Tuyệt Thế Võ Thần
Chương 236: Giáp Huyền Khải
Chuyện này khiến đám giáo đồ của Thánh Hỏa giáo hoàn toàn tức giận.
Ba người liên tiếp xuất chiến mà lại không phải đối thủ của đối phương.
Bọn chúng nghi ngờ rằng đối phương cũng giống mình, đến từ thế lực trấn quốc siêu phàm nào đó.
Có thêm nhiều đệ tử ngoại môn đi về phía Dương Ân với khí thế bừng bừng, rõ ràng là tức giận vì hành động của Dương Ân.
“Làm hai sư đệ và một sư muội của ta bị thương, hôm nay các ngươi đừng hòng chạy”, một tên đàn ông cầm trường thương đỏ rực xông qua.
“Phần Quang, đừng nhiều lời với hắn, giết chết hắn đi!”, một thiếu niên khác có vẻ ngoài bình thường nói.
Một thiếu nữ Miêu tộc thì nũng nịu nói: “Đừng giết hắn, để lại cho cô nương ta làm con rối cũng được mà”.
“Chỉ dựa vào mấy người các ngươi à, đúng là đám chó đá gà sỏi!”, Dương Ân phất tay, khinh bỉ nói.
“Tốt lắm, ta sẽ cho ngươi biết thế nào mới là chó đá gà sỏi!”, tên đàn ông đi đầu gào lên, hỏa thương vun vút bay đi, huyền khí phập phồng, hình thành một vòng tròn lửa đỏ rực rồi tấn công Dương Ân.
Sen lửa nở rộ!
Tên này ra tay không nhẹ, lực chiến đấu hẳn là trên cơ ba người trước, nhưng vẫn là cấp tướng trung cấp, chứng tỏ nền tảng của gã cứng cỏi hơn chút.
Một tên thiếu niên nhìn bình thường khác thì cũng không rảnh rỗi, bọn chúng cùng nhau liên thủ đối phó Dương Ân, sao có thể độc chiến với Dương Ân chứ.
Cầu lửa sôi sục!
Chiêu này cũng mạnh mẽ y hệt, đánh thẳng xuống thân dưới của Dương Ân.
Huyền khí ngưng tụ kết thành quả cầu, điên cuồng lăn về phía thân dưới Dương Ân.
Hai người này đều tu luyện kỹ thuật cấp tướng, chiêu thức tấn công đều đạt đến giai đoạn đại thành, chẳng trách mà phát huy được lực chiến đấu mạnh đến vậy.
Ngoài ra, thiếu nữ Miêu tộc kia lấy ra một ống ngắn và thổi một hơi vào đó.
Có một đám ong độc bay tới bao vây Dương Ân, đây chính là thuật đuổi trùng của Miêu tộc.
Ba người liên thủ tấn công, đến cấp tướng cao cấp còn thấy khó nhằn, cấp tướng đỉnh cấp cũng phải lui lại mấy bước.
Đây chính là năng lực công kích của thiên tài siêu phàm.
Nhưng bọn chúng cũng chỉ là giáo đồ ngoại môn.
Muốn trở thành giáo đồ nội môn thì phải khiêu chiến càng nhiều hơn nữa, như vậy mới có tư cách.
Cái tên trước mắt không biết là người phàm tục hay người siêu phàm này đã “được” bọn chúng lấy làm bia luyện.
“Thiếu gia Thác Bạt, tên nhãi này không đơn giản đâu”, La Hán Triều nói với Thác Bạt Nã Tác.
“Vậy à? Nếu hắn có thể đánh bại tất cả sư đệ và sư muội khác thì ta sẽ nhìn đến hắn”, Thác Bạt Nã Tác không quan tâm.
Ba thiếu niên thiên tài đồng loạt liên thủ đối phó với Dương Ân, các công kích khác nhau vun vút xông tới chỗ Dương Ân.
Nếu là võ sĩ cấp tướng cao cấp hay cấp tướng đỉnh cấp khác ở đây thì chắc chắn sẽ không thể trốn thoát khỏi những đòn công kích ấy.
Nhưng giờ Dương Ân đang ở trạng thái cực kỳ tự tin, sau khi tôi luyện cực hạn hai lần, tiềm năng của hắn được mở ra, các phản ứng nâng cao đến mức khó có ai mà tưởng tượng được.
Lực cảm ứng của hắn cảm ứng rõ ràng về ba đòn tấn công này và phản ứng cực nhanh.
Ba Lãng Toàn Liệt chưởng!
Hai tay Dương Ân đấm ra hai đòn tấn công, khí thế mãnh liệt đó rất bá đạo và cuồng liệt, đánh bay bông sen lửa kia, đồng thời cũng phá vỡ quả cầu lửa đó.
Công kích của chúng tuy mạnh, nhưng vẫn không thể mạnh bằng Dương Ân.
Ngoài ra, thủy huyền lực mà Dương Ân đánh ra lại khắc chế hỏa huyền lực, khiến bọn chúng không thể làm gì khác.
Trong mắt Dương Ân, uy hiếp lớn nhất chính là đám ong độc kia.
Khi phản kích hai tên đàn ông, trên người hắn đã hình thành một lớp huyền giáp dày dặn.
Độ dày này có thể mạnh tương đương với bốn tầng huyền giáp của cấp tướng đỉnh cấp.
Đây chính là uy lực mà Dương Ân thi triển ra được sau khi đã đả thông 6 kinh mạch thần kỳ và 455 huyệt vị.
Không chỉ vậy, huyền giáp này đã hình thành một tầng “giáp xác”, nó rất giống với mai rùa, lực phòng ngự cũng được tăng lên đáng kể.
Đây là vì Tiểu Hắc đã cho thêm tinh huyết của rùa yêu vào trong dược đỉnh, đó là huyết mạch cường đại đến từ cấp Vương trở lên, khiến cơ thể Dương Ân có thêm một vài năng lực thiên phú của rùa yêu.
Lực phòng ngự của Dương Ân không chỉ đơn giản là huyền giáp bình thường, mà nó còn là “giáp huyền khải”, mức độ kiên cố cũng tăng nhiều.
Dương Ân không ngờ rằng bản thân có năng lực cỡ này, sau khi giải phóng ra, cảm giác bỗng trở nên không giống trước.
Đám ong độc kia có những nọc độc cực kỳ mạnh, chỉ một nọc nhỏ thôi cũng đủ để giết chết bất kỳ võ sĩ cấp tướng nào.
Đám ong dùng nọc độc điên cuồng tấn công Dương Ân nhưng lại bị huyền giáp chặn lại, tuy nhiên vẫn có thể nhìn thấy mặt trên của huyền giáp đã có những vết mờ màu đen..
Tuyệt Thế Võ Thần