Vạn Cổ Chí Tôn
Chương 2848: Thiên Minh chi chiến (14)
Ân Trì lạnh giọng nói:
- Cũng đừng cao hứng quá sớm, lấy quy tắc mà nói, phải có một phương chịu thua, hoặc một phương sinh tử mới tính thắng thua. Tựa hồ Thiên Nhân đại nhân còn chưa nhận thua a!
Xa Vưu cười lạnh nói:
- Xác thực không có nhận thua, nhưng tất nhiên đã chết. Một kiếm kia đâm thủng ngực, coi như là Bất Diệt Kim Thân cũng phải chết!
Người Thiên Minh cũng lộ ra vẻ lo âu, đặc biệt là Cảnh Thất cùng Ân Trì, nếu Thiên Nhân chết, toàn bộ Thiên Minh tất sẽ trong nháy mắt tan vỡ, mà bên mình đắc tội Lý Vân Tiêu sâu như vậy, nếu không có thể triệt để gạt bỏ Lý Vân Tiêu, sợ là sẽ rơi vào vạn kiếp bất phục.
Đột nhiên Mạc Tiểu Xuyên cả kinh nói:
- Mau nhìn, hình như sư phụ có tình huống!
Mọi người ngưng mắt nhìn sang, chỉ thấy Hồ lô tiểu Kim Cương ôm lấy Lý Vân Tiêu, không ngừng có Ma Khí từ trên người tuôn ra, càng ngày càng mạnh, Lý Vân Tiêu cùng Hồ lô tiểu Kim Cương đã bị Ma Vân bao phủ, hầu như phân không ra.
Linh Mục Địch sợ hãi nói:
- Bất hảo!
Hắn mạnh mẽ tiến lên.
Đột nhiên một đạo nhân ảnh ngang trời mà đến, ngăn ở trước người hắn, lạnh lùng nói:
- Tỷ thí vẫn chưa kết thúc, đây là muốn sớm nhận thua sao?
- Chịu thua em gái ngươi, không tránh liền chết đi!
Xa Vưu giận dữ, cũng bay lên trời, không nói hai lời liền chém song kiếm xuống, hai Thanh Long bay lên không, rít gào lao xuống.
Cảnh Thất giận dữ, Thần Sát Thi khôi ở phía sau mở mắt, hai người đồng thời liên thủ bấm niệm thần chú, tứ chưởng đánh ra!
Ầm ầm!
Thanh Long ở dưới chưởng phong bị chấn nát, Cảnh Thất cùng Thần Sát Thi khôi liên tiếp lui về phía sau, nhưng vẫn như cũ ngăn ở phía trước.
Sắc mặt Linh Mục Địch trầm xuống, lúc này Lý Vân Tiêu tình thế nguy cấp, cũng không kịp nghĩ Vũ quyết gì, giơ tay lên một cái, Nghịch Hồn tiên nhất thời đánh tới.
Người còn lại cũng lần lượt phóng lên cao, muốn gạt bỏ đối phương.
Ân Trì trầm giọng quát nói:
- Lên!
Thành viên Thiên Minh lập tức vọt tới, người hai phái lại tranh chấp, lập tức muốn rơi vào hỗn loạn.
Đột nhiên một tiếng cười điên cuồng của nam tử từ đáy biển truyền đến, thanh âm cực độ tà ác, truyền vào trái tim mỗi người.
Lập tức có một đạo Hắc mang phóng lên cao, ở bên người mọi người hiện lên, trong khoảnh khắc liền tới trên bầu trời, khuôn mặt hưng phấn dữ tợn.
- Ha ha, Lý Vân Tiêu, ngươi là giúp Bổn Tọa đại ân a! Hôm nay có thể thoát khốn, đều là công lao của ngươi! Để cảm tạ ân đức của ngươi, ta liền đoạt Nghê Hồng Nguyên Thạch đến, lại bớt thời giờ thu Ma Nguyên trong cơ thể ngươi, cuối cùng tiễn ngươi về tây thiên! Miễn phí phục vụ, không cần cảm tạ a!
Thanh âm kia tà ác, khuôn mặt cũng sinh ra biến hóa vô cùng lớn, tuy rằng còn là thân thể của Tiểu Hồng, nhưng khuôn mặt dần dần càng giống như Đế Dạ.
Ân Trì cười to nói:
- Ha ha, Thiên Nhân đại nhân chưa chết, Vũ quyết vẫn chưa kết thúc, các ngươi đều lui ra đi!
Xa Vưu vội la lên:
- Đừng động cái Vũ quyết gì nữa, sợ là Lý Vân Tiêu gánh không được Ma chủ công kích, giết qua đi!
Ở dưới hắn dẫn đường, song kiếm chém ngang, mọi người cũng vận chuyển Nguyên Công, muốn xung phá phòng ngự của Thiên minh.
Nhưng lực lượng của đối phương còn trên bọn hắn, đâu có thể trùng kích qua, trái lại bị bức lui mấy trăm trượng.
Đế Dạ ở trên không trung bay nhanh, mấy cái lên xuống liền xuất hiện ở trước mặt Lý Vân Tiêu, một chưởng vỗ xuống phía dưới, quát:
- Chết đi!
- Chết?
Đột nhiên một âm thanh kỳ dị ở trong cơ thể Lý Vân Tiêu vang lên, ngay sau đó tiếng cười truyền đến, cười to nói:
- Ha ha, là Đế chi phân thân sao, bất quá là phân thân mà thôi, cũng dám ở trước mặt bổn tọa nói từ chết?
Sắc mặt Đế Dạ đại biến, thân thể ngừng lại, chưởng vẫn cách Lý Vân Tiêu vài thước.
Toàn thân "Lý Vân Tiêu" đầy Ma Văn, thân thể cũng chậm rãi đứng lên, khí thế toàn thân chợt biến, trong mắt một mảnh châm chọc nhìn chằm chằm Đế Dạ.
Bên người Hồ lô tiểu Kim Cương tựa hồ cảm ứng được cái gì, thân thể Thần Luyện thép vậy mà run lên.
"Lý Vân Tiêu" trở tay một chưởng, trực tiếp vỗ vào trên người Hồ lô tiểu Kim Cương, chấn lên Ma Khí vô biên, trực tiếp đánh bay Hồ lô tiểu Kim Cương nói:
- Lớn lên xấu như vậy, không nên đụng Bổn Tọa.
- Hừ, quả nhiên là ngươi, nghĩ không ra ngươi cũng còn chưa chết!
Thân hình của hắn đánh tới.
- Ngươi chưa chết, ta cũng sẽ không chết.
"Lý Vân Tiêu" cười một tiếng, tay phải bấm niệm thần chú, tay trái hóa quyền thành chưởng, nghênh đón công kích.
Ầm!
Hai người chạm nhau một chưởng, Ma Khí vô biên hóa thành Linh Áp văng ra, bầu trời đen kịt không ngừng mở rộng, mọi người đều trừng mắt há mồm, đồng thời có loại dự cảm xấu.
Xa Vưu cả kinh nói:
- Mục Địch đại nhân, làm sao bây giờ?
Linh Mục Địch cũng không có biện pháp gì tốt nói:
- Quan sát kỳ biến đi.
Lần trước bị Ma Chủ Phổ phụ thân, chính là tập hợp lực mọi người mới Phong Ấn hắn xuống, lần này không biết nên như thế nào.
Sắc mặt Đế Dạ trầm xuống, phía sau trong nháy mắt hiện ra Chân Ma Cự Linh, quát:
- Chết!
Con mắt Chân Ma pháp tướng dữ tợn, ở trên không trung hai tay Kết Ấn, mạnh mẽ ép tới, một đạo Ma Ấn như là thiên ngoại thiên thạch, lăng không rơi xuống.
- Chân Ma Pháp Ấn mà thôi, lẽ nào Bổn Tọa không có sao?
Hắn cũng làm ra ấn quyết giống như đúc, phía sau Ma Nguyên đen nhánh không ngừng bay lên, hóa thành Cự Linh, cũng đồng dạng ấn đi.
Hai Chân Ma Pháp Ấn ở trên không trung va chạm, từng vòng Ma Quang văng ra, ép mọi người đều lui về phía sau, người hai phái cũng đình chỉ tranh chấp, lần thứ hai tách xa nhau, xem chừng hai ma chi chiến.
Ầm ầm!
Hai Chân ma Cự Linh ở dưới lực lượng kích động đều đổ nát, sắc mặt Đế Dạ phát lạnh, nhất thời hóa thành Pháp Tướng ba đầu sáu tay, sáu tay đều bấm niệm thần chú.
- Mười vạn năm, năm đó nếu không phải ngươi ngu xuẩn, Bổn Tọa cũng sẽ không bị phong ấn đến nay, hiện tại thù mới hận cũ đồng thời thanh toán!
Nhất thời tầng mây ở quanh thân hắn bắt đầu khởi động, một tay đâm vào bên trong, lấy ra một thanh Huyền Khí hình Thanh Đồng phủ, lưỡi búa giống như đầu thú, giương nanh múa vuốt.
Huyền Khí vừa hiện, toàn bộ thiên địa bắt đầu đè nén, không ngừng có tiếng sấm nổ vang, như sấm chớp vang rền.
Sắc mặt Ma Phổ phát lạnh, lộ ra thần sắc ngưng trọng nói:
- Lấy trạng thái của ngươi thời khắc này, vận dụng Lục Đạo Ma Binh, cẩn thận phản phệ tan tành mây khói a.
Đế Dạ cười lạnh nói:
- Không cần quan tâm, trước quản tốt các ngươi đi!
Thanh Đồng Chiến Phủ bị giơ lên thật cao, toàn bộ thiên địa bắt đầu rung động kịch liệt, thân thể non nớt của Tiểu Hồng cũng theo đó phiêu diêu, phảng phất không thể thừa nhận được.
Trong tròng mắt Ma Phổ phụt ra lửa giận, hai tay ở trước người hợp lại, chậm rãi mở ra.
Một lỗ đen lớn chừng quả đấm ở trên hai chưởng hiện lên, không ngừng có tinh hoàn tản ra, tỉ mỉ nhìn sang, phía trên có vô số hoa văn, như là một tấm chắn, đang không ngừng biến lớn.
Vạn Cổ Chí Tôn