Vạn Cổ Chí Tôn
Chương 2362: Thái Hư huyễn điện (1)
Tất cả mọi người nổi hết cả da gà.
Hàn Quân Đình nhíu mày nói:
– Vậy ngươi không hận Vi Thanh sao, một khi thất bại, ngươi chính là cái xác không hồn, là tay sai không hề có tư tưởng.
– Hận? Ha ha, tại sao phải hận? Kết quả là ta thành công, mà bọn họ thất bại.
La Thanh Vân cuồng tiếu, nhưng cười đến thập phần lạnh lùng, nghe mà mọi người mao cốt tủng nhiên.
La Thanh Vân nhìn Lý Vân Tiêu nói:
– Cho nên ngươi không cần lo lắng, chúng ta thân là vật thí nghiệm đã rất nhiều năm, trong ngắn hạn hắn sẽ không có biện pháp bổ sung.
Trong lòng Lý Vân Tiêu cũng dâng lên sóng lớn, nhìn thần tình La Thanh Vân bình tĩnh, không khỏi kính phục, người trẻ tuổi này cho tới nay thừa nhận bao nhiêu áp lực a.
Hắn ngẩng đầu hỏi:
– Khâu Mục Kiệt, việc này ngươi còn biết bao nhiêu?
Khâu Mục Kiệt lạnh lùng nói:
– Ta vẫn cho rằng việc này là Vi Thanh âm thầm tiến hành, nghĩ không ra là Thánh Vực hỗ trợ. Kiệt kiệt kiệt kiệt, trước đây ta bắt người tiến hành thí nghiệm, bị đám cổ hủ của Hóa Thần hải nói là tà đạo, vi phạm thiên quy. Thánh Vực hành động thì sao? Kiệt kiệt, thật muốn nhìn Trưởng Lão Viện của Hóa Thần hải đối với chuyện này xử lý làm sao.
Tử Xú Tịch vội nói:
– Trước khi sự tình rõ ràng, đừng vội phỏng đoán lung tung, việc này chỉ là Vi Thanh đại nhân một người làm ra.
Trong mắt Lý Vân Tiêu lóe ra hàn khí, lạnh lùng nói:
– Xem ra việc này then chốt ở chỗ Vi Thanh, chỉ cần chộp hắn tới, toàn bộ sẽ rõ ràng.
– Bắt Vi Thanh? Sợ là rất khó a?
Ánh mắt Hàn Quân Đình thâm thúy, nhàn nhạt nhìn La Thanh Vân, ám chỉ rất rõ ràng, một người chín Tu La trước mắt này, là cản trở khó có thể vượt qua.
– Ha hả, chỉ sợ Long tiểu tử này cũng là thân bất do kỷ.
Khâu Mục Kiệt cười lạnh nói.
Ánh mắt La Thanh Vân lạnh lẽo, như mũi nhọn bắn ra, lạnh giọng nói:
– Ngươi biết rất nhiều a?
Phía sau chín tên Quỷ Tu la trong nháy mắt mở mắt, thân thể đồng thời lóe lên, bao vây Khâu Mục Kiệt, tiền tiền hậu hậu đến con kiến chui không lọt.
Sắc mặt Khâu Mục Kiệt đại biến, mồ hôi lạnh từ trên trán rơi xuống, hắn lau thoáng cái, ngượng ngùng nói:
– Ta đoán thôi, đừng giận a, thanh niên phải học khắc chế tâm tình của mình.
Cho dù là phong hào Vũ Đế, ở trong vòng vây của chín tên Vũ Đế đỉnh phong cường giả, cũng phải chịu thua a.
Trong lòng mọi người đột nhiên sinh ra một loại ảo giác, lúc này La Thanh Vân là người cường đại nhất thế giới.
Lý Vân Tiêu hai tay ôm trước ngực, trầm tư nói:
– Ta cũng tán thành suy đoán của Khâu Mục Kiệt, trên người La Thanh Vân tất nhiên có cấm chế, Vi Thanh tuyệt sẽ không để cho chiến lực cường đại mà bản thân không cách nào khống chế, ở bên ngoài chạy loạn như vậy.
Trong mắt La Thanh Vân lóe lên vẻ lo lắng, lạnh giọng nói:
– Việc của ta, không có quan hệ gì tới các ngươi. Nhưng nếu là đối phó Vi Thanh mà nói, ta tuyệt sẽ không đứng nhìn.
Hàn Quân Đình than thở:
– Xem ra muốn bắt Vi Thanh rất khó.
Lý Vân Tiêu nói:
– Vị tất. Đừng quên phiến huyễn cảnh này, còn có mấy tồn tại đình phong kia, nếu có thể trợ giúp chúng ta mà nói, cơ hội là rất lớn.
Ninh Khả Vân suy ngẫm nói:
– Bây giờ có thể xuất thủ, chỉ còn vị siêu phàm nhập thánh cường giả kia của Hóa Thần hải, Ngọc công tử, người lúc huyễn cảnh xuất hiện bắn mũi tên kia, chắc là phong hào Vũ Đế Huyền Hoa a? Nếu ba người này đồng ý trợ giúp chúng ta, đích xác có cơ hội rất lớn, nhưng tại sao bọn hắn phải giúp chúng ta?
Lý Vân Tiêu quỷ dị cười nói:
– Vị ở Hóa Thần hải kia đem Đằng Quang đẩy vào tuyệt cảnh, lúc này Nguyên lực chỉ sợ cũng hao tổn nhiều. Ngọc công tử từ trước đến nay thần thần bí bí, không phải là người dễ nói động, Huyền Hoa thì ta có nắm chắc có thể thuyết phục hắn.
Ninh Khả Vân cả kinh nói:
– Ngươi nhận thức Ngân Nguyệt Vũ Đế?
Lý Vân Tiêu nói:
– Một lời khó nói hết. Nhưng dựa vào Huyền Hoa sợ là không đủ, một Diêu Kim Lương liền đủ kéo hắn. Trong kế hoạch của ta, chân chính có thể cho chúng ta sử dụng là người khác.
– Là ai?
Tất cả mọi người tò mò.
Sắc mặt của La Thanh Vân càng dị thường khó coi, lạnh giọng nói:
– Lý Vân Tiêu, ngươi ở trước mặt ta nói những thứ này, là đang miệt thị ta sao?
Lý Vân Tiêu mỉm cười nói:
– Ta biết ngươi xưa nay chuyện nào ra chuyện đó, huống chi có thể công bằng đánh một trận, không phải là khát vọng của ngươi sao, ta đang giúp ngươi xem xét đối thủ a, nhất định sẽ không để cho ngươi thất vọng.
Đột nhiên Hàn Quân Đình nói:
– Ta biết người ngươi nói là ai.
Lý Vân Tiêu kinh ngạc nhìn Hàn Quân Đình, đột nhiên trong lòng khẽ động, trực giác nói cho hắn biết, đối phương là thật nghĩ ra.
Hắn tự đáy lòng khen:
– Nữ nhân thông minh đáng sợ, nữ nhân xinh đẹp cũng đáng sợ, cả hai đều có, đáng sợ đến cực điểm a.
Phi Nghê cười khanh khách nói:
– Ta thì đần đần, cho nên rất khả ái.
Ninh Khả Vân dậm chân nói:
– Quân Đình, ngươi nói tới ai? Mau nói ra đi, gấp chết người a.
Ánh mắt Hàn Quân Đình xoay chuyển, nhìn thi thể Vệ Cương trên mặt đất nói:
– Trong huyễn cảnh này ngoại trừ mấy người Sư thúc nói kia, có thể thu thập chín con Quỷ Tu la này, chỉ còn Yêu Tộc.
Ninh Khả Vân giật mình nói:
– Yêu Tộc? Thế nhưng tại sao bọn họ lại giúp chúng ta giết Quỷ Tu La?
Hàn Quân Đình nói:
– Vừa rồi Tử Xú Tịch đại nhân nói, người Yêu Tộc cứu Đường Khánh đi, vừa lúc Đường Kiếp đi cùng với Lê, có thể thấy bọn họ là một đường. La Thanh Vân là tồn tại thay Đường Khánh làm Hồng Nguyệt Thành thành chủ a.
La Thanh Vân nhướng mày, khinh thường hừ lạnh, lạnh giọng nói:
– Những Yêu Tộc đó nếu không thức thời, ta liền đưa bọn họ cùng Đường Khánh đi Tây Thiên.
Lý Vân Tiêu cười nói:
– Nhìn thấy chưa, đây chính là mâu thuẫn không chết không thôi, chỉ cần chúng ta đưa La Thanh Vân đến chỗ những Yêu Tộc đó, thoáng gây xích mích, bọn họ rất dễ dàng đánh nhau.
– Ngươi…
La Thanh Vân không biết nói gì.
Ninh Khả Vân trầm tư nói:
– Nếu thật sự là như thế, chúng ta rất có phần thắng.
La Thanh Vân lạnh lùng nói:
– Đã như vậy, ta chỉ có thể lưu chư vị ở chỗ này.
Lý Vân Tiêu cười nói:
– Không cần gạt ta nội tâm của ngươi, kỳ thực ngươi rất kỳ vọng chúng ta đối phó Vi Thanh. Ta không biết trên người ngươi có bị hạ cấm chế gì hay không, nhưng ta biết một gã có Chân Long Chi Huyết, là vĩnh viễn sẽ không cam lòng dưới người.
Ánh mắt của hắn lạnh lẽo, bắn ra hàn quang, gằn từng chữ nói:
– Bởi vì ngươi là Chân Long, ngươi muốn vượt qua chính là trời không.
La Thanh Vân nắm chặt song quyền, tâm tình ba động dẫn tới Nguyên lực ở quanh thân nhộn nhạo, hiển nhiên nội tâm rất không bình tĩnh.
Trong lòng mọi người đều rung động.
La Thanh Vân có Thập Giai Thần Huyết, tất nhiên sẽ là một trong những tân tinh nổi bật nhất dưới bầu trời này.
Hàn Quân Đình nói:
– Những siêu phàm nhập thánh cường giả kia, trong ngày thường muốn gặp một cái cũng khó khăn, không nghĩ thoáng cái tụ tập nhiều như vậy, sợ là cường giả đỉnh phong trong thiên hạ, non nửa đều vây ở trong Thái Hư ảo cảnh này a.
Vạn Cổ Chí Tôn
Hàn Quân Đình nhíu mày nói:
– Vậy ngươi không hận Vi Thanh sao, một khi thất bại, ngươi chính là cái xác không hồn, là tay sai không hề có tư tưởng.
– Hận? Ha ha, tại sao phải hận? Kết quả là ta thành công, mà bọn họ thất bại.
La Thanh Vân cuồng tiếu, nhưng cười đến thập phần lạnh lùng, nghe mà mọi người mao cốt tủng nhiên.
La Thanh Vân nhìn Lý Vân Tiêu nói:
– Cho nên ngươi không cần lo lắng, chúng ta thân là vật thí nghiệm đã rất nhiều năm, trong ngắn hạn hắn sẽ không có biện pháp bổ sung.
Trong lòng Lý Vân Tiêu cũng dâng lên sóng lớn, nhìn thần tình La Thanh Vân bình tĩnh, không khỏi kính phục, người trẻ tuổi này cho tới nay thừa nhận bao nhiêu áp lực a.
Hắn ngẩng đầu hỏi:
– Khâu Mục Kiệt, việc này ngươi còn biết bao nhiêu?
Khâu Mục Kiệt lạnh lùng nói:
– Ta vẫn cho rằng việc này là Vi Thanh âm thầm tiến hành, nghĩ không ra là Thánh Vực hỗ trợ. Kiệt kiệt kiệt kiệt, trước đây ta bắt người tiến hành thí nghiệm, bị đám cổ hủ của Hóa Thần hải nói là tà đạo, vi phạm thiên quy. Thánh Vực hành động thì sao? Kiệt kiệt, thật muốn nhìn Trưởng Lão Viện của Hóa Thần hải đối với chuyện này xử lý làm sao.
Tử Xú Tịch vội nói:
– Trước khi sự tình rõ ràng, đừng vội phỏng đoán lung tung, việc này chỉ là Vi Thanh đại nhân một người làm ra.
Trong mắt Lý Vân Tiêu lóe ra hàn khí, lạnh lùng nói:
– Xem ra việc này then chốt ở chỗ Vi Thanh, chỉ cần chộp hắn tới, toàn bộ sẽ rõ ràng.
– Bắt Vi Thanh? Sợ là rất khó a?
Ánh mắt Hàn Quân Đình thâm thúy, nhàn nhạt nhìn La Thanh Vân, ám chỉ rất rõ ràng, một người chín Tu La trước mắt này, là cản trở khó có thể vượt qua.
– Ha hả, chỉ sợ Long tiểu tử này cũng là thân bất do kỷ.
Khâu Mục Kiệt cười lạnh nói.
Ánh mắt La Thanh Vân lạnh lẽo, như mũi nhọn bắn ra, lạnh giọng nói:
– Ngươi biết rất nhiều a?
Phía sau chín tên Quỷ Tu la trong nháy mắt mở mắt, thân thể đồng thời lóe lên, bao vây Khâu Mục Kiệt, tiền tiền hậu hậu đến con kiến chui không lọt.
Sắc mặt Khâu Mục Kiệt đại biến, mồ hôi lạnh từ trên trán rơi xuống, hắn lau thoáng cái, ngượng ngùng nói:
– Ta đoán thôi, đừng giận a, thanh niên phải học khắc chế tâm tình của mình.
Cho dù là phong hào Vũ Đế, ở trong vòng vây của chín tên Vũ Đế đỉnh phong cường giả, cũng phải chịu thua a.
Trong lòng mọi người đột nhiên sinh ra một loại ảo giác, lúc này La Thanh Vân là người cường đại nhất thế giới.
Lý Vân Tiêu hai tay ôm trước ngực, trầm tư nói:
– Ta cũng tán thành suy đoán của Khâu Mục Kiệt, trên người La Thanh Vân tất nhiên có cấm chế, Vi Thanh tuyệt sẽ không để cho chiến lực cường đại mà bản thân không cách nào khống chế, ở bên ngoài chạy loạn như vậy.
Trong mắt La Thanh Vân lóe lên vẻ lo lắng, lạnh giọng nói:
– Việc của ta, không có quan hệ gì tới các ngươi. Nhưng nếu là đối phó Vi Thanh mà nói, ta tuyệt sẽ không đứng nhìn.
Hàn Quân Đình than thở:
– Xem ra muốn bắt Vi Thanh rất khó.
Lý Vân Tiêu nói:
– Vị tất. Đừng quên phiến huyễn cảnh này, còn có mấy tồn tại đình phong kia, nếu có thể trợ giúp chúng ta mà nói, cơ hội là rất lớn.
Ninh Khả Vân suy ngẫm nói:
– Bây giờ có thể xuất thủ, chỉ còn vị siêu phàm nhập thánh cường giả kia của Hóa Thần hải, Ngọc công tử, người lúc huyễn cảnh xuất hiện bắn mũi tên kia, chắc là phong hào Vũ Đế Huyền Hoa a? Nếu ba người này đồng ý trợ giúp chúng ta, đích xác có cơ hội rất lớn, nhưng tại sao bọn hắn phải giúp chúng ta?
Lý Vân Tiêu quỷ dị cười nói:
– Vị ở Hóa Thần hải kia đem Đằng Quang đẩy vào tuyệt cảnh, lúc này Nguyên lực chỉ sợ cũng hao tổn nhiều. Ngọc công tử từ trước đến nay thần thần bí bí, không phải là người dễ nói động, Huyền Hoa thì ta có nắm chắc có thể thuyết phục hắn.
Ninh Khả Vân cả kinh nói:
– Ngươi nhận thức Ngân Nguyệt Vũ Đế?
Lý Vân Tiêu nói:
– Một lời khó nói hết. Nhưng dựa vào Huyền Hoa sợ là không đủ, một Diêu Kim Lương liền đủ kéo hắn. Trong kế hoạch của ta, chân chính có thể cho chúng ta sử dụng là người khác.
– Là ai?
Tất cả mọi người tò mò.
Sắc mặt của La Thanh Vân càng dị thường khó coi, lạnh giọng nói:
– Lý Vân Tiêu, ngươi ở trước mặt ta nói những thứ này, là đang miệt thị ta sao?
Lý Vân Tiêu mỉm cười nói:
– Ta biết ngươi xưa nay chuyện nào ra chuyện đó, huống chi có thể công bằng đánh một trận, không phải là khát vọng của ngươi sao, ta đang giúp ngươi xem xét đối thủ a, nhất định sẽ không để cho ngươi thất vọng.
Đột nhiên Hàn Quân Đình nói:
– Ta biết người ngươi nói là ai.
Lý Vân Tiêu kinh ngạc nhìn Hàn Quân Đình, đột nhiên trong lòng khẽ động, trực giác nói cho hắn biết, đối phương là thật nghĩ ra.
Hắn tự đáy lòng khen:
– Nữ nhân thông minh đáng sợ, nữ nhân xinh đẹp cũng đáng sợ, cả hai đều có, đáng sợ đến cực điểm a.
Phi Nghê cười khanh khách nói:
– Ta thì đần đần, cho nên rất khả ái.
Ninh Khả Vân dậm chân nói:
– Quân Đình, ngươi nói tới ai? Mau nói ra đi, gấp chết người a.
Ánh mắt Hàn Quân Đình xoay chuyển, nhìn thi thể Vệ Cương trên mặt đất nói:
– Trong huyễn cảnh này ngoại trừ mấy người Sư thúc nói kia, có thể thu thập chín con Quỷ Tu la này, chỉ còn Yêu Tộc.
Ninh Khả Vân giật mình nói:
– Yêu Tộc? Thế nhưng tại sao bọn họ lại giúp chúng ta giết Quỷ Tu La?
Hàn Quân Đình nói:
– Vừa rồi Tử Xú Tịch đại nhân nói, người Yêu Tộc cứu Đường Khánh đi, vừa lúc Đường Kiếp đi cùng với Lê, có thể thấy bọn họ là một đường. La Thanh Vân là tồn tại thay Đường Khánh làm Hồng Nguyệt Thành thành chủ a.
La Thanh Vân nhướng mày, khinh thường hừ lạnh, lạnh giọng nói:
– Những Yêu Tộc đó nếu không thức thời, ta liền đưa bọn họ cùng Đường Khánh đi Tây Thiên.
Lý Vân Tiêu cười nói:
– Nhìn thấy chưa, đây chính là mâu thuẫn không chết không thôi, chỉ cần chúng ta đưa La Thanh Vân đến chỗ những Yêu Tộc đó, thoáng gây xích mích, bọn họ rất dễ dàng đánh nhau.
– Ngươi…
La Thanh Vân không biết nói gì.
Ninh Khả Vân trầm tư nói:
– Nếu thật sự là như thế, chúng ta rất có phần thắng.
La Thanh Vân lạnh lùng nói:
– Đã như vậy, ta chỉ có thể lưu chư vị ở chỗ này.
Lý Vân Tiêu cười nói:
– Không cần gạt ta nội tâm của ngươi, kỳ thực ngươi rất kỳ vọng chúng ta đối phó Vi Thanh. Ta không biết trên người ngươi có bị hạ cấm chế gì hay không, nhưng ta biết một gã có Chân Long Chi Huyết, là vĩnh viễn sẽ không cam lòng dưới người.
Ánh mắt của hắn lạnh lẽo, bắn ra hàn quang, gằn từng chữ nói:
– Bởi vì ngươi là Chân Long, ngươi muốn vượt qua chính là trời không.
La Thanh Vân nắm chặt song quyền, tâm tình ba động dẫn tới Nguyên lực ở quanh thân nhộn nhạo, hiển nhiên nội tâm rất không bình tĩnh.
Trong lòng mọi người đều rung động.
La Thanh Vân có Thập Giai Thần Huyết, tất nhiên sẽ là một trong những tân tinh nổi bật nhất dưới bầu trời này.
Hàn Quân Đình nói:
– Những siêu phàm nhập thánh cường giả kia, trong ngày thường muốn gặp một cái cũng khó khăn, không nghĩ thoáng cái tụ tập nhiều như vậy, sợ là cường giả đỉnh phong trong thiên hạ, non nửa đều vây ở trong Thái Hư ảo cảnh này a.
Vạn Cổ Chí Tôn
Đánh giá:
Truyện Vạn Cổ Chí Tôn
Story
Chương 2362: Thái Hư huyễn điện (1)
10.0/10 từ 47 lượt.