Vạn Cổ Chí Tôn
Chương 1213: Lúng túng nói đừng (2)
– Ta ở trong Giới Thần Bi thời gian đã lâu, sau trận chiến ở Tống Nguyệt Dương thành, tình huống của Thương Minh cùng Thiên Nguyên thương hội hiện tại ta hoàn toàn không biết, hơn nữa mọi người cũng không biết ta sinh tử, sợ đã gây nên không ít gợn sóng, hiện tại ta nhất định phải lộ diện, bằng không Thiên Nguyên thương hội sẽ loạn tung lên.
Lạc Vân Thường cẩn thận hỏi:
– Là vì nguyên nhân này sao? Không phải là bởi vì, bởi vì……, bởi vì nguyên nhân khác?
Đinh Linh Nhi cười khổ nói:
– Vân Thường tỷ tỷ hỏi thật kỳ quái a, chẳng lẽ còn bởi vì nguyên nhân gì khác?
Lạc Vân Thường vội vàng lắc đầu nói:
– Không có, ta chỉ là tùy tiện hỏi một chút.
Nhưng nàng lập tức lại bổ sung một câu nói:
– Kỳ thực ta cùng Vân thiếu trong lúc đó không có cái gì?
Nội tâm Đinh Linh Nhi càng khó xử, nói lầm bầm:
– Tỷ tỷ làm sao càng ngày càng kỳ quái? Ta có nói ngươi cùng Vân thiếu có cái gì đâu? Còn có, các ngươi trong lúc đó có cái gì hay không, liên quan gì tới ta? Ha ha…
Nàng cuối cùng tự giễu nở nụ cười mấy lần, càng cảm thấy một trận oan ức.
Nguyên bản là đến nói lời từ biệt, muốn tác thành cho bọn hắn, nhưng sắp chia tay, vẫn là không nhịn được ghen tuông quá độ, nội tâm càng là mạc danh oan ức, nàng vội vàng vận công niêm phong lại nước mắt của mình, sợ không nhịn được rơi lệ khiến người ta chế giễu, nhưng càng như vậy, càng cảm thấy viền mắt cay xót.
Lạc Vân Thường lập tức phát hiện mình giải thích loạn thêm phiền, nhất thời ấp úng không biết như thế nào cho phải.
Lý Vân Tiêu lúng túng cười nói:
– Ha, ha ha, đều đi cũng tốt. Bên trong Giới Thần Bi sẽ thanh tịnh nhiều, hi vọng các ngươi đi lâu một chút, không nên nhanh trở về.
Đinh Linh Nhi sững sờ nói:
– Có ý gì? Tỷ tỷ cũng muốn đi?
Lạc Vân Thường gật gật đầu, đem tình huống của mình nói một thoáng:
– Nguyên bản có ngươi ở, ta còn có thể thoáng yên tâm, hiện tại tất cả mọi người đi, ai tới quan tâm chiếu cố Vân thiếu?
Viền mắt Đinh Linh Nhi hơi đỏ lên, đột nhiên cảm thấy mình vừa nãy ghen tuông quá độ thực sự là không nên, vội vàng nói:
– Tiểu muội là có việc trong người, không thể không đi, tỷ tỷ có thể ở thêm một thời gian.
Lạc Vân Thường lắc đầu nói:
– Việc tu luyện, không thể bị dở dang.
Trong lòng nàng một trận phiền muộn, lâu như vậy tới nay cơ bản là dậm chân tại chỗ, tuy rằng trốn ở trong Giới Thần Bi cũng không đến nỗi lùi về sau, nhưng nội tâm bởi vì không cách nào trợ giúp Lý Vân Tiêu mà cảm thấy khổ sở, vì lẽ đó khoảng thời gian này đến nay, đều là mỗi ngày mỗi đêm tu luyện, Lý Vân Tiêu cho nàng Nam Hỏa Kim tinh nguyên cũng tiêu hao gần đủ rồi, thêm vào Cửu Dương thần thể thể chất đặc thù, ở Vũ hoàng đến Vũ Tôn tiến triễn cực nhanh.
Đáng tiếc sau khi tiến vào Vũ Tôn liền xuất hiện bình cảnh, ban đầu nàng còn muốn tự mình thử đột phá, nhưng rốt cục phát hiện không thể ra sức, nhất định phải đi tới chỗ sư tôn từng nói. Lúc này mới lưu luyến không rời đến nói lời từ biệt, nhưng vừa vặn gặp phải Lý Vân Tiêu nhập ma.
Cùng thần thể của Lý Vân Tiêu hòa vào nhau tu luyện lâu như vậy, đối phương lên cấp là muôn vàn khó khăn cũng lên một cấp, càng là kiên định ý nghĩ nàng rời đi.
Đinh Linh Nhi làm sao không phải như vậy, nếu không nghĩ đến sự tình thương hội trọng đại, căn bản là không có cách thiếu nàng, là sẽ không cam lòng rời đi.
Hai người ở trong mắt đối phương tựa hồ đều nhìn thấu tâm tư lẫn nhau, đột nhiên nhìn nhau nở nụ cười.
Đinh Linh Nhi cười nói:
– Đã như vậy, chúng ta liền đi thôi.
Lạc Vân Thường gật đầu nói:
– Tuy rằng phương hướng không giống, nhưng cũng phải đi Huyết Thần cung Truyền Tống Trận, cũng coi như là một đường.
Hai người nở nụ cười, nhất thời có loại cảm giác thiên không rộng mở, tuy rằng không hề làm gì cả, nhưng Lý Vân Tiêu cảm thấy có loại ảo giác bầu trời hữu tình, nhìn bóng lưng hai người dắt tay mà đi, cảm thấy nội tâm một trận quái lạ.
– Ai.
Đột nhiên giữa bầu trời truyền đến tiếng thở dài của Hác Liên Thiếu Hoàng, động tình nói:
– Đa tình tự cổ thường lưu hận….
Ầm.
Trong hư không truyền đến âm thanh rất nặng, âm thanh của Hác Liên Thiếu Hoàng dừng lại, chỉ nghe Mạc Tiểu Xuyên nói:
– Không có chuyện gì, Vân thiếu, mời tiếp tục.
Lý Vân Tiêu một mặt bạo hãn, bóng người lóe lên liền rời khỏi Giới Thần Bi, tỉ mỉ kiểm tra thân thể của mình một chút, Chân Ma khí đã bị Minh Nguyệt thần thể của mình áp chế lại, nhưng chính như Yêu Long lo lắng, không biết có thể áp chế bao lâu.
Bất quá hấp thu Ma Nguyên quả mang đến chỗ tốt cũng rất to lớn, không chỉ để hắn lên hai cấp, hơn nữa đối với ma khí ăn mòn chống lại cũng kịch liệt tăng mạnh.
Trong lòng Lý Vân Tiêu hơi động, hai tay ở trước người chậm rãi sử dụng tới một phù hiệu quái lạ, là do một đoàn ma khí biến thành, giống như Ma văn quyết ấn của đại ma kia.
– Hừm, quả nhiên hữu dụng.
Lý Vân Tiêu mừng rỡ trong lòng, hắn luyện hóa Ma Nguyên quả, ý nghĩ lớn nhất là tu luyện Chân Ma Pháp Tướng, trong lòng hơi diễn luyện yếu quyết Pháp Tướng một lần, cơ bản có thể thông hiểu đạo lí, nhưng giờ khắc này ma đầu vừa nhập thể, hắn cũng không dám tùy ý triển khai ra, chỉ lo mình lần thứ hai mất khống chế.
Âm thanh của Yêu Long truyền đến nói:
– Ta ngược lại nghĩ đến một vật có thể tăng lên lực lượng thần thể của ngươi, đó là Đông Hải Nguyệt Minh Châu. Hơn nữa nơi truyền thừa mà ngươi thu được thần thể, tựa hồ cũng cùng lực lượng minh châu này có liên hệ rất lớn.
Lý Vân Tiêu gật đầu nói:
– Vật ấy ta cũng nghĩ đến, bằng không vừa nãy trấn áp ma đầu sẽ không lấy ra. Đông Hải Nguyệt Minh Châu chính là Đông Hải sản xuất cực bảo, tương truyền nếu như có thể thu thập hai mươi bốn viên, có thể bày xuống một dị tượng tuyệt mỹ tên là Nhị Thập Tứ Kiều Minh Nguyệt Dạ, có thể giải trừ cùng trấn áp tất cả ma tượng.
Yêu Long nói:
– Nhị Thập Tứ Kiều Minh Nguyệt Dạ ta cũng đã từng nghe nói, nhưng nghe đồn lớn hơn chân thực. Tổng thể không đến nỗi đã biến thành Ma nô cũng có thể bị tiêu trừ đi.
Lý Vân Tiêu trầm tư nói:
– Cái vấn đề này của ngươi rất tốt, đợi ta thu thập được hai mươi bốn viên, liền đi tìm một Ma nô đến thử xem, nếu như có thể được, này lại nhiều một thủ đoạn đối phó ma đầu.
Yêu Long không còn gì để nói, nói:
– Ta khuyên ngươi muốn đối phó ma đầu, vẫn là đi tìm Kỳ Thắng Phong a, Ma Nguyên Tỏa trong tay hắn ngược lại thật sự là một kỳ vật.
Lý Vân Tiêu khẽ cười nói:
– Ta sớm có dự định này, bằng không làm sao sẽ lấy tới một tấm Hóa Thần Hải thông hành lệnh, vô luận Kỳ Thắng Phong có thể luyện hóa Đế Quân tàn thể hay không, khẳng định cũng sẽ về Hóa Thần Hải. Ân, xem ra ta trước tiên cần phải đi Hồng Nguyệt thành một chuyến, ở đó là Đông vực Thánh Địa, hẳn có thể thu thập được không ít đặc sản Đông Hải, bao quát Đông Hải Nguyệt Minh Châu.
Sau khi hắn quyết định, liền thu hồi Giới Thần Bi, hóa thành một ánh hào quang hướng về phương hướng Huyết Thần cung bay đi.
Vạn Cổ Chí Tôn
Lạc Vân Thường cẩn thận hỏi:
– Là vì nguyên nhân này sao? Không phải là bởi vì, bởi vì……, bởi vì nguyên nhân khác?
Đinh Linh Nhi cười khổ nói:
– Vân Thường tỷ tỷ hỏi thật kỳ quái a, chẳng lẽ còn bởi vì nguyên nhân gì khác?
Lạc Vân Thường vội vàng lắc đầu nói:
– Không có, ta chỉ là tùy tiện hỏi một chút.
Nhưng nàng lập tức lại bổ sung một câu nói:
– Kỳ thực ta cùng Vân thiếu trong lúc đó không có cái gì?
Nội tâm Đinh Linh Nhi càng khó xử, nói lầm bầm:
– Tỷ tỷ làm sao càng ngày càng kỳ quái? Ta có nói ngươi cùng Vân thiếu có cái gì đâu? Còn có, các ngươi trong lúc đó có cái gì hay không, liên quan gì tới ta? Ha ha…
Nàng cuối cùng tự giễu nở nụ cười mấy lần, càng cảm thấy một trận oan ức.
Nguyên bản là đến nói lời từ biệt, muốn tác thành cho bọn hắn, nhưng sắp chia tay, vẫn là không nhịn được ghen tuông quá độ, nội tâm càng là mạc danh oan ức, nàng vội vàng vận công niêm phong lại nước mắt của mình, sợ không nhịn được rơi lệ khiến người ta chế giễu, nhưng càng như vậy, càng cảm thấy viền mắt cay xót.
Lạc Vân Thường lập tức phát hiện mình giải thích loạn thêm phiền, nhất thời ấp úng không biết như thế nào cho phải.
Lý Vân Tiêu lúng túng cười nói:
– Ha, ha ha, đều đi cũng tốt. Bên trong Giới Thần Bi sẽ thanh tịnh nhiều, hi vọng các ngươi đi lâu một chút, không nên nhanh trở về.
Đinh Linh Nhi sững sờ nói:
– Có ý gì? Tỷ tỷ cũng muốn đi?
Lạc Vân Thường gật gật đầu, đem tình huống của mình nói một thoáng:
– Nguyên bản có ngươi ở, ta còn có thể thoáng yên tâm, hiện tại tất cả mọi người đi, ai tới quan tâm chiếu cố Vân thiếu?
Viền mắt Đinh Linh Nhi hơi đỏ lên, đột nhiên cảm thấy mình vừa nãy ghen tuông quá độ thực sự là không nên, vội vàng nói:
– Tiểu muội là có việc trong người, không thể không đi, tỷ tỷ có thể ở thêm một thời gian.
Lạc Vân Thường lắc đầu nói:
– Việc tu luyện, không thể bị dở dang.
Trong lòng nàng một trận phiền muộn, lâu như vậy tới nay cơ bản là dậm chân tại chỗ, tuy rằng trốn ở trong Giới Thần Bi cũng không đến nỗi lùi về sau, nhưng nội tâm bởi vì không cách nào trợ giúp Lý Vân Tiêu mà cảm thấy khổ sở, vì lẽ đó khoảng thời gian này đến nay, đều là mỗi ngày mỗi đêm tu luyện, Lý Vân Tiêu cho nàng Nam Hỏa Kim tinh nguyên cũng tiêu hao gần đủ rồi, thêm vào Cửu Dương thần thể thể chất đặc thù, ở Vũ hoàng đến Vũ Tôn tiến triễn cực nhanh.
Đáng tiếc sau khi tiến vào Vũ Tôn liền xuất hiện bình cảnh, ban đầu nàng còn muốn tự mình thử đột phá, nhưng rốt cục phát hiện không thể ra sức, nhất định phải đi tới chỗ sư tôn từng nói. Lúc này mới lưu luyến không rời đến nói lời từ biệt, nhưng vừa vặn gặp phải Lý Vân Tiêu nhập ma.
Cùng thần thể của Lý Vân Tiêu hòa vào nhau tu luyện lâu như vậy, đối phương lên cấp là muôn vàn khó khăn cũng lên một cấp, càng là kiên định ý nghĩ nàng rời đi.
Đinh Linh Nhi làm sao không phải như vậy, nếu không nghĩ đến sự tình thương hội trọng đại, căn bản là không có cách thiếu nàng, là sẽ không cam lòng rời đi.
Hai người ở trong mắt đối phương tựa hồ đều nhìn thấu tâm tư lẫn nhau, đột nhiên nhìn nhau nở nụ cười.
Đinh Linh Nhi cười nói:
– Đã như vậy, chúng ta liền đi thôi.
Lạc Vân Thường gật đầu nói:
– Tuy rằng phương hướng không giống, nhưng cũng phải đi Huyết Thần cung Truyền Tống Trận, cũng coi như là một đường.
Hai người nở nụ cười, nhất thời có loại cảm giác thiên không rộng mở, tuy rằng không hề làm gì cả, nhưng Lý Vân Tiêu cảm thấy có loại ảo giác bầu trời hữu tình, nhìn bóng lưng hai người dắt tay mà đi, cảm thấy nội tâm một trận quái lạ.
– Ai.
Đột nhiên giữa bầu trời truyền đến tiếng thở dài của Hác Liên Thiếu Hoàng, động tình nói:
– Đa tình tự cổ thường lưu hận….
Ầm.
Trong hư không truyền đến âm thanh rất nặng, âm thanh của Hác Liên Thiếu Hoàng dừng lại, chỉ nghe Mạc Tiểu Xuyên nói:
– Không có chuyện gì, Vân thiếu, mời tiếp tục.
Lý Vân Tiêu một mặt bạo hãn, bóng người lóe lên liền rời khỏi Giới Thần Bi, tỉ mỉ kiểm tra thân thể của mình một chút, Chân Ma khí đã bị Minh Nguyệt thần thể của mình áp chế lại, nhưng chính như Yêu Long lo lắng, không biết có thể áp chế bao lâu.
Bất quá hấp thu Ma Nguyên quả mang đến chỗ tốt cũng rất to lớn, không chỉ để hắn lên hai cấp, hơn nữa đối với ma khí ăn mòn chống lại cũng kịch liệt tăng mạnh.
Trong lòng Lý Vân Tiêu hơi động, hai tay ở trước người chậm rãi sử dụng tới một phù hiệu quái lạ, là do một đoàn ma khí biến thành, giống như Ma văn quyết ấn của đại ma kia.
– Hừm, quả nhiên hữu dụng.
Lý Vân Tiêu mừng rỡ trong lòng, hắn luyện hóa Ma Nguyên quả, ý nghĩ lớn nhất là tu luyện Chân Ma Pháp Tướng, trong lòng hơi diễn luyện yếu quyết Pháp Tướng một lần, cơ bản có thể thông hiểu đạo lí, nhưng giờ khắc này ma đầu vừa nhập thể, hắn cũng không dám tùy ý triển khai ra, chỉ lo mình lần thứ hai mất khống chế.
Âm thanh của Yêu Long truyền đến nói:
– Ta ngược lại nghĩ đến một vật có thể tăng lên lực lượng thần thể của ngươi, đó là Đông Hải Nguyệt Minh Châu. Hơn nữa nơi truyền thừa mà ngươi thu được thần thể, tựa hồ cũng cùng lực lượng minh châu này có liên hệ rất lớn.
Lý Vân Tiêu gật đầu nói:
– Vật ấy ta cũng nghĩ đến, bằng không vừa nãy trấn áp ma đầu sẽ không lấy ra. Đông Hải Nguyệt Minh Châu chính là Đông Hải sản xuất cực bảo, tương truyền nếu như có thể thu thập hai mươi bốn viên, có thể bày xuống một dị tượng tuyệt mỹ tên là Nhị Thập Tứ Kiều Minh Nguyệt Dạ, có thể giải trừ cùng trấn áp tất cả ma tượng.
Yêu Long nói:
– Nhị Thập Tứ Kiều Minh Nguyệt Dạ ta cũng đã từng nghe nói, nhưng nghe đồn lớn hơn chân thực. Tổng thể không đến nỗi đã biến thành Ma nô cũng có thể bị tiêu trừ đi.
Lý Vân Tiêu trầm tư nói:
– Cái vấn đề này của ngươi rất tốt, đợi ta thu thập được hai mươi bốn viên, liền đi tìm một Ma nô đến thử xem, nếu như có thể được, này lại nhiều một thủ đoạn đối phó ma đầu.
Yêu Long không còn gì để nói, nói:
– Ta khuyên ngươi muốn đối phó ma đầu, vẫn là đi tìm Kỳ Thắng Phong a, Ma Nguyên Tỏa trong tay hắn ngược lại thật sự là một kỳ vật.
Lý Vân Tiêu khẽ cười nói:
– Ta sớm có dự định này, bằng không làm sao sẽ lấy tới một tấm Hóa Thần Hải thông hành lệnh, vô luận Kỳ Thắng Phong có thể luyện hóa Đế Quân tàn thể hay không, khẳng định cũng sẽ về Hóa Thần Hải. Ân, xem ra ta trước tiên cần phải đi Hồng Nguyệt thành một chuyến, ở đó là Đông vực Thánh Địa, hẳn có thể thu thập được không ít đặc sản Đông Hải, bao quát Đông Hải Nguyệt Minh Châu.
Sau khi hắn quyết định, liền thu hồi Giới Thần Bi, hóa thành một ánh hào quang hướng về phương hướng Huyết Thần cung bay đi.
Vạn Cổ Chí Tôn
Đánh giá:
Truyện Vạn Cổ Chí Tôn
Story
Chương 1213: Lúng túng nói đừng (2)
10.0/10 từ 47 lượt.