Tuyệt Thế Võ Thần
Chương 302: Đánh Nhau Phạm Quy
Số người vây lại xung quanh đài khiêu chiến ngày càng nhiều.
Chuyện Dương Ân khiêu chiến Côn yêu đã truyền ra ngoài rồi.
Dương Ân là cái tên mới nổi trong quân gần đây, danh tiếng ngày càng vang xa, mà Côn yêu cũng là một kẻ ác già dặn kinh nghiệm, là một trong những cao thủ trong quân đoàn Tử Thần, đã liên tục chiến thắng 69 trận, tạo nên sức ảnh hướng lớn.
Vì vậy, đương nhiên sẽ có rất nhiều binh sĩ vô cùng hứng thú với cuộc đấu của hai người.
Lúc bắt đầu Dương Ân áp chế Côn yêu, đến giờ khi Côn yêu bước vào giai đoạn hoàn mỹ của Yêu côn hóa rắn thì lại áp chế ngược, khiến cuộc đấu ngày càng hấp dẫn.
Vạn Lam Hinh ở dưới đài khiêu chiến vẫn luôn chú ý tới trường đấu.
Trong đôi mắt đẹp của cô ta lộ ra vài phần lo lắng, đôi tay thon dài siết chặt, bộ dạng như hận không thể xông lên đánh cho Côn yêu một trận.
“Ân, đệ không để thua!”, Vạn Lam Hinh thầm nghĩ.
Vạn Lam Hinh để ý tới Dương Ân hơn bất kỳ ai, từ nhỏ tới lớn, cô ta đã sớm coi Dương Ân thành người thân của mình, nhất là sau khi trải qua một đêm đó, cô ta đã đặt hắn lên vị trí đầu tiên trong lòng mình.
Cô ta cổ vũ Dương Ân, và cũng tin tưởng Dương Ân nhất định sẽ không thua.
Trên đài khiêu chiến, Dương Ân đang không ngừng phòng ngự, kỹ thuật tấn công của Côn yêu đã hoàn mỹ hơn trước đây, rất khó tìm ra được sơ hở, nhưng đối với hắn mà nói thì không phải là không thể đánh trả.
Chẳng qua hắn chỉ muốn thử xem, sau khi Côn yêu tu luyện kỹ thuật chiến lên tới giai đoạn hoàn mỹ thì rốt cuộc lực chiến đấu có thể đạt tới mức độ nào.
“Ha ha, không phải vừa rồi ngươi còn ngạo mạn lắm à? Bây giờ không lớn lối nổi rồi đấy!”, Côn yêu vô cùng đắc ý mà cười lớn.
Nếu có thể dùng huyền khí thì gã đã phát huy được kỹ thuật chiến đến giai đoạn hoàn mỹ, kể cả là võ giả cảnh giới cấp tướng đỉnh cấp già dặn kinh nghiệm cũng chưa chắc đã là đối thủ của gã.
Đây chính là lợi ích mà các giai đoạn khác nhau của kỹ thuật chiến đem lại.
“Ta từng nói phải lấy một chân của ông thì không thể để lại cho ông được!”, Dương Ân nói một tiếng rồi cuối cùng cũng không phòng thủ nữa mà bắt đầu tấn công.
Đối với hắn thì sức mạnh của Côn yêu là chưa đủ, cơ thể của hắn đã trải qua hai lần tôi luyện cực hạn, căn bản là không cần để ý tới sức tấn công của Côn yêu mạnh một chút, trừ khi Côn yêu là vương giả thực thụ thì mới có thể đem lại uy hiếp cho hắn.
Băng sơn chưởng!
Ba lãng toàn liệt chưởng!
Hai chưởng pháp khác nhau mà Dương Ân đã cùng phát huy tới giai đoạn hoàn mỹ.
Cho dù, đẳng cấp của kỹ thuật chiến khá thấp nhưng dựa vào sự cộng hưởng của cơ thể mạnh mẽ thì sức mạnh bùng nổ hoàn toàn không hề kém với kỹ thuật côn của côn yêu.
Từng chưởng liên tục được bắn ra, phản kích từng đòn của Côn yêu đánh tới, sức mạnh bá đạo còn mạnh hơn cả sức mạnh của Côn yêu.
Côn yêu cảm nhận được những đòn tấn công như vũ bão của Dương Ân thì vẻ mặt trở nên kinh ngạc, gã thất thanh nói: “Ngươi còn có thể mạnh như vậy sao?”
“Vừa rồi, chẳng qua là ta mới dùng 5 phần sức mạnh mà thôi.
Ông thật sự khiến ta thất vọng quá đấy!”, Dương Ân trả lời một câu thì tốc độ chuyển động dưới chân đột ngột bùng nổ, sức mạnh tấn công càng đáng sợ.
Một chưởng điên cuồng đánh ra, như con sóng cuồn cuộn tấn công, trong chớp mắt đã khiến Côn yêu trở tay không kịp.
Bốp!
Khi Côn yêu lỡ một nhịp phòng ngự thì đã bị Dương Ân hung hăng cho một cái tát trên mặt, cả bộ nhận diện đều bị đánh sưng vù, máu tươi chảy lêu lao từ lỗ mũi, ra đòn loạng choạng.
Dương Ân lại đổi tay thành chân, đạp liên tục mấy cước vào chân phải của Côn yêu.
Rắc!
Lực chân của Dương Ân bá đạo như thế, cho dù chỉ là sức mạnh đơn thuần thì cũng đã đạt tới 80 đỉnh lực, mà da thịt của hắn thì lại cứng rắn như thép khiến Côn yêu sau khi chịu mấy cước thì cuối cùng cũng không chịu được nữa mà bị gẫy xương.
Âm thanh này rơi vào tai của những binh sĩ đang đứng xung quanh khiến họ như rơi xuống hầm băng, toàn thân trở nên lạnh ngắt.
“Muốn phế ta à, không có cửa đâu!”, Côn yêu bị gẫy chân mà vẫn nghiến răng, bạt mạng bùng nổ một đòn, mà đòn tấn công này gã lại dùng huyền khí, đây chính là hành động phạm quy, và cũng chứng tỏ là gã đã thua.
Phạm quy trên đài khiêu chiến thì sẽ phải đối diện với sự trừng phạt của quân đội, nhẹ thì bị khấu trừ quân công, nặng thì sẽ bị áp dụng các hình phạt về thân thể tàn khốc.
Nhưng trước mắt Côn yêu đã không lo được nhiều như thế nữa, gã nhất định phải giết chết Dương Ân.
Côn yêu lóe lên sức mạnh huyền khí nồng đậm, một bóng xà yêu xông ra, bổ nhào xuống cắn Dương Ân, muốn xé xác Dương Ân thành mấy phần.
“Ân đệ đệ cẩn thẩn!”, Vạn Lam Hinh thất thanh hô lên ngay lập tức.
Dương Ân cũng không ngờ Côn yêu lại dùng huyền khí trong tình huống như vậy, trong phút chốc hắn cũng có một ý niệm muốn dùng huyền khí phòng ngự.
Nhưng sau một khắc thì hắn đã phủ định lại cách nghĩ đó.
Hắn vẫn huy động hai tay như trước, một lần nữa dùng sức mạnh da thịt để chiến đấu lại đòn tấn công của Côn yêu.
“Cho rằng dùng huyền khí thì có thể chuyển bại thành thắng sao? Ngươi quá ngây thơ rồi!”, Dương Ân gầm lên.
Hắn kích hoạt sức mạnh huyết mạch trong cơ thể, một luồng ý chí chiến đấu nồng đậm tràn ra toàn thân, từng lỗ chân lông trên cơ thể hô hấp mạnh mẽ, nâng cao độ cứng chắc của da thịt, sức mạnh đơn thần bùng nổ đạt đến một loại cảm nhận cực đỉnh.
Một quyền một chưởng đồng thời được tung ra, như có Long Quy xông tới, uy thế vô biên.
Một quyền một chưởng này không hề có huyền khí lưu động, cứ như vậy mà đón đòn tấn công của xà yêu do côn yêu đánh ra.
Bùm bùm!.
Tuyệt Thế Võ Thần