Tuyệt Thế Võ Thần
Chương 561: Man Long Quyền Ý
Bò, ngựa, sư tử, chim ưng, báo, hổ và sáu loại chân giải Man quyền khác, mỗi loại đều đại diện cho một loại hình thái chiến đấu lớn mạnh.
Chân giải Man quyền có thể ngự trị ở phía trên tất cả chúng chỉ có thể là Man Long và Man Tượng, mà con vật xuất hiện ở bậc bốn mươi bảy này chính là Man Long.
Con Man Long này có cái đầu nhỏ, mình thô nhám, đuôi dài, vảy rồng bao phủ, thuộc loài rồng cổ đại.
Huyết khí phơi phới đầy mình, yêu khí hào hùng tràn đầy kinh sợ vô cùng, nó liên tục gào thét, khí thế kinh người đó rất đáng sợ.
Lúc Dương Ân đối diện với nó, hắn liền cảm thấy một luồng khí thế bức người, bao phủ lấy hắn, khiến hắn khó mà động đậy.
Man Long quyền!
Man Long xuất kích, sức mạnh ngưng tụ hóa thành Long quyền, mang theo một sức mạnh dũng mãnh kéo dài tựa như một ngôi sao băng đang xông về phía Dương Ân.
Cú đấm này bao hàm quyền ý dày đặc, khí tràng của bậc bốn mươi bảy này đều bị ảnh hưởng bởi quyền ý, khiến cho Dương Ân không có chỗ nào để ẩn nấp.
Sức mạnh của Man Long quyền này kinh thiên động địa, một quyền xuất ra cũng đủ để phá hủy núi sông một cách dễ dàng.
Dương Ân đã có sự chuẩn bị trước, nhưng đối mặt với quyền ý vô cùng bá đạo này, hắn vẫn hãi hùng khiếp vía, hắn không chút nghĩ ngợi ngắt sức mạnh quyền ý của bản thân, một đòn Man Ngưu quyền liền xuất ra.
Ầm!
Hai nắm đấm va mạnh vào nhau giống như hành tinh tông va chạm, chấn động tứ phía.
Dương Ân bị đấm bay, cánh tay của hắn vặn vẹo, thấm đầy máu tươi, Man Long lại không hề hấn gì mà còn lại xông đến một lần nữa.
“Man lực mạnh như vậy à!”, Dương Ân kêu lên thất thanh, nhưng vẫn kiên trì ra tay lần nữa.
Hắn muốn tránh cũng không có cách nào tránh được, yêu khí cùng với quyền ý đã hoàn toàn bao vây hắn chặt chẽ.
Grào grào!
Man Long gầm lên, uy thế từ quyền đấm cuồn cuộn.
Dương Ân cũng tiến vào trạng thái mạnh nhất, quyền ý ngưng tụ bộc phát ra, lần lượt tung ra Man quyền, vật lộn kịch liệt với Man Long.
Man quyền chú trọng chính là Man lực của toàn thân.
Nhưng con Man Long ở trước mặt này cũng biết quyền ý, hơn nữa lĩnh ngộ còn sâu sắc hơn hắn một tầng, hành hắn đến nỗi thương tích đầy mình.
Dương Ân lấy cứng chọi cứng với Man Long, là hoàn toàn bất lợi, nếu cứ tiếp tục như vậy, hắn nhất định sẽ Man Long bị giết chết.
“Man Long quyền ý, tên tiểu tử này tiếp không nổi rồi!”, Thiên Tượng yêu thở dài, nhìn chằm chằm vào cuộc giao tranh ác liệt phía trên.
“Nếu như thực sự có thể đỡ được thì hắn quá giỏi rồi!”, Man Ngưu yêu nói.
“Qua được Man Long, thì chính là đại ca của nhà chúng ta rồi, ta cũng muốn xem thử thực lực quyền kình của đại ca nhà mình đáng sợ như thế nào!”.
Hổ cái nói.
Mộng Băng Tuyết lại trở nên căng thẳng hơn rất nhiều, cô ta nhìn tình hình chiến trường không chớp mắt, trong lòng dấy lên cảm giác bực bội khó chịu không thể giải thích được, hận không thể thay Dương Ân lên ứng chiến.
Dương Ân đang phải đối mặt với một tình huống cực kỳ nghiêm trọng, hắn đã bị đánh đến nỗi ý thức không còn tỉnh táo nữa rồi.
Sức mạnh của Man Long mạnh hơn sáu Linh Yêu trước đó quá nhiều, cho dù là Dương Ân có đang cố ép ra tiềm năng của bản thân nhưng vẫn không sánh kịp.
Toàn thân Dương Ân đã bị đánh đến mức máu me đầm đìa, xương cốt vặn vẹo, đã dần dần mất đi khả năng chiến đấu, chỉ dựa vào ý chí kiên cường bất khuất đó, nếu cứ tiếp tục như vậy, hắn chắc chắn sẽ chết.
Phù!
Man Long quyền lại một lần nữa đập mạnh vào mặt Dương Ân, gương mặt bị biến dạng, máu tươi tuôn ra ào ạt.
Dương Ân chỉ cảm thấy hoa mắt, cơ thể lung lay loạng choạng sắp đổ, sắp hoàn toàn mất đi ý chí.
Dưới sự nghiền nát của thực lực tuyệt đối, hắn hoàn toàn không còn sức để đánh trả, đây không phải là một trận chiến đấu mà có thể dùng ý chí để chiến thắng.
Lúc này, âm thanh lúc ẩn lúc hiện lại vang lên: “Từ bỏ khảo nghiệm, rút lui đi, ngươi sẽ có thể tránh được cái chết!”
Giọng nói này đang kích thích thần kinh của Dương Ân, trong đầu hắn vọng lại một giọng nói: “Từ bỏ không? Từ bỏ hay không...”
Một khi hắn từ bỏ, hắn bắt buộc phải rút lui, đồng thời cũng cũng sẽ không có được chân giải của Man Long quyền này, càng không thể bước tới đỉnh được nữa, không từ bỏ thì lại chính là đi vào đường chết.
“Ta không thể từ bỏ!”, đóa hoa Thần đình của Dương Ân đong đưa, tinh thần không bao giờ bỏ cuộc đang chống đỡ hắn.
Đồng thời sức mạnh của đạo Tử thần bị hắn kích hoạt, ánh mắt hắn trở nên lãnh đạm vô tình, như thể đã bước vào vương quốc tử vong, ảnh hưởng đến khí tràng xung quanh và cũng ảnh hưởng đến trạng thái của chính mình.
Nhưng vì đạo Tử thần của hắn đã tiến vào trạng thái quên cả sống chết, bộc phát ra uy lực khủng khiếp của đạo Tử thần.
Lần này, hắn không cần phải lo ngại gì nữa, càng không sợ bản thân sẽ bị tẩu hỏa nhập ma nữa, bởi vì đóa hoa Thần đình của hắn đã nắm giữ mọi thứ, giúp hắn hiểu rõ sức mạnh của đạo Tử thần.
“Giết!”.
Sau khi Dương Ân gào thét lên một tiếng, hắn lại một lần nữa đứng thẳng người, hóa thân thành Tử thần, tất cả tiềm lực trên người lại một lần nữa bị vắt kiệt, từng chút sức mạnh thuần túy trong kinh mạch, huyệt khiếu, phủ tạng cùng với xương cốt bạo phát ra, quyền ý kết hợp ở trong đạo Tử thần, phát ra lực quyền kình cực kỳ đáng sợ.
Ầm!
Nắm đấm của Dương Ân một lần nữa va chạm với nắm đấm của Man Long, nhưng lần này Dương Ân không còn bị Man Long đánh bay, cũng không bị thương nữa, mà ngược lại hắn còn khiến Man Long phải lùi lại về sau một đến hai trượng.
“Cái gì!”.
Ba Đại Thiên yêu bên dưới nhìn thấy cảnh này thì không khỏi kêu lên thất thanh.
Bọn chúng đều có thể cảm ứng được Dương Ân đã bị thương rất nặng, vốn sẽ không có cách nào, giờ có thể phát động một cuộc tấn công đáng kinh ngạc nữa, suy cho cùng thì đây là một cuộc so bì sức mạnh thuần túy, không có gì hay ho để nói..
Tuyệt Thế Võ Thần