Tuyệt Thế Vũ Thần
Chương 758: Quy nhất kiếm quyết
107@-Thời gian trôi nhanh trong lúc lơ đãng, nháy mắt đã như nước chảy mà qua một tháng.
Thiên Trì Tuyết Sơn, trong tuyết trắng mịt mờ kia, một bóng người đang múa kiếm trong bóng tuyết, kiếm khí cường đại, bông tuyết bay múa, giống như đang múa một khúc tuyết hoa – thần kiếm tinh diệu.
Cách bóng người đó không xa, Tuyết Lý Kiếm nhìn Bách Lý Hề múa kiếm cùng tuyết liền thầm gật đầu, một tháng thời gian, hắn dùng toàn lực giúp Bách Lý Hề tăng lên lực lượng ý chí, để ý chí kiếm đạo cùng với ý chí về tuyết của Bách Lý Hề tăng lên một tầng. Điều này làm hắn rất là hài lòng, bây giờ Bách Lý Hề có tu vi Huyền Vũ cảnh tầng chín, ý chí kiếm đạo tầng ba, ý chí tuyết tầng bốn. Như vậy đã được coi là cực mạnh trong dưới Thiên Vũ cảnh rồi, e là cách thánh nữ Thiên Trì Tuyết không xa rồi.
Xẹt xẹt…
Một tiếng nhẹ vang lên, trong bông tuyết chứa kiếm, một màn sáng chói mắt đâm rách không gian, một kiếm này của Bách Lý Hề giống như mang theo khí thế tất sát.
- Sát ý?
Tuyết Lý Kiếm chau mày, nhìn Bách Lý Hề nói:
- Bách Lý, trong lòng ngươi còn cừu hận không bỏ xuống sao?
Bách Lý Hề vừa phóng ra sát khí kia không chỉ là sát ý kiếm đạo, mà còn sát ý bản thân, hắn muốn giết người.
Kiếm quang biến mất, Bách Lý Hề thu kiếm vào vỏ, nhìn Tuyết Lý Kiếm cười cười, lắc đầu nói:
- Thầy, đệ tử không có chuyện gì!
Tuyết Lý Kiếm nhìn Bách Lý Hề một lúc, sau đó chỉ khẽ gật đầu, không hỏi thêm gì nữa. Bách Lý Hề không muốn nói, hắn tự nhiên cũng không qua can thiệp.
- Bách Lý, trong nháy mắt đã qua một tháng, lấy thiên phú cùng thực lực của ngươi, lần chọn lựa này của Thiên Trì, hẳn có thể tiến vào tốp 3. nếu cẩn thận một chút cùng với vận may không tệ, tiến vào Bí Cảnh nhận được chút chỗ tốt, ngươi cần phải nắm chắc. Nhưng mà ngươi cần phải nhớ kỹ, mạng là trọng yếu nhất, vô luận thế nào, bảo vật có thể không cần, nhưng nhất định phải giữ được tính mạng.
Tuyết Lý Kiếm dặn dò Bách Lý Hề một tiếng, Bách Lý Hề khẽ gật đầu:
- Thầy, đệ tử hiểu rồi!
Mà lúc này, trong đầu Bách Lý Hề lại hiện lên bóng người Lâm Phong, sát ý vừa rồi chính là vì Lâm Phong. Thực ra hắn cũng không có bất kỳ thù hận gì với Lâm Phong, thậm chí chỉ mới nhận thức không lâu. Nhưng vì Lâm Phong không có danh tiếng vang dội ở Thiên Trì như Hàn Thu Vũ bọn họ, đột nhiên xuất hiện. Hôm đó trên Thiên Trì, hắn còn muốn đánh Lâm Phong cùng Đường U U xuống Thiên Trì.
Nhưng mà, sau hắn lại phát hiện Lâm Phong còn mạnh hơn hắn, hơn nữa mạnh hơn không ít, làm cho hắn lộ vẻ nhỏ yếu, lòng hư vinh bị đả kích thật mạnh, căn bản không ai để ý tới hắn. Cho nên, loại tâm lý không thăng bằng này làm cho hắn coi Lâm Phong là kẻ địch giả tượng. Có lẽ, Lâm Phong căn bản không chú ý tới nhân vật như hắn.
- Không biết hiện tại hắn đã tu luyện thế nào rồi, nếu hắn có ý chí kiếm đạo tầng năm, hẳn là không cách nào tiến thêm một bước!
Bách Lý Hề thì thào tự nói, suy đoán Lâm Phong tu luyện thế nào.
Lúc này, Lâm Phong đang ở một chỗ lõm bên trong Băng Sơn Tuyết Cốc, vô tận kiếm khí tung hoành gào thét, khí tức hủy diệt sắc bén đáng sợ này dường như muốn đâm thủng hết thảy.
Hiện tại hai mắt Lâm Phong khẽ nhắm, đứng đó không nhúc nhích, toàn bộ sơn cốc đều là kiếm khí đáng sợ chí cực, nhất là trên đỉnh đầu Lâm Phong, tràn ngập kiếm khí gào thét, ngàn vạn thanh kiếm nhằm về một phương, kèm theo đó là tiếng rít chói tai.
Ngay vào lúc này, Lâm Phong đột nhiên di dộng, hai tay vung lên, nhất thời, một vài chuôi kiếm theo hai tay hắn mà lên, hai tay chỉ về nơi nào thì kiếm liền chỉ về nơi đó.
Một người khống chế ngàn vạn thanh kiếm, cùng một tiết tấu, lại chỉnh tề như một.
Khống chế ngàn vạn thanh kiếm không khó, cường giả kiếm tu khác cũng có thể làm được. Nhưng giống như Lâm Phong, dùng tâm niệm mà thay đổi, ngàn vạn kiếm duy trì nhất trí với hô hấp của hắn, tiết tấu hòa hợp nhất thể lại cực khó khăn. Nhưng thanh kiếm kia giống như cánh tay của Lâm Phong vậy.
- Vạn kiếm quy nhất!
Một tiếng nói nhẹ truyền ra, ba bóng người đi xuống chỗ lõm trong Tuyết Cốc, đứng nhìn Lâm Phong tu luyện, thức thứ nhất, sắp thành công sao?!
- Ngàn vạn kiếm cùng chung một hô hấp, giống như ngàn vạn người đồng thời hô hấp, Lâm Phong chỉ dùng mười ngày thời gian để làm được, quá khó được rồi!
Tuyết bào Tôn giả lộ ra ý cười, hiển nhiên rất là tán thưởng đối với biểu hiện của Lâm Phong.
- So với kẻ điên năm đó còn mạnh hơn, lúc hắn ở Huyền Vũ cảnh, ngay cả cơ hội sờ tới Quy Nhất kiếm quyết cũng không có.
Hỏa Diễm Tôn giả cười nhạt nói, mắt thì nhìn Kiếm Tôn giả không chút biểu tình bên cạnh.
Bọn họ vốn muốn để Lâm Phong tu luyện kiếm quyết hạ phẩm trước, nhưng khi nhìn thấy Lâm Phong đánh ra Ẩm Huyết Thập Tam Kiếm thì bọn họ liền gạt bỏ ý niệm này trong đầu. Ẩm Huyết Thập Tam Kiếm chính là kiếm quyết hạ phẩm, chỉ là Lâm Phong còn thiếu hỏa hầu, không cách nào dung nhập ý chí kiếm đạo vào trong.
Cho nên bọn họ quyết định để Lâm Phong tu luyện kiếm quyết trung phẩm, Quy Nhất kiếm quyết!
Để Lâm Phong lĩnh ngộ trong tu luyện, tự mình ngộ kiếm, trong kiếm quyết ẩn chứa lực lượng ý chí cường đại.
Rầm!
Một tiếng nổ trầm thấp vang lên, sau đó bọn họ liền thấy Lâm Phong đạp tới một bước, nhất thời mặt tuyết bị kiếm khí hoàn toàn xé nát, mặt đất dưới nền tuyết cũng lộ ra từng vết sâu. Hai tay Lâm Phong lần nữa vung lên, chậm rãi chỉ về bên kia, mà vạn kiếm trên không cũng theo động tác của hắn chậm rãi di động.
- Vạn kiếm quy nhất! Giết!
Lâm Phong đột nhiên mở trừng mắt, kiếm quang đáng sợ từ trong miệng hắn bắn ra, ngàn vạn kiếm gào thét, cùng bắn về một phía, ngay sau đó, dung hợp trên hư không, vạn kiếm, quy nhất!
Ầm!
Một tiếng nổ lớn vang lên, mọi người cảm thấy mặt đất cũng mãnh liệt rung động, thanh kiếm dung hợp lại kia trực tiếp đâm về một ngọn tuyết sơn, xuyên vào bên trong. Ngay sau đó liền từ gào thét mà ra theo mặt bên kia của tuyết sơn. Cả ngọn núi tuyết xuất hiện một khe nứt, có thể nhìn thấy tia sáng phía đối diện.
Một kiếm, phá vỡ sơn mạch!
- Phù… Võ kỹ Thiên cấp trung phẩm quá khó khăn, mười mấy ngày mới lĩnh ngộ được thức thứ nhất Vạn kiếm quy nhất!
Lâm Phong thở ra một hơi, nhưng trong lòng cũng sinh ra một tia hào hùng. Lúc thiếu niên, cường giả năng lực thần thông mà hắn phải nhìn lên, trong truyền thuyết có thể xé tan sơn mạch, chặt đứt con sông. Nhưng hôm nay hắn đã dùng một kiếm mạnh mẽ đâm thủng sơn mạch.
Nếu người khác biết được ý nghĩ trong lòng hắn tất sẽ giận đến hộc máu, mười mấy ngày là có thể vận dụng thức thứ nhất trong võ kỹ Thiên cấp trung phẩm, vậy mà hắn còn cảm thấy quá lâu, đây là võ kỹ Thiên cấp, hơn nữa còn là trung phẩm đó. Rất nhiều người ở Huyền Vũ cảnh đều đắm chìm trong đó mấy tháng, thậm chí là mấy năm mới có thể khó khăn lĩnh ngộ được một phần lực lượng trong đó.
- Tiền bối!
Lâm Phong ngẩng đầu nhìn về phía ba người đang đứng, trên mặt lộ ra ý cười.
- Lâm Phong, trên phương diện ý chí kiếm đạo, có cảm giác được cảm ngộ gì không?
Kiếm Tôn giả mở miệng hỏi.
- Có một chút, có lẽ ta cần bế quan mấy ngày, khả năng là có thể làm cho ý chí kiếm đạo đột phá một tầng, bước vào ý chí kiếm đạo tầng sáu!
Lâm Phong trầm ngâm, sau đó gật đầu nói.
- Không vội, khi ta có tu vi như ngươi bây giờ, ý chí kiếm đạo mới lĩnh ngộ tới tầng hai, rất nhiều cường giả bước vào Thiên Vũ cảnh cũng không lĩnh ngộ ý chí kiếm đạo sâu như ngươi. Hơn nữa, càng về sau thì càng khó, tu luyện không phải là chuyện một sớm một chiều, con đường võ đạo là một quá trình vô cùng dài dòng, cần lục lọi tìm kiếm trong năm tháng dài dòng, ngươi còn trẻ, từ từ sẽ đến. Bước chân trầm ổn, mỗi bước đều lưu lại dấu vết, cuối cùng mới có ngày ngạo kiếm lăng vân.
Kiếm Tôn giả hình như lo lắng Lâm Phong được thế mà kiêu, nhắc nhở nói. Trên thực tế, ý chí của Lâm Phong đã rất kinh khủng rồi, trước kia chỉ dựa vào chính mình hắn đã đạt tới tầng năm. Chỉ cần cho hắn thời gian, lão nắm chắc có thể giúp ý chí kiếm đạo của Lâm Phong đạt tới tầng bảy khi hắn bước vào Thiên Vũ cảnh. Vừa nghĩ vậy lão đã cảm thấy đáng sợ, hít thở không thông. Nếu sau khi Lâm Phong bước vào Thiên Vũ cảnh, lúc đó sẽ có tình cảnh chấn động bực nào.
Lâm Phong gật đầu, không nói thêm gì. Trên thực tế hắn thật sự cảm giác được mình có thể đột phá, chỉ cần cho hắn chút thời gian nghĩ lại kiếm trong đầu, tiếp theo liền có thể bước vào ý chí kiếm đạo tầng sáu. Lâm Phong cũng hiểu được, càng lên cao thì càng khó ngộ, lực lượng ý chí vốn là lực lượng dành riêng cho cường giả Thiên Vũ cảnh.
- Một tháng tiếp theo quá gấp rồi, căn bản không có thời gian chỉ đạo ngươi, nhưng hiện tại thực lực của ngươi, tiến vào Bí Cảnh cũng khó gặp địch thủ. Trong Bí Cảnh thận trọng một chút, chờ sau khi ra ngoài, chúng ta mới tập trung chỉ đạo ngươi một phen, giúp ngươi bước vào Thiên Vũ cảnh.
Tuyết bào Tôn giả cũng nói luôn, một tháng quá ngắn ngủi, Lâm Phong chỉ lĩnh ngộ Quy Nhất kiếm quyết đã tốn hơn phân nửa thời gian, bọn họ cũng không kịp chỉ đạo gì thêm.
Tuyệt Thế Vũ Thần
Thiên Trì Tuyết Sơn, trong tuyết trắng mịt mờ kia, một bóng người đang múa kiếm trong bóng tuyết, kiếm khí cường đại, bông tuyết bay múa, giống như đang múa một khúc tuyết hoa – thần kiếm tinh diệu.
Cách bóng người đó không xa, Tuyết Lý Kiếm nhìn Bách Lý Hề múa kiếm cùng tuyết liền thầm gật đầu, một tháng thời gian, hắn dùng toàn lực giúp Bách Lý Hề tăng lên lực lượng ý chí, để ý chí kiếm đạo cùng với ý chí về tuyết của Bách Lý Hề tăng lên một tầng. Điều này làm hắn rất là hài lòng, bây giờ Bách Lý Hề có tu vi Huyền Vũ cảnh tầng chín, ý chí kiếm đạo tầng ba, ý chí tuyết tầng bốn. Như vậy đã được coi là cực mạnh trong dưới Thiên Vũ cảnh rồi, e là cách thánh nữ Thiên Trì Tuyết không xa rồi.
Xẹt xẹt…
Một tiếng nhẹ vang lên, trong bông tuyết chứa kiếm, một màn sáng chói mắt đâm rách không gian, một kiếm này của Bách Lý Hề giống như mang theo khí thế tất sát.
- Sát ý?
Tuyết Lý Kiếm chau mày, nhìn Bách Lý Hề nói:
- Bách Lý, trong lòng ngươi còn cừu hận không bỏ xuống sao?
Bách Lý Hề vừa phóng ra sát khí kia không chỉ là sát ý kiếm đạo, mà còn sát ý bản thân, hắn muốn giết người.
Kiếm quang biến mất, Bách Lý Hề thu kiếm vào vỏ, nhìn Tuyết Lý Kiếm cười cười, lắc đầu nói:
- Thầy, đệ tử không có chuyện gì!
Tuyết Lý Kiếm nhìn Bách Lý Hề một lúc, sau đó chỉ khẽ gật đầu, không hỏi thêm gì nữa. Bách Lý Hề không muốn nói, hắn tự nhiên cũng không qua can thiệp.
- Bách Lý, trong nháy mắt đã qua một tháng, lấy thiên phú cùng thực lực của ngươi, lần chọn lựa này của Thiên Trì, hẳn có thể tiến vào tốp 3. nếu cẩn thận một chút cùng với vận may không tệ, tiến vào Bí Cảnh nhận được chút chỗ tốt, ngươi cần phải nắm chắc. Nhưng mà ngươi cần phải nhớ kỹ, mạng là trọng yếu nhất, vô luận thế nào, bảo vật có thể không cần, nhưng nhất định phải giữ được tính mạng.
Tuyết Lý Kiếm dặn dò Bách Lý Hề một tiếng, Bách Lý Hề khẽ gật đầu:
- Thầy, đệ tử hiểu rồi!
Mà lúc này, trong đầu Bách Lý Hề lại hiện lên bóng người Lâm Phong, sát ý vừa rồi chính là vì Lâm Phong. Thực ra hắn cũng không có bất kỳ thù hận gì với Lâm Phong, thậm chí chỉ mới nhận thức không lâu. Nhưng vì Lâm Phong không có danh tiếng vang dội ở Thiên Trì như Hàn Thu Vũ bọn họ, đột nhiên xuất hiện. Hôm đó trên Thiên Trì, hắn còn muốn đánh Lâm Phong cùng Đường U U xuống Thiên Trì.
Nhưng mà, sau hắn lại phát hiện Lâm Phong còn mạnh hơn hắn, hơn nữa mạnh hơn không ít, làm cho hắn lộ vẻ nhỏ yếu, lòng hư vinh bị đả kích thật mạnh, căn bản không ai để ý tới hắn. Cho nên, loại tâm lý không thăng bằng này làm cho hắn coi Lâm Phong là kẻ địch giả tượng. Có lẽ, Lâm Phong căn bản không chú ý tới nhân vật như hắn.
- Không biết hiện tại hắn đã tu luyện thế nào rồi, nếu hắn có ý chí kiếm đạo tầng năm, hẳn là không cách nào tiến thêm một bước!
Bách Lý Hề thì thào tự nói, suy đoán Lâm Phong tu luyện thế nào.
Lúc này, Lâm Phong đang ở một chỗ lõm bên trong Băng Sơn Tuyết Cốc, vô tận kiếm khí tung hoành gào thét, khí tức hủy diệt sắc bén đáng sợ này dường như muốn đâm thủng hết thảy.
Hiện tại hai mắt Lâm Phong khẽ nhắm, đứng đó không nhúc nhích, toàn bộ sơn cốc đều là kiếm khí đáng sợ chí cực, nhất là trên đỉnh đầu Lâm Phong, tràn ngập kiếm khí gào thét, ngàn vạn thanh kiếm nhằm về một phương, kèm theo đó là tiếng rít chói tai.
Ngay vào lúc này, Lâm Phong đột nhiên di dộng, hai tay vung lên, nhất thời, một vài chuôi kiếm theo hai tay hắn mà lên, hai tay chỉ về nơi nào thì kiếm liền chỉ về nơi đó.
Một người khống chế ngàn vạn thanh kiếm, cùng một tiết tấu, lại chỉnh tề như một.
Khống chế ngàn vạn thanh kiếm không khó, cường giả kiếm tu khác cũng có thể làm được. Nhưng giống như Lâm Phong, dùng tâm niệm mà thay đổi, ngàn vạn kiếm duy trì nhất trí với hô hấp của hắn, tiết tấu hòa hợp nhất thể lại cực khó khăn. Nhưng thanh kiếm kia giống như cánh tay của Lâm Phong vậy.
- Vạn kiếm quy nhất!
Một tiếng nói nhẹ truyền ra, ba bóng người đi xuống chỗ lõm trong Tuyết Cốc, đứng nhìn Lâm Phong tu luyện, thức thứ nhất, sắp thành công sao?!
- Ngàn vạn kiếm cùng chung một hô hấp, giống như ngàn vạn người đồng thời hô hấp, Lâm Phong chỉ dùng mười ngày thời gian để làm được, quá khó được rồi!
Tuyết bào Tôn giả lộ ra ý cười, hiển nhiên rất là tán thưởng đối với biểu hiện của Lâm Phong.
- So với kẻ điên năm đó còn mạnh hơn, lúc hắn ở Huyền Vũ cảnh, ngay cả cơ hội sờ tới Quy Nhất kiếm quyết cũng không có.
Hỏa Diễm Tôn giả cười nhạt nói, mắt thì nhìn Kiếm Tôn giả không chút biểu tình bên cạnh.
Bọn họ vốn muốn để Lâm Phong tu luyện kiếm quyết hạ phẩm trước, nhưng khi nhìn thấy Lâm Phong đánh ra Ẩm Huyết Thập Tam Kiếm thì bọn họ liền gạt bỏ ý niệm này trong đầu. Ẩm Huyết Thập Tam Kiếm chính là kiếm quyết hạ phẩm, chỉ là Lâm Phong còn thiếu hỏa hầu, không cách nào dung nhập ý chí kiếm đạo vào trong.
Cho nên bọn họ quyết định để Lâm Phong tu luyện kiếm quyết trung phẩm, Quy Nhất kiếm quyết!
Để Lâm Phong lĩnh ngộ trong tu luyện, tự mình ngộ kiếm, trong kiếm quyết ẩn chứa lực lượng ý chí cường đại.
Rầm!
Một tiếng nổ trầm thấp vang lên, sau đó bọn họ liền thấy Lâm Phong đạp tới một bước, nhất thời mặt tuyết bị kiếm khí hoàn toàn xé nát, mặt đất dưới nền tuyết cũng lộ ra từng vết sâu. Hai tay Lâm Phong lần nữa vung lên, chậm rãi chỉ về bên kia, mà vạn kiếm trên không cũng theo động tác của hắn chậm rãi di động.
- Vạn kiếm quy nhất! Giết!
Lâm Phong đột nhiên mở trừng mắt, kiếm quang đáng sợ từ trong miệng hắn bắn ra, ngàn vạn kiếm gào thét, cùng bắn về một phía, ngay sau đó, dung hợp trên hư không, vạn kiếm, quy nhất!
Ầm!
Một tiếng nổ lớn vang lên, mọi người cảm thấy mặt đất cũng mãnh liệt rung động, thanh kiếm dung hợp lại kia trực tiếp đâm về một ngọn tuyết sơn, xuyên vào bên trong. Ngay sau đó liền từ gào thét mà ra theo mặt bên kia của tuyết sơn. Cả ngọn núi tuyết xuất hiện một khe nứt, có thể nhìn thấy tia sáng phía đối diện.
Một kiếm, phá vỡ sơn mạch!
- Phù… Võ kỹ Thiên cấp trung phẩm quá khó khăn, mười mấy ngày mới lĩnh ngộ được thức thứ nhất Vạn kiếm quy nhất!
Lâm Phong thở ra một hơi, nhưng trong lòng cũng sinh ra một tia hào hùng. Lúc thiếu niên, cường giả năng lực thần thông mà hắn phải nhìn lên, trong truyền thuyết có thể xé tan sơn mạch, chặt đứt con sông. Nhưng hôm nay hắn đã dùng một kiếm mạnh mẽ đâm thủng sơn mạch.
Nếu người khác biết được ý nghĩ trong lòng hắn tất sẽ giận đến hộc máu, mười mấy ngày là có thể vận dụng thức thứ nhất trong võ kỹ Thiên cấp trung phẩm, vậy mà hắn còn cảm thấy quá lâu, đây là võ kỹ Thiên cấp, hơn nữa còn là trung phẩm đó. Rất nhiều người ở Huyền Vũ cảnh đều đắm chìm trong đó mấy tháng, thậm chí là mấy năm mới có thể khó khăn lĩnh ngộ được một phần lực lượng trong đó.
- Tiền bối!
Lâm Phong ngẩng đầu nhìn về phía ba người đang đứng, trên mặt lộ ra ý cười.
- Lâm Phong, trên phương diện ý chí kiếm đạo, có cảm giác được cảm ngộ gì không?
Kiếm Tôn giả mở miệng hỏi.
- Có một chút, có lẽ ta cần bế quan mấy ngày, khả năng là có thể làm cho ý chí kiếm đạo đột phá một tầng, bước vào ý chí kiếm đạo tầng sáu!
Lâm Phong trầm ngâm, sau đó gật đầu nói.
- Không vội, khi ta có tu vi như ngươi bây giờ, ý chí kiếm đạo mới lĩnh ngộ tới tầng hai, rất nhiều cường giả bước vào Thiên Vũ cảnh cũng không lĩnh ngộ ý chí kiếm đạo sâu như ngươi. Hơn nữa, càng về sau thì càng khó, tu luyện không phải là chuyện một sớm một chiều, con đường võ đạo là một quá trình vô cùng dài dòng, cần lục lọi tìm kiếm trong năm tháng dài dòng, ngươi còn trẻ, từ từ sẽ đến. Bước chân trầm ổn, mỗi bước đều lưu lại dấu vết, cuối cùng mới có ngày ngạo kiếm lăng vân.
Kiếm Tôn giả hình như lo lắng Lâm Phong được thế mà kiêu, nhắc nhở nói. Trên thực tế, ý chí của Lâm Phong đã rất kinh khủng rồi, trước kia chỉ dựa vào chính mình hắn đã đạt tới tầng năm. Chỉ cần cho hắn thời gian, lão nắm chắc có thể giúp ý chí kiếm đạo của Lâm Phong đạt tới tầng bảy khi hắn bước vào Thiên Vũ cảnh. Vừa nghĩ vậy lão đã cảm thấy đáng sợ, hít thở không thông. Nếu sau khi Lâm Phong bước vào Thiên Vũ cảnh, lúc đó sẽ có tình cảnh chấn động bực nào.
Lâm Phong gật đầu, không nói thêm gì. Trên thực tế hắn thật sự cảm giác được mình có thể đột phá, chỉ cần cho hắn chút thời gian nghĩ lại kiếm trong đầu, tiếp theo liền có thể bước vào ý chí kiếm đạo tầng sáu. Lâm Phong cũng hiểu được, càng lên cao thì càng khó ngộ, lực lượng ý chí vốn là lực lượng dành riêng cho cường giả Thiên Vũ cảnh.
- Một tháng tiếp theo quá gấp rồi, căn bản không có thời gian chỉ đạo ngươi, nhưng hiện tại thực lực của ngươi, tiến vào Bí Cảnh cũng khó gặp địch thủ. Trong Bí Cảnh thận trọng một chút, chờ sau khi ra ngoài, chúng ta mới tập trung chỉ đạo ngươi một phen, giúp ngươi bước vào Thiên Vũ cảnh.
Tuyết bào Tôn giả cũng nói luôn, một tháng quá ngắn ngủi, Lâm Phong chỉ lĩnh ngộ Quy Nhất kiếm quyết đã tốn hơn phân nửa thời gian, bọn họ cũng không kịp chỉ đạo gì thêm.
Tuyệt Thế Vũ Thần
Đánh giá:
Truyện Tuyệt Thế Vũ Thần
Story
Chương 758: Quy nhất kiếm quyết
10.0/10 từ 24 lượt.