Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 1955: Thất tinh đăng (1)

– Nhất thiết thánh hiền như điện phất...

Nghiễm Nguyên chợt cả kinh, con ngươi mạnh mẽ mở lớn, Như Thị Ngã Văn sớm đã bị hắn luyện hóa tâm ý tương thông, lại chưa bao giờ biết còn có biến hóa như trước mắt vậy.

Hơn nữa đài sen nở rộ, giống như một phương thế giới bắt đầu bày ra, tựa hồ chỉ là bắt đầu...

– Một đạo thông tức vạn pháp thông…

Ba Long giơ tay lên, trên không trung quyết ấn, lăng không vỗ tới.

Sắc mặt của Nghiễm Nguyên trở nên một mảnh xám trắng, trên đài sen phạm âm hưởng khởi, hóa ra bát bộ thiên long, một mảnh Pháp Tướng thế giới, cực lạc Niết bàn, hướng phía hắn nghiền ép mà đến.

– Phanh!

Hắn hỗn nguyên lực vỗ vào trên đài sen, như là bọ ngựa đấu xe, phù du hám cây, trong nháy mắt sụp đổ.

– Phốc…

Nghiễm Nguyên tại chỗ phun ra một búng máu tươi, trực tiếp phao bay ra ngoài.

Vốn là bị mạnh mẽ móc ra Như Thị Ngã Văn, tâm thần bị thương, hơn nữa mất đi siêu phẩm huyền khí, trên tinh thần đả kích thật lớn, lại bị một chiêu này đánh bay, cả người hoàn toàn uể oải xuống phía dưới.

Ba Long sau một chiêu, lăng không điểm một cái, Như Thị Ngã Văn hóa thành một đạo kim quang bay trở về, trực tiếp ẩn vào bên trong mi tâm của Thủy Tiên.

Hắn hướng phía Nghiễm Pháp khẽ cười nói:

– Hiện tại làm sao?

Sắc mặt của Nghiễm Pháp trầm xuống, nói:

– Lý Vân Tiêu tuyệt không phải người thường, Hải Hoàng đại nhân chính mình cẩn thận rồi.


Hắn hiển nhiên đã chịu thua, lăng không phất tay áo xoay người, nói:

– Chúng ta đi, mang theo Nghiễm Hiền Nghiễm Nguyên.

Đám người Nghiễm Yên cả kinh, vội vàng đuổi kịp.

Nghiễm Hiền và Nghiễm Nguyên đều là biến sắc, hai người đồng dạng là trọng thương trong người, trong mắt lộ ra cực độ bất mãn và không cam lòng, nhưng nghĩ đến thân phận của long thủ, cũng chỉ có thể mặc không lên tiếng, tùy ý một đám Long Vệ áp giải hai người bọn họ, trực tiếp tiêu thất ở trên biển rộng.

– Hoàng huynh đại nhân...

Linh Tâm vừa thấy Đông Hải long tộc đều rời khỏi, vội vàng đại hỉ nghênh đón, tuy rằng mặt mũi của đối phương vẫn là Thủy Tiên, nhưng vẫn như cũ ức chế không được nội tâm của nàng vui sướng và tôn kính.

Ba Long cười, nói:

– Truyền pháp chỉ của ta, đình chỉ đối với Lý Vân Tiêu truy sát.

Linh Tâm nói:

– Dạ!

Nàng đột nhiên thần sắc vừa chuyển, vội hỏi:

– Hoàng huynh đại nhân, Thủy Tiên và Lý Vân Tiêu hắn...

Ba Long cười ngăn lại, ngắt lời nói:

– Thiên hành có thường, không vì nghiêu tồn, không vì khặc vong.

Linh Tâm nghi ngờ nói:

– Hoàng huynh ý của đại nhân là...


Ba Long cười nhạt một tiếng, nơi mi tâm quang mang xoay tròn, thần sắc lạnh nhạt chậm rãi tiêu thất, tiến tới hóa thành một mảnh ngây dại ra và mê man.

– Ân? Cô cô...

Thủy Tiên mở mắt ra, sau khi nhìn thấy Linh Tâm kêu một tiếng, sau đó vội vàng chuyển người qua, chỉ thấy mọi nơi một mảnh yên lặng, tất cả mọi người đều lẳng lặng đứng ở không trung, lặng lẽ không nói.

Nàng một chút thấy được Lý Vân Tiêu, vội la lên:

– Lý Vân Tiêu, ngươi không sao chứ?

Ánh mắt của Lý Vân Tiêu lộ ra vẻ phức tạp, khẽ lắc đầu một cái.

– Hô…

Thủy Tiên nặng nề thở phào nhẹ nhõm, lúc này mới quan vọng khắp nơi, cả kinh nói:

– Hung thủ giết đậu đậu đâu? Đi đâu rồi?

Không ai để ý tới nàng, Linh Tâm bay thẳng đến đám người của Đông Hải bên này nói:

– Vừa rồi Hải Hoàng đại nhân nói như vậy các ngươi cũng nghe thấy được, đều trở về đi.

Đông Hải hải tộc lúc này mới ai nấy từ trong khiếp sợ phục hồi tinh thần lại, thoáng cái mất đi nhân vật dẫn đầu, Linh Tâm tự nhiên thành đầu của bọn họ lĩnh.

Ngược lại thì ba người Mục gia huynh đệ và Bế Nguyệt Tu hoàn toàn giật mình, Nghiễm Hiền và Nghiễm Nguyên đều bị mang đi khỏi, Đông Hải chi chủ bảo tọa bỏ trống ở đó, lúc này đây xuất thủ càng không có kết quả...

Cũng không thể chạy tới Vũ Địa đi đòi người đi?

Thực lực của Nghiễm Pháp đã siêu phàm nhập thánh, coi như là hai phái người khuynh sào xuất động, cũng tất nhiên là vô công mà trở về.

Chỉ có thể tĩnh chờ bảo tọa Đông Hải chi chủ có kết quả.


Linh Tâm nói:

– Thủy Tiên, ngươi theo ta cùng nhau trở về đi.

Thủy Tiên sửng sốt một chút, nhìn xa xa Lý Vân Tiêu một cái, nhất thời lắc đầu nói:

– Ta cùng với hắn có ước định, chờ chuyện của hắn xong xuôi, sẽ theo ta quay về Hải Chi Sâm Lâm!

Ánh mắt của Linh Tâm cũng hướng phía Lý Vân Tiêu nhìn lại, trong mắt lộ ra vẻ phức tạp.

Ba Long trước khi rời đi, dù chưa đối với việc của Thủy Tiên tỏ thái độ, nhưng cũng không có đưa ra ý phản đối, tựa hồ là muốn cho tất cả thuận theo tự nhiên.

Lý Vân Tiêu thuấn di một cái đã lắc mình đến đây, nhìn Thủy Tiên nói:

– Cám ơn ngươi.

Thủy Tiên đỏ mặt lên, ấp úng đứng lên, nói:

– Ta, ta cũng không giúp đỡ gấp cái gì, ta, ta cũng là vì chính mình mới cứu ngươi.

Lý Vân Tiêu gật đầu một cái, nói:

– Ngươi có thể nói cho ta biết, vì sao cần thập giai thần hỏa hay không?

Thủy Tiên muốn nói lại thôi, có chút hơi khó khăn nhìn Linh Tâm một cái.

Linh Tâm cũng là thần sắc ngưng trọng, trực tiếp lôi ra một đạo màn sáng, đem ba người đều bao phủ bên trong, nói:

– Việc này liên quan trọng đại, ngươi nếu là đã biết, nhất định phải theo chúng ta đi một chuyến Hải Chi Sâm Lâm.

Lý Vân Tiêu nhướng mày, do dự chỉ chốc lát, liền lập tức đáp:


– Được!

Nếu là lần này không có Thủy Tiên và Ba Long xuất thủ, hắn sợ rằng khó thoát một kiếp, lại nói tiếp Hải Hoàng Điện đối với hắn xem như có ân cứu mạng, mặc dù là núi đao biển lửa, cũng muốn báo đáp cái ân tình này.

Thủy Tiên lúc này mới mặt lộ vẻ thê dung, thương tâm nói:

– Mẫu thân đại nhân của ta tánh mạng có lo lắng, phải dùng trên đời cực mạnh chi hỏa mới có thể thiêu đốt được sinh mệnh chi diễm.

Trong lòng của Lý Vân Tiêu chấn động, nhìn Thủy Tiên bộ dáng thống khổ, có chút không đành lòng đứng lên, nói:

– Cần có thần hỏa mới có thể kéo dài tánh mạng? Đây là chứng bệnh khó chữa nào, ta vẫn là lần đầu tiên nghe nói.

Thủy Tiên nói:

– Mẫu thân ta cũng không phải là thân mắc bệnh dữ, mà là sinh cơ hao tổn không còn, thọ nguyên cuối cùng.

Lý Vân Tiêu cả kinh nói:

– Mạng người có lúc tận, đây chính là số trời, làm sao có thể kéo dài tánh mạng?

Thủy Tiên vội la lên:

– Mẫu thân ta cũng không phải là bình thường hao hết thọ nguyên, nàng vốn là chiêm phái, mấy năm trước một hồi bói toán thuật, trực tiếp hút hết thọ nguyên của nàng, lúc này mới rơi vào cúi xuống sẽ chết, ô ô ô

Nói đến phần sau, Thủy Tiên nhịn không được bi thống, trực tiếp khóc lên.

Linh Tâm than thở:

– Lúc hoàng huynh ta tự mình đi một chuyến Hóa Thần Hải, mời tới đương đại đệ nhất thuật luyện đại sư Lỗ Thông Tử, bày ra Thất Tinh Đăng, vì hoàng tẩu kéo dài tánh mạng.

Lý Vân Tiêu biến sắc, nói:

– Thất Tinh Đăng khó trách, trận này chính là án theo chu thiên tinh đấu sắp hàng, phân bố bảy ngọn đèn lớn, bên ngoài bố trí bốn mươi chín ngọn đèn nhỏ, bên trong an một ngọn đèn bản mạng đèn, cần dùng hỏa nguyên thiêu đốt mệnh cung chi đèn, nghe đồn có thể nghịch thiên cải mệnh. Hải Hoàng phu nhân bói toán thuật nghịch thiên cỡ nào, dĩ nhiên làm cho cả Hải Chi Sâm Lâm không còn lửa có thể dùng?

Vạn Cổ Chí Tôn
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Vạn Cổ Chí Tôn Truyện Vạn Cổ Chí Tôn Story Chương 1955: Thất tinh đăng (1)
10.0/10 từ 47 lượt.
loading...