Tuyệt Thế Cường Long
Chương 1188: Cưỡng ép siết vào trong.
Nhưng Tề Đẳng Nhàn vừa bắt đầu di chuyển thì giống như một chiếc xe tăng hung hãn, hai đùi Tề Đẳng Nhàn sung huyết, cơ bắp đanh thép, hắn tùy tiện vượt qua, bất kì vật cản nào cũng bị Tề Đẳng Nhàn nghiền nát.
Bao gồm cả bàn ăn bằng gỗ dài bất thường khi bị khớp hông của Tề Đẳng Nhàn đụng vào đã lập tức bị nứt vỡ ở giữa. Trong giây lát, các thành viên của gia tộc Thượng Quan đang ngồi hai bên bàn ăn đều chạy toán loạn khỏi đó.
Nắm đấm của Tề Đẳng Nhàn giống như tên lửa được trang bị định vị, mang theo sức mạnh không thể ngăn cản hướng đến đầu Thượng Quan Thương Hải.
Advertisement
Cao thủ như hắn muốn giết người, nếu như không có biện pháp phòng bị tối đa thì không thể tránh nổi.
Thượng Quan Thương Hải chỉ cảm thấy mặt mình bỏng rát, quyền ý kia rực lửa đến mức đáng sợ, giống như không phải nắm đấm đánh tới mà là một quả tên lửa chân chính!
“Lão phu luyện công phu cả một đời người cũng chưa từng nhìn thấy có người khoa trương như vậy!” Trong lòng Thượng Quan Thương Hải không khỏi hẫng đi hai nhịp, chỉ cảm thấy đối phương mạnh đến nỗi quá kinh khủng, có hơi không giống bình thường.
Thượng Quan Thương Hải ngay lập tức đứng lên rồi vào thế đứng tấn, dồn khí huyết xuống đan điền, sắc mặt đỏ bừng, ông ta hét lớn, đường quyền cũng được xuất ra theo tiếng hét đó.
Quyền đại bác thứ nhất ông ta đã đỡ được!
Nhưng quyền đại bác thứ hai lập tức vung ra, không cho Thượng Quan Thương Hải cả cơ hội lấy hơi.
Thượng Quan Thương Hải cắn chặt răng, dù ông ta đã tám mươi tuổi rồi nhưng hàm răng bạc vẫn đều tăm tắp, thậm chí còn có thể cắn nát một cái đầu trâu cứng cáp.
Giây phút quyền đại bác thứ hai đến, ông ta cảm thấy như lợi của mình chảy máu, răng hình như sắp rụng ra.
Thượng Quan Thương Hải không dám nghĩ nhiều, bước chân theo đà lùi về phía sau, nói thế nào đi chăng nữa thì quyền đại bác thứ ba không thể đỡ được!
Quyền đại bác thứ ba sượt qua mũi ông ta, Thượng Quan Thương Hải chỉ cần hơi hít vào thì giống như thật sự ngửi thấy mùi thuốc súng.
“Bao quyền mã hình, biến thế tiếp theo chắc chắn là hổ hình! Phần nhiều là hổ vồ…” Thượng Quan Thương Hải già nhưng vẫn cường tráng, kinh nghiệm phong phú, trực tiếp đoán ra chiêu thức của Tề Đẳng Nhàn.
Nhưng quyền ý và quyền lực của Tề Đẳng Nhàn đều rất bá đạo, mãnh liệt, làm cho ông ta không có cách nào có thể tiếp chiêu. Cho dù Thượng Quan Thương Hải có biết chiêu tiếp theo từ mã hình biến thành hổ hình thì ông ta cũng không có cơ hội đỡ được.
Lần ra đòn này của Tề Đẳng Nhàn chính là muốn ỷ vào công phu của hắn cao hơn ông ta, một phát là có thể đánh chết Thượng Quan Thương Hải!
Công lực cả người của Thượng Quan Thương Hải cũng có trình độ bao đan, nhưng ứng chiến vội vàng, hơn nữa Tề Đẳng Nhàn lại đánh bá đạo như vậy, dưới tình huống này công lực của ông ta có thể phát huy bảy, tám phần đã là không tồi rồi.
Quả nhiên, nắm đấm của Tề Đẳng Nhàn khép lại trên không, năm ngón tay trong nháy mắt xòe ra, biến thành hình con hổ, cả người hắn lao về phía trước như một con hổ lớn!
Thượng Quan Thương Hải nghiêng đầu, bước chân thuận thế bước sang bên kia, ông ta giơ tay muốn ấn vào xương sườn Tề Đẳng Nhàn.
Ông ta vừa ra sức thì bộ đồ nhà Đường rộng thùng thình trên người ông ta bị thổi phồng lên, trong nháy mắt phảng phất như Thượng Quan Thương Hải đang từ ông già gầy gò biến thành người đàn ông cơ bắp lực lưỡng.
Nhưng eo của Tề Đẳng Nhàn lại mềm mại giống như của phụ nữ, nhẹ nhàng lắc lư, vừa mê hoặc vừa nhẹ nhàng tránh đòn phản kích của Thượng Quan Thương Hải.
Đòn đánh của Thượng Quan Thương Hải bị trượt, tinh thần ông ta trong nháy mắt ngưng tụ, ngón tay siết chặt, cưỡng ép siết vào trong.
Thân thể Tề Đẳng Nhàn vung lên, đi về phía trước nửa bước, đấm một cái, đánh rơi tay Thượng Quan Thương Hải.
Thượng Quan Thương Hải kinh hãi đến mức liên tiếp lùi về sau hai bước, mắt thấy bước chân của Tề Đẳng Nhàn đuổi theo, trong lòng ông ta không khỏi gấp rút.
Tuyệt Thế Cường Long