàng xoay tròn trên lòng bàn tay, tinh xảo xinh xắn.

Phong Ấp và Xa Húc Nghiêu đều thổ huyết, may mắn nhặt về được một mạng, vội vàng bỏ chạy ra xa. Hiện giờ dưới loại tình huống này, muốn cướp đoạt Nặc Á chi chu, trên căn bản là điều không thể, có thể rời khỏi đây hay không còn khó mà nói.

Giờ phút này trong không gian bốn phía thủy tinh hình thoi, cũng chỉ còn lại có Lý Vân Tiêu, Trương Thiệu Thiên và Diệp Phàm, còn có Đường Kiếp cùng với vài tên Đại Yêu, đối nghịch lẫn nhau.

Trong lúc nhất thời, tất cả huyền khí cửu giai ở trong không gian này đều tản mát ra khí uẩn mãnh liệt, cơ hồ từng người trấn áp một phương không gian, bài xích lẫn nhau.

Phệ Hồn Phiên của Trương Thiệu Thiên và Ngũ Hành Ngự Thú Hoàn của Phong Ấp lại kém hơn một bậc, nhưng cũng là tồn tại chuẩn cửu giai, cũng mở ra một phương không gian của mình, xa xa tương đối, chỉ là về mặt khí thế lại yếu hơn rất nhiều.

Những người còn lại thì nguyên một đám sắc mặt khó coi đến cực điểm. Theo khí uẩn uy áp từ trong thủy tinh hình thoi tản ra không ngừng cường đại, lực lượng của bọn hắn đã bị áp chế đến tình trạng thập phần nhỏ yếu, Trầm Phong và Cửu Sí Linh Xà Điểu vốn là tồn tại cường đại, nhưng hiện giờ cũng chỉ có một thanh chiến đao bát giai, so với người còn lại quả thật yếu hơn rất nhiều.

Mà thảm nhất chính là tiểu Thanh, Thử Hoàng, Ngư Dương Chu, cùng với đám người Thánh Hỏa Điện, hoặc là hoàn toàn không có huyền khí, triệt để thành phế nhất, hoặc là cao nhất chỉ có huyền khí thất giai, căn bản không đủ nhìn! Những người này tận lực tránh xa thủy tinh hình thoi, tránh xa chiến trường, miễn cho bị tai bay vạ gió.

Toàn bộ lực lượng cân đối trong tràng lập tức nghiêng qua một bên..., bên phía Đại Yêu có bốn huyền khí cửu giai, tăng thêm Chu Tước Đao của Đường Kiếp chính là năm kiện, chiếu rọi lẫn nhau..., cường đại đến cực điểm!

- Ha ha, thời đến vận chuyển, ta mới chính là thiên mệnh sở quy! Ngay cả ông trời cũng giúp ta!

Đường Kiếp kích động không thôi, nói:

- Thương huynh, giúp ta cướp lấy Nặc Á chi chu, ta nhất định sẽ dốc hết lực Tứ Cực Môn, giúp các ngươi khôi phục đến lực lượng đỉnh phong!

Ánh mắt Thương rơi vào trên thủy tinh hình thoi kia, ngâm giọng nói:

- Thánh khí sao? Có thể có được thánh khí, đích thật là thiên mệnh sở quy. Nhưng thánh khí kia thật sự thuộc về ngươi sao?

Đường Kiếp nhướng mày, trên mặt hiện lên vẻ không hài lòng, nói:

- Hiện giờ tình thế đã nghiêng về bên chúng ta, chỉ cần Thương huynh chịu giúp ta, ta thật sự nghĩ không ra còn người nào có tư cách tranh đoạt với ta nữa!

Vạn Cổ Chí Tôn
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Vạn Cổ Chí Tôn Truyện Vạn Cổ Chí Tôn Story Chương 746: Huyền khí đối nghịch (1)
10.0/10 từ 47 lượt.
loading...