Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 3637: Gia sư Mục Trần 2

Quả nhiên Nguyệt đi tới giữa gian mật thất to lớn, hai tay vỗ bốp bốp, bắt các ấn quyết đánh vào bốn phương tám hướng.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Mặt đất rung rinh như có cự thú viễn cổ thức tỉnh, không chỉ một con.

Mặt đất quanh Nguyệt bắt đầu hiện ra rất nhiều trận quang láp lánh đan chéo nhau, các ánh sáng vàng bắn ra từ lòng đất.

Lý Vân Tiêu kinh kêu:

- Đây là...!

Lý Vân Tiêu nhìn mười hai con rối màu đen dâng lên từ mặt đất, đầu óc hắn trống rỗng.

Mười hai con rối tư thế khác nhau, tinh xảo sống động, kiếm quang như thật. Chúng nó bắt ấn, hoặc trầm tư, hoặc mỉm cười, hoặc rũ mi mắt, hoặc mừng thầm.

Tiểu Hồng giật mình kêu lên:

- Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát Trận?!

Biểu tình Lý Vân Tiêu trầm trọng gật đầu, xem ấn quyết và mặt mày mười hai Thần Sát thì đúng là Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát Trận.

Hơn nữa...

Ánh mắt Lý Vân Tiêu cẩn thận xem xét mười hai Thần Sát, hình dạng và thần thái giống y như mười hai cái lúc trước hắn có được.

Tiéc rằng mười hai con rối đó hoàn toàn hư hao trong cuộc chiến ở thành Hồng Nguyệt, không có khả năng sửa chữa.

Mười hai Thần Sát màu đen này hoàn toàn hiện hình trong mật thất, Nguyệt thở phào, ánh mắt phức tạp nhìn đám con rối, trong ánh mắt ẩn chứa đủ loại tình cảm.

Lý Vân Tiêu trầm giọng hỏi:


- Sư tôn của các hạ tên họ là gì?

Nguyệt nhìn sắc mặt của Lý Vân Tiêu, kinh ngạc hỏi:

- Như thế nào, có cái gì không đúng sao?

Lý Vân Tiêu nói:

- Nếu ta không đoán sai thì sư tôn của các hạ họ Mục đúng không?

Nguyệt kêu lên, rùng mình hét thất thanh:

- Sao... Ao ngươi biết!?

Lý Vân Tiêu thở hắt ra, quay lại nhìn Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát, ánh mắt cũng cực kỳ phức tạp.

Lý Vân Tiêu trầm ngâm nói:

- Chắc là Mục Trần tiền bối đúng không?

Nguyệt hoàn toàn biến sắc mặt, nàng khó nén nỗi lòng kinh sợ hỏi dồn:

- Ngươi quen gia sư?

Lý Vân Tiêu lắc đầu:

- Không quen.

Xem bộ dạng sốt ruột của Nguyệt rõ là muốn hỏi tới cùng, Lý Vân Tiêu khẽ thở dài:


- Việc này nói ra rất dài dòng, tuy ta không quen Mục Trần tiền bối nhưng có một đoạn cơ duyên với tiền bối.

Lý Vân Tiêu kể lại chuyện của mình và Mục Trần, bao gồm Mục gia, Mục Tinh, và hắn có được Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát Trận thế nào.

Nguyệt ngây người nghe, há to miệng thật lâu không khép lại.

Rất nhanh Nguyệt mừng như điên kích động nói:

- Không ngờ Lý đại nhân là chủ lực Thiên Vũ giới trong cuộc chiến khe nứt Thương Huyền sơn, vậy chắc là thần thông cái thế, hiểu biết Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát Trận sâu sắc. Đúng là trời giúp ta, cố ý đưa đại nhân đến đây!

Lý Vân Tiêu vuốt sống mũi cười khổ nói:

- Ý trời sao?

Vô hình trung dường như thật sự có ý trời, Lý Vân Tiêu không kiềm được cũng nghĩ vậy.

Lý Vân Tiêu nhìn mười hai Thần Sát màu đen, nằm mơ cũng không ngờ năm xưa Mục Trần không chết mà vào Ma giới, cuối cùng luyện ra những Thần Sát đẳng cấp hoàn mỹ.

Tiếc rằng ma công của Mục Trần không sâu, không thể dùng ma khí rèn luyện Thần Sát đẳng cấp hoàn mỹ này, cuối cùng ôm tiếc nuối tắt hở.

Nguyệt hưng phấn nói:

- Chuyện khe nứt Thương Huyền sơn đã truyền khắp Ma giới, mọi người đều bàn tán việc này, đa số ôm thái độ nghi ngờ. Vì năm Ma tôn hợp tác mà không chiếm được một khe nứt lại còn hao binh tổn tướng, tay trắng trở về. Có tin đồn Lam đại nhân bỏ mình trong chiến dịch này, nói ra khiến người khó tin, dù là ta cũng nửa tin nửa ngờ.

- Nhưng mãi khi bốn ma bộ Cơ, Cung, Viêm, Hầu phân chia Lam bộ, ra lệnh nghiêm cấm thảo luận việc Thương Huyền sơn, người vi phạm sẽ bị xử tử thì ta mới tin.

Mắt Nguyệt hấp háy tia kích động, nàng đánh giá Lý Vân Tiêu càng cẩn thận hơn.

Ánh mắt của Nguyệt khiến Tiểu Hồng khó chịu nạt:

- Là người Ma tộc, thấy trong tộc của mình binh bại thua thảm lại hưng phấn kích động, đúng là khiến người khinh thường!

Nguyệt thản nhiên nói:

- Tiến công Thiên Vũ giới là việc của tầng lớp Ma tôn, thắng hay thua chảng liên quan đến tiểu nhân vật như ta. Huống chi theo tình hình hiện tại thì Nguyệt bộ ta tự lo thân còn không xong, ai rảnh rỗi đi lo những việc lớn đó?

Tiểu Hồng tức giận nói:

- Dù vậy cũng không thể thấy tộc nhân của mình thua thảm mà vui vẻ vậy đi?

Nguyệt nhíu mày nói:

- Ma giới không đoàn kết như các ngươi nghĩ, tuy ý chí cấp trên đều muốn tiến công Thiên Vũ giới nhưng bên dưới đa số phản đối. Ít ra ta hắn không cần thiết, hai giới ở chung hòa bình không tốt sao? Tại sao cứ nhất định phải gây chuyện thị phi?

Lòng Lý Vân Tiêu máy động, chợt nhớ lời người lúc trước tự ý vào lòng hắn từng nói, bảo là căn nguyên cuộc chiến hai giới nằm ở Ma giới, xem ra không phải mỗi người đều biết nguyên do.

Tiểu Hồng cười lạnh nói:

- Mặc kệ ngươi cố tẩy trắng cho mình cỡ nào thì hoàn toàn là phản đồ!

Nguyệt lạnh lùng nói:

- Ta không hề muốn tẩy trắng cho mình, nếu không giữ được bộ tộc thì ta không rảnh hơi đi lo ý chí của cấp trên.

Lý Vân Tiêu thấy hai người ma sát sắp tóe lửa, sợ có chuyện cãi nhau nên vội xen lời:

- Rốt cuộc Nguyệt bộ bị gì? Tại sao nói là đối mặt nguy cơ to lớn?

Nguyệt sắc mặt khó xem nói:

- Là vầy...

Trong mấy trăm bộ tộc Tranh bộ thì Nguyệt bộ chỉ xem như thực lực bình thường, vì nhờ Nguyệt tinh thông thuật đạo mới có địa vị cao cả.


Hơn hai trăm năm trước chưa có Nguyệt bộ tồn tại, khi đó Nguyệt và một số Ma Quân cường đại thuộc về Hóa bộ, nàng chỉ là một vị thuật luyện sư dưới tay Hóa.

Nhưng trong một lần chiến tranh bộ tộc quy mô lớn, Ma Hóa thân chết đạo tiêu khiến toàn bộ tộc tan rã. Từ trận chiến đó Nguyệt độc lập ra, thành lập Nguyệt bộ.

Vì thân phận của Nguyệt đặc biệt nên rất nhiều người đồng ý đi theo, vì vậy trở thành bộ tộc cường đại.

Những Ma Quân khác lần lượt thành lập bộ tộc của mình, nhưng đa số mới xây dựng đã bị bộ tộc kách nuốt.

Trải qua hơn một trăm năm dài xao động, Hóa bộ năm xưa hình thành bốn bộ tộc ổn định là Nguyệt, Mễ, Y, Thệ chiếm địa bàn của Hóa bộ cũ, trở thành bộ tộc mới được Tranh bộ thừa nhận.

Lý Vân Tiêu nhíu mày nói:

- Kiểu quần cư bộ tộc của Ma giới lấy một người dẫn đầu, người này chết thì tộc diệt, biến đổi quá nhanh, chớp mắt không biết bao nhiêu tộc sinh tộc diệt.

Nguyệt thở dài nói:

- Rất đúng.

Nguyệt quái dị nhìn Lý Vân Tiêu:

- Cuộc chiến khe nứt Thương Huyền sơn làm nhiều Ma Quân cường đại chết, Lam đại nhân cũng thân chết đạo tiêu. Lam bộ nháy mắt bốn bộ tộc lớn nuốt, trong bốn bộ tộc có hàng ngàn bộ tộc lớn nhỏ rơi vào hỗn loạn.

- Theo ta được biết có ít nhất hơn ba trăm trưởng bộ tộc chết trong Thiên Vũ giới, ba trăm bộ tộc phân liệt là tình hình hỗn loạn biết bao. Ngươi mang đến tai nạn khá lớn cho Ma giới.

Tiểu Hồng cười khẩy nói:

- Nực cười! Đây đều là bọn họ gieo gió gặt bão!

Sắc mặt Nguyệt lạnh băng, không muốn nói nhiều với Tiểu Hồng, nàng tiếp tục kể:

- Gần đây Y bộ và Thệ bộ bị người chỉnh hợp, ta và Mễ nhận được phong thư kêu chúng ta đúng giờ đi Y bộ nhận chỉnh hợp.

Vạn Cổ Chí Tôn
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Vạn Cổ Chí Tôn Truyện Vạn Cổ Chí Tôn Story Chương 3637: Gia sư Mục Trần 2
10.0/10 từ 47 lượt.
loading...