Vạn Cổ Chí Tôn
Chương 453: Đấu giá bắt đầu
- Tiếp theo!
Tiễn Đa Đa hô một tiếng, liền "Phốc đông" một tiếng, một túi trữ vật ném lên mặt bàn. Hắn quen tay lấy xem, trong giây lát đồng tử co rút lại, hoảng sợ toàn thân chấn động.
Chỉ thấy trong túi trữ vật là một đồng tiền bình thường, cũng không có gì kỳ lạ quý hiếm, đúng là tiền bình thường lưu thông trên Thiên Vũ Đại Lục, nó còn là loại giá trị nhỏ nhất, là đồng tệ.
Nhìn ấn ký đồng tệ trong túi trữ vật, toàn thân của hắn như bị kích thích thật lớn, không ngừng run rẩy, một tay đình trệ ở giữa không trung, không cách nào đặt xuống.
- Ha ha, đã lâu không gặp ah, thì ra là phế vật ngươi, một năm không gặp đã vội chạy tới nam vực làm chó giữ nhà cho người ta, bày quầy thu phí vào thành? Chậc chậc, thật có tiền đồ, ha ha ha...
Chủ nhân túi trữ vật dùng ngữ khí trêu tức lạnh lùng mỉa mai.
Tiễn Đa Đa cũng không có ngẩng đầu lên, nhưng mà nhìn xiêm y của chủ nhân túi trữ vật là sợi màu bạc, cũng thuê ấn ký trên đồng tệ. Ánh mắt hắn đã đỏ bừng, trong con ngươi xuất hiện sát khí lăng lệ.
Dường như nội tâm cực kỳ giãy dụa, sau một lúc mới thở ra. Hắn thu liễm cảm xúc của mình, đưa tay phải tới trước, lấy túi trữ vật tới, dùng ngữ khí bình tĩnh nói:
- Giao tiền, có thể lăn vào!
Chủ nhân túi trữ vật đứng lại mấy hô hấp, hừ lạnh một tiếng sau đó đi vào nội thành, nhưng lời mỉa mai vẫn truyền tới.
- Ngươi phế vật này, đời này cũng chỉ xứng làm chó giữ nhà mà thôi.
Sát ý trong mắt Tiễn Đa Đa lóe lên rồi biến mất, khôi phục bộ dáng không hề bận tâm, tiếp tục làm việc thu tiền.
Mà Tiêu Khinh Vương đứng cạnh nhìn toàn bộ quá trình vào trong mắt, khẽ nhíu mày lâm vào trầm tư. Ấn ký đồng tệ kia dường như đại biểu cho cái gì đó, hắn chỉ cảm thấy có ấn tượng, rồi lại nhất thời nhớ không ra làm sao.
Hắn ân cần hỏi:
- Người nọ là ai? Ngươi không sao chứ?
Tiễn Đa Đa lắc đầu, cười khổ nói:
- Hắn trước kia là ca của ta, hiện tại đã không phải rồi.
Tiêu Khinh Vương tức cười, nhìn qua bộ dáng Tiễn Đa Đa dường như không muốn nhiều lời cũng không tiện hỏi tiếp.
Lý Vân Tiêu ra tay giết người, tuy người vào thành phàn nàn rất nhiều, nhưng lại không có xảy ra bất cứ xung đột nào cả. Mấy vạn người nhanh chóng giao phí vào thành, thành thành Viêm Vũ vốn rộng lớn cũng trở nên chen chúc, toàn bộ tiến tới phòng đấu giá.
Một trận chiến trên Quỳnh Hoa Đảo, ba nước chỉ cho phép thế lực không được phân phối danh ngạch tham gia, mà lần đấu giá hội này không có hạn chế như thế, chỉ cần là người Hỏa Ô đế quốc đều có thể tham gia. Hơn nữa tinh thạch danh ngạch cuối cùng chảy đi đâu không ai quản, cho nên rất nhiều người của Thiên Hương đế quốc cùng Mộc Húc đế quốc cũng vụng trộm lẻn vào.
Làm cho tất cả mọi người tức giận thổ huyết là, thời điểm tiến vào phòng đấu giá vẫn phải giao một trăm vạn trung phẩm nguyên thạch. Lần này thì có cường giả Vũ Hoàng Đoạn Việt tự mình tọa trấn, hơn nữa bên người còn dựng Giới Thần Bi trấn ở đó, dường như muốn lập uy.
Tất cả mọi người sắc mặt âm trầm, giao nạp nguyên thạch với ánh mắt đầy oán độc. Tính toán sau khi Tu Di Sơn kết thúc, sẽ thu cả vốn lẫn lãi trở về.
Hiện tại đang ở địa bàn người ta, thực lực lại bị hạn chế, tất cả chỉ giận mà không nói gì, cả đám tức giận đi vào phòng đấu giá, không có ai có sắc mặt tốt.
Trong phòng khách quý, Bách Lý Công Cẩn ba người đầu óc choáng váng, bọn họ bắt đầu nghe Lý Vân Tiêu nói ra thì còn chưa quá tin tưởng, không nghĩ tới dĩ nhiên là thực. Tham gia đấu giá hội một lần đã giao hai trăm vạn khối trung phẩm nguyên thạch, đây chính là xảo trá người ta tới chết! Sau đó người ta không tìm ngươi liều mạng mới là lạ.
Thần sắc Lý Vân Tiêu vẫn lạnh nhạt, dường như hắn thờ ơ với biểu lộ của mọi người. Nội tâm của hắn thập phần rõ ràng xảo trá không kiêng nể như thế sẽ có hậu quả gì, nhưng hắn càng hiểu rõ thế giới này càng chú ý dùng thực lực nói chuyện.
Hắn hiện tại nắm giữ Cửu Cung Vô Trần Trận, Thái Hư Thiên Đô Bảo Trận cùng Đại Nhật Kim Quang Kiếm Trận, phòng ngự cả thành Viêm Vũ không dưới bất cứ thế lực siêu cấp nào tại nam vực. Hắn càng nắm chắc làm người nháo sự không thể còn sống đi ra.
Huống hồ lần Tu Di Sơn mở ra này còn phải dựa vào rất nhiều nguyên thạch để mở hỏa chi vực giới ra, hơn nữa bằng vào linh khí trong Tu Di Sơn tẩm bổ, thực lực của tất cả mọi người sẽ tăng lên trên diện rộng.
Hơn nữa chỉ cần nguyên khí dồi dào, hắn còn có thể tăng đẳng cấp ba trận pháp ở thành Viêm Vũ lên mấy đẳng cấp, đến lúc đó cho dù là Tụ Thiên Tông có tới, trong nhất thời nửa khắc cũng không thể phá vỡ.
Huống hồ...
Hắn mỉm cười nhìn qua ba người trong phòng khách quý, hiện tại Vạn Bảo Lâu, thuật luyện sư công hội và Thiên Nguyên thương hội đều cột chung một chiếc thuyền. Đến lúc đó thành Viêm Vũ thật gặp chuyện không may, ba phương này không có khả năng bỏ mặc. Có ba hậu thuẫn này tồn tại, cả nam vực hắn đúng là không kiêng nể ai cả.
Thần thức Bách Lý Công Cẩn cường đại nhất, cảm nhận được Lý Vân Tiêu vui vẻ, cảm giác cảm thấy toàn thân nổi da gà, cảm giác không tốt quanh quẩn trong lòng, nhưng lại không biết xảy ra chuyện gì. Hắn ho khan hai tiếng, nói:
- Vân thiếu, người đã tới gần đủ rồi, có thể bắt đầu?
Từ vào thành cho tới vào cửa đấu giá hội, phí bỏ ra cao tới hai trăm vạn trung phẩm nguyên thạch, tuy làm đa số người thống hận nghiến răng nghiến lợi, nhưng mà không cách nào ngăn cản bọn họ nhiệt tình với danh ngạch. Rất nhanh đấu giá hội sức chứa hai vạn người đã bị nhét đầy.
Hà Phong cùng Thủy Lạc Yên cũng ngồi yên trong một góc, nhìn qua tiêu chí Thiên Nguyên thương hội, thuật luyện sư công hội cùng Vạn Bảo Lâu ba đại thế lực ở trung tâm sảnh đấu giá, sắc mặt bắt đầu âm tình bất định.
- Hà trưởng lão, đấu giá hội này vì sao dùng Thiên Nguyên thương hội làm chủ? Thuật luyện sư công hội cùng Vạn Bảo Lâu rõ ràng đồng ý ở phía sau? Đúng là quái dị a.
Trong mắt Thủy Lạc Yên lóe dị sắc, nghĩ tới Đinh Linh Nhi thì nàng ẩn ẩn tức giận. Dường như mỹ nữ với nhau có địch ý trời sinh.
Hà Phong cười lạnh nói:
- Cũng không biết Thiên Nguyên thương hội trả giá lớn bao nhiêu, vậy mà mời được thuật luyện sư công hội cùng Vạn Bảo Lâu giữ thể diện. Hừ, vậy thì thế nào, chỉ cần thương minh hai lần không thể tiến vào thành viên ban trị sự, Thiên Nguyên thương hội sẽ biến thành lịch sử.
Thủy Lạc Yên nói:
- Một năm trước sau trận chiến với nàng, cũng không biết hiện tại thực lực của nàng như thế nào. Ta dự tính trong thương minh có thể xếp trước mười tên. Lần này Tu Di Sơn mở ra đối với nàng vô cùng trọng yếu, rất có thể mượn lần này tăng thực lực lên nhiều.
- Hừ, chẳng lẽ tựu nàng tiến vào Tu Di Sơn sao? Nếu như ta không có đoán sai, lần này đệ tử thương minh có cơ hội tiến vào top mười không ít. Hơn nữa đều là thế lực siêu cấp, đều không ngoại lệ sẽ tiến vào trong đó. Lần này đi Tu Di Sơn ngươi phải cẩn thận vạn phần, lấy an toàn làm đầu.
Vạn Cổ Chí Tôn
Tiễn Đa Đa hô một tiếng, liền "Phốc đông" một tiếng, một túi trữ vật ném lên mặt bàn. Hắn quen tay lấy xem, trong giây lát đồng tử co rút lại, hoảng sợ toàn thân chấn động.
Chỉ thấy trong túi trữ vật là một đồng tiền bình thường, cũng không có gì kỳ lạ quý hiếm, đúng là tiền bình thường lưu thông trên Thiên Vũ Đại Lục, nó còn là loại giá trị nhỏ nhất, là đồng tệ.
Nhìn ấn ký đồng tệ trong túi trữ vật, toàn thân của hắn như bị kích thích thật lớn, không ngừng run rẩy, một tay đình trệ ở giữa không trung, không cách nào đặt xuống.
- Ha ha, đã lâu không gặp ah, thì ra là phế vật ngươi, một năm không gặp đã vội chạy tới nam vực làm chó giữ nhà cho người ta, bày quầy thu phí vào thành? Chậc chậc, thật có tiền đồ, ha ha ha...
Chủ nhân túi trữ vật dùng ngữ khí trêu tức lạnh lùng mỉa mai.
Tiễn Đa Đa cũng không có ngẩng đầu lên, nhưng mà nhìn xiêm y của chủ nhân túi trữ vật là sợi màu bạc, cũng thuê ấn ký trên đồng tệ. Ánh mắt hắn đã đỏ bừng, trong con ngươi xuất hiện sát khí lăng lệ.
Dường như nội tâm cực kỳ giãy dụa, sau một lúc mới thở ra. Hắn thu liễm cảm xúc của mình, đưa tay phải tới trước, lấy túi trữ vật tới, dùng ngữ khí bình tĩnh nói:
- Giao tiền, có thể lăn vào!
Chủ nhân túi trữ vật đứng lại mấy hô hấp, hừ lạnh một tiếng sau đó đi vào nội thành, nhưng lời mỉa mai vẫn truyền tới.
- Ngươi phế vật này, đời này cũng chỉ xứng làm chó giữ nhà mà thôi.
Sát ý trong mắt Tiễn Đa Đa lóe lên rồi biến mất, khôi phục bộ dáng không hề bận tâm, tiếp tục làm việc thu tiền.
Mà Tiêu Khinh Vương đứng cạnh nhìn toàn bộ quá trình vào trong mắt, khẽ nhíu mày lâm vào trầm tư. Ấn ký đồng tệ kia dường như đại biểu cho cái gì đó, hắn chỉ cảm thấy có ấn tượng, rồi lại nhất thời nhớ không ra làm sao.
Hắn ân cần hỏi:
- Người nọ là ai? Ngươi không sao chứ?
Tiễn Đa Đa lắc đầu, cười khổ nói:
- Hắn trước kia là ca của ta, hiện tại đã không phải rồi.
Tiêu Khinh Vương tức cười, nhìn qua bộ dáng Tiễn Đa Đa dường như không muốn nhiều lời cũng không tiện hỏi tiếp.
Lý Vân Tiêu ra tay giết người, tuy người vào thành phàn nàn rất nhiều, nhưng lại không có xảy ra bất cứ xung đột nào cả. Mấy vạn người nhanh chóng giao phí vào thành, thành thành Viêm Vũ vốn rộng lớn cũng trở nên chen chúc, toàn bộ tiến tới phòng đấu giá.
Một trận chiến trên Quỳnh Hoa Đảo, ba nước chỉ cho phép thế lực không được phân phối danh ngạch tham gia, mà lần đấu giá hội này không có hạn chế như thế, chỉ cần là người Hỏa Ô đế quốc đều có thể tham gia. Hơn nữa tinh thạch danh ngạch cuối cùng chảy đi đâu không ai quản, cho nên rất nhiều người của Thiên Hương đế quốc cùng Mộc Húc đế quốc cũng vụng trộm lẻn vào.
Làm cho tất cả mọi người tức giận thổ huyết là, thời điểm tiến vào phòng đấu giá vẫn phải giao một trăm vạn trung phẩm nguyên thạch. Lần này thì có cường giả Vũ Hoàng Đoạn Việt tự mình tọa trấn, hơn nữa bên người còn dựng Giới Thần Bi trấn ở đó, dường như muốn lập uy.
Tất cả mọi người sắc mặt âm trầm, giao nạp nguyên thạch với ánh mắt đầy oán độc. Tính toán sau khi Tu Di Sơn kết thúc, sẽ thu cả vốn lẫn lãi trở về.
Hiện tại đang ở địa bàn người ta, thực lực lại bị hạn chế, tất cả chỉ giận mà không nói gì, cả đám tức giận đi vào phòng đấu giá, không có ai có sắc mặt tốt.
Trong phòng khách quý, Bách Lý Công Cẩn ba người đầu óc choáng váng, bọn họ bắt đầu nghe Lý Vân Tiêu nói ra thì còn chưa quá tin tưởng, không nghĩ tới dĩ nhiên là thực. Tham gia đấu giá hội một lần đã giao hai trăm vạn khối trung phẩm nguyên thạch, đây chính là xảo trá người ta tới chết! Sau đó người ta không tìm ngươi liều mạng mới là lạ.
Thần sắc Lý Vân Tiêu vẫn lạnh nhạt, dường như hắn thờ ơ với biểu lộ của mọi người. Nội tâm của hắn thập phần rõ ràng xảo trá không kiêng nể như thế sẽ có hậu quả gì, nhưng hắn càng hiểu rõ thế giới này càng chú ý dùng thực lực nói chuyện.
Hắn hiện tại nắm giữ Cửu Cung Vô Trần Trận, Thái Hư Thiên Đô Bảo Trận cùng Đại Nhật Kim Quang Kiếm Trận, phòng ngự cả thành Viêm Vũ không dưới bất cứ thế lực siêu cấp nào tại nam vực. Hắn càng nắm chắc làm người nháo sự không thể còn sống đi ra.
Huống hồ lần Tu Di Sơn mở ra này còn phải dựa vào rất nhiều nguyên thạch để mở hỏa chi vực giới ra, hơn nữa bằng vào linh khí trong Tu Di Sơn tẩm bổ, thực lực của tất cả mọi người sẽ tăng lên trên diện rộng.
Hơn nữa chỉ cần nguyên khí dồi dào, hắn còn có thể tăng đẳng cấp ba trận pháp ở thành Viêm Vũ lên mấy đẳng cấp, đến lúc đó cho dù là Tụ Thiên Tông có tới, trong nhất thời nửa khắc cũng không thể phá vỡ.
Huống hồ...
Hắn mỉm cười nhìn qua ba người trong phòng khách quý, hiện tại Vạn Bảo Lâu, thuật luyện sư công hội và Thiên Nguyên thương hội đều cột chung một chiếc thuyền. Đến lúc đó thành Viêm Vũ thật gặp chuyện không may, ba phương này không có khả năng bỏ mặc. Có ba hậu thuẫn này tồn tại, cả nam vực hắn đúng là không kiêng nể ai cả.
Thần thức Bách Lý Công Cẩn cường đại nhất, cảm nhận được Lý Vân Tiêu vui vẻ, cảm giác cảm thấy toàn thân nổi da gà, cảm giác không tốt quanh quẩn trong lòng, nhưng lại không biết xảy ra chuyện gì. Hắn ho khan hai tiếng, nói:
- Vân thiếu, người đã tới gần đủ rồi, có thể bắt đầu?
Từ vào thành cho tới vào cửa đấu giá hội, phí bỏ ra cao tới hai trăm vạn trung phẩm nguyên thạch, tuy làm đa số người thống hận nghiến răng nghiến lợi, nhưng mà không cách nào ngăn cản bọn họ nhiệt tình với danh ngạch. Rất nhanh đấu giá hội sức chứa hai vạn người đã bị nhét đầy.
Hà Phong cùng Thủy Lạc Yên cũng ngồi yên trong một góc, nhìn qua tiêu chí Thiên Nguyên thương hội, thuật luyện sư công hội cùng Vạn Bảo Lâu ba đại thế lực ở trung tâm sảnh đấu giá, sắc mặt bắt đầu âm tình bất định.
- Hà trưởng lão, đấu giá hội này vì sao dùng Thiên Nguyên thương hội làm chủ? Thuật luyện sư công hội cùng Vạn Bảo Lâu rõ ràng đồng ý ở phía sau? Đúng là quái dị a.
Trong mắt Thủy Lạc Yên lóe dị sắc, nghĩ tới Đinh Linh Nhi thì nàng ẩn ẩn tức giận. Dường như mỹ nữ với nhau có địch ý trời sinh.
Hà Phong cười lạnh nói:
- Cũng không biết Thiên Nguyên thương hội trả giá lớn bao nhiêu, vậy mà mời được thuật luyện sư công hội cùng Vạn Bảo Lâu giữ thể diện. Hừ, vậy thì thế nào, chỉ cần thương minh hai lần không thể tiến vào thành viên ban trị sự, Thiên Nguyên thương hội sẽ biến thành lịch sử.
Thủy Lạc Yên nói:
- Một năm trước sau trận chiến với nàng, cũng không biết hiện tại thực lực của nàng như thế nào. Ta dự tính trong thương minh có thể xếp trước mười tên. Lần này Tu Di Sơn mở ra đối với nàng vô cùng trọng yếu, rất có thể mượn lần này tăng thực lực lên nhiều.
- Hừ, chẳng lẽ tựu nàng tiến vào Tu Di Sơn sao? Nếu như ta không có đoán sai, lần này đệ tử thương minh có cơ hội tiến vào top mười không ít. Hơn nữa đều là thế lực siêu cấp, đều không ngoại lệ sẽ tiến vào trong đó. Lần này đi Tu Di Sơn ngươi phải cẩn thận vạn phần, lấy an toàn làm đầu.
Vạn Cổ Chí Tôn
Đánh giá:
Truyện Vạn Cổ Chí Tôn
Story
Chương 453: Đấu giá bắt đầu
10.0/10 từ 47 lượt.