Vạn Cổ Chí Tôn
Chương 2430: Người trưởng thành (2)
Lý Vân Tiêu cảm thụ được mênh mông sát khí của Long Thiên Miểu, không khỏi con ngươi chợt co rút lại, bỗng nhiên cảnh giác, lạnh giọng nói:
– Long Đại tiên sinh, lúc này muốn vi phạm hứa hẹn sao?
Trong mắt của Long Thiên Miểu lóe lên hàn quang, lạnh lùng nói:
– Bản tọa không đối với ngươi xuất thủ, cũng không đại biểu người khác sẽ không đối với ngươi xuất thủ a.
Hắn ngũ chỉ một trảo, nhất thời một đạo thanh quang ở lòng bàn tay hội tụ, dần dần ngưng tụ thành một cây thiết côn.
Thiết côn dài chừng ba thước, hiện ra màu xám bạc, nhìn như phổ thông không có gì lạ, lại khiến người có một loại cảm giác lạnh như băng.
Con ngươi của Lý Vân Tiêu chợt co rút lại, tròng mắt của hắn chớp động thất thải ánh sáng, chỉ một cái liền nhìn thấu thiết côn, lại là một thanh trường kiếm rộng hai ngón tay, không biết Long Thiên Miểu vì sao phải đem nó giấu ở trong côn.
Vi Thanh nhướng mày, nói:
– Long Đại tiên sinh, ngươi muốn để cho bọn họ tất cả đi ra sao?
Long Thiên Miểu nói:
– Không giết Lý Vân Tiêu làm sao tiết mối hận trong lòng của ta? Huống hồ ta cũng rất muốn thấy thấy uy lực của bọn họ đấy.
Trường côn ở trong tay vừa chuyển, tản mát ra tiếng khí uẩn “Ong ong”, từng đạo quang vựng ở chung quanh hắn nổi lên.
– Cái gì?
Lý Vân Tiêu hoảng hốt, cả người chấn động, khó có thể tin nhìn quang vựng này. Hắn rốt cuộc hiểu rõ Long Thiên Miểu tại sao lại cùng với Vi Thanh đi lại với nhau.
Mọi người cũng tràn đầy không thể tin nổi, lộ ra vẻ khiếp sợ tới.
Chỉ thấy bên trong quang vựng này, đi từ từ ra bóng người, tổng cộng sáu người, tất cả đều là mặt không biểu tình, thần sắc dại ra.
Ở trên thân thể của bọn họ, đồng dạng đánh dãy số, từ một tới sáu.
La Thanh Vân cũng là con ngươi chợt co rút lại, bắn ra từng đạo hàn quang.
Vừa rồi hắn liền cảm nhận được lực lượng của Long Thiên Miểu, đó là không yếu hơn long huyết chi lực của hắn, cũng là long uy của có thể nắm trong tay Quỷ Tu La
– A!
Phi Nghê đột nhiên kinh hô một tiếng, phảng phất nhìn thấy cái gì thập phần đáng sợ, thất thanh thét to:
– Trương Tam, Lý Tứ!
Xa xa Kỳ Quỷ cũng là cả người đại chấn, thoáng chút sắc mặt tái nhợt đứng lên, trên trán tràn đầy mồ hôi hột cuồn cuộn mà rơi.
Phi Nghê cả người run rẩy, khó có thể ức chế bi thương bừng lên, cơ hồ là mang theo nức nỡ nói:
– Tông chủ đại nhân, ngài, ngài...
Long Thiên Miểu sắc mặt yên lặng, nói:
– Đây là con đường do bọn hắn tự lựa chọn, thất bại đó là cái hậu quả này, thân là đồng bạn, ngươi hẳn là tôn trọng sự lựa chọn của bọn họ.
Phi Nghê nhịn không được lấy tay che miệng, hạ thấp tiếng khóc.
– Thành công năm cỗ sao? Chậc chậc, coi như là không tệ.
Long Thiên Miểu nói:
– Xác xuất thành công vẫn là quá thấp.
Vi Thanh cười to nói:
– Ha ha, Long Đại tiên sinh, ngươi liền thấy đủ chứ. Năm cỗ Quỷ Tu La thực lực không nói đến, chỉ là ngươi thành công đem huyết dịch đề thăng tới thập giai, cũng đã là đứng đầu bảy đại tông chủ, đủ để lực áp thập đại Vũ Đế.
Long Thiên Miểu hừ lạnh một tiếng, trong mắt hàn quang chớp động, vung tay lên hạ, năm tên Quỷ Tu La nhất thời hướng phía Lý Vân Tiêu vọt tới.
Vi Thanh vội hỏi:
– Trên người người này bí mật nhiều lắm, chớ có đơn giản gạt bỏ, ta phải mang hắn về Thánh Vực!
Long Thiên Miểu sắc mặt phát lạnh, hừ nói:
– Chuyện vừa rồi ngươi cũng nhìn thấy, không giết hắn làm sao dẹp loạn lửa giận của ta!
Vi Thanh lạnh lùng nói:
– Yên tâm đi, ta đưa hắn mang về Thánh Vực, chờ vô dụng sau đó lại giao cho ngươi xử lý là được.
Long Thiên Miểu suy nghĩ một chút, liền trường côn vung lên, nói:
– Phế đi hắn là được, lưu lại một mạng.
Năm tên Quỷ Tu La thân thể khẽ run lên, tựa hồ hiểu ý, dữ tợn rống to hơn đi.
Lý Vân Tiêu cả kinh, năm tên Quỷ Tu La uy hiếp, so với Long Thiên Miểu còn mạnh hơn.
Trước hết một người tốc độ cực nhanh, nhanh như thiểm điện, một quyền đã đánh đi ra, quyền phong đánh ra một mảnh quang vựng, đem tứ phương trấn áp.
Phi Nghê run giọng hét lớn:
– Trương Tam, dừng tay a Trương Tam!
Nhưng tên Quỷ Tu La này đâu nghe thấy, trên mặt ngoại trừ vẻ dữ tợn và hung lệ ra, không nữa bất luận tình cảm ba động nào nữa.
Không gian bị trấn áp, Lý Vân Tiêu tránh cũng không thể tránh, chỉ có thể đồng dạng cánh tay mở ra, hữu quyền đánh đi tới, nhất thời như là đánh vào trên thiết bản, quyền tiêm truyền lên tới đau nhức.
– Phanh!
Một đạo kim quang kích động ra, ở trên cánh tay của Lý Vân Tiêu bốc lên, giống như là cuộn sóng đẩy ra.
Hắn mạnh mẽ cắn răng một cái, tay trái bắt đi tới, hai tay cầm long, kéo lấy quả đấm của Trương Tam kéo về phía trước, đồng thời một cước hướng hạ bàn của đối phương đá vào.
Trương Tam bản năng giơ chân lên tới, thân thể lập tức bị Lý Vân Tiêu khẽ động, một cổ xoay lực từ cánh tay truyền đến, cả người trực tiếp lăng không tung bay.
Lý Vân Tiêu giữa hai tay trận gió lưu chuyển, đem Trương Tam vòng vo hơn mười vòng, mạnh mẽ hướng bốn gã Quỷ Tu La khác ném văng ra ngoài.
Bốn gã Quỷ Tu La cũng không rảnh tiếp đỡ đồng bạn, chỉ là thân ảnh lóe lên liền tránh khỏi, đồng thời lấn thân mà lên đánh đến đây.
Lý Vân Tiêu nào dám cùng với bốn gã Quỷ Tu La đánh, sau khi bỏ qua Trương Tam đồng thời, liền chợt lui về phía sau, lôi quang trên không trung lóe lên, chui ra cự ly trăm trượng.
Nhưng bốn gã Quỷ Tu La đã sớm đem hắn tập trung, không gian xoay động, trực tiếp xuất hiện ở chung quanh hắn, đồng thời xuất thủ công kích.
– Vèo...
Một đạo tên lăng không phóng tới, mang theo đuôi tên thật dài màu đỏ, đem bầu trời tách ra, toàn bộ phong vân biến sắc.
Đứng mũi chịu sào hai gã Quỷ Tu La bỗng nhiên cảnh giác, cũng không có hoảng loạn và kinh khủng, chỉ là đồng thời hét lớn một tiếng, hai người đều tự bấm tay niệm thần chú, đồng thời đánh ra.
Song chưởng trên không trung dĩ nhiên tả hữu góc bù, dung thành một đạo quang kính.
– Phanh!
Mũi tên bay vụt xuống, trực tiếp xuyên thấu mặt kính, tiễn lực cường đại nổ lên, lập tức đem hai gã Quỷ Tu La đẩy lui.
Lý Vân Tiêu nhất thời áp lực chợt giảm, thân thể trong nháy mắt hóa lôi, bắn ra vô số đạo tàn ảnh hướng bốn phương tám hướng phóng đi.
Còn dư lại hai gã Quỷ Tu La ngẩn ra, tựa hồ không thể công nhận chân giả, một người trong đó quả đấm cầm kiếm, trực tiếp hướng phía trong lôi quang đâm tới.
Kiếm mang đam vào một đạo lôi cầu, vô số ký hiệu dâng lên, đột nhiên nổ tung.
– Ầm ầm!
Sấm sét lực kinh khủng thoáng chút đem hai gã Quỷ Tu La cuốn phăng vào, nhưng thân thể bọn hắn chấn động, liền từ dung hợp thối lui, chỉ là trên thân thể không ngừng có điện quang lưu động, có vẻ hơi chật vật.
Trên bầu trời lôi quang tụ họp một chút, thân ảnh của Lý Vân Tiêu xuất hiện ở ngoài mười mấy trượng, gương mặt băng lãnh và cảnh giác.
Mới vừa rồi trong chiến đấu, hắn tựa hồ phát hiện một nhược điểm của Quỷ Tu La.
Đó là những quỷ này Tu La tuy rằng bảo lưu lại năng lực chiến đấu, đồng thời càng thêm hung hãn, thế nhưng chỉ số thông minh thượng thoáng khiếm khuyết, đối với ảo thuật và thân pháp các loại thần thông không lắm mẫn cảm.
Vạn Cổ Chí Tôn
– Long Đại tiên sinh, lúc này muốn vi phạm hứa hẹn sao?
Trong mắt của Long Thiên Miểu lóe lên hàn quang, lạnh lùng nói:
– Bản tọa không đối với ngươi xuất thủ, cũng không đại biểu người khác sẽ không đối với ngươi xuất thủ a.
Hắn ngũ chỉ một trảo, nhất thời một đạo thanh quang ở lòng bàn tay hội tụ, dần dần ngưng tụ thành một cây thiết côn.
Thiết côn dài chừng ba thước, hiện ra màu xám bạc, nhìn như phổ thông không có gì lạ, lại khiến người có một loại cảm giác lạnh như băng.
Con ngươi của Lý Vân Tiêu chợt co rút lại, tròng mắt của hắn chớp động thất thải ánh sáng, chỉ một cái liền nhìn thấu thiết côn, lại là một thanh trường kiếm rộng hai ngón tay, không biết Long Thiên Miểu vì sao phải đem nó giấu ở trong côn.
Vi Thanh nhướng mày, nói:
– Long Đại tiên sinh, ngươi muốn để cho bọn họ tất cả đi ra sao?
Long Thiên Miểu nói:
– Không giết Lý Vân Tiêu làm sao tiết mối hận trong lòng của ta? Huống hồ ta cũng rất muốn thấy thấy uy lực của bọn họ đấy.
Trường côn ở trong tay vừa chuyển, tản mát ra tiếng khí uẩn “Ong ong”, từng đạo quang vựng ở chung quanh hắn nổi lên.
– Cái gì?
Lý Vân Tiêu hoảng hốt, cả người chấn động, khó có thể tin nhìn quang vựng này. Hắn rốt cuộc hiểu rõ Long Thiên Miểu tại sao lại cùng với Vi Thanh đi lại với nhau.
Mọi người cũng tràn đầy không thể tin nổi, lộ ra vẻ khiếp sợ tới.
Chỉ thấy bên trong quang vựng này, đi từ từ ra bóng người, tổng cộng sáu người, tất cả đều là mặt không biểu tình, thần sắc dại ra.
Ở trên thân thể của bọn họ, đồng dạng đánh dãy số, từ một tới sáu.
La Thanh Vân cũng là con ngươi chợt co rút lại, bắn ra từng đạo hàn quang.
Vừa rồi hắn liền cảm nhận được lực lượng của Long Thiên Miểu, đó là không yếu hơn long huyết chi lực của hắn, cũng là long uy của có thể nắm trong tay Quỷ Tu La
– A!
Phi Nghê đột nhiên kinh hô một tiếng, phảng phất nhìn thấy cái gì thập phần đáng sợ, thất thanh thét to:
– Trương Tam, Lý Tứ!
Xa xa Kỳ Quỷ cũng là cả người đại chấn, thoáng chút sắc mặt tái nhợt đứng lên, trên trán tràn đầy mồ hôi hột cuồn cuộn mà rơi.
Phi Nghê cả người run rẩy, khó có thể ức chế bi thương bừng lên, cơ hồ là mang theo nức nỡ nói:
– Tông chủ đại nhân, ngài, ngài...
Long Thiên Miểu sắc mặt yên lặng, nói:
– Đây là con đường do bọn hắn tự lựa chọn, thất bại đó là cái hậu quả này, thân là đồng bạn, ngươi hẳn là tôn trọng sự lựa chọn của bọn họ.
Phi Nghê nhịn không được lấy tay che miệng, hạ thấp tiếng khóc.
– Thành công năm cỗ sao? Chậc chậc, coi như là không tệ.
Long Thiên Miểu nói:
– Xác xuất thành công vẫn là quá thấp.
Vi Thanh cười to nói:
– Ha ha, Long Đại tiên sinh, ngươi liền thấy đủ chứ. Năm cỗ Quỷ Tu La thực lực không nói đến, chỉ là ngươi thành công đem huyết dịch đề thăng tới thập giai, cũng đã là đứng đầu bảy đại tông chủ, đủ để lực áp thập đại Vũ Đế.
Long Thiên Miểu hừ lạnh một tiếng, trong mắt hàn quang chớp động, vung tay lên hạ, năm tên Quỷ Tu La nhất thời hướng phía Lý Vân Tiêu vọt tới.
Vi Thanh vội hỏi:
– Trên người người này bí mật nhiều lắm, chớ có đơn giản gạt bỏ, ta phải mang hắn về Thánh Vực!
Long Thiên Miểu sắc mặt phát lạnh, hừ nói:
– Chuyện vừa rồi ngươi cũng nhìn thấy, không giết hắn làm sao dẹp loạn lửa giận của ta!
Vi Thanh lạnh lùng nói:
– Yên tâm đi, ta đưa hắn mang về Thánh Vực, chờ vô dụng sau đó lại giao cho ngươi xử lý là được.
Long Thiên Miểu suy nghĩ một chút, liền trường côn vung lên, nói:
– Phế đi hắn là được, lưu lại một mạng.
Năm tên Quỷ Tu La thân thể khẽ run lên, tựa hồ hiểu ý, dữ tợn rống to hơn đi.
Lý Vân Tiêu cả kinh, năm tên Quỷ Tu La uy hiếp, so với Long Thiên Miểu còn mạnh hơn.
Trước hết một người tốc độ cực nhanh, nhanh như thiểm điện, một quyền đã đánh đi ra, quyền phong đánh ra một mảnh quang vựng, đem tứ phương trấn áp.
Phi Nghê run giọng hét lớn:
– Trương Tam, dừng tay a Trương Tam!
Nhưng tên Quỷ Tu La này đâu nghe thấy, trên mặt ngoại trừ vẻ dữ tợn và hung lệ ra, không nữa bất luận tình cảm ba động nào nữa.
Không gian bị trấn áp, Lý Vân Tiêu tránh cũng không thể tránh, chỉ có thể đồng dạng cánh tay mở ra, hữu quyền đánh đi tới, nhất thời như là đánh vào trên thiết bản, quyền tiêm truyền lên tới đau nhức.
– Phanh!
Một đạo kim quang kích động ra, ở trên cánh tay của Lý Vân Tiêu bốc lên, giống như là cuộn sóng đẩy ra.
Hắn mạnh mẽ cắn răng một cái, tay trái bắt đi tới, hai tay cầm long, kéo lấy quả đấm của Trương Tam kéo về phía trước, đồng thời một cước hướng hạ bàn của đối phương đá vào.
Trương Tam bản năng giơ chân lên tới, thân thể lập tức bị Lý Vân Tiêu khẽ động, một cổ xoay lực từ cánh tay truyền đến, cả người trực tiếp lăng không tung bay.
Lý Vân Tiêu giữa hai tay trận gió lưu chuyển, đem Trương Tam vòng vo hơn mười vòng, mạnh mẽ hướng bốn gã Quỷ Tu La khác ném văng ra ngoài.
Bốn gã Quỷ Tu La cũng không rảnh tiếp đỡ đồng bạn, chỉ là thân ảnh lóe lên liền tránh khỏi, đồng thời lấn thân mà lên đánh đến đây.
Lý Vân Tiêu nào dám cùng với bốn gã Quỷ Tu La đánh, sau khi bỏ qua Trương Tam đồng thời, liền chợt lui về phía sau, lôi quang trên không trung lóe lên, chui ra cự ly trăm trượng.
Nhưng bốn gã Quỷ Tu La đã sớm đem hắn tập trung, không gian xoay động, trực tiếp xuất hiện ở chung quanh hắn, đồng thời xuất thủ công kích.
– Vèo...
Một đạo tên lăng không phóng tới, mang theo đuôi tên thật dài màu đỏ, đem bầu trời tách ra, toàn bộ phong vân biến sắc.
Đứng mũi chịu sào hai gã Quỷ Tu La bỗng nhiên cảnh giác, cũng không có hoảng loạn và kinh khủng, chỉ là đồng thời hét lớn một tiếng, hai người đều tự bấm tay niệm thần chú, đồng thời đánh ra.
Song chưởng trên không trung dĩ nhiên tả hữu góc bù, dung thành một đạo quang kính.
– Phanh!
Mũi tên bay vụt xuống, trực tiếp xuyên thấu mặt kính, tiễn lực cường đại nổ lên, lập tức đem hai gã Quỷ Tu La đẩy lui.
Lý Vân Tiêu nhất thời áp lực chợt giảm, thân thể trong nháy mắt hóa lôi, bắn ra vô số đạo tàn ảnh hướng bốn phương tám hướng phóng đi.
Còn dư lại hai gã Quỷ Tu La ngẩn ra, tựa hồ không thể công nhận chân giả, một người trong đó quả đấm cầm kiếm, trực tiếp hướng phía trong lôi quang đâm tới.
Kiếm mang đam vào một đạo lôi cầu, vô số ký hiệu dâng lên, đột nhiên nổ tung.
– Ầm ầm!
Sấm sét lực kinh khủng thoáng chút đem hai gã Quỷ Tu La cuốn phăng vào, nhưng thân thể bọn hắn chấn động, liền từ dung hợp thối lui, chỉ là trên thân thể không ngừng có điện quang lưu động, có vẻ hơi chật vật.
Trên bầu trời lôi quang tụ họp một chút, thân ảnh của Lý Vân Tiêu xuất hiện ở ngoài mười mấy trượng, gương mặt băng lãnh và cảnh giác.
Mới vừa rồi trong chiến đấu, hắn tựa hồ phát hiện một nhược điểm của Quỷ Tu La.
Đó là những quỷ này Tu La tuy rằng bảo lưu lại năng lực chiến đấu, đồng thời càng thêm hung hãn, thế nhưng chỉ số thông minh thượng thoáng khiếm khuyết, đối với ảo thuật và thân pháp các loại thần thông không lắm mẫn cảm.
Vạn Cổ Chí Tôn
Đánh giá:
Truyện Vạn Cổ Chí Tôn
Story
Chương 2430: Người trưởng thành (2)
10.0/10 từ 47 lượt.