Vạn Cổ Chí Tôn
Chương 3792: Cuộc chiến Thương Huyền sơn (Trung)
Tranh nhìn thấy sắc mặt Lý Vân Tiêu không tốt lắm, lãnh đạm nói:
- Đã tới lúc này mỗi người phát huy khả năng bản thân không phải nên làm sao? Tác dụng của những người kia cũng chỉ có thể làm vật hi sinh, cung cấp năng lượng cho đại trận, xem như vật tận kỳ dụng đi.
Lý Vân Tiêu xanh mặt, im lặng không nói, lời này hắn không có cách nào phản bác. Bởi vì hắn cũng phải trông cậy đại trận kia chế địch.
Kết giới xung quanh Lục Sí bị ngân quang đầy trời công kích, giống như tổ ong xuất hiện vô số chỗ hõm, hơn nữa đường kính cũng nhanh chóng tiêu giảm xuống.
Toàn bộ cao tầng đứng trước chủ điện đều kích động nhìn thấy cảnh tượng này, không nhịn được siết chặt hai tay:
- Có thể giết chết hắn không?
Trạng thái của Lục Sí hiển nhiên đang cấp tốc suy giảm xuống, lực chống cự ngày càng yếu ớt.
Đột nhiên quyết ấn trong tay Lục Sí biến đổi, miệng niệm chú, xung quanh tản mát ra ma quang dao động lướt quanh khắp thân thể.
Sắc mặt mỏi mệt nhất thời biến thành tinh thần, thậm chí so với lúc trước còn anh tuấn hơn vài phần, toàn thân tỏa sáng, khí chất hoàn toàn biến đổi!
- Sao lại thế này?
Mọi người cả kinh hoảng sợ trừng lớn hai mắt.
Vẻ mặt Lý Vân Tiêu đột nhiên đại biến:
- Không tốt! Chư vị còn nhớ tình cảnh cuộc chiến của Lục Sí cùng Ma Phổ trên Xạ Tinh thành?
Những người từng chứng kiến cuộc chiến kia lập tức thay đổi sắc mặt, vô cùng khó xem.
Tranh hoảng sợ nói:
- Ngươi muốn nói…Lục Sí khi nãy chỉ là một đạo phân thân mà thôi, hiện tại hắn lại dung hợp một đạo phân thân tiến vào?
Lý Vân Tiêu cảm giác toàn thân lạnh lẽo, nói:
- Bộ dáng hiện tại của hắn chính là bộ dạng dung hợp một đạo phân thân như lúc đó! Nếu là như vậy…
Những người còn lại đều hiểu ra, lập tức rùng mình.
Tranh run giọng nói:
- Ý là hắn còn bốn đạo phân thân chưa dung hợp, đã có lực lượng khủng bố như vậy?
Sắc mặt Viện tái nhợt nói:
- Đây còn chưa phải đáng sợ nhất, đáng sợ nhất chính là sau khi hắn dung hợp hắn đã lập tức khôi phục lại!
Lục Sí dung hợp một đạo phân thân, kháp quyết, kết giới lập tức khuếch trương khôi phục lại như trước.
Toàn bộ chỗ lõm cũng khôi phục lại, ngân quang công kích chỉ lưu chút dấu vết sau đó liền bị hủy diệt.
Sắc mặt Vi Thanh cùng Yết đều đại biến, vội vàng tăng cường ấn quyết, ngân quang nhào lộn càng thêm mãnh liệt.
Tranh đột nhiên quát to:
- Đệ ngũ, đệ lục, đệ thất lộ đại quân, giết lên!
Trong sơn mạch một mảnh xôn xao, vẻ mặt thay đổi, cảnh tượng khủng bố như vậy, xông lên chẳng phải chỉ có con đường chết sao?
Ánh mắt Tranh đảo qua mọi người, cao giọng nói:
- Có đại trận che chở, không cần lo lắng, ở trong trận các ngươi đều an toàn!
- Nếu an toàn sao ngươi không tự mình đi lên!
Nhưng không ai dám nói ra lời này, chỉ sợ quấy nhiễu lòng quân sẽ bị giết chết.
Nhưng mệnh lệnh không ngừng thúc giục, cuối cùng tiếng hô rung trời vang vọng, mọi người liều mạng nhảy vào trong đại trận.
Toàn bộ những người lao vào đại trận lập tức có một tầng ngân quang bao trùm, giống như được phủ thêm áo giáp, làm tâm tình của họ bình tĩnh trở lại.
- Quả nhiên an toàn!
Một ít Ma tộc nhất thời mừng như điên, lập tức khôi phục ý chí chiến đấu, hướng Lục Sí đánh tới.
Lục Sí lạnh lùng nói:
- Lực lượng trận pháp bắt đầu khô kiệt, lại tặng tới nhiều năng lượng bổ sung như thế sao?
Ma tộc lao tới bên ngoài kết giới, liều mạng công kích, mấy vạn công kích điên cuồng đánh lên kết giới, mặc dù là Lục Sí cũng cảm giác áp lực.
Những người này trong nhất thời mặc dù không uy hiếp được hắn, nhưng làm hắn đau đầu. Nếu hắn ra tay đánh chết, những vật hi sinh kia lập tức biến thành ma khí bị đại trận hấp thu, bổ sung cho Âm Dương Nhị Khí bình tăng lên lực lượng.
Nếu không giết bọn hắn, bị những vật hi sinh kia điên cuồng tấn công chính hắn cũng không chịu nổi.
Trong mắt Lục Sí phát lạnh, đằng đằng sát khí nói:
- Ruồi bọ quá nhiều thật làm người chán ghét, ta hoàn toàn tiễn các ngươi quy thiên đi!
Trong tay hắn chợt lóe hắc mang, khí kình cuồng bạo tán phát, A Hàm Trảm Cốt đao hiện trong tay, mạnh mẽ chém thẳng tới Âm Dương Nhị Khí bình!
Oanh long!
Sắc mặt Vi Thanh đại biến, Âm Dương Nhị Khí bình bị chém trúng kêu vang ông ông, mặc dù thật nhiều Ma tộc bị giết chết nháy mắt chuyển hóa thành ngân quang, nhưng căn cơ đại trận vẫn bị lay động!
Lục Sí nanh cười một tiếng, lại vung A Hàm Trảm Cốt đao chém xuống!
Oanh long!
Thiên địa chấn động, ngân mang bị đao khí chém vỡ, hóa thành ngân châm bắn tung tóe khắp bốn phương tám hướng!
Vi Thanh chỉ cảm thấy lồng ngực dị thường áp lực, mơ hồ có chút không chịu nổi.
May mắn thật nhiều Ma tộc bị đánh chết, qua thoáng chốc đã hóa thành năng lượng dung nhập đại trận, duy trì trận thế bất diệt.
Nhưng mặc cho ai cũng nhận ra nếu Lục Sí tiếp tục chém mấy đao, đại trận sẽ bị nứt vụn.
Lý Vân Tiêu vội vàng hô:
- Vi Thanh, đừng chọi cứng! Bảo tồn thực lực!
- Ha ha, buồn cười!
Lục Sí nghe vậy cười như điên, nói:
- Ở trước mặt bổn tọa còn muốn bảo tồn thực lực?
Hắn vung tay lên, A Hàm Trảm Cốt đao kêu to, lập tức hóa thành ngàn vạn đao ảnh hướng bốn phương tám hướng chém tới!
Phanh phanh phanh!
Đao khí xen kẽ, như mạng nhện phủ kín trời cao, Âm Dương Nhị Khí cùng Bát Quái kim phù trong đại trận bắt đầu nứt vụn.
Sắc mặt Vi Thanh trắng bệch, hai tay nhanh chóng kháp quyết nhốt đánh vào trong bảo bình. Âm Dương Nhị Khí bình đột nhiên vừa chuyển, một đạo bạch quang bắn ra, tựa như thần quang giáng thế.
Vẻ mặt Lục Sí khẽ biến, thân hình bị bạch quang chiếu rọi đột nhiên bị kềm hãm, giống như bị áp chế.
Vi Thanh đồng thời quát to:
- Động thủ!
Lý Vân Tiêu cùng Viện chợt lóe, lập tức xuất hiện trên bầu trời, xuất ra tuyệt học chí cường đánh thẳng về phía Lục Sí.
Lý Vân Tiêu vung Thùy Chủ Trầm Phù đánh ra kiếm ý tuyệt cường, Viện dùng song hỏa hợp nhất hóa thành cự nhận mạnh mẽ chém xuống.
Một đao chém ngang lưỡng cực, một kiếm chẻ dọc bát phương!
Quang mang trong Âm Dương Nhị Khí bình rực rỡ, bao phủ Lục Sí, thân hình Lục Sí rốt cục động, hóa thành ba đầu sáu tay kháp quyết thi triển thần thông.
Oanh long!
Đao kiếm khủng bố chém lên bạch quang, phát ra tiếng nổ kinh thiên động địa, chân khí hủy diệt lan tràn quét ngang hoàn vũ!
Âm Dương Nhị Khí bình biến thành ảm đạm rơi vào trong tay Vi Thanh.
Lý Vân Tiêu cùng Viện đều đứng theo trận thế tam tài, cảnh giác nhìn vào trung ương.
Một kích vừa rồi tuy rằng mạnh mẽ nhưng vẫn bị Lục Sí đối kháng xuống.
Ma quang tản ra, chỉ thấy khóe môi Lục Sí chảy dòng máu tươi, trong mắt sắc lạnh, trong sáu tay ngoại trừ tay trái phân biệt nắm chắc ma binh.
Một kích vừa rồi là do hắn dùng năm kiện ma binh liên thủ đối kháng!
- Thật sự có chút nguy hiểm đâu… ---------------
Vạn Cổ Chí Tôn
- Đã tới lúc này mỗi người phát huy khả năng bản thân không phải nên làm sao? Tác dụng của những người kia cũng chỉ có thể làm vật hi sinh, cung cấp năng lượng cho đại trận, xem như vật tận kỳ dụng đi.
Lý Vân Tiêu xanh mặt, im lặng không nói, lời này hắn không có cách nào phản bác. Bởi vì hắn cũng phải trông cậy đại trận kia chế địch.
Kết giới xung quanh Lục Sí bị ngân quang đầy trời công kích, giống như tổ ong xuất hiện vô số chỗ hõm, hơn nữa đường kính cũng nhanh chóng tiêu giảm xuống.
Toàn bộ cao tầng đứng trước chủ điện đều kích động nhìn thấy cảnh tượng này, không nhịn được siết chặt hai tay:
- Có thể giết chết hắn không?
Trạng thái của Lục Sí hiển nhiên đang cấp tốc suy giảm xuống, lực chống cự ngày càng yếu ớt.
Đột nhiên quyết ấn trong tay Lục Sí biến đổi, miệng niệm chú, xung quanh tản mát ra ma quang dao động lướt quanh khắp thân thể.
Sắc mặt mỏi mệt nhất thời biến thành tinh thần, thậm chí so với lúc trước còn anh tuấn hơn vài phần, toàn thân tỏa sáng, khí chất hoàn toàn biến đổi!
- Sao lại thế này?
Mọi người cả kinh hoảng sợ trừng lớn hai mắt.
Vẻ mặt Lý Vân Tiêu đột nhiên đại biến:
- Không tốt! Chư vị còn nhớ tình cảnh cuộc chiến của Lục Sí cùng Ma Phổ trên Xạ Tinh thành?
Những người từng chứng kiến cuộc chiến kia lập tức thay đổi sắc mặt, vô cùng khó xem.
Tranh hoảng sợ nói:
- Ngươi muốn nói…Lục Sí khi nãy chỉ là một đạo phân thân mà thôi, hiện tại hắn lại dung hợp một đạo phân thân tiến vào?
Lý Vân Tiêu cảm giác toàn thân lạnh lẽo, nói:
- Bộ dáng hiện tại của hắn chính là bộ dạng dung hợp một đạo phân thân như lúc đó! Nếu là như vậy…
Những người còn lại đều hiểu ra, lập tức rùng mình.
Tranh run giọng nói:
- Ý là hắn còn bốn đạo phân thân chưa dung hợp, đã có lực lượng khủng bố như vậy?
Sắc mặt Viện tái nhợt nói:
- Đây còn chưa phải đáng sợ nhất, đáng sợ nhất chính là sau khi hắn dung hợp hắn đã lập tức khôi phục lại!
Lục Sí dung hợp một đạo phân thân, kháp quyết, kết giới lập tức khuếch trương khôi phục lại như trước.
Toàn bộ chỗ lõm cũng khôi phục lại, ngân quang công kích chỉ lưu chút dấu vết sau đó liền bị hủy diệt.
Sắc mặt Vi Thanh cùng Yết đều đại biến, vội vàng tăng cường ấn quyết, ngân quang nhào lộn càng thêm mãnh liệt.
Tranh đột nhiên quát to:
- Đệ ngũ, đệ lục, đệ thất lộ đại quân, giết lên!
Trong sơn mạch một mảnh xôn xao, vẻ mặt thay đổi, cảnh tượng khủng bố như vậy, xông lên chẳng phải chỉ có con đường chết sao?
Ánh mắt Tranh đảo qua mọi người, cao giọng nói:
- Có đại trận che chở, không cần lo lắng, ở trong trận các ngươi đều an toàn!
- Nếu an toàn sao ngươi không tự mình đi lên!
Nhưng không ai dám nói ra lời này, chỉ sợ quấy nhiễu lòng quân sẽ bị giết chết.
Nhưng mệnh lệnh không ngừng thúc giục, cuối cùng tiếng hô rung trời vang vọng, mọi người liều mạng nhảy vào trong đại trận.
Toàn bộ những người lao vào đại trận lập tức có một tầng ngân quang bao trùm, giống như được phủ thêm áo giáp, làm tâm tình của họ bình tĩnh trở lại.
- Quả nhiên an toàn!
Một ít Ma tộc nhất thời mừng như điên, lập tức khôi phục ý chí chiến đấu, hướng Lục Sí đánh tới.
Lục Sí lạnh lùng nói:
- Lực lượng trận pháp bắt đầu khô kiệt, lại tặng tới nhiều năng lượng bổ sung như thế sao?
Ma tộc lao tới bên ngoài kết giới, liều mạng công kích, mấy vạn công kích điên cuồng đánh lên kết giới, mặc dù là Lục Sí cũng cảm giác áp lực.
Những người này trong nhất thời mặc dù không uy hiếp được hắn, nhưng làm hắn đau đầu. Nếu hắn ra tay đánh chết, những vật hi sinh kia lập tức biến thành ma khí bị đại trận hấp thu, bổ sung cho Âm Dương Nhị Khí bình tăng lên lực lượng.
Nếu không giết bọn hắn, bị những vật hi sinh kia điên cuồng tấn công chính hắn cũng không chịu nổi.
Trong mắt Lục Sí phát lạnh, đằng đằng sát khí nói:
- Ruồi bọ quá nhiều thật làm người chán ghét, ta hoàn toàn tiễn các ngươi quy thiên đi!
Trong tay hắn chợt lóe hắc mang, khí kình cuồng bạo tán phát, A Hàm Trảm Cốt đao hiện trong tay, mạnh mẽ chém thẳng tới Âm Dương Nhị Khí bình!
Oanh long!
Sắc mặt Vi Thanh đại biến, Âm Dương Nhị Khí bình bị chém trúng kêu vang ông ông, mặc dù thật nhiều Ma tộc bị giết chết nháy mắt chuyển hóa thành ngân quang, nhưng căn cơ đại trận vẫn bị lay động!
Lục Sí nanh cười một tiếng, lại vung A Hàm Trảm Cốt đao chém xuống!
Oanh long!
Thiên địa chấn động, ngân mang bị đao khí chém vỡ, hóa thành ngân châm bắn tung tóe khắp bốn phương tám hướng!
Vi Thanh chỉ cảm thấy lồng ngực dị thường áp lực, mơ hồ có chút không chịu nổi.
May mắn thật nhiều Ma tộc bị đánh chết, qua thoáng chốc đã hóa thành năng lượng dung nhập đại trận, duy trì trận thế bất diệt.
Nhưng mặc cho ai cũng nhận ra nếu Lục Sí tiếp tục chém mấy đao, đại trận sẽ bị nứt vụn.
Lý Vân Tiêu vội vàng hô:
- Vi Thanh, đừng chọi cứng! Bảo tồn thực lực!
- Ha ha, buồn cười!
Lục Sí nghe vậy cười như điên, nói:
- Ở trước mặt bổn tọa còn muốn bảo tồn thực lực?
Hắn vung tay lên, A Hàm Trảm Cốt đao kêu to, lập tức hóa thành ngàn vạn đao ảnh hướng bốn phương tám hướng chém tới!
Phanh phanh phanh!
Đao khí xen kẽ, như mạng nhện phủ kín trời cao, Âm Dương Nhị Khí cùng Bát Quái kim phù trong đại trận bắt đầu nứt vụn.
Sắc mặt Vi Thanh trắng bệch, hai tay nhanh chóng kháp quyết nhốt đánh vào trong bảo bình. Âm Dương Nhị Khí bình đột nhiên vừa chuyển, một đạo bạch quang bắn ra, tựa như thần quang giáng thế.
Vẻ mặt Lục Sí khẽ biến, thân hình bị bạch quang chiếu rọi đột nhiên bị kềm hãm, giống như bị áp chế.
Vi Thanh đồng thời quát to:
- Động thủ!
Lý Vân Tiêu cùng Viện chợt lóe, lập tức xuất hiện trên bầu trời, xuất ra tuyệt học chí cường đánh thẳng về phía Lục Sí.
Lý Vân Tiêu vung Thùy Chủ Trầm Phù đánh ra kiếm ý tuyệt cường, Viện dùng song hỏa hợp nhất hóa thành cự nhận mạnh mẽ chém xuống.
Một đao chém ngang lưỡng cực, một kiếm chẻ dọc bát phương!
Quang mang trong Âm Dương Nhị Khí bình rực rỡ, bao phủ Lục Sí, thân hình Lục Sí rốt cục động, hóa thành ba đầu sáu tay kháp quyết thi triển thần thông.
Oanh long!
Đao kiếm khủng bố chém lên bạch quang, phát ra tiếng nổ kinh thiên động địa, chân khí hủy diệt lan tràn quét ngang hoàn vũ!
Âm Dương Nhị Khí bình biến thành ảm đạm rơi vào trong tay Vi Thanh.
Lý Vân Tiêu cùng Viện đều đứng theo trận thế tam tài, cảnh giác nhìn vào trung ương.
Một kích vừa rồi tuy rằng mạnh mẽ nhưng vẫn bị Lục Sí đối kháng xuống.
Ma quang tản ra, chỉ thấy khóe môi Lục Sí chảy dòng máu tươi, trong mắt sắc lạnh, trong sáu tay ngoại trừ tay trái phân biệt nắm chắc ma binh.
Một kích vừa rồi là do hắn dùng năm kiện ma binh liên thủ đối kháng!
- Thật sự có chút nguy hiểm đâu… ---------------
Vạn Cổ Chí Tôn
Đánh giá:
Truyện Vạn Cổ Chí Tôn
Story
Chương 3792: Cuộc chiến Thương Huyền sơn (Trung)
10.0/10 từ 47 lượt.