Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 456: Truyền Thuyết Viễn Cổ

121@-
Ở Thiên Nhai Hải Các vào thời đại xa xưa vẫn lưu truyền một truyền thuyết, trước kia Thiên Nhai Hải Các là một sa mạc mênh mông vô bờ, vùng xa mạc này suốt ngày bị mặt trời thiêu đốt trở nên vô cùng khô hạn.

Ở một chỗ rất sâu trong lòng đất, có nuôi dưỡng một ngọn lửa mạnh vô cùng, ở chỗ địa tâm của ngọn lửa này sau khi đã trải qua vô số năm tháng thiêu đốt, nó sẽ có một ngọn lửa cầm giữ sinh mạng, từ đó mà hóa thành Hoả Yêu Lang, Yêu Lang này xâm nhập lên mặt đất, tiến quân vào sa mạc.

Hơn nữa, ngọn lửa này là tự hóa thành Yêu Lang, nó còn cầm giữ một năng lực đặc thù, đó chính là biến ảo. Mặc dù nó không phải là thiên yêu thú, nhưng nó cũng có thể biến ảo thành hình người, giấu mình vào trong giữa đám đông, hơn nữa nó lại không có khác gì người thường, nó với người thường hoàn toàn giống nhau.

Về sau, người cùng với Yêu Lang chiến đấu, cuối cùng con người cũng giành được thắng lợi. Nhưng qua mấy trăm năm sau, Yêu Lang sẽ lại lần nữa được lòng đất dưỡng dục nên, vì thế, loài người đã xây dựng nên thành thị, thì ra Thiên Nhai Hải Các hiện giờ cũng là Thiên Nhai Hải Các ở dưới đất thiết lập và phong ấn, bên ngoài Thiên Nhai Hải Các vẫn là một vùng sa mạc, về sau, Yêu Lang mỗi lần dưỡng dục nên cũng không nghĩ cách đột phá phong ấn, mà chỉ xuất hiện ở bên ngoài Thiên Nhai Hải Các.

Không có ai biết được truyền thuyết kia là thật hay là giả, nhưng ở bên ngoài thành thị của Thiên Nhai Hải Các, đại khái cứ khoảng mấy trăm năm không định lại bùng nổ một lang yêu thú triều, đây cũng không phải là một cuộc tranh giành thật sự, hơn nữa mỗi lần bùng nổ, đều là từ ở ngoài thành.

Khoảng cách yêu lang thú triều lần trước không biết đã cách đây bao lâu, rất nhiều người đều không còn nhớ được. Vật cưỡi của Sói Sa Mạc là một con Hoả lang, cũng không có ai chú ý lại càng không nghĩ đến lang yêu thú triều. Nhưng vừa rồi, Lang Vương cắn nuốt thi thể đồng bọn của nó, cùng với giờ đây thân thể của nó hóa thành Hoả Diễm Yêu Lang, lại còn mọc ra bốn cái đuôi, khiến cho trong lòng tất cả mọi người đều rung động, một lần nữa lang yêu thú triều lại bạo phát.

Đuôi yêu, đó là dấu hiệu bùng nổ lang yêu thú triều, đuôi yêu nhiều hay ít đại biểu cho thực lực của Yêu Lang, trước mắt, Yêu Lang là Huyền yêu, có được bốn đuôi sói chứng minh Yêu Lang này là Huyền yêu cấp bốn, nếu nó có tới năm đuôi thì đó sẽ là Huyền yêu cấp năm.

- Ở bên ngoài Thiên Nhai Hải Các hết rồi, toàn bộ đều hết rồi.

Trong lòng đám người đều hung hăng run rẩy, những thủ hạ của Sói Sa Mạc này, tuy rằng bá đạo, hoành hành ngang ngược, giết người vô số, nhưng vẫn vô cùng sợ hãi thú triều, đây mới chính là một hồi hủy diệt tai ương.

Chỉ có Yêu Lang cảnh giới Huyền yêu mới có năng lực biến áo thành hình người, hóa ra tù trưởng Sói Sa Mạc, toàn bộ đều là Yêu Lang.

Bốn cái đuôi đung đưa trong hư không, ánh mắt khát máu của Yêu Lang nhìn Lâm Phong chằm chằm, nói:

- Vốn tính toán định thêm một thời gian nữa mới xâm lấn, nhưng hiện giờ, hủy diệt hãy giáng xuống đi.


Trong miệng Yêu Lang thốt ra tiếng nói của con người, giọng nói băng hàn đến tận xương, khi tiếng nói của nó vừa dứt, hơi thở ngọn lửa khủng bố lan tràn, thân thể của nó dần dần chìm xuống, chìm vào trong lòng đất.

Lâm Phong vì không phải người ở đây, nên hắn nghe không hiểu lời nói của đối phương, hắn nhíu nhíu mày, ý sát phạt bùng ra, bước chân của hắn muốn bước về phía trước, hắn muốn đuổi giết Yêu Lang.

- Lâm Phong.

Nhưng đúng vào lức này Nặc Na cất tiếng gọi hắn, bước chân của Lâm Phong bị kìm hãm lại, hắn quay đầu lại nhìn Nặc Na, có phần khó hiểu.

Chỉ thấy vào lúc này, trong đôi mắt của Nặc Na mang theo nồng đậm ý sợ hãi, điều này làm cho Lâm Phong càng không hiểu, dường như không phải chỉ có Nặc Na, ngay cả đám người thủ hạ Sói Sa Mạc, trong ánh mắt họ cũng tràn ngập nỗi sợ hãi.

- Lâm Phong, đi mau, rời khỏi vùng sa mạc này, đi vào trong thành.

Nặc Na kinh hoàng gọi to, cùng lúc này, đám người Sói Sa Mạc cũng đều thôi giết chóc điên cuồng hối hả chạy đi tìm chỗ trốn, giống như là đang phát điên, chạy trốn thục mạng, dường như là nơi này đang phát sinh ra chuyện gì rất đáng sợ.

- Sao lại thế này, Nặc Na?

Lâm Phong không hiểu cất tiếng hỏi, tù trưởng sói thủ lĩnh hóa thân thành Yêu Lang, Lâm Phong vốn đã nghi ngờ, mà Nặc Na và đám thủ hạ của Sói Sa Mạc thấy cảnh tượng này, không ngờ họ lại vô cùng hoảng sợ như vậy.

Tuy nhiên đúng vào lúc này, trong lòng Lâm Phong đột nhiên run lên, trong đôi mắt hiện lên vẻ sợ hãi, đôi mắt của hắn và đôi mắt của Mộng Tình cùng liếc nhìn nhau, hai người đều thấy được nỗi khiếp sợ trong đôi mắt của đối phương.

Đó là hơi thở của ngọn lửa, từ trong lòng đất truyền đến một hơi thở của ngọn lửa, cỗ hơi thở ngọn lửa này không ngờ lại trở nên bạo ngược đến như thế, nó giống như từ trong lòng đất bốc lên, rất đáng sợ.

- Đi, không còn kịp rồi, chúng ta vừa đi vừa nói chuyện.


Nặc Na cũng không cố giải thích, trực tiếp kéo Mộng Tình bắt đầu chạy đến bên người Lâm Phong:

- Nhanh lên, hiện tại chúng ta chỉ có chạy vào trong thành mới có thể sống sót.

Ánh mắt Lâm Phong ngưng lại tại nơi đó, xem ra nỗi sợ hãi của Nặc Na có liên quan đến hơi thở của ngọn lửa trong lòng đất.

- Mộng Tình.

Lâm Phong gọi một tiếng, Mộng Tình hiểu ý nắm chặt lấy một cánh tay của Nặc Na, bước chân đạp xuống đất thật mạnh, thân thể của cả hai người đều vọt lên không.

Nặc Na kinh sợ kêu lên, nàng chưa từng được hưởng thụ cảm giác bay trên không, đột nhiên thân thể bay lên, trong đầu của nàng hơi có một chút bối rối.

Một cánh tay khác của nàng cũng đột nhiên bị nắm chặt, Nặc Na quay đầu lại nhìn thì thấy Lâm Phong cũng đồng thời bay lên không, cùng với Mộng Tình hai bên phải trái, nắm tay của nàng chạy như bay trong hư không.

- Thật mạnh, thực lực của Lâm Phong và thê tử của hắn đều thật mạnh.

Trong lòng Nặc Na vô cùng chấn động, phi hành trên trời, đây là chuyện mà trước đây nàng nằm mơ cũng muốn, giờ phút này ước mơ của nàng dường như đã thành hiện thực, nhưng nàng lại không có được cảm giác hưng phấn và vui sướng như trong tưởng tượng.

Hôm nay phụ thân của nàng đã chết, bộ lạc của nàng đã bị phá hủy, hơn nữa Hoả Diễm Yêu Lang thú triều lại đang bạo phát.

- Nặc Na, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?

Khí chân nguyên gào thét, trong hư không Lâm Phong đạp bước mà đi, đồng thời cất tiếng hỏi Nặc Na.


- Lâm Phong, ở trên vùng đất sa mạc này, mấy trăm năm lại gặp một lần bộc phát ra thú triều khủng bố. Ở chỗ địa tâm, có rất nhiều Yêu Lang thú được dưỡng dục mà sinh ra, bọn sói này đều đắm chìm trong giữa ngọn lửa, nó là do chính ngọn lửa biến thành, sự xuất hiện của bọn nó sẽ phá hủy toàn bộ nhân loại trên khắp xa mạc, thậm chí còn có thể xâm lấn tới Thiên Nhai Hải Các.

Nặc Na đón làn gió gào thét, gian nan mở miệng nói:

- Lần xuất hiện này, Yêu Lang có được năng lực biến ảo, vừa rồi ngươi đã thấy tù trưởng Sói Sa Mạc chính là Yêu Lang, kỳ thực nó đều là do Yêu Lang biến hóa thành người, Hoả Diễm Yêu Lang xuất hiện đã nói lên rằng, có một âm mưu đáng sợ đã xuất hiện chỗ địa tâm.

- Ngươi nói là tù trưởng Sói Sa Mạc nếu là Yêu Lang, chứng minh rằng bầy yêu trong lòng đất đã nổi lên và đi ra, chỉ là bọn chúng cũng có trí khôn, tạm thời không công kích với nhân loại trên mặt đất, mà chỉ là đang nổi lên?

Lâm Phong nghe Nặc Na nói thì trầm ngâm một lát, trong đôi mắt cũng xuất hiện một nỗi khiếp sợ, dưới lòng đất lại có thể dưỡng dục ra Hoả Diễm Yêu Lang, xem ra hắn và Mộng Tình cảm nhận được khí từ ngọn lửa địa tâm kia quả nhiên là không có sai.

- Ừm! Kế hoạch của bọn họ có thể là sau ít lâu nữa, nhưng bởi vì bị chúng ta phát hiện, vì phòng bị loài người bố trí kế hoạch ứng đối, cho nên bọn họ sẽ lập tức phát động thú triều.

Nặc Na gật đầu nói, mái tóc của nàng bị gió thổi làm cho hỗn độn hai, đầu lông mày đều nhíu lại có vẻ lo âu.

Thú triều, Yêu Lang thú triều, hủy diệt sẽ lại tới.

- Hoả Diễm Yêu Lang.

Lâm Phong đột nhiên nói nhỏ, ánh mắt nhìn xuống phía, dưới chỉ thấy trên mặt đất rất nhiều thân thể người đắm chìm trong ngọn lửa, từ trong thân thể của Yêu Lang phát ra, từ trong sa mạc đến, hơn nữa thân thể của bọn họ lớn nhỏ không đều, còn có được mấy cái đuôi.

- Thực sự đến rồi.

Ánh mắt Nặc Na cứng đờ nói:


- Lâm Phong, nhanh lên, chúng ta nhất định phải sớm một chút chạy đến Thiên Nhai Hải Các, ở giữa mỗi lần Hoả Diễm Yêu Lang thú triều xuất hiện, đều có xuất hiện một yêu thú lợi hại rất đáng sợ, bọn họ sẽ từ mảnh đất trong sa mạc này mà bắt đầu, sau khi chiếm cứ khắp sa mạc, mới có thể xâm lấn đến trong thành Thiên Nhai Hải Các.

- Thiên Nhai Hải Các, có xa lắm không?

Lâm Phong hỏi.

- Đại khái còn khoảng ngàn dặm.

Nặc Na cất tiếng nói khiến cho đôi mắt Lâm Phong cứng đờ, hãy còn ngàn dặm?

- Xem ra chúng ta có khả năng phải đối mặt với đám Hoả Diễm Yêu Lang này rồi.

Lâm Phong cười gượng gạo, khoảng cách ngàn dặm, hắn và Mộng Tình không có khả năng mang theo Nặc Na bay trong hư không, bất kể là chân nguyên hay tâm thần, đều không đủ duy trì.

- Nặc Na, cường giả Huyền Vũ cảnh không có năng lực ngự không phi hành, chỉ có điều là dựa vào lực lượng chân nguyên mới có thể ở trong hư không một thời gian ngắn ngủi, đạp bộ mà đi, chỉ có bao giờ tiến tới Thiên Vũ cảnh thì mới có thể tùy ý ngao du trên trời.

Lâm Phong nói với Nặc Na:

- Trên người của ta cũng có ít nguyên thạch, nếu mượn dùng năng lượng nguyên thạch này, khả năng cực hạn với khoảng cách ngàn dặm cũng còn kém một chút.

Đôi mắt của Nặc Na cứng đờ, phải đối mặt với Yêu Lang sao?

- Yên tâm đi Nặc Na, lấy thực lực của ta và Mộng Tình, đám Yêu Lang này không thể đả thương được chúng ta.

Lâm Phong đột nhiên mỉm cười an ủi, trong lòng hắn có chút không ngờ, không nghĩ tới tiến vào mảnh không gian này để đi lại một phen, không ngờ lại trực tiếp đụng phải thú triều.
Tuyệt Thế Vũ Thần
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Tuyệt Thế Vũ Thần Truyện Tuyệt Thế Vũ Thần Story Chương 456: Truyền Thuyết Viễn Cổ
10.0/10 từ 24 lượt.
loading...