Vạn Cổ Chí Tôn
Chương 3304: Cuộc chiến Cổ Ma Tỉnh 5
Thủy Tiên rất vui mừng, rốt cuộc không lãng phí nhiều bảo bối của nàng.
Tinh Uyên trừng Thủy Tiên, tức giận nói:
- Không chết cũng sẽ bị nàng hại chết!
Tinh Uyên nhận ra Thủy Tiên là người Thiên Vũ Minh, biểu tình kỳ dị giật mình hỏi:
- Ma thú kia đâu?
Thủy Tiên nói:
- Chết rồi.
Mắt Tinh Uyên bắn ra tia sáng:
- Chết rồi?!
Tinh Uyên kinh kêu:
- Chết ra sao?
- Thì đánh chết, còn chết sao nữa?
Thủy Tiên lẩm bẩm:
- Không biết sao nữa, có lẽ là bị ta đánh chết đi, có lẽ không phải. Sau đó một đống Ma Sát bắn ra đều bị ta thanh lý sạch.
Tinh Uyên nghe mà nhíu mày, cảm giác tư duy của Thủy Tiên quá loạn.
Tinh Uyên phất tay nói:
- Nói chậm lại, ma thú chết như thế nào?
Thủy Tiên ngẫm nghĩ nửa ngày, huơ tay múa chân nói:
- Ta cũng không rõ, hình như có người xuất hiện nhưng rồi không thấy.
Tinh Uyên hiểu ngay, có người đột nhiên xuất hiện cứu hai người.
Thủy Tiên lẩm bẩm:
- Kỳ cục, Chân Thực Chi Nhãn của ta có thể nhìn thấu hết thảy, nếu có người từng đến thì không nên trốn khỏi tầm mắt của ta mới đúng.
Tinh Uyên thầm nghĩ: thực lực tôm tép như nàng mà nhìn thấu hết thảy cái quái gì?
Trong lòng Tinh Uyên rất khinh thường nhưng đối phương dù gì đã cứu gã, không tiện lộ vẻ coi rẻ.
Tinh Uyên nói:
- Chúng ta đi đi, không biết trong ma vụ còn bao nhiêu ma thú, lần này sợ là sẽ gục ngã.
Vẻ mặt Tinh Uyên trầm trọng, lo âu. Đã không biết bao nhiêu cường giả chết trong ma vụ, tổn thất khó mà đánh giá.
Thủy Tiên cũng lo lắng Lý Vân Tiêu, vội vàng gật đầu nói:
- Ừm! Chúng ta đi nhanh lên!
Thủy Tiên dẫn đầu đi đằng trước nhất.
Tinh Uyên kinh ngạc nói:
- Khoan đã, nàng khẳng định là hướng này?
Thủy Tiên gật đầu nói:
- Đúng rồi, ta mới thấy bên kia hình như có người.
Thủy Tiên chỉ đằng trước.
Tinh Uyên nhíu mày, gã nhìn cỡ nào, thần thức trùng kích ra sao đều khó thấy vật gì ngoài năm mươi trượng.
Tinh Uyên nghi ngờ nhìn Thủy Tiên, hỏi:
- sao nàng thấy được?
Thủy Tiên trả lời:
- À thì lúc bình thường không thấy nhưng khi thi triển Chân Thực Chi Nhãn sẽ nhìn được khoảng tám trăm trượng, nhưng vận dụng Chân Thực Chi Nhãn rất tốn sức.
Đầu óc Tinh Uyên xoay chuyển nhanh tìm tòi từ ngữ này, dường như gã đã nghe qua ở đâu rồi.
Chợt mắt Tinh Uyên bắn ra tia sáng hét thất thanh:
- Mạch Hải Hoàng, Chân Thực Chi Nhãn?
Thủy Tiên quay đầu lại, cười toe nói:
- Ừm ừa! Phụ thân của ta chính là Hải Hoàng!
Tinh Uyên ngây ngẩn, tuy lý trí cực kỳ nghi ngờ nhưng trong lòng gã đã tin tưởng.
- Hèn gì, hèn gì nàng có thể thấy được, đi đi.
Hai người sóng vai đi sâu vào ma vụ.
Đi không bao xa bốn phía tràn ngập mùi máu tươi, có một ít vũ giả cô độc lần mò trong ma vụ, vẻ mặt sợ hãi.
Thủy Tiên không ngừng nói cho Tinh Uyên nghe những gì mình thấy, sắc mặt của gã càng lúc càng âm trầm.
Rất nhanh đội phát triển lên hơn mười người, hễ thấy vũ giả đi lẻ là sẽ đón bọn họ.
Đột nhiên Thủy Tiên hét lên một tiếng:
- Vân Tiêu ca ca!
Thủy Tiên co giò lao nhanh tới trước.
Tinh Uyên kêu lên:
- Mau đuổi theo nàng!
Tinh Uyên thầm nghĩ tiểu nha đầu thô thần kinh thật, nếu nàng một mình chạy mất thì bọn họ sẽ lại lạc đường trong sương mù.
Đằng trước Lý Vân Tiêu đang đánh nhau với Nguyên Tượng Trí Mang đời thứ hai tiến hóa, tuy có lực lượng thế giới Giới Thần Bi nhưng hắn vẫn rơi vào thế yếu.
Dường như Nguyên Tượng Trí Mang đời thứ hai kháng tính giới lực càng lúc càng mạnh, đấu một lúc sau hầu như đã tới mức không bị ảnh hưởng.
Thứ này vốn ấp trứng trong Thiên Vũ giới, bẩm sinh đã có kháng tính với giới lực, thêm vào ma vụ yểm hộ, thực lực của Nguyên Tượng Trí Mang không lùi còn tiến bộ.
Lúc trước Lý Vân Tiêu dùng Giới Thần Bi dẫn động giới lực trong một lúc nổi lên công hiệu, hiện tại Nguyên Tượng Trí Mang dời thứ hai đã tiến hóa hiển nhiên càng thích ứng quy tắc hoàn cảnh Thiên Vũ giới.
Lý Vân Tiêu không ngừng né tránh Nguyên Tượng Trí Mang đời thứ hai công kích, liều mạng hét hướng Bàn Nghị ở phía xa:
- Bàn Nghị huynh đừng giỡn nữa, mau tới giúp ta đánh chết ma thú này, sau này huynh từ từ chơi1
Bàn Nghị luôn đánh có bài bản, hai tay và bước chân cùng nhau thi triển xác định võ đạo mình học, chơi rất là vui vẻ.
Bàn Nghị nghe Lý Vân Tiêu la lên, nhận ra Nguyên Tượng Trí Mang đời thứ hai tiến hóa không tầm thường, thế là nghiêm túc lên.
Một tay Bàn Nghị bắt ấn thành chưởng, hai ngón khép lại như kiếm, dưới chân đạp bước chân ngôi sao. Hai tay Bàn Nghị thi triển chiêu thức khác nhau liên tục vỗ lên người Nguyên Tượng Trí Mang tạc nổ nhiều ma khí, Ma Sát gào rú bay đi.
- Grao grao!
Nguyên Tượng Trí Mang này bị Bàn Nghị nắm mũi xoay quanh nổi giận, hai tay và cánh đập loạn, cái đuôi quét ngang đánh nát đám Ma Sát bay đi trút ra căm tức trong lòng
Trán Bàn Nghị ướt đẫm mồ hôi nhưng sắc mặt trầm ổn, vững vàng như núi, chiêu thức thay đổi luân phiên quen thuộc không ngừng đánh vào chỗ yếu của Nguyên Tượng Trí Mang.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Con Nguyên Tượng Trí Mang cuối cùng không chịu nổi bị Bàn Nghị trực tiếp đánh nát, nổ ra mấy con thập phương hung hồn sát to lớn rít gào táo bạo tại chỗ.
Đẳng cấp thập phương hung hồn sát quá thấp, chỉ vài giây đã bị Bàn Nghị đánh tan, thế là đã rảnh tay chạy sang giúp Lý Vân Tiêu.
Khi Thủy Tiên đến vừa lúc Bàn Nghị lao lên một đấm như sao đánh vào Nguyên Tượng Trí Mang tiến hóa đời thứ hai.
Bùm!
Nguyên Tượng Trí Mang giơ tay bắt chặt nắm đấm.
Bùm!
Kình khí bị bóp nát, Bàn Nghị cảm giác nắm tay đau xót.
Nhưng Bàn Nghị có thần thể hư quang phủ lên ngaoòi người, tuy nắm tay đau lại không bị thương gì.
Tay trái Bàn Nghị bắt ấn vẽ vòng trước mặt, ánh sáng màu vàng chạy dọc lòng bàn tay xoay tròn như bánh răng đè ép qua.
Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt!
Một chưởng kia như huyền khí cứng rắn không ngừng cắt không gian, cơ thể Bàn Nghị ngay trên huyền khí.
Ầm!
Nguyên Tượng Trí Mang phát hiện nguy hiểm thế là gồng sức đẩy tới trước hất Bàn Nghị ra, nó không muốn đón đỡ một chiêu kia.
Lý Vân Tiêu thầm giật mình, hắn và Nguyên Tượng Trí Mang đời thứ hai tiến hóa đánh một lúc nên biết sự lợi hại, vậy mà Bàn Nghị một chiêu qua đi hầu như không yếu thế.
Đây là điểm mạnh của thân thể Hư Qang cảnh.
Thủy Tiên vui vẻ lao tới:
- Vân Tiêu ca ca!
Lý Vân Tiêu reo lên:
- Thủy Tiên!
Hai người gặp nhau thấy đối phương bình yên thì vững lòng.
Hơn chục người Tinh Uyên cũng chạy theo tới, bao vây Nguyên Tượng Trí Mang đời thứ hai tiến hóa.
Nguyên Tượng Trí Mang nhận ra tình hình không ổn, trong mắt bắn ra lệ khí, đột nhiên hai cánh vỗ, ma vụ cuồn cuộn ập xuống khuếch tán bốn phía.
Mọi người biết thứ này lợi hại nên cảnh giác ngay.
Nhưng sương khói chỉ ập đến chứ không đem lại tổn thương quá lớn, không gian bên trong dao động, Nguyên Tượng Trí Mang đã biến mất.
Tinh Uyên kinh kêu:
- Trốn mất rồi!
Mấy vũ giả khác lo âu nói:
- Thứ này không chỉ thực lực siêu quần, hơn nữa có trí tuệ, lại hiểu giữ mạng, quá nguy hiểm.
Lý Vân Tiêu hỏi:
- Mọi người khỏe hết? Tình hình hiện tại thế nào?
Vạn Cổ Chí Tôn