Vạn Cổ Chí Tôn
Chương 445: Ba đại thương hội
- Các ngươi biết rõ cái rắm! Còn một nửa long một nửa phượng, đó còn là người hay sao? Ta nói cho các ngươi biết, biểu ca nhà cậu em vợ ba bác gái hàng xóm của con gái cha vợ đại biểu đệ cũng tham gia tỷ thí lần này, hắn chính miệng nói cho ta biết, Lý Vân Tiêu tu luyện Quỳ Hoa Bảo Điển, cắt tiểu kê kê, một tay phi châm vô địch thủ, chậc chậc, khó gặp gỡ địch thủ!
- Đclmm! Cắt tiểu kê kê, sống không bằng chết, cho dù tu luyện tới Vũ Đế thì có ý gì? Ngươi đừng ở đây nói vô nghĩa, tin tức ta mới nhận được là chuẩn xác nhất, Lý Vân Tiêu kỳ thật không phải nhân loại, là bát giai yêu thú hoàng kim hoa tinh kết hợp với bát giai yêu thú bạch phượng linh phi mã sinh ra, nhắc tới bạch phượng linh phi mã...
Tại thành Thượng Dương, trong một quán trà nhỏ đã kín hết chỗ, tất cả nghe người thuyết thư nước bọt tung bay...
- Lại nói Lý Vân Tiêu một tay phi châm chém giết hơn một ngàn tên đệ tử các phái, rốt cục nhân thần công phẫn, tại Quỳnh Hoa Đảo xuất hiện vây giết, mọi người đồng tâm hiệp lực liên thủ thề phải bắt được hắn! Thời điểm mấy ngàn người vây công, các ngươi biết rõ phát sinh cái gì không?
- Phát sinh cái gì? Nhanh nói đi, tất cả mọi người chờ nghe đấy, đừng có thừa nước đục thả câu.
- Hắc hắc!
Người thuyết thư cười cười, thảnh thơi uống một ngụm trà, lúc này mới tiếp tục diễn giải:
- Lúc này Lý Vân Tiêu mạnh mẽ hô to một tiếng ‘ tiểu vũ trụ, bộc phát đi! ’ (vãi cả áo giáp vàng), trên người lập tức xuất hiện kim quang sáng lạn, tóc biến thành màu vàng kim óng ánh rủ xuống, các ngươi biết rõ đó là ý vị thế nào không? Đây chính là siêu Xayda cấp ba (bó tay toàn tập @@)! Không chỉ như thế, trên bụng của hắn có một cái túi, có thể tùy ý lấy bảo bối ra sử dụng, chỉ thấy hắn xuất ra một chong chóng tre, trực tiếp đặt lên đầu của mình, thân thể lăng không bay lên, lúc này mấy ngàn tên đệ tử tông môn há hốc mồm!"
- Phải biết rằng, có thể lăng không phi hành chỉ có Vũ Tông mới có thể làm được, Lý Vân Tiêu sử dụng chong chóng tre, những đệ tử kia cũng chỉ có thể nhìn trời mà than thở. Những đệ tử trẻ tuổi các phái không có một ai đạt tới Vũ Tông, toàn bộ đều không biết bay, làm sao đánh đây? Cho nên Lý Vân Tiêu đã đứng ở thế bất bại. Cuối cùng có thể xông về phía trước kiếm được ngàn khối tinh thạch, công lao của chong chóng tre là không thể bỏ qua.
Một tên khách nhân không tin kêu lên:
- Chong chóng tre kia có phải quá thần kỳ hay không? Đặt lên đầu là có thể bay?
- Hỏi rất hay!
Người thuyết thư lúc này gõ bàn một cái, dùng tay ra hiệu nói:
- Chư vị mời xem!
Một tiểu nữ hài xinh xắn đáng yêu mang cái bàn ra, phía trên đặt nhiều chong chóng tre, tất cả có lớn có nhỏ, màu sắc rực rỡ.
- Chư vị đến xem, đây chính là phiên bản chong chóng tre Lý Vân Tiêu sử dụng ngày đó, tuy không thể phi hành, nhưng hoàn toàn có cùng tỉ lệ chế tác. Chúng ta cố ý tìmcác thợ đan tre nứa tốt nhất của thành Thượng Dương, làm suốt đêm chế ra, có thể thỏa mãn yêu thích sưu tầm của các bị. Bốn mươi ngân tệ một cái, một trăm ngân tệ ba cái, mua năm tặng một. Đến, đều tới xem đi, không mua cũng có thể nhìn xem ah.
- Dừng lại!
Mọi người nhao nhao khinh thường, cả quán trà nhân khí tán đi hơn phân nữa.
- Này này, chớ đi ah, đều chớ đi ah!
Người thuyết thư vội vàng hô to, nhưng mọi người đã giải tán ngay lập tức, chỉ còn lại mấy khách nhân thú vị muốn mang về cho tiểu hài tử, nhưng mà quá đắt, đều mặc kệ sau đó bắt đầu đàm luận với nhau. Nhưng chuyện bàn luận vẫn không thoát khỏi chủ đề Lý Vân Tiêu và đấu giá hội và chuyện Tu Di Sơn.
- Ai, nhân tâm không cổ, sinh ý khó làm ah! Nghe lão đầu tử giảng từ sáng sớm, chẳng lẽ một ít ngân tệ cũng không cho?
Người thuyết thư lắc đầu thở dài, thu thập sạp hàng muốn rời đi.
- Lão đầu tới đây, ta muốn mua chong chóng tre.
Khẽ dựa vào cửa sổ, một nam tử trung niên nhẹ nhàng uống hớp trà, buông chén nhỏ chậm rãi nói ra. Ánh mắt lại nhìn ra ngoài cửa sổ, dường như không đếm xỉa tới.
Người thuyết thư sững sờ, vội vàng cười hì hì phất phất tay, nói:
- Thúy Hoa, nhanh bày sạp hàng ra để cho đại nhân này chọn, hồng, lam, lục, lớn, nhỏ, không lớn không nhỏ, cái gì cần có đều có.
Tiểu cô nương kia đẩy xe "Ọt ọt ọt ọt" đi qua, ngọt ngào cười nói:
- Đại gia, người xem muốn cái nào?
Nam tử trung niên lúc này mới quay mặt lại, lườm qua xe chong chóng tre, một tay kéo tiểu cô nương lại, ôm vào thân thể trêu đùa:
- Đại gia ta muốn tiểu nữ hài!
Tiểu cô nương kia vẻ mặt thất kinh, vội vàng dùng sức đẩy ra, nhưng bất đắc dĩ đối phương khí lực quá lớn, cũng không có cách nào, khóc lên, nói:
- Đại gia buông ra a, tha cho ta đi|!
Cái kia thuyết thư người vừa thấy, cũng sợ tới mức khúm núm, gấp bước lên phía trước cầu xin tha thứ nói: "Đại gia, ngươi, ngươi làm cái gì vậy ah, kính xin buông ra tiểu nữ a."
Người ở bốn phía nhìn thấy có lưu manh đùa nghịch, lập tức nhao nhao trượng nghĩa đứng lên, quát:
- Ban ngày ban mặt, lại dám bắt tiểu nữ hài!
- Tiểu nữ?
Nam tử trung niên nhẹ nhàng cười cười, hoàn toàn không đặt người bốn phía vào mắt, mà là nhàn nhạt nhìn qua lão nhân kia, khẽ nói:
- Cô gái nhỏ này mười sáu tuổi, ngươi lão nhân này tối thiểu cũng hơn ba trăm tuổi a, còn là tiểu nữ? Ngươi có thể sinh sao?
Sắc mặt người thuyết thư đại biến, trong mắt hiện lên một tia chấn kinh.
Tiểu cô nương ánh mắt lộ ra vẻ khiếp sợ, thân thể co lại, một đạo tử mang bắn ra từ trong tay, muốn tránh thoát ra ngoài.
Nam tử trung niên lười nhác tùy ý điểm một cái, tử mang lập tức biến mất vô tung, tiểu cô nương vẫn thành thành thật thật bị hắn bắt vào trong tay, nhưng mà trên thần sắc mang theo kinh hoàng.
Người thuyết thư kinh hãi, mặt âm trầm tiến lên một bước, hắn tiện tay bắt lấy xe nhỏ, một chong chóng tre bay lên và xoay tròn, hóa thành mấy đạo trảm kích bắn thẳng về nam tử trung niên.
Nam tử trung niên khinh miệt cười cười, giơ tay khẽ vẫy, một đạo bạch quang trơn nhẵn hiện lên, những chong chóng tre biến mất không thấy gì nữa, trên không trung không còn lại gì.
- Phi Vân Thủ!
Sắc mặt người thuyết thư đại biến, hoảng sợ lui về phía sau một bước, cả kinh nói:
- Ngươi, ngài là...
Lúc này khách nhân trượng nghĩa bốn phía cũng ngây ngốc, lập tức hiểu mấy người trước mặt không phải kẻ tầm thường, sợ tới mức nhao nhao giải tán, cả quán trà lập tức trống không.
Nam tử trung niên khẽ cười nói:
- Mạn Đa thương hội xem như cũng có uy tín, các ngươi vừa thuyết thư, một bán chong chóng tre, chậc chậc...
Nam tử trung niên không kiêng nể gì đánh giá tiểu cô nương trong người, ánh mắt lại cười nói:
- Cô gái nhỏ này chính là Thủy Lạc Yên thực lực mạnh nhất trong thế hệ trẻ Mạn Đa thương hội sao?
Sắc mặt tiểu cô nương trắng bệch, nam tử trung niên thực lực mạnh thâm bất khả trắc, hơn nữa nhìn một cái là nhận ra nàng. Nàng xin giúp đỡ nhìn qua người thuyết thư.
Yết hầu người thiết thư khô khốc, gian nan nói:
- Vị này chính là đại nhân của Vạn Bảo Lâu thương hội?
Vạn Cổ Chí Tôn
- Đclmm! Cắt tiểu kê kê, sống không bằng chết, cho dù tu luyện tới Vũ Đế thì có ý gì? Ngươi đừng ở đây nói vô nghĩa, tin tức ta mới nhận được là chuẩn xác nhất, Lý Vân Tiêu kỳ thật không phải nhân loại, là bát giai yêu thú hoàng kim hoa tinh kết hợp với bát giai yêu thú bạch phượng linh phi mã sinh ra, nhắc tới bạch phượng linh phi mã...
Tại thành Thượng Dương, trong một quán trà nhỏ đã kín hết chỗ, tất cả nghe người thuyết thư nước bọt tung bay...
- Lại nói Lý Vân Tiêu một tay phi châm chém giết hơn một ngàn tên đệ tử các phái, rốt cục nhân thần công phẫn, tại Quỳnh Hoa Đảo xuất hiện vây giết, mọi người đồng tâm hiệp lực liên thủ thề phải bắt được hắn! Thời điểm mấy ngàn người vây công, các ngươi biết rõ phát sinh cái gì không?
- Phát sinh cái gì? Nhanh nói đi, tất cả mọi người chờ nghe đấy, đừng có thừa nước đục thả câu.
- Hắc hắc!
Người thuyết thư cười cười, thảnh thơi uống một ngụm trà, lúc này mới tiếp tục diễn giải:
- Lúc này Lý Vân Tiêu mạnh mẽ hô to một tiếng ‘ tiểu vũ trụ, bộc phát đi! ’ (vãi cả áo giáp vàng), trên người lập tức xuất hiện kim quang sáng lạn, tóc biến thành màu vàng kim óng ánh rủ xuống, các ngươi biết rõ đó là ý vị thế nào không? Đây chính là siêu Xayda cấp ba (bó tay toàn tập @@)! Không chỉ như thế, trên bụng của hắn có một cái túi, có thể tùy ý lấy bảo bối ra sử dụng, chỉ thấy hắn xuất ra một chong chóng tre, trực tiếp đặt lên đầu của mình, thân thể lăng không bay lên, lúc này mấy ngàn tên đệ tử tông môn há hốc mồm!"
- Phải biết rằng, có thể lăng không phi hành chỉ có Vũ Tông mới có thể làm được, Lý Vân Tiêu sử dụng chong chóng tre, những đệ tử kia cũng chỉ có thể nhìn trời mà than thở. Những đệ tử trẻ tuổi các phái không có một ai đạt tới Vũ Tông, toàn bộ đều không biết bay, làm sao đánh đây? Cho nên Lý Vân Tiêu đã đứng ở thế bất bại. Cuối cùng có thể xông về phía trước kiếm được ngàn khối tinh thạch, công lao của chong chóng tre là không thể bỏ qua.
Một tên khách nhân không tin kêu lên:
- Chong chóng tre kia có phải quá thần kỳ hay không? Đặt lên đầu là có thể bay?
- Hỏi rất hay!
Người thuyết thư lúc này gõ bàn một cái, dùng tay ra hiệu nói:
- Chư vị mời xem!
Một tiểu nữ hài xinh xắn đáng yêu mang cái bàn ra, phía trên đặt nhiều chong chóng tre, tất cả có lớn có nhỏ, màu sắc rực rỡ.
- Chư vị đến xem, đây chính là phiên bản chong chóng tre Lý Vân Tiêu sử dụng ngày đó, tuy không thể phi hành, nhưng hoàn toàn có cùng tỉ lệ chế tác. Chúng ta cố ý tìmcác thợ đan tre nứa tốt nhất của thành Thượng Dương, làm suốt đêm chế ra, có thể thỏa mãn yêu thích sưu tầm của các bị. Bốn mươi ngân tệ một cái, một trăm ngân tệ ba cái, mua năm tặng một. Đến, đều tới xem đi, không mua cũng có thể nhìn xem ah.
- Dừng lại!
Mọi người nhao nhao khinh thường, cả quán trà nhân khí tán đi hơn phân nữa.
- Này này, chớ đi ah, đều chớ đi ah!
Người thuyết thư vội vàng hô to, nhưng mọi người đã giải tán ngay lập tức, chỉ còn lại mấy khách nhân thú vị muốn mang về cho tiểu hài tử, nhưng mà quá đắt, đều mặc kệ sau đó bắt đầu đàm luận với nhau. Nhưng chuyện bàn luận vẫn không thoát khỏi chủ đề Lý Vân Tiêu và đấu giá hội và chuyện Tu Di Sơn.
- Ai, nhân tâm không cổ, sinh ý khó làm ah! Nghe lão đầu tử giảng từ sáng sớm, chẳng lẽ một ít ngân tệ cũng không cho?
Người thuyết thư lắc đầu thở dài, thu thập sạp hàng muốn rời đi.
- Lão đầu tới đây, ta muốn mua chong chóng tre.
Khẽ dựa vào cửa sổ, một nam tử trung niên nhẹ nhàng uống hớp trà, buông chén nhỏ chậm rãi nói ra. Ánh mắt lại nhìn ra ngoài cửa sổ, dường như không đếm xỉa tới.
Người thuyết thư sững sờ, vội vàng cười hì hì phất phất tay, nói:
- Thúy Hoa, nhanh bày sạp hàng ra để cho đại nhân này chọn, hồng, lam, lục, lớn, nhỏ, không lớn không nhỏ, cái gì cần có đều có.
Tiểu cô nương kia đẩy xe "Ọt ọt ọt ọt" đi qua, ngọt ngào cười nói:
- Đại gia, người xem muốn cái nào?
Nam tử trung niên lúc này mới quay mặt lại, lườm qua xe chong chóng tre, một tay kéo tiểu cô nương lại, ôm vào thân thể trêu đùa:
- Đại gia ta muốn tiểu nữ hài!
Tiểu cô nương kia vẻ mặt thất kinh, vội vàng dùng sức đẩy ra, nhưng bất đắc dĩ đối phương khí lực quá lớn, cũng không có cách nào, khóc lên, nói:
- Đại gia buông ra a, tha cho ta đi|!
Cái kia thuyết thư người vừa thấy, cũng sợ tới mức khúm núm, gấp bước lên phía trước cầu xin tha thứ nói: "Đại gia, ngươi, ngươi làm cái gì vậy ah, kính xin buông ra tiểu nữ a."
Người ở bốn phía nhìn thấy có lưu manh đùa nghịch, lập tức nhao nhao trượng nghĩa đứng lên, quát:
- Ban ngày ban mặt, lại dám bắt tiểu nữ hài!
- Tiểu nữ?
Nam tử trung niên nhẹ nhàng cười cười, hoàn toàn không đặt người bốn phía vào mắt, mà là nhàn nhạt nhìn qua lão nhân kia, khẽ nói:
- Cô gái nhỏ này mười sáu tuổi, ngươi lão nhân này tối thiểu cũng hơn ba trăm tuổi a, còn là tiểu nữ? Ngươi có thể sinh sao?
Sắc mặt người thuyết thư đại biến, trong mắt hiện lên một tia chấn kinh.
Tiểu cô nương ánh mắt lộ ra vẻ khiếp sợ, thân thể co lại, một đạo tử mang bắn ra từ trong tay, muốn tránh thoát ra ngoài.
Nam tử trung niên lười nhác tùy ý điểm một cái, tử mang lập tức biến mất vô tung, tiểu cô nương vẫn thành thành thật thật bị hắn bắt vào trong tay, nhưng mà trên thần sắc mang theo kinh hoàng.
Người thuyết thư kinh hãi, mặt âm trầm tiến lên một bước, hắn tiện tay bắt lấy xe nhỏ, một chong chóng tre bay lên và xoay tròn, hóa thành mấy đạo trảm kích bắn thẳng về nam tử trung niên.
Nam tử trung niên khinh miệt cười cười, giơ tay khẽ vẫy, một đạo bạch quang trơn nhẵn hiện lên, những chong chóng tre biến mất không thấy gì nữa, trên không trung không còn lại gì.
- Phi Vân Thủ!
Sắc mặt người thuyết thư đại biến, hoảng sợ lui về phía sau một bước, cả kinh nói:
- Ngươi, ngài là...
Lúc này khách nhân trượng nghĩa bốn phía cũng ngây ngốc, lập tức hiểu mấy người trước mặt không phải kẻ tầm thường, sợ tới mức nhao nhao giải tán, cả quán trà lập tức trống không.
Nam tử trung niên khẽ cười nói:
- Mạn Đa thương hội xem như cũng có uy tín, các ngươi vừa thuyết thư, một bán chong chóng tre, chậc chậc...
Nam tử trung niên không kiêng nể gì đánh giá tiểu cô nương trong người, ánh mắt lại cười nói:
- Cô gái nhỏ này chính là Thủy Lạc Yên thực lực mạnh nhất trong thế hệ trẻ Mạn Đa thương hội sao?
Sắc mặt tiểu cô nương trắng bệch, nam tử trung niên thực lực mạnh thâm bất khả trắc, hơn nữa nhìn một cái là nhận ra nàng. Nàng xin giúp đỡ nhìn qua người thuyết thư.
Yết hầu người thiết thư khô khốc, gian nan nói:
- Vị này chính là đại nhân của Vạn Bảo Lâu thương hội?
Vạn Cổ Chí Tôn
Đánh giá:
Truyện Vạn Cổ Chí Tôn
Story
Chương 445: Ba đại thương hội
10.0/10 từ 47 lượt.