Vạn Cổ Chí Tôn
Chương 3487: Thắng bại đã phân?
Thân ảnh này chính là Ngả, tuy khí tức cực kỳ yếu ớt nhưng không nguy hiểm tính mạng.
Nhưng mái tóc xanh của Ngả đã biến thành màu trắng, mái tóc mất đi sức sống, dường như máu huyết toàn thân bị rút sạch.
Ngả cũng không để ý trạng thái của mình, lập tức bay tới, cẩn thận quan sát Ngả, hoàn toàn không quan tâm ánh mắt chung quanh.
Trên mặt Ngả vô cùng vui sướng, chậm rãi giơ tay lên, tìm kiếm trong kim quang.
Loảng xoảng!
Đột nhiên pháp tắc chi liên sinh ra tiếng nổ, lúc này một đạo xiềng xích trói buộc cổ tay của nàng.
- Cái gì?
Đám người Mạch đều hoảng hốt, lúc này tử lôi đã biến mất, mọi người thu hồi kết giới, nhìn thấy cảnh tượng cực kỳ kinh hãi.
Đôi mắt Ngả không ngừng chuyển động, cũng có chút ngạc nhiên nhìn qua cổ tay, hơi giãy dụa, phát hiện cánh tay phải không thể nhúc nhích, liền duỗi tay trái chụp vào kim quang.
Loảng xoảng Đ-A-N-G...G!
Pháp tắc chi liên rung động và vô số con rắn bao quanh thân thể của nàng vào trong.
- Ngả tiên sinh!
Mắt thấy Ngả lâm vào nguy cơ lần nữa, sắc mặt Mạch trở nên dữ tợn, né tránh đám người Thiên Chiếu Tử muốn cứu Ngả ra.
Vào lúc này ngay cả Cố Thanh Thanh cũng lao lên phía trước.
Trên bầu có trời pháp tắc chi liên, có hai cái bắn ra, lập tức quấn chặt lấy Mạch và Cố Thanh Thanh.
- Thả ta ra!
Mạch hóa thành ánh sáng màu đỏ, tiếng rống vang vọng bầu rời.
Nhưng mặc cho hai người giãy dụa thế nào, pháp tắc chi liên vẫn trói buộc hai người, không thể giãy dụa.
Đám người Linh Mục Địch biến sắc.
- Mọi người chớ lộn xộn
Ba Mộc trầm giọng nói:
- Pháp tắc chi liên chỉ có cường giả Giới Vương cảnh, hơn nữa đạt được Thiên Đạo tán thành mới có thể triệu hoán ra, dùng lực lượng của chúng ta không thể chống lại.
Linh Mục Địch cả kinh nói:
- Vậy làm sao bây giờ? Hiện tại ba người bọn họ bị khóa lại rồi.
Ba Mộc bi thương, nói:
- Ngả tiên sinh luyện chế ra vạn vật quy tắc, giới lực không cho, sợ rằng muốn hắn tự sanh tự diệt, pháp tắc chi liên mới có thể biến mất.
- Cái gì?
Mọi người đều cả kinh, nói:
- Rốt cuộc kim quang kia là vật gì? Lại bị giới lực không cho tồn tại?
Ngả cũng nghe thấy Ba Mộc nói, trên mặt thống khổ, hai mắt rơi lệ, thân ảnh run lên.
Nàng vốn không khóc, nhưng đã khóc về vô lực.
Trơ mắt nhìn tâm huyết của mình chết đi, trơ mắt nhìn thuật đạo đỉnh phong trước mặt mình biến mất, cảm giác này chẳng khác gì thiên địa sụp đổ, hơn xa tử lôi đánh vào người nàng.
Thiên Đạo cao nhất, nàng chỉ là con sâu cái kiến. Giới wljc Thiên Võ Giới càng không cho phép có tồn tại vượt qua mình.
Năm đó Ma Ha Cổ Thần Quyết là thế, hiện tại vạn vật quy tắc cũng như thế.
Ngả giãy dụa một hồi, phát hiện không có bất kỳ khả năng giãy dụa, rốt cục buông tha chống cự, vô lực cúi đầu xuống.
Ba Mộc không biết an ủi người, hắn nói:
- Ít nhất tính mạng Ngả tiên sinh không ngại, vậy cũng là may mắn trong bất hạnh rồi.
Linh Mục Địch nhìn qua đám kim quang, thở dài nói:
- Xem ra chúng ta chỉ có thể chờ đợi vạn vật quy tắc tiêu vong. Đến lúc đó pháp tắc chi liên sẽ biến mất.
Đám người Thiên Chiếu Tử đau lòng, nhưng không tránh được.
Thấy tính mạng của Ngả không lo, Lý Vân Tiêu dễ dàng hơn, bắt đầu chuyên tâm luyện chế.
Mặc dù có Toàn Dương làm dẫn, nhưng hắn không tìm được điểm vào giữa ba thanh kiếm và siêu huyền không gian.
Lúc trước luyện chế Kiếm Trảm Tinh Thần cũng không phiền toái như thế, bởi vì Tinh Diệt, Thần Hi, Trảm Yêu là huyền khí cửu phẩm đỉnh phong, cũng không có thuộc tính không gian.
Nhưng ba kiếm này không cái nào không phải đỉnh cấp, không có siêu huyền không gian căn bản không thể dung hợp.
- Mặc dù dung hợp ba kiếm, có thể thắng sao?
Giờ phút này Lý Vân Tiêu dao động. Không nói có thể dẫn pháp tắc hàng lâm, cho dù có thể cũng chỉ ngang tay.
Vạn vật quy tắc đã là đỉnh phong của thuật đạo rồi.
- Không muốn.
Lý Vân Tiêu ổn định tâm thần, trừ bỏ tạp niệm trong đầu.
- Bất kể như thế nào, trước dung hợp ba kiếm nói sau! Nếu như tử lôi pháp tắc giáng xuống, ít nhất cũng chỉ bất phân thắng bại mà thôi.
Nói thật nội tâm của hắn phiền muộn, chưa bao giờ có cảm xúc biệt khuất như thế. Cho dù không luyện chế xong cũng mất đi khả năng thắng.
Mà Ngả bên kia đã thành kết cục đã định, Thiên Chiếu Tử thu hồi ánh mắt nhìn qua hắn.
Dù sao tới bây giờ không dễ dàng, ít nhất thể hiện ra thực lực và phong thái của đỉnh cấp thuật luyện sư.
Lý Vân Tiêu tĩnh hạ tâm lai, bắt đầu chuyên tâm luyện chế siêu huyền không gian, trên Sơn Hà Đỉnh xuất hiện thế giới chi lực cọ rửa.
Siêu huyền không gian như một dám mây hư ảo, bị Lý Vân Tiêu điều khiển nhanh chóng dung hợp thành thế giới.
Ngũ hành cự linh bấm niệm pháp quyết thật nhanh, ngưng tụ thành một ngũ hành hoàn trăm trượng, trấn áp không gian vào trong.
Trong đó ngũ hành tương sinh tương khắc, sinh sinh bất tức, có tác dụng áp chế lực lượng của bất cứ kẻ nào.
- Có thể thành công không?
Linh Mục Địch khẩn trương tự nói, lúc này kết quả đã không trọng yếu, trọng yếu là quá trình luyện chế.
Tuy Lý Vân Tiêu luyện chế không có kinh thiên động địa như Ngả, nhưng đặt trong lịch sử thuật đạo vẫn hiếm thấy.
Tất cả mọi người đang quan sát, nhìn không rời mắt, ngay cả Ngả đang bị pháp tắc chi liên trói cũng nhìn qua.
Siêu huyền không gian giống như mây bay, chậm rãi rơi vào kiếm giới, ba thanh thần kiếm lập tức lắc lư rất mạnh, ba đạo kiếm quang phóng lên trời, muốn trảm phá thế giới.
- Không tốt!
Lý Vân Tiêu chấn động, tâm thần mát lạnh, kiếm ý vốn hài hòa lai tách ra, ba thanh kiếm phát ra tiếng kêu ong ong..
Ngũ hành cự linh vội vàng vươn tay ra, lòng bàn tay hội tụ thuộc tính của riêng mình.
Ầm ầm!
Ngũ hành hoàn áp ba đạo kiếm khí nhưng bị chém lập tức sụp đổ, hóa thành ngũ hành nguyên tố đầy trời.
- Thất bại!
Không biết là ai kinh hô, người chung quanh Đại Hắc Nữu xôn xao, nói:
- Rốt cục đã phân thắng bại!
Đám người Lam Nham Chủ mặt xám như tro.
- Ha ha ha, kết cục sớm đã nhất định, tội gì cưỡng cầu giãy dụa chứ? Không nên làm bản thân mình chật vật mới nhận thua nha.
Cố Thanh Thanh bị trói trên pháp tắc chi liên, thoải mái cười ha hả.
Thiên Chiếu Tử lắc đầu thở dài:
- Trận chiến này chẳng trách Lý Vân Tiêu, hắn đã hết sức. Ba kiếm hợp nhất, ngũ hành cự linh luyện khí, đã vượt qua tiêu chuẩn chúng ta rồi.
- Phi Dương còn không có thua, các ngươi gấp cái gì?
Đột nhiên Khúc Hồng Nhan quát một tiếng, tất cả mọi người đều cả kinh, nhìn qua không trung.
Ngũ hành cự linh nổ tung, ba thanh kiếm bắn ra ngàn vạn kiếm khí giao thoa với trời cao, tăng thêm nguyên tố chi lực đầy trời, trên bầu trời xuất hiện cảnh tượng như pháo hoa thịnh thế.
Trong hỗn loạn này, Lý Vân Tiêu mặt tuyết, ánh mắt đầy kiên quyết.
Nếu đã tới biên giới sụp đổ, hắn cũng không cần chú ý băn khoăn rất nhiều, trực tiếp mở thế giới trong đỉnh, hào quang màu trắng bay ra, lập tức bao phủ nguyên tố đầy trời.
Cho dù nguyên tố đầy trời, ba thanh thần kiếm và siêu huyền không gian đều bị Sơn Hà Đỉnh dùng xu thế cường thế hút vào bên trong.
Vạn Cổ Chí Tôn
Nhưng mái tóc xanh của Ngả đã biến thành màu trắng, mái tóc mất đi sức sống, dường như máu huyết toàn thân bị rút sạch.
Ngả cũng không để ý trạng thái của mình, lập tức bay tới, cẩn thận quan sát Ngả, hoàn toàn không quan tâm ánh mắt chung quanh.
Trên mặt Ngả vô cùng vui sướng, chậm rãi giơ tay lên, tìm kiếm trong kim quang.
Loảng xoảng!
Đột nhiên pháp tắc chi liên sinh ra tiếng nổ, lúc này một đạo xiềng xích trói buộc cổ tay của nàng.
- Cái gì?
Đám người Mạch đều hoảng hốt, lúc này tử lôi đã biến mất, mọi người thu hồi kết giới, nhìn thấy cảnh tượng cực kỳ kinh hãi.
Đôi mắt Ngả không ngừng chuyển động, cũng có chút ngạc nhiên nhìn qua cổ tay, hơi giãy dụa, phát hiện cánh tay phải không thể nhúc nhích, liền duỗi tay trái chụp vào kim quang.
Loảng xoảng Đ-A-N-G...G!
Pháp tắc chi liên rung động và vô số con rắn bao quanh thân thể của nàng vào trong.
- Ngả tiên sinh!
Mắt thấy Ngả lâm vào nguy cơ lần nữa, sắc mặt Mạch trở nên dữ tợn, né tránh đám người Thiên Chiếu Tử muốn cứu Ngả ra.
Vào lúc này ngay cả Cố Thanh Thanh cũng lao lên phía trước.
Trên bầu có trời pháp tắc chi liên, có hai cái bắn ra, lập tức quấn chặt lấy Mạch và Cố Thanh Thanh.
- Thả ta ra!
Mạch hóa thành ánh sáng màu đỏ, tiếng rống vang vọng bầu rời.
Nhưng mặc cho hai người giãy dụa thế nào, pháp tắc chi liên vẫn trói buộc hai người, không thể giãy dụa.
Đám người Linh Mục Địch biến sắc.
- Mọi người chớ lộn xộn
Ba Mộc trầm giọng nói:
- Pháp tắc chi liên chỉ có cường giả Giới Vương cảnh, hơn nữa đạt được Thiên Đạo tán thành mới có thể triệu hoán ra, dùng lực lượng của chúng ta không thể chống lại.
Linh Mục Địch cả kinh nói:
- Vậy làm sao bây giờ? Hiện tại ba người bọn họ bị khóa lại rồi.
Ba Mộc bi thương, nói:
- Ngả tiên sinh luyện chế ra vạn vật quy tắc, giới lực không cho, sợ rằng muốn hắn tự sanh tự diệt, pháp tắc chi liên mới có thể biến mất.
- Cái gì?
Mọi người đều cả kinh, nói:
- Rốt cuộc kim quang kia là vật gì? Lại bị giới lực không cho tồn tại?
Ngả cũng nghe thấy Ba Mộc nói, trên mặt thống khổ, hai mắt rơi lệ, thân ảnh run lên.
Nàng vốn không khóc, nhưng đã khóc về vô lực.
Trơ mắt nhìn tâm huyết của mình chết đi, trơ mắt nhìn thuật đạo đỉnh phong trước mặt mình biến mất, cảm giác này chẳng khác gì thiên địa sụp đổ, hơn xa tử lôi đánh vào người nàng.
Thiên Đạo cao nhất, nàng chỉ là con sâu cái kiến. Giới wljc Thiên Võ Giới càng không cho phép có tồn tại vượt qua mình.
Năm đó Ma Ha Cổ Thần Quyết là thế, hiện tại vạn vật quy tắc cũng như thế.
Ngả giãy dụa một hồi, phát hiện không có bất kỳ khả năng giãy dụa, rốt cục buông tha chống cự, vô lực cúi đầu xuống.
Ba Mộc không biết an ủi người, hắn nói:
- Ít nhất tính mạng Ngả tiên sinh không ngại, vậy cũng là may mắn trong bất hạnh rồi.
Linh Mục Địch nhìn qua đám kim quang, thở dài nói:
- Xem ra chúng ta chỉ có thể chờ đợi vạn vật quy tắc tiêu vong. Đến lúc đó pháp tắc chi liên sẽ biến mất.
Đám người Thiên Chiếu Tử đau lòng, nhưng không tránh được.
Thấy tính mạng của Ngả không lo, Lý Vân Tiêu dễ dàng hơn, bắt đầu chuyên tâm luyện chế.
Mặc dù có Toàn Dương làm dẫn, nhưng hắn không tìm được điểm vào giữa ba thanh kiếm và siêu huyền không gian.
Lúc trước luyện chế Kiếm Trảm Tinh Thần cũng không phiền toái như thế, bởi vì Tinh Diệt, Thần Hi, Trảm Yêu là huyền khí cửu phẩm đỉnh phong, cũng không có thuộc tính không gian.
Nhưng ba kiếm này không cái nào không phải đỉnh cấp, không có siêu huyền không gian căn bản không thể dung hợp.
- Mặc dù dung hợp ba kiếm, có thể thắng sao?
Giờ phút này Lý Vân Tiêu dao động. Không nói có thể dẫn pháp tắc hàng lâm, cho dù có thể cũng chỉ ngang tay.
Vạn vật quy tắc đã là đỉnh phong của thuật đạo rồi.
- Không muốn.
Lý Vân Tiêu ổn định tâm thần, trừ bỏ tạp niệm trong đầu.
- Bất kể như thế nào, trước dung hợp ba kiếm nói sau! Nếu như tử lôi pháp tắc giáng xuống, ít nhất cũng chỉ bất phân thắng bại mà thôi.
Nói thật nội tâm của hắn phiền muộn, chưa bao giờ có cảm xúc biệt khuất như thế. Cho dù không luyện chế xong cũng mất đi khả năng thắng.
Mà Ngả bên kia đã thành kết cục đã định, Thiên Chiếu Tử thu hồi ánh mắt nhìn qua hắn.
Dù sao tới bây giờ không dễ dàng, ít nhất thể hiện ra thực lực và phong thái của đỉnh cấp thuật luyện sư.
Lý Vân Tiêu tĩnh hạ tâm lai, bắt đầu chuyên tâm luyện chế siêu huyền không gian, trên Sơn Hà Đỉnh xuất hiện thế giới chi lực cọ rửa.
Siêu huyền không gian như một dám mây hư ảo, bị Lý Vân Tiêu điều khiển nhanh chóng dung hợp thành thế giới.
Ngũ hành cự linh bấm niệm pháp quyết thật nhanh, ngưng tụ thành một ngũ hành hoàn trăm trượng, trấn áp không gian vào trong.
Trong đó ngũ hành tương sinh tương khắc, sinh sinh bất tức, có tác dụng áp chế lực lượng của bất cứ kẻ nào.
- Có thể thành công không?
Linh Mục Địch khẩn trương tự nói, lúc này kết quả đã không trọng yếu, trọng yếu là quá trình luyện chế.
Tuy Lý Vân Tiêu luyện chế không có kinh thiên động địa như Ngả, nhưng đặt trong lịch sử thuật đạo vẫn hiếm thấy.
Tất cả mọi người đang quan sát, nhìn không rời mắt, ngay cả Ngả đang bị pháp tắc chi liên trói cũng nhìn qua.
Siêu huyền không gian giống như mây bay, chậm rãi rơi vào kiếm giới, ba thanh thần kiếm lập tức lắc lư rất mạnh, ba đạo kiếm quang phóng lên trời, muốn trảm phá thế giới.
- Không tốt!
Lý Vân Tiêu chấn động, tâm thần mát lạnh, kiếm ý vốn hài hòa lai tách ra, ba thanh kiếm phát ra tiếng kêu ong ong..
Ngũ hành cự linh vội vàng vươn tay ra, lòng bàn tay hội tụ thuộc tính của riêng mình.
Ầm ầm!
Ngũ hành hoàn áp ba đạo kiếm khí nhưng bị chém lập tức sụp đổ, hóa thành ngũ hành nguyên tố đầy trời.
- Thất bại!
Không biết là ai kinh hô, người chung quanh Đại Hắc Nữu xôn xao, nói:
- Rốt cục đã phân thắng bại!
Đám người Lam Nham Chủ mặt xám như tro.
- Ha ha ha, kết cục sớm đã nhất định, tội gì cưỡng cầu giãy dụa chứ? Không nên làm bản thân mình chật vật mới nhận thua nha.
Cố Thanh Thanh bị trói trên pháp tắc chi liên, thoải mái cười ha hả.
Thiên Chiếu Tử lắc đầu thở dài:
- Trận chiến này chẳng trách Lý Vân Tiêu, hắn đã hết sức. Ba kiếm hợp nhất, ngũ hành cự linh luyện khí, đã vượt qua tiêu chuẩn chúng ta rồi.
- Phi Dương còn không có thua, các ngươi gấp cái gì?
Đột nhiên Khúc Hồng Nhan quát một tiếng, tất cả mọi người đều cả kinh, nhìn qua không trung.
Ngũ hành cự linh nổ tung, ba thanh kiếm bắn ra ngàn vạn kiếm khí giao thoa với trời cao, tăng thêm nguyên tố chi lực đầy trời, trên bầu trời xuất hiện cảnh tượng như pháo hoa thịnh thế.
Trong hỗn loạn này, Lý Vân Tiêu mặt tuyết, ánh mắt đầy kiên quyết.
Nếu đã tới biên giới sụp đổ, hắn cũng không cần chú ý băn khoăn rất nhiều, trực tiếp mở thế giới trong đỉnh, hào quang màu trắng bay ra, lập tức bao phủ nguyên tố đầy trời.
Cho dù nguyên tố đầy trời, ba thanh thần kiếm và siêu huyền không gian đều bị Sơn Hà Đỉnh dùng xu thế cường thế hút vào bên trong.
Vạn Cổ Chí Tôn
Đánh giá:
Truyện Vạn Cổ Chí Tôn
Story
Chương 3487: Thắng bại đã phân?
10.0/10 từ 47 lượt.