Vạn Cổ Chí Tôn
Chương 1189: Vây giết (2)
“Oanh”
Lần này oanh kích chấn vang trong lòng mỗi người, tất cả đều hoảng hốt, lộ ra vẻ hoảng sợ.
Thân hình tên Võ Đế kia bị Phương Chiêu đá một cước bay xuống khỏi không trung, bộ dáng Phương Chiêu lộ ra trước mặt mọi người, hai đồng tử màu đen, che kín làn da tràn đầy hoa văn màu đen, đúng là bộ dáng đã hoàn toàn bị ma hóa.
Ngạc Ngư sau khi biến thân thành Ngạc Ngư quái mới ngắn ngủn bao lâu? Đã khiến hai tên Võ Đế hài cốt không còn, một gã còn biến thành địch nhân thực lực tăng mạnh nữa.
Cái này
Còn lại chi nhân, tất cả đều là yết hầu phát tại, khát khó chịu, nguyên một đám trong lòng bàn tay bắt đầu đổ mồ hôi lạnh.
– Tham kiến chủ nhân, đa tạ chủ nhân ban cho ta ma lực.
Phương Chiêu thoáng tham bái Đế Quân, trên mặt tràn đầy vẻ kích động tà tà.
Đế Quân cười to nói:
– Ha ha, giết cho ta, giết đám người kia đi, nếu ngươi có thể không chết, ta liền ban cho ngươi vinh dự trở thành đồ ăn của ta.
– Vâng.
Phương Chiêu đại hỉ, tựa hồ trở thành đồ ăn là chuyện cực kỳ vinh quang vậy, đột nhiên hắn lao về phía bọn người Hứa Diễm, cũng mặc kệ đối phương bao nhiêu người, lộ ra vẻ cực kỳ kiên quyết.
Sắc mặt Hứa Diễm vô cùng khó coi, hạ lệnh:
– Năm người nguyên ti cùng ta thi triển Tiểu Thừa Thiên Tuyệt Trận áp chế ma đầu này, người còn lại đối phó tên Võ Đế ma hóa kia và Ngạc Ngư quái.
– Vâng
Mọi người cùng nhau lĩnh mệnh, thoáng cái bắt đầu phân công nhau…, chiến trường lập tức mở rộng, Hứa Diễm dẫn đầu mang theo năm người trực tiếp phóng tới Đế Quân, hai tay không ngừng kết ấn, toàn bộ bầu trời bắt đầu biến hóa.
– Trước cuốn lấy hắn, cho ta một chút thời gian.
Hứa Diễm mãnh liệt quát một tiếng, trong tay hiện ra một lá cờ màu trắng, lâm không khẽ vẫy, nó liền hóa thành lá cờ cửu sắc, từng cái bắn lên bầu trời, cắm xuống ở chín phương vị, không ngừng biến lớn, đón ma khí mà phất phới.
Thân hình Đế Quân chấn động, lá cờ cửu sắc kia sau khi cắm xuống, hắn liền cảm thấy một cổ xao động không hiểu, tựa hồ có quy tắc chi lực nào đó đang bắt đầu khởi động.
Hắn giận dữ, lập tức hóa thành một đạo ma quang phóng tới một mặt cờ xí trong đó, ma chưởng ngưng tụ, muốn đánh nát trận thế kia.
– Ma đầu, muốn chết.
Một gã cường giả Võ Đế nguyên ti hoành kiếm chém tới, hừ lạnh nói:
– Nhất kiếm quán nhật bách xuyên lưu, uy chấn tứ hải băng hà động
Hóa ra một đạo hàn quang lạnh như băng, trên kiếm mang kia lại hội tụ thành bộ dáng một đầu thuỷ điểu, tựa hồ như sóc bay muốn bay liệng vậy, nó ngưng trên không trung, đúng là kiếm khí vô song, kiếm đi không chút dấu vết, chém vỡ ma chưởng đầy trời.
– Bất động nhất kiếm như sơn, bất lưu nhất tiết thiên lý, bất minh vạn cổ trường tồn
Một đạo lãnh ngâm vang lên, dưới ánh sáng tím chớp động, một lão giả áo bào tím đâm ra trường kiếm trong tay, lập tức hóa thành ba đạo kiếm ý vô cùng, ánh sáng tím trảm phá ma vấn, chụp lấy Đế Quân vào trong, kiếm khí giảo sát tới.
“Ầm ầm”
Thân thể Đế Quân lập tức bị xoắn nát bấy, hóa thành đạo đạo ma khí độn đi, ở phía xa ngưng ra hình thể, ánh mắt lộ ra vẻ kinh nộ.
Mấy người này so với mấy tên Võ Đế lúc trước không chỉ cường đại hơn một chút, đã có thể suy giảm tới thân thể của hắn rồi.
– Khổng tước khai bình, bát vân kiến nhật
Một gã Võ Đế ngâm khẻ một tiêngs, liền thấy thân ảnh hắn chớp động, trên không Đế Quân đột nhiên hiện ra một cái mâm tròn, trên đó tản mát ra từng chút thần quang, như nhật như luân, đột nhiên đánh xuống.
Sắc mặt Đế Quân trầm xuống, tức đến tái nhợt, hai chân mạnh giẫm trên không xông tới khay ngọc kia, hai tay không ngừng kết xuất các loại ấn ký, hóa thành một đạo Ma ảnh, đánh lên khay ngọc kia, bắn ra khí tức cường đại, hai đạo linh áp nhan sắc bất đồng khuếch tán ra ngoài.
“Phanh”
Khay ngọc chấn động liên tiếp lui về phía sau, tên Võ Đế ở sâu trong tối kia hiển lộ ra chân dung, phát ra một tiếng kêu đau đớn, lại bị nội thương.
– Ma đầu kia tuy rằng cường hoành, nhưng cũng không lợi hại như mọi người nghĩ, mọi người đồng tâm hiệp lực, có lẽ không cần Tiểu Thừa Thiên Tuyệt Trận của ti trưởng đại nhân cũng có thể đánh chết ma này đấy.
Lão giả áo bào tím kia cầm kiếm mà đứng, trong tay vung xuất ra đạo đạo bóng kiếm v, lần nữa lóe lên thân ảnh, đâm tới trước.
Tên Võ Đế kiếm hóa bạch điểu kia cũng lần nữa vung kiếm lên, kiếm thế như trăm sông đổ về một biển, liên tục không dứt, ngang trời cao.
Võ Đế dùng ngọc bàn cũng lần nữa đề khí…, khay ngọc như nhật như luân, giống như khổng tước xòe đuôi đánh tới.
Mà hai người khác lại im im lặng lặng thủ hộ ở bên người Hứa Diễm, thay hắn hộ pháp, để tránh lúc bày trận bị đánh gãy.
Sắc mặt Đế Quân đại biến, hiện ra thần sắc thô bạo, trong đôi mắt sát khí tất hiện, hắn giơ tay phải lên, Cổ Tháp dần hiển hiện trong lòng bàn tay, biến ảo biến lớn, một loại cổ vận khó nói nên lời chấn ra, giống như đang giảng giai hoang vu và thê lương trong năm tháng vô tận.
– Đây là?
Tất cả mọi người lập tức liền cảm nhận được một cổ nguy hiểm khó tả, mà ngay cả hai gã cường giả Võ Đế thủ hộ bên người Hứa Diễm cũng thay đổi sắc mặt, trong lúc kinh hãi bỗng nhiên ra tay
– Chưởng hóa vạn thiên, thiên địa nhất khí.
– Lưu tiết thiên hồng, chấn thiên thần kích.
Hai người hộ pháp cũng bộc phát ra khí thế tuyệt cường, hóa thành hai đạo quang mang, đồng thời ra tay đánh tới Cổ Tháp kia.
Năm người liên thủ, già vân tế nhật, khí tức mạnh mẽ, xa xa đẩy tới, khiến đám Võ Đế ở xa vây giết Ngạc Ngư trong lòng rung động lắc lư, hoảng sợ không thôi.
Sắc mặt Đế Quân cũng đại biến, năm đạo khí tức kia đủ để đánh nát thân thể của hắn, thậm chí trấn áp bọn hắn rồi, trong lúc kinh sợ, vô số ma khí tuôn ra từ trong cơ thể, rót vào trong Cổ Tháp, một mảnh hào quang bắn ra, thế giới chi lực mở ra, thần quang vạn đạo, một mảnh hào quang tản ra.
– Thiên Địa vô lượng, Sâm La Vạn Tượng, Chân Ma pháp ấn.
Đế Quân đột nhiên hét lớn, bản thể hắn trong nháy mắt hóa ra pháp tướng chân thân ba đầu sáu tay, sáu cánh tay đồng thời bấm niệm pháp quyết, vô số bí quyết ấn đánh vào trong Cổ Tháp, thế giới chi lực đột nhiên vận chuyển lại
Năm đạo công kích tuyệt cường nhảy vào trong thế giới chi lực, lập tức cảm thấy nguyên khí ngưng tụ, đế khí không phá không gì không phá cũng trở nên chậm chạp. Năm kiện huyền binh cửu giai càng phát ra rung động lắc lư mãnh liệt, chấn vào màng tai người, trong thất thiếu của mấy người vậy mà bắt đầu tràn ra máu tươi
– Chuyện gì xảy ra? Cổ Tháp này rốt cục có địa vị gì?
Tên lão giả áo bào tím kia sắc mặt trắng bệch, hoảng hốt đột nhiên lần nữa rót một ngụm nguyên khí vào trong bảo kiếm, ngăn lại cổ cảm giác sợ hãi kia, kiếm khí tản ra trong thế giới chi lực.
“Ầm ầm”
Một cổ lực lượng khổng lồ nổ bung ra, tên lão giả áo bào tím kia bị chấn phun ra một miệng lớn máu tươi, bị đánh bay xa ra ngoài.
Vạn Cổ Chí Tôn
Lần này oanh kích chấn vang trong lòng mỗi người, tất cả đều hoảng hốt, lộ ra vẻ hoảng sợ.
Thân hình tên Võ Đế kia bị Phương Chiêu đá một cước bay xuống khỏi không trung, bộ dáng Phương Chiêu lộ ra trước mặt mọi người, hai đồng tử màu đen, che kín làn da tràn đầy hoa văn màu đen, đúng là bộ dáng đã hoàn toàn bị ma hóa.
Ngạc Ngư sau khi biến thân thành Ngạc Ngư quái mới ngắn ngủn bao lâu? Đã khiến hai tên Võ Đế hài cốt không còn, một gã còn biến thành địch nhân thực lực tăng mạnh nữa.
Cái này
Còn lại chi nhân, tất cả đều là yết hầu phát tại, khát khó chịu, nguyên một đám trong lòng bàn tay bắt đầu đổ mồ hôi lạnh.
– Tham kiến chủ nhân, đa tạ chủ nhân ban cho ta ma lực.
Phương Chiêu thoáng tham bái Đế Quân, trên mặt tràn đầy vẻ kích động tà tà.
Đế Quân cười to nói:
– Ha ha, giết cho ta, giết đám người kia đi, nếu ngươi có thể không chết, ta liền ban cho ngươi vinh dự trở thành đồ ăn của ta.
– Vâng.
Phương Chiêu đại hỉ, tựa hồ trở thành đồ ăn là chuyện cực kỳ vinh quang vậy, đột nhiên hắn lao về phía bọn người Hứa Diễm, cũng mặc kệ đối phương bao nhiêu người, lộ ra vẻ cực kỳ kiên quyết.
Sắc mặt Hứa Diễm vô cùng khó coi, hạ lệnh:
– Năm người nguyên ti cùng ta thi triển Tiểu Thừa Thiên Tuyệt Trận áp chế ma đầu này, người còn lại đối phó tên Võ Đế ma hóa kia và Ngạc Ngư quái.
– Vâng
Mọi người cùng nhau lĩnh mệnh, thoáng cái bắt đầu phân công nhau…, chiến trường lập tức mở rộng, Hứa Diễm dẫn đầu mang theo năm người trực tiếp phóng tới Đế Quân, hai tay không ngừng kết ấn, toàn bộ bầu trời bắt đầu biến hóa.
– Trước cuốn lấy hắn, cho ta một chút thời gian.
Hứa Diễm mãnh liệt quát một tiếng, trong tay hiện ra một lá cờ màu trắng, lâm không khẽ vẫy, nó liền hóa thành lá cờ cửu sắc, từng cái bắn lên bầu trời, cắm xuống ở chín phương vị, không ngừng biến lớn, đón ma khí mà phất phới.
Thân hình Đế Quân chấn động, lá cờ cửu sắc kia sau khi cắm xuống, hắn liền cảm thấy một cổ xao động không hiểu, tựa hồ có quy tắc chi lực nào đó đang bắt đầu khởi động.
Hắn giận dữ, lập tức hóa thành một đạo ma quang phóng tới một mặt cờ xí trong đó, ma chưởng ngưng tụ, muốn đánh nát trận thế kia.
– Ma đầu, muốn chết.
Một gã cường giả Võ Đế nguyên ti hoành kiếm chém tới, hừ lạnh nói:
– Nhất kiếm quán nhật bách xuyên lưu, uy chấn tứ hải băng hà động
Hóa ra một đạo hàn quang lạnh như băng, trên kiếm mang kia lại hội tụ thành bộ dáng một đầu thuỷ điểu, tựa hồ như sóc bay muốn bay liệng vậy, nó ngưng trên không trung, đúng là kiếm khí vô song, kiếm đi không chút dấu vết, chém vỡ ma chưởng đầy trời.
– Bất động nhất kiếm như sơn, bất lưu nhất tiết thiên lý, bất minh vạn cổ trường tồn
Một đạo lãnh ngâm vang lên, dưới ánh sáng tím chớp động, một lão giả áo bào tím đâm ra trường kiếm trong tay, lập tức hóa thành ba đạo kiếm ý vô cùng, ánh sáng tím trảm phá ma vấn, chụp lấy Đế Quân vào trong, kiếm khí giảo sát tới.
“Ầm ầm”
Thân thể Đế Quân lập tức bị xoắn nát bấy, hóa thành đạo đạo ma khí độn đi, ở phía xa ngưng ra hình thể, ánh mắt lộ ra vẻ kinh nộ.
Mấy người này so với mấy tên Võ Đế lúc trước không chỉ cường đại hơn một chút, đã có thể suy giảm tới thân thể của hắn rồi.
– Khổng tước khai bình, bát vân kiến nhật
Một gã Võ Đế ngâm khẻ một tiêngs, liền thấy thân ảnh hắn chớp động, trên không Đế Quân đột nhiên hiện ra một cái mâm tròn, trên đó tản mát ra từng chút thần quang, như nhật như luân, đột nhiên đánh xuống.
Sắc mặt Đế Quân trầm xuống, tức đến tái nhợt, hai chân mạnh giẫm trên không xông tới khay ngọc kia, hai tay không ngừng kết xuất các loại ấn ký, hóa thành một đạo Ma ảnh, đánh lên khay ngọc kia, bắn ra khí tức cường đại, hai đạo linh áp nhan sắc bất đồng khuếch tán ra ngoài.
“Phanh”
Khay ngọc chấn động liên tiếp lui về phía sau, tên Võ Đế ở sâu trong tối kia hiển lộ ra chân dung, phát ra một tiếng kêu đau đớn, lại bị nội thương.
– Ma đầu kia tuy rằng cường hoành, nhưng cũng không lợi hại như mọi người nghĩ, mọi người đồng tâm hiệp lực, có lẽ không cần Tiểu Thừa Thiên Tuyệt Trận của ti trưởng đại nhân cũng có thể đánh chết ma này đấy.
Lão giả áo bào tím kia cầm kiếm mà đứng, trong tay vung xuất ra đạo đạo bóng kiếm v, lần nữa lóe lên thân ảnh, đâm tới trước.
Tên Võ Đế kiếm hóa bạch điểu kia cũng lần nữa vung kiếm lên, kiếm thế như trăm sông đổ về một biển, liên tục không dứt, ngang trời cao.
Võ Đế dùng ngọc bàn cũng lần nữa đề khí…, khay ngọc như nhật như luân, giống như khổng tước xòe đuôi đánh tới.
Mà hai người khác lại im im lặng lặng thủ hộ ở bên người Hứa Diễm, thay hắn hộ pháp, để tránh lúc bày trận bị đánh gãy.
Sắc mặt Đế Quân đại biến, hiện ra thần sắc thô bạo, trong đôi mắt sát khí tất hiện, hắn giơ tay phải lên, Cổ Tháp dần hiển hiện trong lòng bàn tay, biến ảo biến lớn, một loại cổ vận khó nói nên lời chấn ra, giống như đang giảng giai hoang vu và thê lương trong năm tháng vô tận.
– Đây là?
Tất cả mọi người lập tức liền cảm nhận được một cổ nguy hiểm khó tả, mà ngay cả hai gã cường giả Võ Đế thủ hộ bên người Hứa Diễm cũng thay đổi sắc mặt, trong lúc kinh hãi bỗng nhiên ra tay
– Chưởng hóa vạn thiên, thiên địa nhất khí.
– Lưu tiết thiên hồng, chấn thiên thần kích.
Hai người hộ pháp cũng bộc phát ra khí thế tuyệt cường, hóa thành hai đạo quang mang, đồng thời ra tay đánh tới Cổ Tháp kia.
Năm người liên thủ, già vân tế nhật, khí tức mạnh mẽ, xa xa đẩy tới, khiến đám Võ Đế ở xa vây giết Ngạc Ngư trong lòng rung động lắc lư, hoảng sợ không thôi.
Sắc mặt Đế Quân cũng đại biến, năm đạo khí tức kia đủ để đánh nát thân thể của hắn, thậm chí trấn áp bọn hắn rồi, trong lúc kinh sợ, vô số ma khí tuôn ra từ trong cơ thể, rót vào trong Cổ Tháp, một mảnh hào quang bắn ra, thế giới chi lực mở ra, thần quang vạn đạo, một mảnh hào quang tản ra.
– Thiên Địa vô lượng, Sâm La Vạn Tượng, Chân Ma pháp ấn.
Đế Quân đột nhiên hét lớn, bản thể hắn trong nháy mắt hóa ra pháp tướng chân thân ba đầu sáu tay, sáu cánh tay đồng thời bấm niệm pháp quyết, vô số bí quyết ấn đánh vào trong Cổ Tháp, thế giới chi lực đột nhiên vận chuyển lại
Năm đạo công kích tuyệt cường nhảy vào trong thế giới chi lực, lập tức cảm thấy nguyên khí ngưng tụ, đế khí không phá không gì không phá cũng trở nên chậm chạp. Năm kiện huyền binh cửu giai càng phát ra rung động lắc lư mãnh liệt, chấn vào màng tai người, trong thất thiếu của mấy người vậy mà bắt đầu tràn ra máu tươi
– Chuyện gì xảy ra? Cổ Tháp này rốt cục có địa vị gì?
Tên lão giả áo bào tím kia sắc mặt trắng bệch, hoảng hốt đột nhiên lần nữa rót một ngụm nguyên khí vào trong bảo kiếm, ngăn lại cổ cảm giác sợ hãi kia, kiếm khí tản ra trong thế giới chi lực.
“Ầm ầm”
Một cổ lực lượng khổng lồ nổ bung ra, tên lão giả áo bào tím kia bị chấn phun ra một miệng lớn máu tươi, bị đánh bay xa ra ngoài.
Vạn Cổ Chí Tôn
Đánh giá:
Truyện Vạn Cổ Chí Tôn
Story
Chương 1189: Vây giết (2)
10.0/10 từ 47 lượt.