Vai Ác Bạo Quân A Sau Khi Phân Hoá Thành O (Tinh Tế)

Chương 836


Nero im lặng. 


Hắn biết, chứng điên biến mất không phải nhờ phép lạ nào, mà vì cơ thể của mình đã xảy ra dị biến — từ Alpha thành Omega — hệ quả của “trừng phạt ngẫu nhiên”. Nhưng chuyện này để giải thích lại quá rắc rối.


“Ngươi nghĩ hay thật.” Nero khẽ cười, giọng lẫn chút lạnh lùng. “Muốn để hắn đến làm chủ nhân của ngươi à?”


Bước lên khoang xuyên du thuyền, hắn vẫn không quên buông một câu giễu cợt: “Ngươi có bao giờ nghĩ, ta sẽ cho phép ngươi làm vậy sao? Ngươi là ai, Bạch Lang? Thật sự ngây thơ đến mức tưởng ta sẽ đem ngươi ném vào Thánh Cung sao?”


Câu nói ấy thực chất là một lời cảnh cáo ngầm. Một nhát dao mảnh, cắm thẳng vào thứ “lòng ngưỡng mộ mù quáng” mà Nero cho rằng Bạch Lang Kỵ đang dành cho St. Lophis dựa vào cái gọi là cốt truyện nguyên tác đó.


Nhưng kẻ bị nhắm đến, đang chìm trong hương tường vi lạc lỗi mê cung cảm xúc, lại hiểu sai toàn bộ. Hắn quỳ xuống, giọng khàn đi trong lời thề thành kính: “Bệ hạ, thần đương nhiên chỉ thuộc về ngài. Từ thân thể đến linh hồn, tất cả đều là của ngài. Ngài muốn sai khiến ta thế nào… ta cũng không hề oán hận.”


Nero chỉ khẽ hừ lạnh, rồi ra lệnh xuất phát. Thuyền xuyên rời khỏi cung điện trong tiếng gió xé ngang tầng không.



Trên bầu trời hoàng đô sau chiến tranh, vô số xuyên du thuyền đan thành dòng sáng bạc. 


Nhưng tuyến đường của vị hoàng đế hiển nhiên trở thành vùng cấm, không một ai dám bén mảng tiến lại gần.


Tại căn cứ chỉ huy bên cánh phải Thái Dương Cung, Heydrich ngẩng đầu nhìn. 


Từ xa, một chiếc xuyên du thuyền lướt qua bầu trời, hướng về Thánh Cung.


Lông mày hắn khẽ nhíu, bàn tay gần như bóp nát trí não trong tay.


Một viên sĩ quan vội hỏi, giọng có phần căng thẳng: “Nguyên soái đại nhân… có phải việc bố trí ở biên cảnh vẫn chưa ổn? Chúng tôi đã tăng cường trạm gác, yêu cầu thêm tài nguyên—”


“Không cần.” Heydrich ngắt lời, ánh mắt lạnh như băng. “Cứ theo kế hoạch cũ.”


Trong công trường tái thiết, các sĩ quan và kỹ sư tất bật di chuyển. Heydrich vừa nghe báo cáo, vừa sải bước đi. 



Rồi — đột ngột như một cơn gió hắn vươn tay, chộp lấy cổ áo một vị quan quân đang đi ngang qua.


“...Nguyên soái đại nhân!?”


Vị lão tướng bị tóm giật mình, đối diện đôi mắt lam lạnh như thép nung. 


Không khí xung quanh đông cứng.


“Xin hỏi… có chuyện gì sao?” Heydrich không trả lời, chỉ nhìn chằm chằm vào mắt ông ta, ánh nhìn như muốn mổ xẻ từng mạch máu.


Một lát sau, hắn buông tay, giọng trầm thấp: “Xin lỗi. Có lẽ ta nhìn nhầm.”


Lão tướng bật cười gượng, vỗ vai hắn: “Ha ha… ngài doạ tôi chết khiếp. Tôi còn tưởng ngài muốn tóm tôi đi tra khảo. Chứng PTSD của ngài hậu chiến tranh chắc nặng lắm rồi đó, nguyên soái.”


Heydrich im lặng. Hắn đứng đó, mắt nhìn theo bóng người khuất dần giữa đám đông.



Một thoáng trầm ngâm. 


Rồi hắn ra lệnh với phó quan bên cạnh: “Điều tra lý lịch người đó.”


“Cái gì? Nhưng… đó là vị tướng lĩnh được bệ hạ đích thân mời trở lại mà! Ngày trước còn cùng ngài dự lễ trao quân hàm nữa!”


Heydrich không đáp. Hắn mở hồ sơ quân sự, lướt qua toàn bộ dữ liệu. 


Không có gì khả nghi.


...Có thật là hắn nhìn nhầm sao?


Hắn khép trí não, nét mặt trở lại vô cảm, tiếp tục chỉ huy.


Không ai nhận ra.


Ngay cả vị lão tướng kia cũng không — rằng trong ánh mắt của gần một nửa tướng lĩnh trong căn cứ chỉ huy, đã bắt đầu le lói một ánh sáng trắng mờ, lạnh như sương ban mai.



Vai Ác Bạo Quân A Sau Khi Phân Hoá Thành O (Tinh Tế)
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Vai Ác Bạo Quân A Sau Khi Phân Hoá Thành O (Tinh Tế) Truyện Vai Ác Bạo Quân A Sau Khi Phân Hoá Thành O (Tinh Tế) Story Chương 836
10.0/10 từ 22 lượt.
loading...