Vạn Cổ Chí Tôn
Chương 1560: Thiên Mệnh tại thân (1)
Hắn gian nan nuốt xuống từng ngụm nước bọt nói:
– Úy Duyên Đào lão nhân gia chính là tổ tiên của tại hạ, là gia chủ Úy gia năm đời trước, chẳng lẽ đại nhân nhận thức tổ tiên của ta?
Kỳ Thắng Phong gật đầu nói:
– Năm đó hắn là thủ hạ trung đẳng của ta.
Tất cả mọi người đều hoảng hốt, vẻ mặt Kỳ Thắng Phong lạnh nhạt, căn bản không giống như nói dối, không nói đến việc tại sao một vị bát tinh Vũ Đế lại có thể trở thành thủ hạ trung đẳng của người ta, chỉ riêng việc Úy Duyên Đào là nhân vật của ngàn năm trước đã khiến mọi người hoảng sợ rồi. Không lẽ nhân vật trước mắt đã sống mấy ngàn năm?
Úy Đông Dương cũng nghẹ họng, không biết nói gì cho phải.
Kỳ Thắng Phong nói:
– Ngươi đi theo ta, việc tấn chức Vũ Đế cao giai là sự tình dễ dàng, theo ta đi thôi.
Hắn quay người đi về phía mộ điện.
Không biết tại sao trong lòng Úy Đông Dương dân lên sự mừng rỡ, tựa như hắn cực kỳ tin tưởng lời nói của Kỳ Thắng Phong vậy, giống như thất tinh Vũ Đế đang ở ngay trước mắt hắn.
Trong nháy mắt ba người đã bước vào trong mộ điện.
Lúc này trong mộ điện tựa hồ như là một mặt nước đang rung động, tình huống bên trong trở nên mơ hồ, không thấy rõ ràng lắm.
Thần sắc Lý Vân Tiêu biến đổi, cũng bước theo vào trong mộ điện.
Suất gia và Đỗ gia quay sang nhìn nhau không biết nên làm thế nào, tiến thoái lưỡng nan.
Lý Vân Tiêu vừa bước vào trong mộ điện lập tức cảm thấy một cỗ lực lượng kỳ dị vọt đến, trực tiếp rót vào trong thân thể hắn lao thẳng vào linh đài thức hải.
Hắn giật mình vội vàng vận chuyển Đại Diễn thần quyết chống cự lại lực lượng từ bên ngoài tràn vào, mồ hôi trên người hắn chảy ròng ròng.
Càng làm cho hắn kinh hãi là dù đã vận chuyển Đại Diễn thần quyết, linh đài thức hải vẫn bị xâm nhập từng bước.
Trong lòng hắn kinh hãi lập tức vận chuyển hồn chiến kỹ pháp, thân thể bắt đầu yêu hóa, hồn lực bàng bạc hiện ra, một tay bấm niệm pháp quyết, Ma Ha Cổ Tự trong từ trong Đại Diễn Thần Quyết hiển hiện, hướng về bốn phía tản ra, lập tức chấn khai lực lượng kỳ dị kia.
– Ổ. cửu giai Thuật Luyện Sư, Ma Ha Cổ Tự?
Âm thanh kinh ngạc của Kỳ Thắng Phong truyền đến, chỉ thấy ba người hắn, Úy Đông Dương và tên Úy gia còn sót lại đều lẳng lặng đứng ở phía trước, tựa hồ không bị lực lượng kỳ dị kia ảnh hưởng.
Vẻ mặt Kỳ Thắng Phong khiếp sợ nhìn qua hắn, thần sắc dị thường phức tạp, mở miệng nói:
– Quả nhiên ngươi có Thiên Mệnh gia thân, không ngờ thuật võ song đạo đều đạt đến cửu giai, còn nắm giữ một bộ phận Ma Ha Cổ Tự trong tay.
Lý Vân Tiêu sợ hãi nói:
– Vì sao các ngươi không bị cỗ lực lượng kia ảnh hưởng?
Dị lực từ bốn phương tám hướng đã bị hắn dùng Đại Diễn Thần Quyết đẩy lùi lại vọt tới lần nữa, phía trước ba người Kỳ Thắng Phong còn có mười tên võ giả trúng tà đang phủ phục dưới chân Vu Dật Tiên.
Kỳ Thắng Phong nói:
– Tiến vào trong mộ điện dù thần thức của ngươi ngập trời có thể ngăn cản nhất thời nhưng cuối cùng cũng bị nuốt hết, nếu ngươi quy thuận ta ta có thể ban cho ngươi vinh quang.
Sắc mặt Lý Vân Tiêu trắng bệch, chưa bao giờ hắn lại cảm giác hoảng sợ như lúc này, mặc dù là cái chết cũng không làm cho hắn cảm thấy sợ hãi nhưng nếu trở thành như những kẻ đang phủ phục dưới chân kia, trở thành nô tài với hắn tuyệt đối còn khủng khiếp hơn cả cái chết.
Một Ma Ha Cổ Tự từ trong tay hắn bắn ra ngoài lao về phía trước ngưng tụ thành Đại Diễn Thần Quyết, đánh lui từng dị lực đang lao đến.
Biện pháp tuy thập phần hữu hiệu nhưng mỗi lần như vậy đều hao phí lực lượng cực lớn, căn bản không phải là cách để có thể chèo chống lâu dài.
Ánh mắt Kỳ Thắng Phong bỗng nhiên ngưng tụ nhìn chằm chằm vào Đại Diễn Thần Quyết, trên mặt lộ rõ sự kinh ngạc nói:
– Ngươi … ngươi … không lẽ ngươi nắm giữ một thiên thần quyết nguyên vẹn?
Lý Vân Tiêu lạnh giọng nói:
– Đúng vậy, trong tay của ta có một thần quyết nguyên vẹn, như thế nào, động tâm? Nếu ta bị dị lực khống chế ngươi liền không thể nào biết được thiên thần quyết này.
Giờ phút này Kỳ Thắng Phong cực kỳ xúc động, cả kinh nói:
– Nếu ta không nhìn lầm thì đây là một thiên thần quyết về hồn thuật, ôi thần linh ơi, không ngờ lần này ta trở lại đã cực kỳ nghịch thiên rồi thế mà còn có thể gặp một một còn kinh khủng hơn nữa.
Hắn lạnh giọng nói:
– Nếu như ta cứu ngươi, có đúng là ngươi nguyện ý truyền cho ta thiên thần quyết kia?
Lúc này nội tâm hắn nổi lên từng đợt sóng lớn, cả người kích động đến mức khuôn mặt đỏ ửng, thậm chí dường như đã quên mục đích đến đây.
Lý Vân Tiêu lạnh lùng nói:
– Ta có nói qua sao? Chỉ là nếu như ta mất đi thần trí, thiên thần quyết này đúng là sẽ thất truyền cùng thiên địa. Ngươi cứu ta chính là cứu nó, không hơn.
Kỳ Thắng Phong cả giận nói:
– Nếu ta không chiếm được thì nó có thất truyền hay không có liên quan gì đến ta?
Lý Vân Tiêu cười lạnh nói:
– Chỉ cần ta còn sống ngươi còn có cơ hội có được, nếu như ta chết đi thì phần ngàn cơ hội ngươi cũng không có.
Kỳ Thắng Phong giận tím mặt, nhưng ánh mắt bỗng xiay chuyển lại lộ ra thần sắc kỳ dị nói:
– Tốt, vậy thì ta cứu ngươi.
Hắn giơ tay lên, trong tay ngưng tụ một đoàn ma nguyên lực, nói:
– Đối kháng với lực lượng này chỉ có ma nguyên lực mới có thể, ngươi buông bỏ phòng ngự đi để đạo ma nguyên lực của ta tiến vào cơ thể ngươi giúp ngươi bài xích dị lực ra bên ngoài.
Đoàn ma nguyên lực kia quay cuồng trong tay Kỳ Thắng Phong rồi lao thẳng đến người Lý Vân Tiêu muốn nhảy vào trong cơ thể hắn.
Lý Vân Tiêu thoáng ngạc nhiên một chút lập tức vung chưởng đối kháng, phong vân đột khởi “oanh” một tiếng đánh nát đoàn ma nguyên lực đang lao đến, trên mặt Lý Vân Tiêu không lộ ra biểu tình nào.
Sắc mặt Kỳ Thắng Phong đại biến, lạnh lùng nói:
– Thế nào, ngươi sợ ta dùng ma nguyên lực khống chế ngươ?
Dù sao trong Hóa Long trì, Lý Vân Tiêu cũng đã từng nhìn thấy ma nô và ma bộc.
Lý Vân Tiêu lạnh nhạt nói:
– Điểm ma nguyên lực đó cũng còn chưa đến mức có thể khống chế ta, hóa ra đối kháng với dị lực chỉ đơn giản dùng ma nguyên lực thôi sao, ngươi nói sớm là được rồi.
Hắn vội biến đổi ấn quyết, từng bóng Ma Ha Cổ Tự tỏa kim quang đột nhiên tiêu thất giữa không trung, sau đó Lý Vân Tiêu lại vận chuyển bí quyết lần nữa, một cỗ ma nguyên lực từ trong cơ thể hắn tuôn ra, lập tức thân thể hắn hiện ra từng đạo ma vân hắc sắc.
Từ khi Thái Nhất Huyền Khí đồng hóa hết thảy lực lượng trong cơ thể hắn, hắn liền có thể tự do chuyển hóa nguyên lực thành ma nguyên lực thậm chí là thần dịch lực, chỉ là thần dịch lực đồng hóa được quá ít, lúc trước khi hắn tiến giai Vũ Đế đã mô phỏng từ trong quy tắc thiên địa ra, rốt cuộc cũng chỉ được một ít.
Sâu khi Lý Vân Tiêu chuyển thành trạng thái ma hóa, dị lực bốn phía như là gặp nam châm cùng cực thoáng cái b ị bài xích ra ngoài, quả nhiên có hiệu quả tức thì.
Vạn Cổ Chí Tôn
– Úy Duyên Đào lão nhân gia chính là tổ tiên của tại hạ, là gia chủ Úy gia năm đời trước, chẳng lẽ đại nhân nhận thức tổ tiên của ta?
Kỳ Thắng Phong gật đầu nói:
– Năm đó hắn là thủ hạ trung đẳng của ta.
Tất cả mọi người đều hoảng hốt, vẻ mặt Kỳ Thắng Phong lạnh nhạt, căn bản không giống như nói dối, không nói đến việc tại sao một vị bát tinh Vũ Đế lại có thể trở thành thủ hạ trung đẳng của người ta, chỉ riêng việc Úy Duyên Đào là nhân vật của ngàn năm trước đã khiến mọi người hoảng sợ rồi. Không lẽ nhân vật trước mắt đã sống mấy ngàn năm?
Úy Đông Dương cũng nghẹ họng, không biết nói gì cho phải.
Kỳ Thắng Phong nói:
– Ngươi đi theo ta, việc tấn chức Vũ Đế cao giai là sự tình dễ dàng, theo ta đi thôi.
Hắn quay người đi về phía mộ điện.
Không biết tại sao trong lòng Úy Đông Dương dân lên sự mừng rỡ, tựa như hắn cực kỳ tin tưởng lời nói của Kỳ Thắng Phong vậy, giống như thất tinh Vũ Đế đang ở ngay trước mắt hắn.
Trong nháy mắt ba người đã bước vào trong mộ điện.
Lúc này trong mộ điện tựa hồ như là một mặt nước đang rung động, tình huống bên trong trở nên mơ hồ, không thấy rõ ràng lắm.
Thần sắc Lý Vân Tiêu biến đổi, cũng bước theo vào trong mộ điện.
Suất gia và Đỗ gia quay sang nhìn nhau không biết nên làm thế nào, tiến thoái lưỡng nan.
Lý Vân Tiêu vừa bước vào trong mộ điện lập tức cảm thấy một cỗ lực lượng kỳ dị vọt đến, trực tiếp rót vào trong thân thể hắn lao thẳng vào linh đài thức hải.
Hắn giật mình vội vàng vận chuyển Đại Diễn thần quyết chống cự lại lực lượng từ bên ngoài tràn vào, mồ hôi trên người hắn chảy ròng ròng.
Càng làm cho hắn kinh hãi là dù đã vận chuyển Đại Diễn thần quyết, linh đài thức hải vẫn bị xâm nhập từng bước.
Trong lòng hắn kinh hãi lập tức vận chuyển hồn chiến kỹ pháp, thân thể bắt đầu yêu hóa, hồn lực bàng bạc hiện ra, một tay bấm niệm pháp quyết, Ma Ha Cổ Tự trong từ trong Đại Diễn Thần Quyết hiển hiện, hướng về bốn phía tản ra, lập tức chấn khai lực lượng kỳ dị kia.
– Ổ. cửu giai Thuật Luyện Sư, Ma Ha Cổ Tự?
Âm thanh kinh ngạc của Kỳ Thắng Phong truyền đến, chỉ thấy ba người hắn, Úy Đông Dương và tên Úy gia còn sót lại đều lẳng lặng đứng ở phía trước, tựa hồ không bị lực lượng kỳ dị kia ảnh hưởng.
Vẻ mặt Kỳ Thắng Phong khiếp sợ nhìn qua hắn, thần sắc dị thường phức tạp, mở miệng nói:
– Quả nhiên ngươi có Thiên Mệnh gia thân, không ngờ thuật võ song đạo đều đạt đến cửu giai, còn nắm giữ một bộ phận Ma Ha Cổ Tự trong tay.
Lý Vân Tiêu sợ hãi nói:
– Vì sao các ngươi không bị cỗ lực lượng kia ảnh hưởng?
Dị lực từ bốn phương tám hướng đã bị hắn dùng Đại Diễn Thần Quyết đẩy lùi lại vọt tới lần nữa, phía trước ba người Kỳ Thắng Phong còn có mười tên võ giả trúng tà đang phủ phục dưới chân Vu Dật Tiên.
Kỳ Thắng Phong nói:
– Tiến vào trong mộ điện dù thần thức của ngươi ngập trời có thể ngăn cản nhất thời nhưng cuối cùng cũng bị nuốt hết, nếu ngươi quy thuận ta ta có thể ban cho ngươi vinh quang.
Sắc mặt Lý Vân Tiêu trắng bệch, chưa bao giờ hắn lại cảm giác hoảng sợ như lúc này, mặc dù là cái chết cũng không làm cho hắn cảm thấy sợ hãi nhưng nếu trở thành như những kẻ đang phủ phục dưới chân kia, trở thành nô tài với hắn tuyệt đối còn khủng khiếp hơn cả cái chết.
Một Ma Ha Cổ Tự từ trong tay hắn bắn ra ngoài lao về phía trước ngưng tụ thành Đại Diễn Thần Quyết, đánh lui từng dị lực đang lao đến.
Biện pháp tuy thập phần hữu hiệu nhưng mỗi lần như vậy đều hao phí lực lượng cực lớn, căn bản không phải là cách để có thể chèo chống lâu dài.
Ánh mắt Kỳ Thắng Phong bỗng nhiên ngưng tụ nhìn chằm chằm vào Đại Diễn Thần Quyết, trên mặt lộ rõ sự kinh ngạc nói:
– Ngươi … ngươi … không lẽ ngươi nắm giữ một thiên thần quyết nguyên vẹn?
Lý Vân Tiêu lạnh giọng nói:
– Đúng vậy, trong tay của ta có một thần quyết nguyên vẹn, như thế nào, động tâm? Nếu ta bị dị lực khống chế ngươi liền không thể nào biết được thiên thần quyết này.
Giờ phút này Kỳ Thắng Phong cực kỳ xúc động, cả kinh nói:
– Nếu ta không nhìn lầm thì đây là một thiên thần quyết về hồn thuật, ôi thần linh ơi, không ngờ lần này ta trở lại đã cực kỳ nghịch thiên rồi thế mà còn có thể gặp một một còn kinh khủng hơn nữa.
Hắn lạnh giọng nói:
– Nếu như ta cứu ngươi, có đúng là ngươi nguyện ý truyền cho ta thiên thần quyết kia?
Lúc này nội tâm hắn nổi lên từng đợt sóng lớn, cả người kích động đến mức khuôn mặt đỏ ửng, thậm chí dường như đã quên mục đích đến đây.
Lý Vân Tiêu lạnh lùng nói:
– Ta có nói qua sao? Chỉ là nếu như ta mất đi thần trí, thiên thần quyết này đúng là sẽ thất truyền cùng thiên địa. Ngươi cứu ta chính là cứu nó, không hơn.
Kỳ Thắng Phong cả giận nói:
– Nếu ta không chiếm được thì nó có thất truyền hay không có liên quan gì đến ta?
Lý Vân Tiêu cười lạnh nói:
– Chỉ cần ta còn sống ngươi còn có cơ hội có được, nếu như ta chết đi thì phần ngàn cơ hội ngươi cũng không có.
Kỳ Thắng Phong giận tím mặt, nhưng ánh mắt bỗng xiay chuyển lại lộ ra thần sắc kỳ dị nói:
– Tốt, vậy thì ta cứu ngươi.
Hắn giơ tay lên, trong tay ngưng tụ một đoàn ma nguyên lực, nói:
– Đối kháng với lực lượng này chỉ có ma nguyên lực mới có thể, ngươi buông bỏ phòng ngự đi để đạo ma nguyên lực của ta tiến vào cơ thể ngươi giúp ngươi bài xích dị lực ra bên ngoài.
Đoàn ma nguyên lực kia quay cuồng trong tay Kỳ Thắng Phong rồi lao thẳng đến người Lý Vân Tiêu muốn nhảy vào trong cơ thể hắn.
Lý Vân Tiêu thoáng ngạc nhiên một chút lập tức vung chưởng đối kháng, phong vân đột khởi “oanh” một tiếng đánh nát đoàn ma nguyên lực đang lao đến, trên mặt Lý Vân Tiêu không lộ ra biểu tình nào.
Sắc mặt Kỳ Thắng Phong đại biến, lạnh lùng nói:
– Thế nào, ngươi sợ ta dùng ma nguyên lực khống chế ngươ?
Dù sao trong Hóa Long trì, Lý Vân Tiêu cũng đã từng nhìn thấy ma nô và ma bộc.
Lý Vân Tiêu lạnh nhạt nói:
– Điểm ma nguyên lực đó cũng còn chưa đến mức có thể khống chế ta, hóa ra đối kháng với dị lực chỉ đơn giản dùng ma nguyên lực thôi sao, ngươi nói sớm là được rồi.
Hắn vội biến đổi ấn quyết, từng bóng Ma Ha Cổ Tự tỏa kim quang đột nhiên tiêu thất giữa không trung, sau đó Lý Vân Tiêu lại vận chuyển bí quyết lần nữa, một cỗ ma nguyên lực từ trong cơ thể hắn tuôn ra, lập tức thân thể hắn hiện ra từng đạo ma vân hắc sắc.
Từ khi Thái Nhất Huyền Khí đồng hóa hết thảy lực lượng trong cơ thể hắn, hắn liền có thể tự do chuyển hóa nguyên lực thành ma nguyên lực thậm chí là thần dịch lực, chỉ là thần dịch lực đồng hóa được quá ít, lúc trước khi hắn tiến giai Vũ Đế đã mô phỏng từ trong quy tắc thiên địa ra, rốt cuộc cũng chỉ được một ít.
Sâu khi Lý Vân Tiêu chuyển thành trạng thái ma hóa, dị lực bốn phía như là gặp nam châm cùng cực thoáng cái b ị bài xích ra ngoài, quả nhiên có hiệu quả tức thì.
Vạn Cổ Chí Tôn
Đánh giá:
Truyện Vạn Cổ Chí Tôn
Story
Chương 1560: Thiên Mệnh tại thân (1)
10.0/10 từ 47 lượt.