Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 747: Lâm Phong Giận Dữ

141@-
Thân thể Lâm Phong xoay tròn, đem Đường U U bảo vệ ở trong, tiếng vang xuy xuy vang lên, ma quang hắc ám bên ngoài thân không ngừng lưu chuyển.

Xuy xuy...

Nhưng mà cho dù là tôn thân ma đạo vẫn bị ngân châm nhỏ đến tận cùng kia đâm rách, ngân châm trực tiếp đâm vào cơ thể Lâm Phong, nhưng mà lại gắn chặt trong thân thể hắn, không thể nhúc nhích.

- Sao rồi?

Ánh mắt Lâm Phong nhìn Đường U U hỏi.

Đường U U lấy ra mấy bình dược, trực tiếp mở ra rót vào miệng mình, trên khuôn mặt tái nhợt khôi phục một tia huyết sắc, nói:

- Không cần lo cho ta, ta từ bỏ là được.

Tung người bay qua, Lâm Phong đem Đường U U đặt ở bên cạnh Thiên Trì, bên cạnh Hoàng Phủ Long, nói:

- Đại Hại Trùng, ngươi giúp ta bảo vệ nàng một lát.

- Được.

Hoàng Phủ Long gật đầu lên tiếng, trong đôi mắt cũng lộ ra vài phần ánh sáng mãnh liệt.

- Nếu không được, lập tức nhảy xuống.

Lâm Phong lại dặn dò một tiếng, thân thể lập tức quay lại, bay tới Thiên Diệp Châm trong hư không, trong con ngươi mang theo tia sắc bén lạnh lẽo vô cùng.

Thiên Diệp Châm cảm giác được ngân châm nhưng lại không thể đâm sâu vào trong cơ thể của Lâm Phong, sắc mặt âm u lạnh lẽo hơi hơi biến đổi, lực lượng phòng ngự của Lâm Phong, khủng bố.


- Phá pháp, giết.

Con ngươi lạnh lóe lên, mười ngón tay Thiên Diệp Châm chuyển động liên tục, vô số châm yếu ớt như tơ nhện, hóa thành từng tia sáng gai bạc trắng rất nhỏ, đâm tới Lâm Phong, phát ra âm thanh xé gió nghe rất chói tai.

- Diệt.

Đại thủ ấn hắc ám từ bàn tay Lâm Phong đánh ra, tiếng xuy xuy vang không ngừng, trong khoảnh khắc, đại thủ ấn thật lớn kia nhưng lại bị ngân châm đâm vào vỡ nát, ngân châm xuyên thấu qua tiếp tục đâm tới Lâm Phong, lực xuyên thấu rất khủng bố.

Thân thể Lâm Phong vẫn như trước, không chút nào sợ, bàn tay màu đen thật lớn trực tiếp từ trên không đánh ra, tiếng ầm ầm vang lên, dường như có một đạo chưởng ấn ma thần từ trên trời giáng xuống, muốn bao phủ cả phiến không gian.

Lực lượng kinh khủng từ bên mặt sườn đánh lên ngân châm, toàn bộ ngân châm vốn là đang suy yếu uy thế lập tức bị một chưởng đánh đến biến mất vô ảnh.

- Chúng ta ra tay, trước tiên đánh hai người bọn họ rơi xuống.

Có người trên Thiên Trì quát, lập tức trong hỗn loạn lại có thêm rất nhiều người ra tay với Đường U U bị thương.

Hoàng Phủ Long giận dữ hét một tiếng, trên người điên cuồng phóng thích ra hơi thở hoang dã, đem không gian khuấy động lên, khí tức mãnh liệt đến từ hoang dã phân hóa, một chưởng đánh ra, lạc tuyết cùng hoàng sa đan vào nhau, lực lượng hoang dã kinh khủng trực tiếp đem mấy người tập kích Đường U U đánh bay ra ngoài, lực lượng đáng sợ đến cực điểm.

- Vô Khổng Bất Nhập.

Không trung truyền đến thanh âm quát lạnh của Thiên Diệp Châm, ở trên người hắn lơ lửng vô số ngân châm, trong không gian cũng đều là châm, những cây ngân châm này từ bốn phương tám hướng điên cuồng đâm vào Lâm Phong, Vô Khổng Bất Nhập chính là chỗ nào cũng có thể đâm tới, nếu bị đánh trúng, nháy mắt tuyệt đối vỡ nát, chính là bị châm đâm chết.

- Ma Ảnh!

Hai tay Lâm Phong huy động, từng tia sáng lóe lên, dường như có vô số ma đầu xuất hiện, hóa thành vô số tàn ảnh hướng tới bốn phía rống giận xông ra, tiếng xé gió xuy xuy vang lên, ngân châm đâm lên Ma ảnh, hai tay Lâm Phong vỗ mạnh một cái, lực lượng ma đạo khủng bố như dời non lấp biển, đẩy ra một chút, những ngân châm này cho dù là chỗ nào cũng đâm được, nhưng đối mặt với lực lượng khí thế dũng mãnh, cuối cùng cũng vô lực rơi xuống.

- Nghịch!


Thiên Diệp Châm giận quát một tiếng, lập tức vô số ngân châm dường như sống lại, phát ra tiếng vang ong ong, tiếp tục bay lên, quay ngược lên không đâm tới Lâm Phong.

- Phong Khởi Cửu Thiên.

Con ngươi ma đạo rét lạnh khôn cùng, Lâm Phong bước chân, thân thể ngay lập tức giáng lâm trước mặt Thiên Diệp Châm.

Thiên Diệp Châm sắc mặt đại biến, giận quát một tiếng:

- Xuyên tim!

Tiếng nói dứt, vô số châm nhọn từ trên người hắn, toàn bộ đều xuất ra, đâm giết tới Lâm Phong, gần trong gang tấc.

- Bất Diệt Ma Tôn!

Lâm Phong rét lạnh hô lên, ma quang vô tận đại phóng, cả người hắn tại thời khắc này chân chính hóa thành thân thể ma thần, chỗ nào cũng bất diệt, không người có thể diệt, Bất Diệt Ma Tôn.

Đinh đinh đang đang!

Thanh âm trong trẻo vang lên, những ngân châm kia đâm lên người của Ma tôn, nhưng chỉ là đâm vào tầng ngoài, không thể đâm sâu gì chỉ một chút.

Bàn tay Ma tôn chộp lấy cổ họng Thiên Diệp Châm. Lúc này Thiên Diệp Châm khủng hoảng rồi, làm sao có thể, châm của hắn chỉ cần xuất ra liền tất sát, cho tới bây giờ chưa từng thua, cho dù người có tu vi mạnh hơn hắn cũng chạy không thoát chiêu Vô Khổng Bất Nhập, chỉ cần đem ngân châm đâm vào trong cơ thể địch nhân là có thể hóa thành tuyến tơ vũ, xé nát thân thể của đối phương, ngân châm cũng sẽ cắt đứt tâm mạch của họ.

Vừa rồi hắn đối phó với Đường U U trước mà không có trực tiếp xuống tay với Lâm Phong. Nhưng chỉ mấy ngân châm đó đã khiến tâm mạch của Đường U U bị tổn thương, vô lực chiến đấu.

Nhưng mà lực phòng ngự của Lâm Phong quá mức khủng bố, châm của Vô Khổng Bất Nhập bị đánh rơi, cho dù đứng gần, châm trên người hắn cũng không thể ghim vào thân thể của Lâm Phong được, đáng sợ, thật là đáng sợ.

Nhìn đôi tay lộ ra ma đạo chi ý cuồn cuộn đang hướng tới cổ họng mình, thân thể Thiên Diệp Châm lui về phía sau, sau đó tiếng rít vang ầm ầm chói tai, đôi bàn tay mà đạo kia như thể tay ma thần, khoảng cách với hắn càng ngày càng gần, trực tiếp khống chế cổ họng hắn, ngay sau đó mạnh mẽ xoay người.


Xuy xuy xuy....

Thanh âm ngân châm đâm vào thân thể vang lên, khiến thân thể Thiên Diệp Châm hung hăng cứng lại, ngân châm đã đâm vào lưng hắn, toàn bộ chính là những ngân châm ban đầu hắn phóng ra, hiện tại lại đâm vào trong cơ thể hắn.

Trong miệng máu tươi không ngừng chảy ra, thân thể Thiên Diệp Châm hơi hơi run rẩy, nhìn đến đôi con ngươi băng lãnh của Lâm Phong, hắn rốt cục cảm nhận được cái gì gọi là cảm giác sợ hãi khi sắp tử vong.

Thất thủ, lần này Thiên Diệp Châm vậy mà cũng thất thủ!

Ánh mắt đám người phía dưới đều là hoảng sợ, Thiên Diệp Châm thủ đoạn độc ác, bọn họ còn cho rằng Lâm Phong sẽ xui xẻo. Nhưng mà, cho dù là cường giả hạt giống như Thiên Diệp Châm, ở trước mặt Lâm Phong có vẻ vẫn không có phân lượng. Một lần đột kích, Lâm Phong liền tóm được cổ họng Thiên Diệp Châm, Thiên Diệp Châm động cũng không thể động, chỉ cần cánh tay Lâm Phong dùng thêm một chút lực lượng, cổ của hắn ngay lập tức có thể ra đi.

- Thả.... buông.... ta!!!

Thanh âm Thiên Diệp Châm khàn khàn, gian nan mở miệng, lại thấy tiếng vang ầm ầm, tay Lâm Phong thủ sẵn ở cổ hắn bắt đầu đè xuống dường như muốn hắn hít thở không thông.

Hai tay gắt gao bám lấy cổ tay Lâm Phong, trong đôi mắt Thiên Diệp Châm đều là sợ hãi, không còn cái loại âm hiểm ác độc, hắn đã cảm giác được, tử vong cách hắn càng ngày càng gần, dường như hắn đã trêu chọc một ma đầu.

- Không tốt, hắn đánh bại Thiên Diệp Châm.

Đám người phía dưới đang đối phó Hoàng Phủ Long và Đường U U cảm nhận được khí tức ma đạo cuồn cuộn trên không, ngẩng đầu liền nhìn thấy tay Lâm Phong thủ sẵn ở cổ họng Thiên Diệp Châm, sắc mặt không khỏi đại biến. Ngay cả Thiên Diệp Châm cũng không đối phó được Lâm Phong, dường như không ổn.

Đột nhiên vào lúc này, cánh tay của Lâm Phong hung hăng quăng ra, thân thể Thiên Diệp Châm giống như thiên thạch khủng bố từ trên trời giáng xuống. Sau một tiếng ầm vang thật lớn, thân thể hắn cùng một người phía dưới đập vào nhau, va chạm đáng sợ đem người đập tới đập chết tại hư không, người nọ cũng lập tức rớt xuống Thiên Trì.

- Người thật độc ác, hắn nổi điên.

Ánh mắt mọi người hoảng sợ, một màn va đập này khiến lục phủ ngũ tạng của Thiên Diệp Châm quay cuồng, thất khiếu chảy máu, đập xuống như vậy, vài lần là có thể lấy mạng của hắn, khiến hắn đứt từng khúc ruột mà chết.

- Cầu ngươi... buông... tha... ta.


Trong mắt Thiên Diệp Châm đều thấm máu tươi, hai tay run rẩy nắm lấy bàn tay Lâm Phong, cầu xin mà nói.

Lâm Phong liếc cũng không liếc hắn một cái, buông tha hắn? Thời điểm hắn dùng ngân châm hạ đòn sát thủ, đem những người khác làm con mồi thì sao? Hiện tại hắn trở thành con mồi, liền năn nỉ, là có thể buông tha sao.

Ầm vang!

Lại trận âm thanh va chạm đáng sợ vang lên, Thiên Diệp Châm chỉ cảm giác nội tạng của mình đều muốn nhảy ra ngoài, cả người đã không ra hình người, mà người bị hắn đập tới cũng đồng dạng rất thảm.

- Trốn, chạy mau.

Mọi người điên cuồng lui về phía sau, cũng không dám tiếp tục đối phó Hoàng Phủ Long và Đường U U nữa, Lâm Phong không người nào có thể chế ngự, thật là đáng sợ.

- Đều không cần đi nữa.

Lâm Phong lạnh lùng nói, phẫn nộ quát:

- Giết!

Tiếng nói hạ xuống, kiếm quang vô tận xoắn giết mà ra, thân thể Thiên Diệp Châm ở trong tay hắn trực tiếp bị xé rách rơi xuống, đám người chung quanh thân thể hắn cũng trực tiếp bị kiếm quang đâm thủng thân thể, người Huyền Vũ cảnh tầng bảy tầng tám không chịu nổi một kích, ngay cả khi Lâm Phong phóng thích ý chí kiếm đạo khủng bố cũng ngăn cản không nổi, Lâm Phong vừa ra tay, bọn họ chính là chết.

Ầm ầm ầm!

Kiếm khí và chưởng lực ma đạo không ngừng thối lui, thân thể hắn lại lần nữa hóa thành một đạo Ma Ảnh hư ảo, dung hợp với ý chí của gió, võ kỹ Thiên cấp Phong Khởi Cửu Thiên cũng xuất ra uy lực của nó, đám người cũng chỉ cảm giác một trận ma gió cuốn qua, nhưng toàn bộ những người đã xuống tay với Đường U U đều bị giết chết, một hồi tàn sát.

Đám người phía dưới nhìn thấy một màn như vậy, tâm thần run rẩy dữ dội, người này thật đáng sợ.

Những cường giả chân chính của Thiên Trì lại chú ý tới Lâm Phong. Kẻ này, nếu có thể loại trừ ma chướng trong lòng hắn, độ hóa hắn, hảo hảo bồi dưỡng một phen, nhất định có thành tựu chói lọi.

Thủ đoạn của Lâm Phong nhiều lắm, mỗi một loại thủ đoạn đều mạnh như vậy, dung hợp cũng một chỗ, uy lực tuyệt luân, ai ngăn cản, giết người đó!
Tuyệt Thế Vũ Thần
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Tuyệt Thế Vũ Thần Truyện Tuyệt Thế Vũ Thần Story Chương 747: Lâm Phong Giận Dữ
10.0/10 từ 24 lượt.
loading...