Vạn Cổ Chí Tôn
Chương 1129: Phá cửa (2)
Tào Á Tinh giờ phút này ngưng mắt nhìn ra xa, chỉ thấy trên không trung Lý Vân Tiêu duỗi tay phải ra, Giới Thần Bi từ từ bay lên, trên không trung càng lúc càng lớn, hóa thành một tòa núi nhỏ, mở ra giới vực chi lực rơi xuống dưới, tốc độ càng lúc càng nhanh.
Mọi người đều lấy làm kinh ngạc, Tam đại vực giới chi lực trong Giới Thần Bi được triển khai ra toàn bộ, hiển hóa ra dị tượng, ba loại hào quang khác nhau không ngừng lưu chuyển bốn phía bia, tầng tầng hiển hiện, thân bia giống như thiên thạch rơi xuống đại địa.
– Chẳng lẽ hắn muốn...
Tào Á Tinh hoảng sợ xuống nhìn, phía dưới chính là hộ sơn đại trận của Huyết Thần Cung , hắn sợ hãi rống lên:
– Không tốt, hắn muốn dùng bia này a chấn khai hộ sơn đại trận, ngăn hắn lại mau.
Vũ trưởng lão và đám cao thủ dưới sự áp chế của vực giới chi lực đều khó có thể nhúc nhích, đang suy nghĩ biện pháp thoát khốn, đột nhiên nghe Tào Á Tinh nói như vậy, mỗi người đều tới mức hồn phi phách tán, nào dám đi chặn đường, nhao nhao thiêu đốt máu tươi của mình, ở trên trời cao bạo tuôn ra huyết vụ, chọn dùng Huyết Độn thuật né ra xa.
Có chút chạy chậm liền bị Giới Thần Bi trực tiếp nghiền áp qua bên người, lập tức bị trọng lực vô cùng kia, còn có Phong Hỏa chi lực hóa thành hạn bụi vô tận, không lưu lại bất kỳ dấu vết nào cả. Mặc dù đã chạy ra xa mấy chục thước, cũng bị ba đạo vực giới chi lực điệp gia kia chấn khiến miệng lớn thổ huyết.
Lý Vân Tiêu sau khi tiến giai Võ Tôn, khống chế đối với Giới Thần Bi lại lần nữa tăng lên, giờ phút này mặc dù đối mặt Võ Đế nhất tinh, cũng có đủ lực đánh một trận
“Ầm ầm ”
Giới Thần Bi rốt cục chấn lên trên hộ sơn đại trận, dẫn tới đại địa nổ mạnh, âm thanh lan ra vạn dặm, xa xa tất cả võ giả đều lâm không bay lên, hoảng sợ nhìn qua.
Vũ trưởng lão sắc mặt tái nhợt, hai tay đều chảy mồ hôi lạnh, cắn răng nói:
– Tào trưởng lão, đây là nan đề ngươi muốn ta giải quyết giúp sao? Ta thấy nan đề này của ngươi thật khó giải a!
Tào Á Tinh thản nhiên nói:
– Ta không phải dặn dò Vũ trưởng lão phải cẩn thận sao, sao lại bất cẩn như thế, hao tổn nhiều cao thủ như vậy, sợ rằng không dễ khai báo với Huyết Thần Tử đại nhân rồi.
Vũ trưởng lão cả giận nói:
– Tào Á Tinh, ngươi cũng quá đáng đi, người ta hảo tâm giúp ngươi, vậy mà ngươi lại tính toán ta?
Tào Á Tinh lạnh lùng mỉa mai nói:
– Giúp ta? Vũ trưởng lão là người không lợi không làm, nếu không phải thấy hắn một thân máu huyết không tệ, ngươi sẽ giúp ta sao? Hay nên nghĩ biện pháp lát nữa nên ăn nói thế nào với Huyết Thần Tử đại nhân đi
Trong ánh mắt của hắn lộ ra vẻ ngưng trọng, trầm giọng nói:
– Lý Vân Tiêu này quả nhiên là không biết sống chết, hắn cường thịnh trở lại cũng không chỉ là Võ Tôn, nếu dẫn xuất đại cao thủ Cửu Thiên cảnh trong nội cung ta xem hắn giải quyết thế nào đây?
Vũ trưởng lão sắc mặt biến hóa, lộ ra thần sắc cổ quái nhìn chằm chằm vào Tào Á Tinh, nhe răng cười nói:
– Tào trưởng lão, người này là người quen cũ của ngươi, hết lần này tới lần khác trùng hợp như thế, trong khi tất cả đại cao thủ luyện hóa huyết thú thì lại đến đập cửa, ta thật sự khó mà tin được thời gian lại xảo như vậy đấy?
Tào Á Tinh biến sắc, sát khí tràn ra, lạnh giọng nói:
– Vũ trưởng lão ngươi đây là ý gì? Nói lung tung sẽ chết người đấy.
– Ha ha, có phải là nói lung tung không cũng không phải do ta định đoạt, cũng không biết Huyết Thần Tử đại nhân có tin tưởng thế gian có chuyện xảo như vậy không nữa.
Vũ trưởng lão lộ ra tiếng cười to khoái ý , thấy gương mặt trắng bệch của Tào Á Tinh, tối tăm phiền muộn trong lòng liền bị quét sạch
“Ầm ầm ”
Lý Vân Tiêu chỉ huy Giới Thần Bi còn đang không ngừng oanh kích đại trận kia, rốt cục sau một kích, toàn bộ trong núi truyền đến tiếng như thủy tinh nghiền nát, huyễn hóa ra màu sắc rực rỡ lã lướt, đại trận chi lực dần dần tiêu tán.
– Lớn mật, đáng chết ah!
Trong Huyết Thần Cung truyền đến tiếng gầm lên giận dữ, một đạo Huyết Ảnh bay lên trời, lập tức xông lên,đánh ra một quyền, quyền kình đánh sụp tầng tầng không khí, đánh khiến toàn bộ bầu trời đều rung động lắc lư, đánh lên Giới Thần Bi, lập tức ba đạo vực giới chi lực bị chấn cho tán loạn, hào quang trên thân bia không ngừng chớp động.
Lý Vân Tiêu đột nhiên chấn động tâm thần, một ngụm nhiệt huyết dũng mãnh vào yết hầu, bị hắn nuốt xuống, tiện tay triệu hồi Giới Thần Bi, ánh mắt nhìn về phía dưới.
Một quyền Võ Đế, tuy rằng dùng Giới Thần Bi tiếp được, nhưng cũng khiến bản thân bị thương
Tên cường giả Võ Đế kia đột nhiên co rút đồng tử, lạnh lùng nói:
– Huyền khí cửu giai?
Sau đó ánh mắt rơi vào trên người Lý Vân Tiêu, lập tức hiện ra ngạc nhiên, thần thức vội vàng tản ra, tìm kiếm khắp bốn phía…, sau khi xác định không còn người nào khác, sắc mặt liền trở nên vô cùng âm trầm , lạnh giọng nói:
– Vũ trưởng lão, hôm nay ngươi phụ trách chuyện thủ hộ, vậy mà để một gã Võ Tôn nhất tinh phá vỡ hộ sơn đại trận, mà ngươi lại đứng ở một bên quan sát?
Vũ trưởng lão chấn động toàn thân, lập tức cảm thấy lạnh cả người, vội vàng đứng dậy, nói:
– Bẩm Tư Mã đại nhân, người này là người quen của Tào trưởng lão, cho nên không kịp đề phòng, bị hắn đánh chết không ít thành viên trưởng lão đoàn, mà ngay cả ta cũng bị trọng thương vì khinh thường.
– Vũ trưởng lão ngươi nói bậy bạ gì đó, lại dám vu oan ta!
Tào Á Tinh giận tím mặt, không thể tưởng được đối phương vậy mà lại lấy hắn ra che chắn.
Trên mặt Tư Mã Xuyên Hằng hiện lên một tia hồ nghi, lạnh lùng nói:
– Bất kể như thế nào ngươi đều không thoát khỏi tội thất trách, tình huống cụ thể chờ bắt lấy người này đã rồi lại nghe ngươi giải thích.
Hắn ngẩng đầu lên, trong ánh mắt lộ vẻ vẻ ác lạnh, lạnh giọng nói:
– Tiểu tử, hôm nay bất luận kẻ nào đều không cứu được ngươi rồi, ta thấy ngươi một thân máu huyết không tệ, vừa vặn mang đi luyện Huyết Thú đi.
Lý Vân Tiêu lạnh lùng tương vọng, cau mày nói:
– Huyết Thú? Đó là thứ vớ vẩn gì thế, Huyết Thần Tử đâu rồi
Tư Mã Xuyên Hằng nhíu mày lại, lạnh lùng nói:
– Ngươi nhận thức cung chủ chúng ta?
Tào Á Tinh vội hỏi:
– Tư Mã đại nhân, tiểu tử này nói là muốn tới đoạt Đại Địa Tức Nhưỡng.
Tư Mã Xuyên Hằng sững sờ, phảng phất như nghe thấy trò cười buồn cười nhất thế gian, ôm bụng cười cười to không thôi trên không trung, nước mắt cũng sắp chảy ra rồi, hắn nói:
– Ha ha, ha ha, ngươi muốn cướp Đại Địa Tức Nhưỡng? Ha ha, một gã Võ Tôn nhất tinh đến Huyết Thần Cung ta đoạt Đại Địa Tức Nhưỡng, ha ha, ha ha.
Khóe miệng Lý Vân Tiêu lộ ra vẻ cười lạnh, nhàn nhạt nhìn hắn, nói:
– Huyết Thần Tử ở đâu rồi?
Tiếng cười của Tư Mã Xuyên Hằng đột nhiên ngừng lại, mỉa mai nói:
– Đại Địa Tức Nhưỡng quả thật ở trong tay cung chủ, mà giờ khắc này càng dùng để tế luyện Huyết Thú, ở ngay ở bên dưới, nếu ngươi có bổn sự thì đi xuống đoạt đi. Bất quá ta có thể nói cho ngươi biết, giờ phút này tất cả cường giả Cửu Thiên cảnh của Huyết Thần Cung đều ở trong đó, nếu ngươi có bản lĩnh thì cứ đi xem thử.
Vạn Cổ Chí Tôn
Mọi người đều lấy làm kinh ngạc, Tam đại vực giới chi lực trong Giới Thần Bi được triển khai ra toàn bộ, hiển hóa ra dị tượng, ba loại hào quang khác nhau không ngừng lưu chuyển bốn phía bia, tầng tầng hiển hiện, thân bia giống như thiên thạch rơi xuống đại địa.
– Chẳng lẽ hắn muốn...
Tào Á Tinh hoảng sợ xuống nhìn, phía dưới chính là hộ sơn đại trận của Huyết Thần Cung , hắn sợ hãi rống lên:
– Không tốt, hắn muốn dùng bia này a chấn khai hộ sơn đại trận, ngăn hắn lại mau.
Vũ trưởng lão và đám cao thủ dưới sự áp chế của vực giới chi lực đều khó có thể nhúc nhích, đang suy nghĩ biện pháp thoát khốn, đột nhiên nghe Tào Á Tinh nói như vậy, mỗi người đều tới mức hồn phi phách tán, nào dám đi chặn đường, nhao nhao thiêu đốt máu tươi của mình, ở trên trời cao bạo tuôn ra huyết vụ, chọn dùng Huyết Độn thuật né ra xa.
Có chút chạy chậm liền bị Giới Thần Bi trực tiếp nghiền áp qua bên người, lập tức bị trọng lực vô cùng kia, còn có Phong Hỏa chi lực hóa thành hạn bụi vô tận, không lưu lại bất kỳ dấu vết nào cả. Mặc dù đã chạy ra xa mấy chục thước, cũng bị ba đạo vực giới chi lực điệp gia kia chấn khiến miệng lớn thổ huyết.
Lý Vân Tiêu sau khi tiến giai Võ Tôn, khống chế đối với Giới Thần Bi lại lần nữa tăng lên, giờ phút này mặc dù đối mặt Võ Đế nhất tinh, cũng có đủ lực đánh một trận
“Ầm ầm ”
Giới Thần Bi rốt cục chấn lên trên hộ sơn đại trận, dẫn tới đại địa nổ mạnh, âm thanh lan ra vạn dặm, xa xa tất cả võ giả đều lâm không bay lên, hoảng sợ nhìn qua.
Vũ trưởng lão sắc mặt tái nhợt, hai tay đều chảy mồ hôi lạnh, cắn răng nói:
– Tào trưởng lão, đây là nan đề ngươi muốn ta giải quyết giúp sao? Ta thấy nan đề này của ngươi thật khó giải a!
Tào Á Tinh thản nhiên nói:
– Ta không phải dặn dò Vũ trưởng lão phải cẩn thận sao, sao lại bất cẩn như thế, hao tổn nhiều cao thủ như vậy, sợ rằng không dễ khai báo với Huyết Thần Tử đại nhân rồi.
Vũ trưởng lão cả giận nói:
– Tào Á Tinh, ngươi cũng quá đáng đi, người ta hảo tâm giúp ngươi, vậy mà ngươi lại tính toán ta?
Tào Á Tinh lạnh lùng mỉa mai nói:
– Giúp ta? Vũ trưởng lão là người không lợi không làm, nếu không phải thấy hắn một thân máu huyết không tệ, ngươi sẽ giúp ta sao? Hay nên nghĩ biện pháp lát nữa nên ăn nói thế nào với Huyết Thần Tử đại nhân đi
Trong ánh mắt của hắn lộ ra vẻ ngưng trọng, trầm giọng nói:
– Lý Vân Tiêu này quả nhiên là không biết sống chết, hắn cường thịnh trở lại cũng không chỉ là Võ Tôn, nếu dẫn xuất đại cao thủ Cửu Thiên cảnh trong nội cung ta xem hắn giải quyết thế nào đây?
Vũ trưởng lão sắc mặt biến hóa, lộ ra thần sắc cổ quái nhìn chằm chằm vào Tào Á Tinh, nhe răng cười nói:
– Tào trưởng lão, người này là người quen cũ của ngươi, hết lần này tới lần khác trùng hợp như thế, trong khi tất cả đại cao thủ luyện hóa huyết thú thì lại đến đập cửa, ta thật sự khó mà tin được thời gian lại xảo như vậy đấy?
Tào Á Tinh biến sắc, sát khí tràn ra, lạnh giọng nói:
– Vũ trưởng lão ngươi đây là ý gì? Nói lung tung sẽ chết người đấy.
– Ha ha, có phải là nói lung tung không cũng không phải do ta định đoạt, cũng không biết Huyết Thần Tử đại nhân có tin tưởng thế gian có chuyện xảo như vậy không nữa.
Vũ trưởng lão lộ ra tiếng cười to khoái ý , thấy gương mặt trắng bệch của Tào Á Tinh, tối tăm phiền muộn trong lòng liền bị quét sạch
“Ầm ầm ”
Lý Vân Tiêu chỉ huy Giới Thần Bi còn đang không ngừng oanh kích đại trận kia, rốt cục sau một kích, toàn bộ trong núi truyền đến tiếng như thủy tinh nghiền nát, huyễn hóa ra màu sắc rực rỡ lã lướt, đại trận chi lực dần dần tiêu tán.
– Lớn mật, đáng chết ah!
Trong Huyết Thần Cung truyền đến tiếng gầm lên giận dữ, một đạo Huyết Ảnh bay lên trời, lập tức xông lên,đánh ra một quyền, quyền kình đánh sụp tầng tầng không khí, đánh khiến toàn bộ bầu trời đều rung động lắc lư, đánh lên Giới Thần Bi, lập tức ba đạo vực giới chi lực bị chấn cho tán loạn, hào quang trên thân bia không ngừng chớp động.
Lý Vân Tiêu đột nhiên chấn động tâm thần, một ngụm nhiệt huyết dũng mãnh vào yết hầu, bị hắn nuốt xuống, tiện tay triệu hồi Giới Thần Bi, ánh mắt nhìn về phía dưới.
Một quyền Võ Đế, tuy rằng dùng Giới Thần Bi tiếp được, nhưng cũng khiến bản thân bị thương
Tên cường giả Võ Đế kia đột nhiên co rút đồng tử, lạnh lùng nói:
– Huyền khí cửu giai?
Sau đó ánh mắt rơi vào trên người Lý Vân Tiêu, lập tức hiện ra ngạc nhiên, thần thức vội vàng tản ra, tìm kiếm khắp bốn phía…, sau khi xác định không còn người nào khác, sắc mặt liền trở nên vô cùng âm trầm , lạnh giọng nói:
– Vũ trưởng lão, hôm nay ngươi phụ trách chuyện thủ hộ, vậy mà để một gã Võ Tôn nhất tinh phá vỡ hộ sơn đại trận, mà ngươi lại đứng ở một bên quan sát?
Vũ trưởng lão chấn động toàn thân, lập tức cảm thấy lạnh cả người, vội vàng đứng dậy, nói:
– Bẩm Tư Mã đại nhân, người này là người quen của Tào trưởng lão, cho nên không kịp đề phòng, bị hắn đánh chết không ít thành viên trưởng lão đoàn, mà ngay cả ta cũng bị trọng thương vì khinh thường.
– Vũ trưởng lão ngươi nói bậy bạ gì đó, lại dám vu oan ta!
Tào Á Tinh giận tím mặt, không thể tưởng được đối phương vậy mà lại lấy hắn ra che chắn.
Trên mặt Tư Mã Xuyên Hằng hiện lên một tia hồ nghi, lạnh lùng nói:
– Bất kể như thế nào ngươi đều không thoát khỏi tội thất trách, tình huống cụ thể chờ bắt lấy người này đã rồi lại nghe ngươi giải thích.
Hắn ngẩng đầu lên, trong ánh mắt lộ vẻ vẻ ác lạnh, lạnh giọng nói:
– Tiểu tử, hôm nay bất luận kẻ nào đều không cứu được ngươi rồi, ta thấy ngươi một thân máu huyết không tệ, vừa vặn mang đi luyện Huyết Thú đi.
Lý Vân Tiêu lạnh lùng tương vọng, cau mày nói:
– Huyết Thú? Đó là thứ vớ vẩn gì thế, Huyết Thần Tử đâu rồi
Tư Mã Xuyên Hằng nhíu mày lại, lạnh lùng nói:
– Ngươi nhận thức cung chủ chúng ta?
Tào Á Tinh vội hỏi:
– Tư Mã đại nhân, tiểu tử này nói là muốn tới đoạt Đại Địa Tức Nhưỡng.
Tư Mã Xuyên Hằng sững sờ, phảng phất như nghe thấy trò cười buồn cười nhất thế gian, ôm bụng cười cười to không thôi trên không trung, nước mắt cũng sắp chảy ra rồi, hắn nói:
– Ha ha, ha ha, ngươi muốn cướp Đại Địa Tức Nhưỡng? Ha ha, một gã Võ Tôn nhất tinh đến Huyết Thần Cung ta đoạt Đại Địa Tức Nhưỡng, ha ha, ha ha.
Khóe miệng Lý Vân Tiêu lộ ra vẻ cười lạnh, nhàn nhạt nhìn hắn, nói:
– Huyết Thần Tử ở đâu rồi?
Tiếng cười của Tư Mã Xuyên Hằng đột nhiên ngừng lại, mỉa mai nói:
– Đại Địa Tức Nhưỡng quả thật ở trong tay cung chủ, mà giờ khắc này càng dùng để tế luyện Huyết Thú, ở ngay ở bên dưới, nếu ngươi có bổn sự thì đi xuống đoạt đi. Bất quá ta có thể nói cho ngươi biết, giờ phút này tất cả cường giả Cửu Thiên cảnh của Huyết Thần Cung đều ở trong đó, nếu ngươi có bản lĩnh thì cứ đi xem thử.
Vạn Cổ Chí Tôn
Đánh giá:
Truyện Vạn Cổ Chí Tôn
Story
Chương 1129: Phá cửa (2)
10.0/10 từ 47 lượt.