Tuyệt Thế Võ Thần
Chương 712: Hắn Đang Dùng Thần Trí Điều Khiển Dược Liệu
Những năm gần đây Trần Diệm cũng thu thập được một loại mồi lửa cao cấp, nhưng trước mắt Dược Viêm Hải đã truyền mồi lửa của mình cho Dược Linh Vũ, cũng chứng minh được Dược Viêm Hải đã không cần mồi lửa đó nữa, có lẽ là ông ta đã thu được một loại mồi lửa còn cao cấp hơn, chuyện này đối với Trần Diệm mà nói chính là một đả kích lớn.
Một số ít lão quan viên từng có may mắn nhìn thấy loại lửa này trước đây cũng đều lộ ra vẻ kính sợ.
Mồi lửa của thiên yêu là thứ mà không phải ai cũng có thể lấy được, cho dù có cơ duyên đạt được cũng cần phải có năng lực luyện hóa nó, đã từng có luyện dược sư chẳng những không thể luyện hóa được mồi lửa cao cấp mà còn bị phản phệ đến chết, hơn nữa số đó cũng không phải là ít.
Trong lúc Dược Linh Vũ còn đang đắc ý, thì trong lòng bàn tay của Dương Ân cũng đã bùng lên ngọn lửa.
Lam Yêu Cơ của Dương Ân chẳng qua chỉ mới bùng lên một đốm nhỏ, nhưng nhiệt lượng mà nó toát ra đã vô cùng nóng, ngay cả văn võ bá quan đứng cách xa hắn cũng cảm nhận được nhiệt lượng khác thường đó.
Cùng lúc đó, thú hỏa Bọ Cạp của Dược Linh Vũ bị nhiễu loạn rất lớn, hỏa lực nhanh chóng co rút lại, giống như thường dân gặp phải quân vương, không có cách nào chống lại được Lam Yêu Cơ.
“Lửa của hắn khắc chế lửa của ta?”, Dược Linh Vũ cảm giác được thú hỏa Bọ Cạp đang mất tự chủ, thầm kinh hô trong lòng.
Dương Ân không có thời gian để ý đến y, ngay lập tức bắt đầu luyện đan.
Trong nháy mắt, từng bụi thảo dược thông thường bay ra, không ngừng rơi xuống đỉnh đồng xanh của hắn, Lam Yêu Cơ vô cùng quỷ dị bắt đầu tỏa ra nhiệt lượng thiêu đốt cái đỉnh đồng xanh, những đường vân trên thân cái đỉnh đồng xanh đột nhiên chuyển động không ngừng, bắt đầu luyện hóa từng bụi thảo dược bên trong, mùi dược liệu tràn ngập khắp nơi.
Lúc này, tất cả mọi người đều đã không còn bình tĩnh nữa, nhất là hai người Trần Diệm cùng Hàn Khánh Khiêm, bọn họ đều là Dược Vương, đương nhiên còn có thể nhìn ra những thứ mà người bình thường không thể nào nhìn ra được.
Trần Diệm mất khống chế la lớn: "Hắn...!hắn đang dùng thần trí điều khiển dược liệu!"
"Dương tướng quân đúng là hậu sinh khả úy, khó trách tuổi còn trẻ mà đã đạt được thành tựu Dược Vương", Hàn Khánh Khiêm thở dài nói.
Hoàng thượng từ bên cạnh hỏi: "Như vậy nghĩa là sao?"
"Hồi hoàng thượng, chỉ khi thần đình đạt tới cảnh giới cấp thiên thì mới có thể dùng thần trí điều khiển dược liệu, đây chính là dấu hiệu nhận biết của một thiên dược sư", Hàn Khánh Khiêm đáp.
“Thiên dược sư!”, hoàng thượng vô cùng kinh ngạc.
Văn võ bá quan cũng nghe được đoạn đối thoại này, con ngươi của ai cũng co rút đến cực đại, không thể tin được thiếu niên chỉ mới khoảng 17, 18 tuổi trước mặt đã có thể trở thành một thiên dược sư.
Dược Linh Vũ bị đả kích rất lớn, lộ ra vẻ hoảng sợ nói: "Không thể.
Đây chắc chắn là một trò che mắt, chắc chắn là một trò che mắt".
Ở Dược Vương các, người có thể đạt đến trình độ dùng thần trí điều khiển dược liệu cũng chỉ có một mình cha của y, nhưng ông ta cũng không thể đạt được trình độ dễ dàng khống chế giống như Dương Ân.
Dược Linh Vũ chuyên tu tinh thần pháp nhưng cũng không đột phá được đến bậc này, bây giờ nhìn thấy một thiếu niên còn chưa tới 20 tuổi thúc giục tinh thần lực khống chế dược liệu, y quả thật không có cách nào tiếp nhận nổi.
Dương Ân đã bước vào trạng thái tập trung cao độ, nếu như hắn biết rằng những người xung quanh ngạc nhiên như vậy, hắn nhất định sẽ ngây thơ đáp lại: "Đây không phải chỉ là phương pháp luyện đan bình thường thôi sao?"
Từ khi hắn bắt đầu học luyện đan thì hắn đã dùng tới phương pháp này rồi, bởi vì Tiểu Hắc cũng làm như vậy cho nên hắn mới làm theo, mặc dù hắn cũng biết luyện dược sư bình thường sẽ dùng tay cho từng bụi thảo dược vào bên trong đỉnh luyện dược, nhưng hắn cũng chưa từng nghĩ phương pháp "dùng thần trí điều khiển dược liệu" lại là dấu hiệu của thiên dược sư.
Dược Linh Vũ cắn đầu lưỡi, cơn đau khiến cho y tỉnh táo lại, y hít sâu một hơi rồi thầm nói: "Tất cả đều chỉ là ảo giác, ta sẽ luyện ra một loại đan dược cao cấp đánh bại hắn".
Dược Linh Vũ thoát khỏi những suy nghĩ lung tung, bắt đầu từng bước luyện đan, mặc dù y không thể "dùng thần trí điều khiển dược liệu" như Dương Ân, nhưng y cũng có thủ pháp độc môn khác để điều khiển dược liệu nhập vào vương đỉnh một cách có trật tự.
Thú lửa Bọ Cạp của y bắt đầu tỏa ra nhiệt lượng, tinh chế các loại dược liệu một cách khéo léo.
Văn võ bá quan đều chăm chú quan sát, lại so sánh hai bên, phương pháp luyện đan của Dương Ân rất hấp dẫn người khác, từng động tác của hắn giống như đang sáng tác một tác phẩm nghệ thuật, động tác nào cũng tinh tế nhẹ nhàng như nước chảy mây trôi, rất nhiều dược liệu tự động bay vào bên trong đỉnh luyện dược, lại thêm ngọn lửa Lam Yêu Cơ đang bừng bừng đánh vào thị giác mỗi người.
Thuật luyện đan của Dược Linh Vũ cũng rất tinh tế, nhưng không thể so sánh được với Dương Ân.
Dược Linh Vũ đã hoàn toàn bị ánh hào quang của Dương Ân lấn át, khiến cho y chỉ có thể buồn bực vùi đầu vào nghiêm túc luyện đan.
"Sư đệ, thiếu niên này nhất định phải gia nhập học viện hoàng gia ta", Trần Diệm hướng về phía Hàn Khánh Khiêm truyền âm nói.
"Chuyện này ta không thể làm chủ được, huynh tự đi hỏi hắn đi, ta cảm thấy lần này hoàng thượng cũng sẽ không nguyện ý thả người", Hàn Khánh Khiêm nói, dừng lại một chút ông ta còn bồi thêm một câu: "Học viện hoàng gia có thể tiếp nhận Dược Vương thiếu niên này sao?"
"Ta có thể đẩy hắn lên vị trí cao, ta tin hắn sẽ không cự tuyệt", Trần Diệm vô cùng khao khát nói.
"Ta nghe nói sau lưng hắn còn có một vị sư tôn thần bí, có lẽ vị đó đến từ giới siêu phàm".
"Bất kể như thế nào thì ta cũng phải thử, có lẽ hắn sẽ đưa ra lựa chọn tốt hơn".
....
Tuyệt Thế Võ Thần