Vạn Cổ Chí Tôn
Chương 626: Hậu nhân của Tuyệt Thế Vũ Đế (2)
Lý Vân Tiêu tựa hồ rơi vào trầm tư, dáng vẻ có chút mất tập trung, đột nhiên nói:
- Ngươi nói không sai, hiện tại thực lực của ta xác thực rất yếu. Trong lần tranh cướp này sợ là tồn tại lót đáy. Ta nghĩ tới một biện pháp lâm thời tăng cường thực lực.
Yêu Long sững sờ nói:
- Cái gì?
Lý Vân Tiêu không có giải thích, mà là trực tiếp xuất hiện ở trong Giới Thần Bi, đi tới trước mặt Cố Nguyệt Sinh.
Cố Nguyệt Sinh đang lẳng lặng tu luyện, nhất thời sợ hết hồn, đứng dậy cả giận nói:
- Ngươi muốn làm gì?
Lý Vân Tiêu từng bước một hướng hắn đi đến, lạnh nhạt nói:
- Không có chuyện gì, chỉ là mượn Thái Cổ Thiên mục của ngươi dùng một lát mà thôi.
- Cái gì?
Cố Nguyệt Sinh cả kinh, lập tức nhìn thấy con ngươi màu đỏ kia của Lý Vân Tiêu, trong nháy mắt mất đi tri giác.
Lý Vân Tiêu năm ngón tay thành trảo, hướng về mắt trái của Cố Nguyệt Sinh chộp tới, trên má trái của hắn đột nhiên bạo xuất ra một con mắt thật to, mặt trên hung quang thiểm lộ, khủng bố doạ người.
Lý Vân Tiêu im lặng, trực tiếp nắm lấy nhãn cầu này kéo ra, vô số huyết quản ở trên thân thể Cố Nguyệt Sinh qua lại, khuôn mặt cũng biến thành cực kỳ đáng sợ, hoàn toàn không còn nhân hình.
Một cái nhãn cầu to lớn bị hắn vồ vào trong tay, mấy chục mạch máu không ngừng bay lượn ở trên không trung, như là bạch tuộc, tựa hồ muốn cầm lấy cái gì.
Yêu Long sợ hãi nói:
- Ngươi sẽ không muốn học tên biến thái kia, đem vật này trồng vào trong cơ thể mình chứ?
Lý Vân Tiêu hừ nhẹ nói:
- Trồng vào ngược lại không tới, bất quá là mượn dùng một chút mà thôi. Kiệt phong tử kia ngược lại cũng có chút bản lĩnh. Những Thái Cổ Thiên mục này đã sớm là vật chết, hắn dĩ nhiên đem Phạm Tri Trùng trồng vào trong đó, dùng Phạm Tri Trùng đến khống chế thiên mục hoạt động, đồng thời Phạm Tri Trùng có tính năng ký sinh cực mạnh, vừa vặn có thể đồng thời trồng vào trong thân thể. Chỉ là Phạm Tri Trùng không ngừng hút tinh huyết của thân thể, Cố Nguyệt Sinh này là mầm mống tốt, lại làm đồ đệ của tên điên kia, thực sự là đáng tiếc.
Giờ khắc này Cố Nguyệt Sinh mất đi Thái Cổ Thiên mục, một bên khuôn mặt trở nên cực kỳ khủng bố, nhưng ở dưới vài đạo linh quyết của Lý Vân Tiêu, đã dần dần khôi phục.
Mạch máu của Thái Cổ Thiên mục không ngừng bay múa, rất nhanh phát hiện Lý Vân Tiêu tồn tại, lập tức trở nên cứng rắn, từng chiếc như châm, hướng trên thân thể Lý Vân Tiêu đâm tới.
Nhưng Lý Vân Tiêu đã sớm chuẩn bị, hơn nữa nơi này là bên trong Giới Thần Bi, coi như là Vũ Đế cũng không làm gì được hắn. Hắn nhẹ nhàng thổi một hơi, mấy chục mạch máu kia đình trệ ở trên không trung, cứng ngắc không cách nào đi tới nửa phân, sau đó từng chiếc nát ra, hóa thành bụi trần bị thổi tan.
Sau khi Thái Cổ Thiên mục mất đi những mạch máu kia, con ngươi chậm rãi rủ xuống, hóa thành vật chết.
Lý Vân Tiêu đem tinh thần lực hội tụ, hướng trong thiên mục nhìn chăm chú, hắn muốn hoàn toàn hiểu rõ cấu tạo của thiên mục, sau đó sử dụng.
Yêu Long nhìn chăm chú vào hắn hồi lâu, mới nói:
- Rõ ràng, nguyên lai ngươi muốn đem vật này luyện chế thành Huyền khí. Thật là không thể tưởng tượng nổi, ý nghĩ của ngươi so với Kiệt phong tử còn muốn điên cuồng a!
Lý Vân Tiêu hừ lạnh nói:
- Thuật luyện sư phải có dáng vẻ của Thuật luyện sư, thiên hạ vạn vật không gì không có thể luyện!
Hắn đem nhãn cầu kia đặt ở trên không trung, không ngừng dùng các loại sức mạnh quy tắc đánh vào trong đó, nhẫn chứa đồ trong tay càng là lóe lên ánh sáng màu xanh, vô số thiên tài địa bảo hiện lên ở trên trời cao, từng cái trải ra.
Ánh mắt của Lý Vân Tiêu quét qua, tâm niệm lay động, mấy chục loại vật liệu liền bay tới, phân bố ở bốn phía nhãn cầu, lấy một loại tư thế kỳ dị sắp xếp ra. Hắn lại dùng tay vẩy một cái, trên đại địa tuôn ra vô số hỏa diễm, phóng lên trời, đem những tài liệu kia nuốt vào nung đốt.
Trong mắt Yêu Long thả ra ánh sáng dị dạng nói:
- Hồn lực của ngươi chỉ có cấp năm, nhưng ở trong Giới Thần Bi này có thể thuyên chuyển thiên địa quy tắc, không hạn chế triển khai Phượng Hoàng Chân Hỏa, có thể luyện chế ra Huyền khí cấp bậc càng cao hơn sao?
Lý Vân Tiêu một bên triển khai pháp quyết luyện chế, một bên giải thích:
- Nhiều nhất luyện chế đến cấp sáu, hơn nữa giới hạn thực lực của bản thân ta, cho dù có thể luyện ra cấp chín, lại làm sao sử dụng? Hơn nữa ngươi cũng biết, thời điểm luyện chế Huyền khí cấp bảy trở lên, sẽ hạ xuống thiên địa quy tắc Lôi kiếp. Ở trong Giới Thần Bi là không có lôi kiếp, mặc dù đẳng cấp xông lên cấp bảy, cũng không cách nào so với Huyền khí cấp bảy trải qua lôi kiếp.
Tình huống này rất dễ hiểu, tương tự tu vi đạt đến trình độ Vũ Đế, Vũ Đế luôn bế quan tu luyện, khẳng định kém xa Vũ Đế nhiều năm ở bên ngoài liều mạng chém giết.
Ở trong Giới Thần Bi, hắn hầu như chính là Thần, có thể tùy ý điều động quy tắc trong thế giới, vì lẽ đó bổ sung hồn lực là cực kỳ cấp tốc, một phen luyện chế cũng tiêu hao không được bao nhiêu.
Nhãn cầu kia bị Phượng Hoàng Chân Hỏa cách ly ra thiêu đốt, bằng không vật chết nhiều năm như vậy, trực tiếp thiêu đi sợ là sẽ hóa thành tro tàn.
Mà các loại vật liệu khác ở dưới chân hỏa nung đốt liền trong nháy mắt hòa tan, toàn bộ bị hấp thu đến trong nhãn cầu, màu sắc nhãn cầu càng ngày càng tươi đẹp, kim quang lấp lóe, thật giống như sống lại. Con ngươi cũng giống như có linh tính, mở ra đóng lại, không ngừng phun ra nuốt vào sức mạnh kỳ dị, chính là lực lượng tinh thần.
Yêu Long cũng từ trong Tử Ảnh Thanh Tác kiếm hoá hình ra, thu nhỏ lại mấy chục lần, trở thành một Tiểu Long nhỏ nhắn, nằm ở bên cạnh người Lý Vân Tiêu, lẳng lặng nhìn hắn luyện chế. Phượng Hoàng Chân Hỏa rất xa quay nướng, tản mát ra tâm ý Thần Cảnh, để hắn cũng có bổ ích rất lớn.
Tốc độ trong tay Lý Vân Tiêu càng lúc càng nhanh, trên người nổi lên hào quang màu vàng óng, không ngừng có văn tự mịt mờ hiện ra, lại tiêu tan trên không trung.
Cuối cùng ánh vàng của nhãn cầu càng ngày càng mạnh, đâm nhói mắt người, một luồng khí thế dần dần hình thành.
- Lùi!
Lý Vân Tiêu khẽ quát một tiếng, Phượng Hoàng Chân Hỏa cấp tốc biến mất, trở lại trong đại địa. Mà vật liệu đầy trời cũng ở dưới tay hắn vung lên, thu sạch trở về trong giới chỉ.
Trên trời cao, lẳng lặng lơ lững một con mắt màu vàng óng, rất linh động, con ngươi thả ra sóng tinh thần.
- Quả nhiên là cấp sáu!
Yêu Long khen:
- Hơn nữa luồng tinh thần lực này mạnh, tựa hồ còn không kém ngươi, chà chà, lần này đối kháng Vũ tiên sinh không cần chật vật như vậy.
Nhưng Lý Vân Tiêu lại cau mày, tựa hồ cực kỳ bất mãn, mở miệng nói:
- Đáng tiếc vật liệu trên người ta quá ít, chỉ có thể tới trình độ như thế này. Thái Cổ Thiên Mục nhất tộc kia thật là tuyệt vời, con ngươi này trải qua vô số năm tháng, vẫn còn có lực lượng mạnh mẽ như vậy. Chỉ bất quá......, dùng để đối phó Vũ tiên sinh vẫn là còn thiếu rất nhiều!
Vạn Cổ Chí Tôn
- Ngươi nói không sai, hiện tại thực lực của ta xác thực rất yếu. Trong lần tranh cướp này sợ là tồn tại lót đáy. Ta nghĩ tới một biện pháp lâm thời tăng cường thực lực.
Yêu Long sững sờ nói:
- Cái gì?
Lý Vân Tiêu không có giải thích, mà là trực tiếp xuất hiện ở trong Giới Thần Bi, đi tới trước mặt Cố Nguyệt Sinh.
Cố Nguyệt Sinh đang lẳng lặng tu luyện, nhất thời sợ hết hồn, đứng dậy cả giận nói:
- Ngươi muốn làm gì?
Lý Vân Tiêu từng bước một hướng hắn đi đến, lạnh nhạt nói:
- Không có chuyện gì, chỉ là mượn Thái Cổ Thiên mục của ngươi dùng một lát mà thôi.
- Cái gì?
Cố Nguyệt Sinh cả kinh, lập tức nhìn thấy con ngươi màu đỏ kia của Lý Vân Tiêu, trong nháy mắt mất đi tri giác.
Lý Vân Tiêu năm ngón tay thành trảo, hướng về mắt trái của Cố Nguyệt Sinh chộp tới, trên má trái của hắn đột nhiên bạo xuất ra một con mắt thật to, mặt trên hung quang thiểm lộ, khủng bố doạ người.
Lý Vân Tiêu im lặng, trực tiếp nắm lấy nhãn cầu này kéo ra, vô số huyết quản ở trên thân thể Cố Nguyệt Sinh qua lại, khuôn mặt cũng biến thành cực kỳ đáng sợ, hoàn toàn không còn nhân hình.
Một cái nhãn cầu to lớn bị hắn vồ vào trong tay, mấy chục mạch máu không ngừng bay lượn ở trên không trung, như là bạch tuộc, tựa hồ muốn cầm lấy cái gì.
Yêu Long sợ hãi nói:
- Ngươi sẽ không muốn học tên biến thái kia, đem vật này trồng vào trong cơ thể mình chứ?
Lý Vân Tiêu hừ nhẹ nói:
- Trồng vào ngược lại không tới, bất quá là mượn dùng một chút mà thôi. Kiệt phong tử kia ngược lại cũng có chút bản lĩnh. Những Thái Cổ Thiên mục này đã sớm là vật chết, hắn dĩ nhiên đem Phạm Tri Trùng trồng vào trong đó, dùng Phạm Tri Trùng đến khống chế thiên mục hoạt động, đồng thời Phạm Tri Trùng có tính năng ký sinh cực mạnh, vừa vặn có thể đồng thời trồng vào trong thân thể. Chỉ là Phạm Tri Trùng không ngừng hút tinh huyết của thân thể, Cố Nguyệt Sinh này là mầm mống tốt, lại làm đồ đệ của tên điên kia, thực sự là đáng tiếc.
Giờ khắc này Cố Nguyệt Sinh mất đi Thái Cổ Thiên mục, một bên khuôn mặt trở nên cực kỳ khủng bố, nhưng ở dưới vài đạo linh quyết của Lý Vân Tiêu, đã dần dần khôi phục.
Mạch máu của Thái Cổ Thiên mục không ngừng bay múa, rất nhanh phát hiện Lý Vân Tiêu tồn tại, lập tức trở nên cứng rắn, từng chiếc như châm, hướng trên thân thể Lý Vân Tiêu đâm tới.
Nhưng Lý Vân Tiêu đã sớm chuẩn bị, hơn nữa nơi này là bên trong Giới Thần Bi, coi như là Vũ Đế cũng không làm gì được hắn. Hắn nhẹ nhàng thổi một hơi, mấy chục mạch máu kia đình trệ ở trên không trung, cứng ngắc không cách nào đi tới nửa phân, sau đó từng chiếc nát ra, hóa thành bụi trần bị thổi tan.
Sau khi Thái Cổ Thiên mục mất đi những mạch máu kia, con ngươi chậm rãi rủ xuống, hóa thành vật chết.
Lý Vân Tiêu đem tinh thần lực hội tụ, hướng trong thiên mục nhìn chăm chú, hắn muốn hoàn toàn hiểu rõ cấu tạo của thiên mục, sau đó sử dụng.
Yêu Long nhìn chăm chú vào hắn hồi lâu, mới nói:
- Rõ ràng, nguyên lai ngươi muốn đem vật này luyện chế thành Huyền khí. Thật là không thể tưởng tượng nổi, ý nghĩ của ngươi so với Kiệt phong tử còn muốn điên cuồng a!
Lý Vân Tiêu hừ lạnh nói:
- Thuật luyện sư phải có dáng vẻ của Thuật luyện sư, thiên hạ vạn vật không gì không có thể luyện!
Hắn đem nhãn cầu kia đặt ở trên không trung, không ngừng dùng các loại sức mạnh quy tắc đánh vào trong đó, nhẫn chứa đồ trong tay càng là lóe lên ánh sáng màu xanh, vô số thiên tài địa bảo hiện lên ở trên trời cao, từng cái trải ra.
Ánh mắt của Lý Vân Tiêu quét qua, tâm niệm lay động, mấy chục loại vật liệu liền bay tới, phân bố ở bốn phía nhãn cầu, lấy một loại tư thế kỳ dị sắp xếp ra. Hắn lại dùng tay vẩy một cái, trên đại địa tuôn ra vô số hỏa diễm, phóng lên trời, đem những tài liệu kia nuốt vào nung đốt.
Trong mắt Yêu Long thả ra ánh sáng dị dạng nói:
- Hồn lực của ngươi chỉ có cấp năm, nhưng ở trong Giới Thần Bi này có thể thuyên chuyển thiên địa quy tắc, không hạn chế triển khai Phượng Hoàng Chân Hỏa, có thể luyện chế ra Huyền khí cấp bậc càng cao hơn sao?
Lý Vân Tiêu một bên triển khai pháp quyết luyện chế, một bên giải thích:
- Nhiều nhất luyện chế đến cấp sáu, hơn nữa giới hạn thực lực của bản thân ta, cho dù có thể luyện ra cấp chín, lại làm sao sử dụng? Hơn nữa ngươi cũng biết, thời điểm luyện chế Huyền khí cấp bảy trở lên, sẽ hạ xuống thiên địa quy tắc Lôi kiếp. Ở trong Giới Thần Bi là không có lôi kiếp, mặc dù đẳng cấp xông lên cấp bảy, cũng không cách nào so với Huyền khí cấp bảy trải qua lôi kiếp.
Tình huống này rất dễ hiểu, tương tự tu vi đạt đến trình độ Vũ Đế, Vũ Đế luôn bế quan tu luyện, khẳng định kém xa Vũ Đế nhiều năm ở bên ngoài liều mạng chém giết.
Ở trong Giới Thần Bi, hắn hầu như chính là Thần, có thể tùy ý điều động quy tắc trong thế giới, vì lẽ đó bổ sung hồn lực là cực kỳ cấp tốc, một phen luyện chế cũng tiêu hao không được bao nhiêu.
Nhãn cầu kia bị Phượng Hoàng Chân Hỏa cách ly ra thiêu đốt, bằng không vật chết nhiều năm như vậy, trực tiếp thiêu đi sợ là sẽ hóa thành tro tàn.
Mà các loại vật liệu khác ở dưới chân hỏa nung đốt liền trong nháy mắt hòa tan, toàn bộ bị hấp thu đến trong nhãn cầu, màu sắc nhãn cầu càng ngày càng tươi đẹp, kim quang lấp lóe, thật giống như sống lại. Con ngươi cũng giống như có linh tính, mở ra đóng lại, không ngừng phun ra nuốt vào sức mạnh kỳ dị, chính là lực lượng tinh thần.
Yêu Long cũng từ trong Tử Ảnh Thanh Tác kiếm hoá hình ra, thu nhỏ lại mấy chục lần, trở thành một Tiểu Long nhỏ nhắn, nằm ở bên cạnh người Lý Vân Tiêu, lẳng lặng nhìn hắn luyện chế. Phượng Hoàng Chân Hỏa rất xa quay nướng, tản mát ra tâm ý Thần Cảnh, để hắn cũng có bổ ích rất lớn.
Tốc độ trong tay Lý Vân Tiêu càng lúc càng nhanh, trên người nổi lên hào quang màu vàng óng, không ngừng có văn tự mịt mờ hiện ra, lại tiêu tan trên không trung.
Cuối cùng ánh vàng của nhãn cầu càng ngày càng mạnh, đâm nhói mắt người, một luồng khí thế dần dần hình thành.
- Lùi!
Lý Vân Tiêu khẽ quát một tiếng, Phượng Hoàng Chân Hỏa cấp tốc biến mất, trở lại trong đại địa. Mà vật liệu đầy trời cũng ở dưới tay hắn vung lên, thu sạch trở về trong giới chỉ.
Trên trời cao, lẳng lặng lơ lững một con mắt màu vàng óng, rất linh động, con ngươi thả ra sóng tinh thần.
- Quả nhiên là cấp sáu!
Yêu Long khen:
- Hơn nữa luồng tinh thần lực này mạnh, tựa hồ còn không kém ngươi, chà chà, lần này đối kháng Vũ tiên sinh không cần chật vật như vậy.
Nhưng Lý Vân Tiêu lại cau mày, tựa hồ cực kỳ bất mãn, mở miệng nói:
- Đáng tiếc vật liệu trên người ta quá ít, chỉ có thể tới trình độ như thế này. Thái Cổ Thiên Mục nhất tộc kia thật là tuyệt vời, con ngươi này trải qua vô số năm tháng, vẫn còn có lực lượng mạnh mẽ như vậy. Chỉ bất quá......, dùng để đối phó Vũ tiên sinh vẫn là còn thiếu rất nhiều!
Vạn Cổ Chí Tôn
Đánh giá:
Truyện Vạn Cổ Chí Tôn
Story
Chương 626: Hậu nhân của Tuyệt Thế Vũ Đế (2)
10.0/10 từ 47 lượt.