Vạn Cổ Chí Tôn
Chương 1597: Gặp phải người quen (1)
Làm xong tất cả, lòng hắn còn chưa dám buông lỏng, vội vàng chộp huyền khí vào tay, bắt đầu cẩn thận quan sát, lúc này mới nhẹ nhàng thở ra, lộ ra vẻ hài lòng.
Lý Vân Tiêu cau mày nói:
– Ngươi cưỡng ép tầng tầng điệp gia Ngũ Hành chi lực, tuy rằng trong lúc nhất thời áp chế thuộc tính tương khắc, nhưng sớm muộn sẽ bạo phát ra, đây là trọng bảo mà ngươi nói sao? Ta đọc sách không nhiều lắm, ngươi đừng gạt ta đấy!
Phó Cẩm Sơn cảm thấy kinh ngạc, không thể tưởng được Lý Vân Tiêu vậy mà liếc mắt đã nhìn ra vấn đề, cơ hồ muốn khóc lên, nói:
– Vân Tiêu đại nhân, hiện giờ tánh mạng ta cũng ở trên tay ngươi, làm sao dám lừa ngươi. Bước đầu tiên luyện khí, bước thứ hai ngưng trận, bước thứ ba mới là trọng yếu nhất a!
Hắn lấy ra cái bình lưu ly kia, yêu hồn bên trong còn đang không ngừng lắc lư:
– Ngư hồn của Bạch Nhạc Ngư mới chính là mấu chốt của bảo bối này, cũng là lực lượng dùng để cân đối Ngũ Hành.
Phó Cẩm Sơn nâng lên bình lưu ly, lâm không vỗ, ngư hồn kia lập tức bơi ra, tựa hồ cực kỳ không muốn, nhưng lại thân bất do kỷ, dưới sự áp chế của ấn phù bơi tới chỗ huyền khí, chợt lóe lên rồi biến mất.
Ngay khi nó tiến vào huyền khí, toàn bộ Ngũ Hành hào quang lóng lánh ra, một đạo trận quang đột nhiên mở ra, lập tức biến hóa trong Thiên Địa.
Lý Vân Tiêu tâm niệm vừa động, liền cảm giác được phạm vi mấy ngàn dặm đều bị bao phủ trong trận pháp này, mà Ngư hồn của Bạch Nhạc Ngư kia cũng tựa hồ cực kỳ cao hứng, bơi qua bơi lại trong trận nhãn, hấp thu lấy Ngũ Hành chi lực.
– Thành công, thật sự thành công rồi
Phó Cẩm Sơn tựa hồ cũng có chút không tin, tản thần thức ra, cảm thụ lấy năng lượng chấn động trong trận pháp này.
Đại trận giờ phút này hoàn toàn tương liên với tâm thần hắn, cổ lực lượng bành trướng kia thầm khởi động trong tối, giống như biển cả bình tĩnh, chỉ cần quyết ấn hắn khẽ biến đổi thì sẽ lập tức nhấc lên sóng gió kinh thiên ngay.
Trong mắt Phó Cẩm Sơn hiện lên một tia lệ mang và giãy dụa, hai tay cũng siết chặt, từng vòng nguyên khí rất nhỏ bạo đi trên quyền phong, trong mắt liên tục chớp động, rốt cục cũng dần lắng xuống, hai tay cũng dần dần buông ra, trong lòng ngầm thở dài.
Hắn vốn tạm thời nảy lòng tham, muốn dựa vào đại trận này thoát khỏi sự khống chế của Lý Vân Tiêu. Nhưng bản lĩnh quỷ thần khó lường của Lý Vân Tiêu lúc trước khiến hắn lòng còn sợ hãi, cuối cùng vẫn quyết định buông tha.
Lý Vân Tiêu tự nhiên nhìn thấy tất cả, cũng không nói ra, nói thẳng:
– Trận này quả thật khí thế bàng bạc, nhưng không biết uy lực thế nào?
Phó Cẩm Sơn tin tưởng tràn đầy nói:
– Đại trận này mặc dù chỉ là một cái hạch tâm, nhưng mặc dù là cường giả Võ Đế cao giai khốn nhập, cũng rất khó có thể thoát được. Nếu có đủ thời gian lại bố ngoại trận, trong ngoài kết hợp lời thì coi như là thiên quân vạn mã cũng có thể khốn trong đó.
Lý Vân Tiêu không đếm xỉa tới nói.
Phó Cẩm Sơn trong lòng kinh hoàng, chẳng biết tại sao trong lòng bàn tay đổ mồ hôi lạnh, tâm thần bất định không thôi. Suy đoán đối phương có phải đã phát hiện ra gì không, nhưng huyết dịch lại bắt đầu bốc cháy lên, dần dần cuồng hỉ, đây là Lý Vân Tiêu tự mình tìm đường chết, nếu có thể giết hắn là tốt nhất, không thể giết cũng không trách được hắn.
Lý Vân Tiêu nói:
– Bắt đầu đi, khu động lực lượng mạnh nhất của trận pháp công kích ba hiệp, sau đó lại mở phòng ngự ra đến lớn nhất, ta đến phá trận.
– Vâng.
Phó Cẩm Sơn cao giọng đáp ứng, thân ảnh đột nhiên bắt đầu chuyển động, pháp quyết như hồ điệp bay múa trong hoa viên, vờn quanh thân hắn, không ngừng đánh vào hư không bốn phía.
Toàn bộ trận thế biến đổi khí phân, mặt biển bình tĩnh dưới lực lượng thôi động cũng bắt đầu khởi động, nổi lên sóng cả.
Lý Vân Tiêu im im lặng lặng đứng bên trong trận pháp, trận này ở trong Giới Thần Bi của hắn, Thiên Địa Ngũ Hành chi lực thuyên chuyển cũng đều thuộc về hắn khống chế cả.
Đáng tiếc Phó Cẩm Sơn không biết, còn hưng phấn điều động lấy tất cả lực lượng, chậm rãi dẫn động đến bốn phía Lý Vân Tiêu, khiến hắn trở thành trung tâm của toàn bộ điểm công kích, vì sợ Lý Vân Tiêu phát giác uy lực trận pháp này quá lớn nên tạm thời thay đổi chú ý, hắn mỗi lần đều là âm thầm tiến hành, tất cả tự cho là làm cực kỳ bí ẩn.
Lý Vân Tiêu cũng thầm giật mình, lực lượng sóng ngầm bắt đầu khởi động còn trên cả hắn dự đoán, tuyệt đối đạt đến trình độ Võ Đế cao giai.
– Vân Tiêu đại nhân, đã bắt đầu
Trong mắt Phó Cẩm Sơn hiện lên một tia ngoan lệ, hét lớn một tiếng, hai tay hóa ra một ráng ngũ sắc, lâm không đánh vào trong trận.
Lý Vân Tiêu lập tức cảm thấy bốn phía không gian một bạo, lực lượng phảng phất vô cùng vô tận đè ép tới, muốn tan vỡ tất cả, hắn chậm rãi nhắm hai mắt lại, bắt đầu cảm giác sự lưu động và vận chuyển của mỗi một đạo lực lượng trong trận pháp.
– Cái gì?
Phó Cẩm Sơn thật sự không nhịn được kêu lên, gương mặt cũng trực tiếp biến hình
Dưới lọại lực lượng bàng bạc đã đạt đến Võ Đế cao giai này, Lý Vân Tiêu ở trong công kích kia vậy mà không chút ảnh hưởng, còn nhắm mắt trầm tư
Hắn bỗng nhiên toàn thân rét run, tất cả khí tưc hung lệ đều bị quét sạch.
Quyết ấn trong tay Phó Cẩm Sơn biến đổi, Ngũ Hành chi lực cuồng bạo không ngừng điệp gia diễn sinh, sóng sau cao hơn sóng trước, đập tới trên người Lý Vân Tiêu.
Phó Cẩm Sơn giờ phút này bắt đầu hoài nghi thứ thấy trước mắt tuyệt đối không phải thật, hẳn là hư ảo mới đúng.
Nhưng bất kể như thế nào, hắn đã không còn chút ý phản kháng nào nữa rồi, cung kính nói:
– Vân Tiêu đại nhân, một chiêu cuối cùng xin hãy cẩn thận, ta sẽ phản tổ chân thân.
Chỉ quyết hắn biến đổi, hai cánh tay điệp gia lại, một đạo ánh sáng màu xanh nhẹ vờn quanh trên ngón tay.
Lý Vân Tiêu rốt cục mở mắt ra, lộ ra vẻ kinh ngạc, chỉ thấy trong không gian vô biên vô tận, một đầu Đỗ Bạch Ngư toàn thân màu trắng lâm không mà xuống, thân hình vô cùng to lớn, khí tức phát ra trên người chỉ loáng thoáng, dường như cũng không mạnh lắm, cũng chỉ giống như Đỗ Bạch Ngư lúc trước, chỉ là cường đại hơn vô số lần.
– Chân Linh?
Trong đầu Lý Vân Tiêu hiện lên ý niệm này, theo Phó Cẩm Sơn nói đổ tiên Đỗ Bạch kia đích thật là tồn tại Chân Linh, chỉ là phản tổ thành Chân Linh sao có thể chứ?
Nhưng hắn rất nhanh liền phát hiện không đúng, đầu Đỗ Bạch Ngư cực lớn này cũng không phải là thật thể, mà là một loại ảo thuật, nhưng khiến hắn cũng thấy vô cùng chân thật.
– Hóa hư thành thật?
Trong đầu hắn hiện ra từ ngữ này, lập tức lắc đầu, mặc dù là Thiên Tư cũng không có khả năng có lực lượng hóa hư thành thật, chỉ là đạo ảo ảnh này khiến hắn khó hiểu, lực lượng kia quả thật là tồn tại chân thật.
Vạn Cổ Chí Tôn
Lý Vân Tiêu cau mày nói:
– Ngươi cưỡng ép tầng tầng điệp gia Ngũ Hành chi lực, tuy rằng trong lúc nhất thời áp chế thuộc tính tương khắc, nhưng sớm muộn sẽ bạo phát ra, đây là trọng bảo mà ngươi nói sao? Ta đọc sách không nhiều lắm, ngươi đừng gạt ta đấy!
Phó Cẩm Sơn cảm thấy kinh ngạc, không thể tưởng được Lý Vân Tiêu vậy mà liếc mắt đã nhìn ra vấn đề, cơ hồ muốn khóc lên, nói:
– Vân Tiêu đại nhân, hiện giờ tánh mạng ta cũng ở trên tay ngươi, làm sao dám lừa ngươi. Bước đầu tiên luyện khí, bước thứ hai ngưng trận, bước thứ ba mới là trọng yếu nhất a!
Hắn lấy ra cái bình lưu ly kia, yêu hồn bên trong còn đang không ngừng lắc lư:
– Ngư hồn của Bạch Nhạc Ngư mới chính là mấu chốt của bảo bối này, cũng là lực lượng dùng để cân đối Ngũ Hành.
Phó Cẩm Sơn nâng lên bình lưu ly, lâm không vỗ, ngư hồn kia lập tức bơi ra, tựa hồ cực kỳ không muốn, nhưng lại thân bất do kỷ, dưới sự áp chế của ấn phù bơi tới chỗ huyền khí, chợt lóe lên rồi biến mất.
Ngay khi nó tiến vào huyền khí, toàn bộ Ngũ Hành hào quang lóng lánh ra, một đạo trận quang đột nhiên mở ra, lập tức biến hóa trong Thiên Địa.
Lý Vân Tiêu tâm niệm vừa động, liền cảm giác được phạm vi mấy ngàn dặm đều bị bao phủ trong trận pháp này, mà Ngư hồn của Bạch Nhạc Ngư kia cũng tựa hồ cực kỳ cao hứng, bơi qua bơi lại trong trận nhãn, hấp thu lấy Ngũ Hành chi lực.
– Thành công, thật sự thành công rồi
Phó Cẩm Sơn tựa hồ cũng có chút không tin, tản thần thức ra, cảm thụ lấy năng lượng chấn động trong trận pháp này.
Đại trận giờ phút này hoàn toàn tương liên với tâm thần hắn, cổ lực lượng bành trướng kia thầm khởi động trong tối, giống như biển cả bình tĩnh, chỉ cần quyết ấn hắn khẽ biến đổi thì sẽ lập tức nhấc lên sóng gió kinh thiên ngay.
Trong mắt Phó Cẩm Sơn hiện lên một tia lệ mang và giãy dụa, hai tay cũng siết chặt, từng vòng nguyên khí rất nhỏ bạo đi trên quyền phong, trong mắt liên tục chớp động, rốt cục cũng dần lắng xuống, hai tay cũng dần dần buông ra, trong lòng ngầm thở dài.
Hắn vốn tạm thời nảy lòng tham, muốn dựa vào đại trận này thoát khỏi sự khống chế của Lý Vân Tiêu. Nhưng bản lĩnh quỷ thần khó lường của Lý Vân Tiêu lúc trước khiến hắn lòng còn sợ hãi, cuối cùng vẫn quyết định buông tha.
Lý Vân Tiêu tự nhiên nhìn thấy tất cả, cũng không nói ra, nói thẳng:
– Trận này quả thật khí thế bàng bạc, nhưng không biết uy lực thế nào?
Phó Cẩm Sơn tin tưởng tràn đầy nói:
– Đại trận này mặc dù chỉ là một cái hạch tâm, nhưng mặc dù là cường giả Võ Đế cao giai khốn nhập, cũng rất khó có thể thoát được. Nếu có đủ thời gian lại bố ngoại trận, trong ngoài kết hợp lời thì coi như là thiên quân vạn mã cũng có thể khốn trong đó.
Lý Vân Tiêu không đếm xỉa tới nói.
Phó Cẩm Sơn trong lòng kinh hoàng, chẳng biết tại sao trong lòng bàn tay đổ mồ hôi lạnh, tâm thần bất định không thôi. Suy đoán đối phương có phải đã phát hiện ra gì không, nhưng huyết dịch lại bắt đầu bốc cháy lên, dần dần cuồng hỉ, đây là Lý Vân Tiêu tự mình tìm đường chết, nếu có thể giết hắn là tốt nhất, không thể giết cũng không trách được hắn.
Lý Vân Tiêu nói:
– Bắt đầu đi, khu động lực lượng mạnh nhất của trận pháp công kích ba hiệp, sau đó lại mở phòng ngự ra đến lớn nhất, ta đến phá trận.
– Vâng.
Phó Cẩm Sơn cao giọng đáp ứng, thân ảnh đột nhiên bắt đầu chuyển động, pháp quyết như hồ điệp bay múa trong hoa viên, vờn quanh thân hắn, không ngừng đánh vào hư không bốn phía.
Toàn bộ trận thế biến đổi khí phân, mặt biển bình tĩnh dưới lực lượng thôi động cũng bắt đầu khởi động, nổi lên sóng cả.
Lý Vân Tiêu im im lặng lặng đứng bên trong trận pháp, trận này ở trong Giới Thần Bi của hắn, Thiên Địa Ngũ Hành chi lực thuyên chuyển cũng đều thuộc về hắn khống chế cả.
Đáng tiếc Phó Cẩm Sơn không biết, còn hưng phấn điều động lấy tất cả lực lượng, chậm rãi dẫn động đến bốn phía Lý Vân Tiêu, khiến hắn trở thành trung tâm của toàn bộ điểm công kích, vì sợ Lý Vân Tiêu phát giác uy lực trận pháp này quá lớn nên tạm thời thay đổi chú ý, hắn mỗi lần đều là âm thầm tiến hành, tất cả tự cho là làm cực kỳ bí ẩn.
Lý Vân Tiêu cũng thầm giật mình, lực lượng sóng ngầm bắt đầu khởi động còn trên cả hắn dự đoán, tuyệt đối đạt đến trình độ Võ Đế cao giai.
– Vân Tiêu đại nhân, đã bắt đầu
Trong mắt Phó Cẩm Sơn hiện lên một tia ngoan lệ, hét lớn một tiếng, hai tay hóa ra một ráng ngũ sắc, lâm không đánh vào trong trận.
Lý Vân Tiêu lập tức cảm thấy bốn phía không gian một bạo, lực lượng phảng phất vô cùng vô tận đè ép tới, muốn tan vỡ tất cả, hắn chậm rãi nhắm hai mắt lại, bắt đầu cảm giác sự lưu động và vận chuyển của mỗi một đạo lực lượng trong trận pháp.
– Cái gì?
Phó Cẩm Sơn thật sự không nhịn được kêu lên, gương mặt cũng trực tiếp biến hình
Dưới lọại lực lượng bàng bạc đã đạt đến Võ Đế cao giai này, Lý Vân Tiêu ở trong công kích kia vậy mà không chút ảnh hưởng, còn nhắm mắt trầm tư
Hắn bỗng nhiên toàn thân rét run, tất cả khí tưc hung lệ đều bị quét sạch.
Quyết ấn trong tay Phó Cẩm Sơn biến đổi, Ngũ Hành chi lực cuồng bạo không ngừng điệp gia diễn sinh, sóng sau cao hơn sóng trước, đập tới trên người Lý Vân Tiêu.
Phó Cẩm Sơn giờ phút này bắt đầu hoài nghi thứ thấy trước mắt tuyệt đối không phải thật, hẳn là hư ảo mới đúng.
Nhưng bất kể như thế nào, hắn đã không còn chút ý phản kháng nào nữa rồi, cung kính nói:
– Vân Tiêu đại nhân, một chiêu cuối cùng xin hãy cẩn thận, ta sẽ phản tổ chân thân.
Chỉ quyết hắn biến đổi, hai cánh tay điệp gia lại, một đạo ánh sáng màu xanh nhẹ vờn quanh trên ngón tay.
Lý Vân Tiêu rốt cục mở mắt ra, lộ ra vẻ kinh ngạc, chỉ thấy trong không gian vô biên vô tận, một đầu Đỗ Bạch Ngư toàn thân màu trắng lâm không mà xuống, thân hình vô cùng to lớn, khí tức phát ra trên người chỉ loáng thoáng, dường như cũng không mạnh lắm, cũng chỉ giống như Đỗ Bạch Ngư lúc trước, chỉ là cường đại hơn vô số lần.
– Chân Linh?
Trong đầu Lý Vân Tiêu hiện lên ý niệm này, theo Phó Cẩm Sơn nói đổ tiên Đỗ Bạch kia đích thật là tồn tại Chân Linh, chỉ là phản tổ thành Chân Linh sao có thể chứ?
Nhưng hắn rất nhanh liền phát hiện không đúng, đầu Đỗ Bạch Ngư cực lớn này cũng không phải là thật thể, mà là một loại ảo thuật, nhưng khiến hắn cũng thấy vô cùng chân thật.
– Hóa hư thành thật?
Trong đầu hắn hiện ra từ ngữ này, lập tức lắc đầu, mặc dù là Thiên Tư cũng không có khả năng có lực lượng hóa hư thành thật, chỉ là đạo ảo ảnh này khiến hắn khó hiểu, lực lượng kia quả thật là tồn tại chân thật.
Vạn Cổ Chí Tôn
Đánh giá:
Truyện Vạn Cổ Chí Tôn
Story
Chương 1597: Gặp phải người quen (1)
10.0/10 từ 47 lượt.