Tuyệt Thế Vũ Thần
Chương 807: Nhìn Pho Tượng, Ngộ Thần Thông
95@-Vô Thiên Kiếm Hoàng, Hi Hoàng, Tam Sinh Đại Đế, còn có Ma Hoàng. Thật lợi hại, nhìn pho tượng bọn họ, ta cảm giác thân thể mất khống chế, lực lượng chân nguyên bắt đầu khởi động lung tung.
Hoàng Phủ Long thán phục. Bốn pho tượng này quá sức thật lợi hại, không biết chủ nhân cung điện này làm sao điêu khắc ra được.
- Ân, ta cũng vậy, chỉ cần nhìn chằm chằm những pho tượng này một lúc lâu, tinh thần sẽ không thể chịu đựng nổi, thật đáng sợ.
Vân Phi Dương gật đầu đồng tình. Tứ Hoàng đều là nhân vật cường đại, ngạo mạn thiên địa, không nghĩ tới, bọn họ ở tùy tiện tìm kiếm trong cung điện lại có cơ hội biết được Tứ Hoàng nổi danh.
Hi Hoàng đã ch.ết, không biết tam Hoàng khác hiện giờ có còn tồn tại trên thế gian hay không.
- Những pho tượng này có thể do chủ nhân cung điện này dựa vào tưởng tượng của mình và những điều nghe nói về thần thông của bọn họ mà điêu khắc ra được, không phải pho tượng Tứ Hoàng chân chính. Nếu thật sự nhìn thấy pho tượng tứ Hoàng chân chính, e rằng chúng ta không thể nhìn thẳng, sẽ bị lực lượng ý chí đáng sợ ẩn chứa trong đó đè bẹp.
Quân Mạc Tích bổ sung, mọi người rất đồng tình gật gật đầu. Quả thật như thế, ví dụ như Vô Thiên Kiếm Hoàng kia đi, nếu đó là pho tượng chân chính của Vô Thiên Kiếm Hoàng, e rằng kiếm khí tuyệt thế lăng thiên kia sẽ trực tiếp giết ch.ết bọn họ.
Chủ nhân cung điện này đặt pho tượng điêu khắc của tứ Hoàng ở trong điện này là để khích lệ chính mình, chiêm ngưỡng vinh quang vô thượng của bọn họ, từ đó vấn đạo, đạt tới cảnh giới Hoàng giả. Hắn muốn đột phá tiến thêm một bước nữa, chắc hẳn vô cùng khó khăn.
- Nếu có một ngày ta cũng lợi hại như bọn họ thì tốt rồi. Trong thanh âm của Hoàng Phủ Long mang theo mấy phần chờ mong. Hoàng giả cao cao tại thượng, cho dù là đế quốc trung phẩm, ở trong mắt Hoàng giả cũng chỉ như một con kiến. Toàn bộ Càn Vực chưa từng nghe nói qua có Hoàng giả xuất hiện, loại nhân vật này xác thực có năng lực thông thiên triệt địa, đại năng chân chính.
- Sẽ có cơ hội, Hoàng cũng bắt đầu từ một kẻ yếu mà đi lên, thông qua từng bước tu luyện, trên miệng cười khinh trời đất, dưới chân dẫm đạp chúng sinh.
Lâm Phong nói với Hoàng Phủ Long, Hoàng Phủ Long nhếch miệng cười, trịnh trọng gật đầu:
- Đúng vậy, có lẽ có một ngày, ta cũng thành Hoàng, còn các ngươi nữa, chúng ta đều có cơ hội.
Mọi người nhìn nhau cười, trong mắt đều hiện lên tia sáng hưng phấn. Một ngày kia, ta cũng sẽ thành Hoàng.
Giờ phút này, bọn họ căn bản không ngờ tới, lời nói trong này, những khuôn mặt tươi cười rạng rỡ ngày hôm nay, ngày khác đã trở thành những người mà chúng sinh quỳ bái, quấy lên gió tanh mưa máu ở đại lục, tiếu ngạo sinh linh.
- Ta muốn ở lại tìm hiểu bốn pho tượng này một phen, nếu các ngươi cảm thấy hữu dụng cũng có thể lựa chọn ở lại đây tìm hiểu. Nếu không thì nên khẩn trương đi địa phương khác, tìm kiếm bảo vật, cung điện Hoàng giả tất nhiên sẽ có không ít trọng bảo.
Lâm Phong nói với mấy người, cho dù trước mắt chỉ có pho tượng, nhưng vẫn có một phần bản lĩnh của Hoàng giả, từ trong đó có thể tìm hiểu ra rất nhiều thứ. Nhất là Vô Thiên Kiếm Hoàng và Tam Sinh Đại Đế, kiếm và thân thể Phật Ma Nhân kia đều có trợ giúp với hắn, có thể cẩn thận cảm ngộ một phen, bởi vậy hắn không có ý định lập tức rời khỏi.
- Những người khác rời đi, ta lưu lại cùng ngươi.
Đường U U thản nhiên nói, Quân Mạc Tích liếc nhìn hai người một cái, lập tức cười:
- Cũng tốt, ba người chúng ta đi địa phương khác thử vận may.
Vân Phi Dương và Hoàng Phủ Long không có ý kiến, có Đường U U ở đây, nếu gặp vấn đề cũng có thể đánh thức Lâm Phong, lấy thực lực Lâm Phong, có lẽ có rất ít người đủ khả năng làm gì được hắn.
Ba người rời khỏi, đóng cửa đại điện lại, Lâm Phong nói với Đường U U:
- U U, bốn pho tượng điêu khắc Hoàng giả, cho dù không liên quan đến việc tu luyện của nàng nhưng cũng có thể tham khảo lĩnh ngộ một phen, nói không chừng có thể đạt được chỗ tốt gì đó. Đường U U gật đầu, Lâm Phong cũng không nhiều lời nữa, khoanh chân ngồi xuống. Đầu tiên hắn nhìn pho tượng của Vô Thiên Kiếm Hoàng, ý thức của Lâm Phong hoàn toàn đắm chìm vào đó, cảm thụ ý chí kiếm đạo kh.ủng bố, coi trời bằng vung kia.
Chậm rãi nhắm mắt lại. Lâm Phong dường như thấy được một hình ảnh sao chổi, Vô Thiên Kiếm Hoàng coi thường trời cao, trong tay cầm trường kiếm, muốn giẫm đạp thiên địa ở dưới chân, kiếm muốn phá tan không trung.
- Vô Thiên Kiếm Hoàng, vô pháp vô thiên.
Trên người Lâm Phong tuôn trào ra một luồng khí tức niết bàn, hắn lại thấy trong đầu một chuôi cự kiếm này, cự kiếm từ trời cao xuyên thủng xuống đại địa, trong thiên hạ chỉ có kiếm.
Kiếm khí càng ngày càng lớn mạnh, trong Vấn Đạo đại điện đột ngột sinh ra một cỗ khí tức vô thiên đáng sợ, kiếm khí như sóng thần, núi lở, vô pháp vô thiên, càng ngày càng mạnh.
- Hả?
Đường U U cả kinh, trong đôi mắt đẹp tràn ngập vẻ kinh ngạc. Sức lĩnh ngộ của Lâm Phong quả thật kh.ủng bố, một pho tượng cũng đủ khiến hắn tỏa ra khí tức kiếm đạo vô pháp vô thiên.
Đường U U vốn còn muốn tìm hiểu một chút, nhưng lại phát hiện không thể làm được. Lâm Phong đang cảm ngộ kiếm ở kia, tỏa ra kiếm khí quá cường liệt, ảnh hưởng đến nàng, nàng căn bản không thể tới gần lĩnh ngộ, chỉ có thể đứng ở xa xa trong chừng Lâm Phong.
Nàng không biết rằng, ngộ tính của Lâm Phong vốn rất hùng mạnh, lại được ba vị Tôn giả chỉ đạo, trong đó có kẻ điên Kiếm Tôn giả, truyền thụ Quy Nhất Kiếm quyết cho Lâm Phong, giúp hắn đạo tiến thêm một bước trên kiếm đạo. Sau đó khi tiến vào trong Bí Cảnh, lại nhìn tới tám mươi mốt bức tranh vẽ, khắc họa trong đầu. Giờ phút này Lâm Phong thông qua cảm ngộ pho tượng, những đồ án đã được khắc sâu trong đầu dường như sống lại, có rất nhiều thứ... dường như có người, đang múa kiếm.
Lại thêm ký ức chuôi cự kiếm lấy được lúc ở Tuyết Vực tỉ thí, lúc này trong lòng Lâm Phong chỉ còn lại duy nhất kiếm mà thôi.
Kiếm khí vô thiên chiếm thế chủ đạo, kiếm sát phạt dũng mãnh vô cùng, kiếm khí như biển giận gầm thét, sóng vỗ bờ, cuồng phong rít rào, cả cái Vấn Đạo đại điện như muốn nứt toác ra.
Thanh âm mở cửa nặng nề truyền đến, ở ngoài Vấn Đạo đại điện có người đi ngang qua, đáng muốn đẩy cửa đi vào. Nhưng trong nháy mắt khi mở cửa ra, tên đó lập tức cảm nhận được một cỗ kiếm khí đáng sợ đến mức tột cùng đánh úp tới mình, khiến y ngay sau đó kinh hô thành tiếng. - Có trọng bảo, kiếm khí thật đáng sợ.
Ngay sau khi tiếng đẩy cửa nặng nề truyền ra, Đường U U liền đóng cửa lại, mặc cho đối phương tưởng tượng xa vời. Giờ phút này để cho Lâm Phong an tâm cảm ngộ kiếm mới quan trọng, nàng đã cảm giác được, ý chí kiếm đạo của Lâm Phong muốn đột phá.
- Xuy xuy....
Kiếm khí vô pháp vô thiên càng ngày càng lớn mạnh, hủy diệt hết thảy, ý chí Vô Thiên Kiếm chiếm thế chủ đạo trong các loại kiếm đạo, tiếng răng rắc vang lên, pho tượng Vô Thiên Kiếm Hoàng vỡ vụn, ngay sau đó hóa thành bụi cát, tan biến trong không gian.
Kiếm khí mang theo ý chí coi trời bằng vung, cho dù là pho tượng Hoàng giả cũng dám hủy diệt.
- Đột phá.
Đường U U thán phục, người này nhờ sự giúp đỡ của pho tượng Vô Thiên Kiếm Hoàng, ý chí kiếm đạo lại lần nữa đột phá, thực lực hiện tại càng trở nên đáng sợ hơn nữa.
Lúc này, Lâm Phong mở mắt ra, hào quang rực rỡ nở rộ mang theo khí tức ngạo mạn, ý chí vô thiên.
- Răng rắc.
Hai nắm đấm của Lâm Phong nắm chặt, trên mặt lộ ra ý cười. Còn chưa bước vào Thiên Vũ mà ý chí kiếm đạo đã đạt tới tầng bảy, trong những người cùng cấp, ai có thể tranh phong với hắn. Một khi đã bước vào Thiên Vũ, dựa vào ý chí kiếm đạo tầng bảy, Lâm Phong tuyệt đối có thể trong nháy mắt giết ch.ết cường giả Thiên Vũ đồng cấp.
Lâm Phong đứng dậy, tới trước pho tượng Hi Hoàng, nhìn thật sâu vào nó, nhưng ngay sau đó lại đi tới bên cạnh pho tượng Tam Sinh Đại Đế, khoanh chân ngồi xuống. Tam Sinh Đại Đế có thể dẫn động Cửu Chuyển Phật Ma lực của hắn, có lẽ có liên quan, nhất định phải lĩnh ngộ thật tốt một phen.
Lâm Phong ngồi xuống, tâm thần lập tức chìm đắm vào việc lĩnh ngộ. Trong khoảnh khắc, Cửu Chuyển Phật Ma công điên cuồng lưu chuyển, không ngừng tiến hành Chu Thiên tuần hoàn, đồng thời, cảnh tượng Phật Ma đại chiến trong trí nhớ kia lại như ẩn như hiện, dường như càng trở nên chân thật.
- Chủ nhân cung điện khắc các pho tượng này đã có được thần vận, cho dù không phải là bản tôn Tam Sinh Đại Đế, nhưng pho tượng cũng có thể dẫn động Cửu Chuyển Phật Ma công của ta.
Sau khi nghĩ điều này xong, Lâm Phong hoàn toàn quên hết tất cả, tùy ý cho Cửu Chuyển Phật Ma lực không ngừng tiến hành Chu Thiên tuần hoàn, làm cho Phật. Ma lực không ngừng tăng cường.
Hiện giờ, Lâm Phong không cách nào biết được Tam Sinh Kinh của Tam Sinh Đại Đế và Cửu Chuyển Phật Ma công rốt cuộc có quan hệ gì. Hắn rất tò mò đối với Tam Sinh Kinh, muốn lấy được nó, tu luyện thành ba thân Phật Ma Nhân, một thân bất tử chính là bất tử bất diệt.
Đáng tiếc ý tưởng muốn lấy được Hoàng kinh quá khó khăn, kinh thư sở tu của Hoàng giả là bảo vật thông thiên. Nếu người có thiên phú đạt được một bộ Hoàng kinh, ít nhất cũng sẽ trở thành một Tôn giả cực kỳ hùng mạnh, danh tiếng lẫy lừng.
Tuyệt Thế Vũ Thần
Hoàng Phủ Long thán phục. Bốn pho tượng này quá sức thật lợi hại, không biết chủ nhân cung điện này làm sao điêu khắc ra được.
- Ân, ta cũng vậy, chỉ cần nhìn chằm chằm những pho tượng này một lúc lâu, tinh thần sẽ không thể chịu đựng nổi, thật đáng sợ.
Vân Phi Dương gật đầu đồng tình. Tứ Hoàng đều là nhân vật cường đại, ngạo mạn thiên địa, không nghĩ tới, bọn họ ở tùy tiện tìm kiếm trong cung điện lại có cơ hội biết được Tứ Hoàng nổi danh.
Hi Hoàng đã ch.ết, không biết tam Hoàng khác hiện giờ có còn tồn tại trên thế gian hay không.
- Những pho tượng này có thể do chủ nhân cung điện này dựa vào tưởng tượng của mình và những điều nghe nói về thần thông của bọn họ mà điêu khắc ra được, không phải pho tượng Tứ Hoàng chân chính. Nếu thật sự nhìn thấy pho tượng tứ Hoàng chân chính, e rằng chúng ta không thể nhìn thẳng, sẽ bị lực lượng ý chí đáng sợ ẩn chứa trong đó đè bẹp.
Quân Mạc Tích bổ sung, mọi người rất đồng tình gật gật đầu. Quả thật như thế, ví dụ như Vô Thiên Kiếm Hoàng kia đi, nếu đó là pho tượng chân chính của Vô Thiên Kiếm Hoàng, e rằng kiếm khí tuyệt thế lăng thiên kia sẽ trực tiếp giết ch.ết bọn họ.
Chủ nhân cung điện này đặt pho tượng điêu khắc của tứ Hoàng ở trong điện này là để khích lệ chính mình, chiêm ngưỡng vinh quang vô thượng của bọn họ, từ đó vấn đạo, đạt tới cảnh giới Hoàng giả. Hắn muốn đột phá tiến thêm một bước nữa, chắc hẳn vô cùng khó khăn.
- Nếu có một ngày ta cũng lợi hại như bọn họ thì tốt rồi. Trong thanh âm của Hoàng Phủ Long mang theo mấy phần chờ mong. Hoàng giả cao cao tại thượng, cho dù là đế quốc trung phẩm, ở trong mắt Hoàng giả cũng chỉ như một con kiến. Toàn bộ Càn Vực chưa từng nghe nói qua có Hoàng giả xuất hiện, loại nhân vật này xác thực có năng lực thông thiên triệt địa, đại năng chân chính.
- Sẽ có cơ hội, Hoàng cũng bắt đầu từ một kẻ yếu mà đi lên, thông qua từng bước tu luyện, trên miệng cười khinh trời đất, dưới chân dẫm đạp chúng sinh.
Lâm Phong nói với Hoàng Phủ Long, Hoàng Phủ Long nhếch miệng cười, trịnh trọng gật đầu:
- Đúng vậy, có lẽ có một ngày, ta cũng thành Hoàng, còn các ngươi nữa, chúng ta đều có cơ hội.
Mọi người nhìn nhau cười, trong mắt đều hiện lên tia sáng hưng phấn. Một ngày kia, ta cũng sẽ thành Hoàng.
Giờ phút này, bọn họ căn bản không ngờ tới, lời nói trong này, những khuôn mặt tươi cười rạng rỡ ngày hôm nay, ngày khác đã trở thành những người mà chúng sinh quỳ bái, quấy lên gió tanh mưa máu ở đại lục, tiếu ngạo sinh linh.
- Ta muốn ở lại tìm hiểu bốn pho tượng này một phen, nếu các ngươi cảm thấy hữu dụng cũng có thể lựa chọn ở lại đây tìm hiểu. Nếu không thì nên khẩn trương đi địa phương khác, tìm kiếm bảo vật, cung điện Hoàng giả tất nhiên sẽ có không ít trọng bảo.
Lâm Phong nói với mấy người, cho dù trước mắt chỉ có pho tượng, nhưng vẫn có một phần bản lĩnh của Hoàng giả, từ trong đó có thể tìm hiểu ra rất nhiều thứ. Nhất là Vô Thiên Kiếm Hoàng và Tam Sinh Đại Đế, kiếm và thân thể Phật Ma Nhân kia đều có trợ giúp với hắn, có thể cẩn thận cảm ngộ một phen, bởi vậy hắn không có ý định lập tức rời khỏi.
- Những người khác rời đi, ta lưu lại cùng ngươi.
Đường U U thản nhiên nói, Quân Mạc Tích liếc nhìn hai người một cái, lập tức cười:
- Cũng tốt, ba người chúng ta đi địa phương khác thử vận may.
Vân Phi Dương và Hoàng Phủ Long không có ý kiến, có Đường U U ở đây, nếu gặp vấn đề cũng có thể đánh thức Lâm Phong, lấy thực lực Lâm Phong, có lẽ có rất ít người đủ khả năng làm gì được hắn.
Ba người rời khỏi, đóng cửa đại điện lại, Lâm Phong nói với Đường U U:
- U U, bốn pho tượng điêu khắc Hoàng giả, cho dù không liên quan đến việc tu luyện của nàng nhưng cũng có thể tham khảo lĩnh ngộ một phen, nói không chừng có thể đạt được chỗ tốt gì đó. Đường U U gật đầu, Lâm Phong cũng không nhiều lời nữa, khoanh chân ngồi xuống. Đầu tiên hắn nhìn pho tượng của Vô Thiên Kiếm Hoàng, ý thức của Lâm Phong hoàn toàn đắm chìm vào đó, cảm thụ ý chí kiếm đạo kh.ủng bố, coi trời bằng vung kia.
Chậm rãi nhắm mắt lại. Lâm Phong dường như thấy được một hình ảnh sao chổi, Vô Thiên Kiếm Hoàng coi thường trời cao, trong tay cầm trường kiếm, muốn giẫm đạp thiên địa ở dưới chân, kiếm muốn phá tan không trung.
- Vô Thiên Kiếm Hoàng, vô pháp vô thiên.
Trên người Lâm Phong tuôn trào ra một luồng khí tức niết bàn, hắn lại thấy trong đầu một chuôi cự kiếm này, cự kiếm từ trời cao xuyên thủng xuống đại địa, trong thiên hạ chỉ có kiếm.
Kiếm khí càng ngày càng lớn mạnh, trong Vấn Đạo đại điện đột ngột sinh ra một cỗ khí tức vô thiên đáng sợ, kiếm khí như sóng thần, núi lở, vô pháp vô thiên, càng ngày càng mạnh.
- Hả?
Đường U U cả kinh, trong đôi mắt đẹp tràn ngập vẻ kinh ngạc. Sức lĩnh ngộ của Lâm Phong quả thật kh.ủng bố, một pho tượng cũng đủ khiến hắn tỏa ra khí tức kiếm đạo vô pháp vô thiên.
Đường U U vốn còn muốn tìm hiểu một chút, nhưng lại phát hiện không thể làm được. Lâm Phong đang cảm ngộ kiếm ở kia, tỏa ra kiếm khí quá cường liệt, ảnh hưởng đến nàng, nàng căn bản không thể tới gần lĩnh ngộ, chỉ có thể đứng ở xa xa trong chừng Lâm Phong.
Nàng không biết rằng, ngộ tính của Lâm Phong vốn rất hùng mạnh, lại được ba vị Tôn giả chỉ đạo, trong đó có kẻ điên Kiếm Tôn giả, truyền thụ Quy Nhất Kiếm quyết cho Lâm Phong, giúp hắn đạo tiến thêm một bước trên kiếm đạo. Sau đó khi tiến vào trong Bí Cảnh, lại nhìn tới tám mươi mốt bức tranh vẽ, khắc họa trong đầu. Giờ phút này Lâm Phong thông qua cảm ngộ pho tượng, những đồ án đã được khắc sâu trong đầu dường như sống lại, có rất nhiều thứ... dường như có người, đang múa kiếm.
Lại thêm ký ức chuôi cự kiếm lấy được lúc ở Tuyết Vực tỉ thí, lúc này trong lòng Lâm Phong chỉ còn lại duy nhất kiếm mà thôi.
Kiếm khí vô thiên chiếm thế chủ đạo, kiếm sát phạt dũng mãnh vô cùng, kiếm khí như biển giận gầm thét, sóng vỗ bờ, cuồng phong rít rào, cả cái Vấn Đạo đại điện như muốn nứt toác ra.
Thanh âm mở cửa nặng nề truyền đến, ở ngoài Vấn Đạo đại điện có người đi ngang qua, đáng muốn đẩy cửa đi vào. Nhưng trong nháy mắt khi mở cửa ra, tên đó lập tức cảm nhận được một cỗ kiếm khí đáng sợ đến mức tột cùng đánh úp tới mình, khiến y ngay sau đó kinh hô thành tiếng. - Có trọng bảo, kiếm khí thật đáng sợ.
Ngay sau khi tiếng đẩy cửa nặng nề truyền ra, Đường U U liền đóng cửa lại, mặc cho đối phương tưởng tượng xa vời. Giờ phút này để cho Lâm Phong an tâm cảm ngộ kiếm mới quan trọng, nàng đã cảm giác được, ý chí kiếm đạo của Lâm Phong muốn đột phá.
- Xuy xuy....
Kiếm khí vô pháp vô thiên càng ngày càng lớn mạnh, hủy diệt hết thảy, ý chí Vô Thiên Kiếm chiếm thế chủ đạo trong các loại kiếm đạo, tiếng răng rắc vang lên, pho tượng Vô Thiên Kiếm Hoàng vỡ vụn, ngay sau đó hóa thành bụi cát, tan biến trong không gian.
Kiếm khí mang theo ý chí coi trời bằng vung, cho dù là pho tượng Hoàng giả cũng dám hủy diệt.
- Đột phá.
Đường U U thán phục, người này nhờ sự giúp đỡ của pho tượng Vô Thiên Kiếm Hoàng, ý chí kiếm đạo lại lần nữa đột phá, thực lực hiện tại càng trở nên đáng sợ hơn nữa.
Lúc này, Lâm Phong mở mắt ra, hào quang rực rỡ nở rộ mang theo khí tức ngạo mạn, ý chí vô thiên.
- Răng rắc.
Hai nắm đấm của Lâm Phong nắm chặt, trên mặt lộ ra ý cười. Còn chưa bước vào Thiên Vũ mà ý chí kiếm đạo đã đạt tới tầng bảy, trong những người cùng cấp, ai có thể tranh phong với hắn. Một khi đã bước vào Thiên Vũ, dựa vào ý chí kiếm đạo tầng bảy, Lâm Phong tuyệt đối có thể trong nháy mắt giết ch.ết cường giả Thiên Vũ đồng cấp.
Lâm Phong đứng dậy, tới trước pho tượng Hi Hoàng, nhìn thật sâu vào nó, nhưng ngay sau đó lại đi tới bên cạnh pho tượng Tam Sinh Đại Đế, khoanh chân ngồi xuống. Tam Sinh Đại Đế có thể dẫn động Cửu Chuyển Phật Ma lực của hắn, có lẽ có liên quan, nhất định phải lĩnh ngộ thật tốt một phen.
Lâm Phong ngồi xuống, tâm thần lập tức chìm đắm vào việc lĩnh ngộ. Trong khoảnh khắc, Cửu Chuyển Phật Ma công điên cuồng lưu chuyển, không ngừng tiến hành Chu Thiên tuần hoàn, đồng thời, cảnh tượng Phật Ma đại chiến trong trí nhớ kia lại như ẩn như hiện, dường như càng trở nên chân thật.
- Chủ nhân cung điện khắc các pho tượng này đã có được thần vận, cho dù không phải là bản tôn Tam Sinh Đại Đế, nhưng pho tượng cũng có thể dẫn động Cửu Chuyển Phật Ma công của ta.
Sau khi nghĩ điều này xong, Lâm Phong hoàn toàn quên hết tất cả, tùy ý cho Cửu Chuyển Phật Ma lực không ngừng tiến hành Chu Thiên tuần hoàn, làm cho Phật. Ma lực không ngừng tăng cường.
Hiện giờ, Lâm Phong không cách nào biết được Tam Sinh Kinh của Tam Sinh Đại Đế và Cửu Chuyển Phật Ma công rốt cuộc có quan hệ gì. Hắn rất tò mò đối với Tam Sinh Kinh, muốn lấy được nó, tu luyện thành ba thân Phật Ma Nhân, một thân bất tử chính là bất tử bất diệt.
Đáng tiếc ý tưởng muốn lấy được Hoàng kinh quá khó khăn, kinh thư sở tu của Hoàng giả là bảo vật thông thiên. Nếu người có thiên phú đạt được một bộ Hoàng kinh, ít nhất cũng sẽ trở thành một Tôn giả cực kỳ hùng mạnh, danh tiếng lẫy lừng.
Tuyệt Thế Vũ Thần
Đánh giá:
Truyện Tuyệt Thế Vũ Thần
Story
Chương 807: Nhìn Pho Tượng, Ngộ Thần Thông
10.0/10 từ 24 lượt.