Vạn Cổ Chí Tôn
Chương 618: Chương Ngư Nhân (Người bạch tuộc) (1)
Lạc Vân Thường khe khẽ cắn cắn bờ môi, cũng bắt đầu ngồi xếp bằng xuống tu luyện, nhưng thẳng đến thật lâu mới nhập định, tiến vào loại trạng thái kỳ diệu này.
Hai người cứ như vậy mặt đối mặt ngồi, khí tức trên người không ngừng dũng mãnh tiến ra, dung hợp lẫn nhau, tại thời khắc này không chỉ có là khí tức, tựa hồ tâm linh cũng dần dần thông suốt với nhau.
Thân vô thải phượng song phi dực, tâm hữu linh tê nhất điểm thông.
Tại nháy mắt tâm linh tiếp xúc cùng một chỗ với nhau, trong nội tâm hai người đồng thời thoáng run rẩy một phát, lập tức từ trong loại kỳ dị này tỉnh táo lại, mà thần thể chi lực quanh thân cũng chịu ảnh hưởng, rốt cuộc không cách nào ổn định lại, dần dần bắt đầu bài xích lẫn nhau.
Lý Vân Tiêu thầm kêu một tiếng đáng tiếc.
Loại trạng thái này tuyệt đối là có thể ngộ nhưng không thể cầu, đối với hai người đều có chỗ tốt lớn lao. Mới một chút thời gian ngắn như vậy, Lạc Vân Thường cũng đã đạt tới nhất tinh Vũ Tông đỉnh phong, mà chính hắn cũng bước vào Cửu Tinh Võ Vương chi cảnh, lần sau còn có loại cơ hội này sẽ không biết là sự tình năm nào tháng nào.
- Đúng, thực xin lỗi!
Lạc Vân Thường nhìn biểu lộ tiếc hận trên mặt Lý Vân Tiêu một cái, cảm giác giống như mình phạm sai lầm lớn nào đó, tựa như con thỏ nhỏ bị chấn kinh, vội vàng nói xin lỗi.
Lý Vân Tiêu sững sờ thoáng một phát, lập tức cười nói:
- Cái gì mà xin lỗi? Cơ duyên đã qua, bỏ đi cùng với ngươi không có quan hệ gì.
Lạc Vân Thường khẽ dạ một tiếng, đỏ mặt, nàng không dám nhìn vào mắt Lý Vân Tiêu, trong lòng như có hươu chạy, vụng trộm nhìn một cái, chỉ thấy Lý Vân Tiêu đang nhìn nàng mỉm cười, đầu óc "ông" thoáng một phát, có chút trống rỗng.
- Vân Thường, ngươi không sao chớ?
Lý Vân Tiêu lộ ra vẻ cổ quái.
- Vân Tiêu đại nhân, Vân Thường hy vọng có thể vĩnh viễn hầu hạ ở bên cạnh Vân Tiêu đại nhân.
Hai mắt Lạc Vân Thường có chút mê ly, nàng cũng không biết mình từ nơi nào có được dũng khí, dĩ nhiên nói ra một câu xuất phát từ nội tâm như vậy.
Lý Vân Tiêu đã giật mình, xấu hổ ho khan vài tiếng nói:
- Khụ, khụ! Ta, ta bất quá là hấp thu một chút Cửu Dương chân khí của ngươi mà thôi, ngươi, ngươi sẽ không cần lừa gạt ta chứ?
Lạc Vân Thường lập tức từ trong loại trạng thái mê ly này phục hồi tinh thần lại, xấu hổ đỏ bừng cả khuôn mặt phát tím, vội vàng nói:
- Không, không phải như vậy!
Lý Vân Tiêu giả bộ như thở phào một hơi, nói:
- Không phải là tốt rồi, chúng ta đi thôi. Cũng không biết qua bao nhiêu thời gian rồi, ngươi bây giờ trong cơ thể không có gì khác thường a?
Lạc Vân Thường trong nội tâm hiện lên một tia thất lạc, không đếm xỉa tới kiểm tra thân thể thoáng một phát, nói:
- Ta rất khỏe, không có chút nào không đúng. Hơn nữa trong cơ thể cổ lực lượng này tựa hồ cường đạ hơn xa so với nhất tinh Vũ Tông.
Lý Vân Tiêu cười nói:
- Đó là tự nhiên, Cửu Dương chân pháp chính là thiên hạ nhất đẳng thần công, năm đó Cố Thanh Thanh bằng vào môn công pháp này, dùng sức một mình đem Yêu tộc trấn áp ở dưới Ngũ Hà Sơn, càng là truyền thuyết bước vào thập phương Thần cảnh. Ngươi cũng phải nỗ lực ah, tương lai thành tựu cũng không ở dưới nàng.
Lạc Vân Thường chăm chú gật gật đầu.
Cái gì bước vào thập phương Thần cảnh theo nàng thấy cũng không phải trọng yếu như vậy. Quan trọng là chỉ cần mình trên con đường này đi thẳng xuống dưới, liền có thể vĩnh viễn cùng người trước mắt này ở cùng một chỗ.
Hai người trước sau ra khỏi Giới Thần Bia, bên ngoài Đinh Linh Nhi lập tức phát giác được.
- Vân Thường tỷ tỷ, ngươi không sao chớ!
Đinh Linh Nhi nhìn thấy bộ dáng của Lạc Vân Thường, lộ ra vẻ khiếp sợ, nói:
- Tỷ tỷ ngươi, bước vào Vũ Tông?
Lạc Vân Thường có chút gật gật đầu, ánh mắt lại vụng trộm nhìn về phía Lý Vân Tiêu.
Đinh Linh Nhi trong nội tâm trầm xuống, chỉ cảm thấy giữa hai người giống như mang đến cho nàng một loại cảm giác khó nói lên lời, nữ nhân tri giác nói cho nàng biết có gì đó không đúng. Nội tâm không khỏi bắt đầu khó chịu, nhưng vẫn như cũ miễn cưỡng cười nói:
- Vậy chúc mừng tỷ tỷ.
Lạc Vân Thường tựa hồ cũng ý thức được chính mình có chút không đúng, tựa hồ còn đắm chìm ở trong một chút cảm giác tâm hữu linh tê vừa rồi, trên mặt hơi đỏ lên, khôi phục bình thường nói:
- Linh nhi muội muội chớ giễu cợt ta, so với muội muội mà nói ta còn kém xa lắm.
Đinh Linh Nhi cười nói:
- Như thế nào nói vậy, tỷ tỷ đó là thần thể trời sinh, tương lai nhất định muốn trở thành tồn tại đỉnh phong ở trên cái đại lục này.
Nàng sau khi nói xong lời này, trái tim mình ngược lại chìm xuống, rốt cục minh bạch khó chịu ở chỗ nào.
Nguyên lai hai người bọn họ đều là thần thể chi thân, Vân Tiêu tự nhiên không cần phải nói, tương lai chỉ biết so với Cổ Phi Dương còn cường đại hơn, bước vào Thần cảnh cũng ở trong tầm tay. Mà Lạc Vân Thường thân là Cửu Dương thần thể, loại thể chất này ở trong lịch sử ghi lại không có ai không phải là tồn tại hùng bá một thời đại. Còn chính mình thì sao...
Bất quá là một giới thương nữ a. Chính là không có thiên phú tuyệt cường, cũng không có thần thể bá đạo, chỉ là tài nguyên tu luyện muốn mạnh hơn một ít mà thôi. Nói đến tài nguyên tu luyện, Lạc Vân Thường càng là đệ tử Thần Tiêu Cung ah, tài nguyên tu luyện cũng hơn xa chính mình.
Nàng càng nghĩ càng cảm thấy khổ sở cảm giác mình giống như muốn theo không kịp bộ pháp của bọn hắn. Chỉ cảm thấy Lý Vân Tiêu cùng Lạc Vân Thường hai người càng chạy càng xa, sẽ làm cho nàng rốt cuộc đuổi không kịp.
- Không được, nhất định không thể như vậy! Ta nhất định phải cố gắng gấp đôi, đuổi kịp bộ pháp của Vân Tiêu đại nhân!
Đinh Linh Nhi âm thầm động viên cho mình, trên mặt lộ ra vẻ cứng cỏi.
Lý Vân Tiêu quái dị nói:
- Linh nhi, ngươi làm sao vậy?
Đinh Linh Nhi đỏ mặt lên, nói:
- Không có ah, đúng. Các ngươi đều tu luyện bảy ngày rồi, trong lúc này Bân Kiệt đội trưởng mấy lần tới tìm ngươi, đều bị ta ngăn lại đi. Nghe nói lần trước Mộc Vô đội trưởng đuổi theo Vũ tiên sinh, sau đó liền không còn có trở về.
- Cái gì?
Lý Vân Tiêu cả kinh, Mộc Vô kia tuy rằng vừa tấn chức nhị tinh Võ Tôn, nhưng bản thân hắn chính là kẻ điên. Đồng dạng chiến đấu cuồng, chiến lực chính thức coi như là tam tinh Võ Tôn cũng chưa chắc áp trụ được hắn. Đơn độc xông vào Khô Lâu dong binh đoàn cho dù không địch lại, ít nhất toàn thân trở ra hẳn là không có vấn đề. Chẳng lẽ phát sinh biến cố gì rồi?
Hắn ngưng âm thanh hỏi:
- Trầm Ly bên kia như thế nào?
Đinh Linh Nhi nói:
- Ta cũng để Chu Tường đặc biệt chú ý xuống, trong khoảng thời gian này giống như có không ít cao thủ lẻn vào Thiên Nhất Các, trong đó có mấy kẻ thực lực mạnh, ngay cả Thiên Nhất Các cũng không dám điều tra, ta hoài nghi khẳng định có Thiên Nhất Các Võ Tôn đến. Hơn nữa còn có một chút người thần bí vào thành, theo ta phân tích vô cùng có khả năng là cao thủ Tứ Cực Môn.
Vạn Cổ Chí Tôn
Hai người cứ như vậy mặt đối mặt ngồi, khí tức trên người không ngừng dũng mãnh tiến ra, dung hợp lẫn nhau, tại thời khắc này không chỉ có là khí tức, tựa hồ tâm linh cũng dần dần thông suốt với nhau.
Thân vô thải phượng song phi dực, tâm hữu linh tê nhất điểm thông.
Tại nháy mắt tâm linh tiếp xúc cùng một chỗ với nhau, trong nội tâm hai người đồng thời thoáng run rẩy một phát, lập tức từ trong loại kỳ dị này tỉnh táo lại, mà thần thể chi lực quanh thân cũng chịu ảnh hưởng, rốt cuộc không cách nào ổn định lại, dần dần bắt đầu bài xích lẫn nhau.
Lý Vân Tiêu thầm kêu một tiếng đáng tiếc.
Loại trạng thái này tuyệt đối là có thể ngộ nhưng không thể cầu, đối với hai người đều có chỗ tốt lớn lao. Mới một chút thời gian ngắn như vậy, Lạc Vân Thường cũng đã đạt tới nhất tinh Vũ Tông đỉnh phong, mà chính hắn cũng bước vào Cửu Tinh Võ Vương chi cảnh, lần sau còn có loại cơ hội này sẽ không biết là sự tình năm nào tháng nào.
- Đúng, thực xin lỗi!
Lạc Vân Thường nhìn biểu lộ tiếc hận trên mặt Lý Vân Tiêu một cái, cảm giác giống như mình phạm sai lầm lớn nào đó, tựa như con thỏ nhỏ bị chấn kinh, vội vàng nói xin lỗi.
Lý Vân Tiêu sững sờ thoáng một phát, lập tức cười nói:
- Cái gì mà xin lỗi? Cơ duyên đã qua, bỏ đi cùng với ngươi không có quan hệ gì.
Lạc Vân Thường khẽ dạ một tiếng, đỏ mặt, nàng không dám nhìn vào mắt Lý Vân Tiêu, trong lòng như có hươu chạy, vụng trộm nhìn một cái, chỉ thấy Lý Vân Tiêu đang nhìn nàng mỉm cười, đầu óc "ông" thoáng một phát, có chút trống rỗng.
- Vân Thường, ngươi không sao chớ?
Lý Vân Tiêu lộ ra vẻ cổ quái.
- Vân Tiêu đại nhân, Vân Thường hy vọng có thể vĩnh viễn hầu hạ ở bên cạnh Vân Tiêu đại nhân.
Hai mắt Lạc Vân Thường có chút mê ly, nàng cũng không biết mình từ nơi nào có được dũng khí, dĩ nhiên nói ra một câu xuất phát từ nội tâm như vậy.
Lý Vân Tiêu đã giật mình, xấu hổ ho khan vài tiếng nói:
- Khụ, khụ! Ta, ta bất quá là hấp thu một chút Cửu Dương chân khí của ngươi mà thôi, ngươi, ngươi sẽ không cần lừa gạt ta chứ?
Lạc Vân Thường lập tức từ trong loại trạng thái mê ly này phục hồi tinh thần lại, xấu hổ đỏ bừng cả khuôn mặt phát tím, vội vàng nói:
- Không, không phải như vậy!
Lý Vân Tiêu giả bộ như thở phào một hơi, nói:
- Không phải là tốt rồi, chúng ta đi thôi. Cũng không biết qua bao nhiêu thời gian rồi, ngươi bây giờ trong cơ thể không có gì khác thường a?
Lạc Vân Thường trong nội tâm hiện lên một tia thất lạc, không đếm xỉa tới kiểm tra thân thể thoáng một phát, nói:
- Ta rất khỏe, không có chút nào không đúng. Hơn nữa trong cơ thể cổ lực lượng này tựa hồ cường đạ hơn xa so với nhất tinh Vũ Tông.
Lý Vân Tiêu cười nói:
- Đó là tự nhiên, Cửu Dương chân pháp chính là thiên hạ nhất đẳng thần công, năm đó Cố Thanh Thanh bằng vào môn công pháp này, dùng sức một mình đem Yêu tộc trấn áp ở dưới Ngũ Hà Sơn, càng là truyền thuyết bước vào thập phương Thần cảnh. Ngươi cũng phải nỗ lực ah, tương lai thành tựu cũng không ở dưới nàng.
Lạc Vân Thường chăm chú gật gật đầu.
Cái gì bước vào thập phương Thần cảnh theo nàng thấy cũng không phải trọng yếu như vậy. Quan trọng là chỉ cần mình trên con đường này đi thẳng xuống dưới, liền có thể vĩnh viễn cùng người trước mắt này ở cùng một chỗ.
Hai người trước sau ra khỏi Giới Thần Bia, bên ngoài Đinh Linh Nhi lập tức phát giác được.
- Vân Thường tỷ tỷ, ngươi không sao chớ!
Đinh Linh Nhi nhìn thấy bộ dáng của Lạc Vân Thường, lộ ra vẻ khiếp sợ, nói:
- Tỷ tỷ ngươi, bước vào Vũ Tông?
Lạc Vân Thường có chút gật gật đầu, ánh mắt lại vụng trộm nhìn về phía Lý Vân Tiêu.
Đinh Linh Nhi trong nội tâm trầm xuống, chỉ cảm thấy giữa hai người giống như mang đến cho nàng một loại cảm giác khó nói lên lời, nữ nhân tri giác nói cho nàng biết có gì đó không đúng. Nội tâm không khỏi bắt đầu khó chịu, nhưng vẫn như cũ miễn cưỡng cười nói:
- Vậy chúc mừng tỷ tỷ.
Lạc Vân Thường tựa hồ cũng ý thức được chính mình có chút không đúng, tựa hồ còn đắm chìm ở trong một chút cảm giác tâm hữu linh tê vừa rồi, trên mặt hơi đỏ lên, khôi phục bình thường nói:
- Linh nhi muội muội chớ giễu cợt ta, so với muội muội mà nói ta còn kém xa lắm.
Đinh Linh Nhi cười nói:
- Như thế nào nói vậy, tỷ tỷ đó là thần thể trời sinh, tương lai nhất định muốn trở thành tồn tại đỉnh phong ở trên cái đại lục này.
Nàng sau khi nói xong lời này, trái tim mình ngược lại chìm xuống, rốt cục minh bạch khó chịu ở chỗ nào.
Nguyên lai hai người bọn họ đều là thần thể chi thân, Vân Tiêu tự nhiên không cần phải nói, tương lai chỉ biết so với Cổ Phi Dương còn cường đại hơn, bước vào Thần cảnh cũng ở trong tầm tay. Mà Lạc Vân Thường thân là Cửu Dương thần thể, loại thể chất này ở trong lịch sử ghi lại không có ai không phải là tồn tại hùng bá một thời đại. Còn chính mình thì sao...
Bất quá là một giới thương nữ a. Chính là không có thiên phú tuyệt cường, cũng không có thần thể bá đạo, chỉ là tài nguyên tu luyện muốn mạnh hơn một ít mà thôi. Nói đến tài nguyên tu luyện, Lạc Vân Thường càng là đệ tử Thần Tiêu Cung ah, tài nguyên tu luyện cũng hơn xa chính mình.
Nàng càng nghĩ càng cảm thấy khổ sở cảm giác mình giống như muốn theo không kịp bộ pháp của bọn hắn. Chỉ cảm thấy Lý Vân Tiêu cùng Lạc Vân Thường hai người càng chạy càng xa, sẽ làm cho nàng rốt cuộc đuổi không kịp.
- Không được, nhất định không thể như vậy! Ta nhất định phải cố gắng gấp đôi, đuổi kịp bộ pháp của Vân Tiêu đại nhân!
Đinh Linh Nhi âm thầm động viên cho mình, trên mặt lộ ra vẻ cứng cỏi.
Lý Vân Tiêu quái dị nói:
- Linh nhi, ngươi làm sao vậy?
Đinh Linh Nhi đỏ mặt lên, nói:
- Không có ah, đúng. Các ngươi đều tu luyện bảy ngày rồi, trong lúc này Bân Kiệt đội trưởng mấy lần tới tìm ngươi, đều bị ta ngăn lại đi. Nghe nói lần trước Mộc Vô đội trưởng đuổi theo Vũ tiên sinh, sau đó liền không còn có trở về.
- Cái gì?
Lý Vân Tiêu cả kinh, Mộc Vô kia tuy rằng vừa tấn chức nhị tinh Võ Tôn, nhưng bản thân hắn chính là kẻ điên. Đồng dạng chiến đấu cuồng, chiến lực chính thức coi như là tam tinh Võ Tôn cũng chưa chắc áp trụ được hắn. Đơn độc xông vào Khô Lâu dong binh đoàn cho dù không địch lại, ít nhất toàn thân trở ra hẳn là không có vấn đề. Chẳng lẽ phát sinh biến cố gì rồi?
Hắn ngưng âm thanh hỏi:
- Trầm Ly bên kia như thế nào?
Đinh Linh Nhi nói:
- Ta cũng để Chu Tường đặc biệt chú ý xuống, trong khoảng thời gian này giống như có không ít cao thủ lẻn vào Thiên Nhất Các, trong đó có mấy kẻ thực lực mạnh, ngay cả Thiên Nhất Các cũng không dám điều tra, ta hoài nghi khẳng định có Thiên Nhất Các Võ Tôn đến. Hơn nữa còn có một chút người thần bí vào thành, theo ta phân tích vô cùng có khả năng là cao thủ Tứ Cực Môn.
Vạn Cổ Chí Tôn
Đánh giá:
Truyện Vạn Cổ Chí Tôn
Story
Chương 618: Chương Ngư Nhân (Người bạch tuộc) (1)
10.0/10 từ 47 lượt.