Tuyệt Phẩm Thiên Y
Chương 748: Tại sao bọn họ có mà cháu lại không có
89@-
Trưởng phòng Hồ nói xong, ông ta có thể nghe rõ được tiếng hít thở trong điện thoại tăng lên.
- Chuyện gì thế? Tại sao Long Phong lại chết? Giết một nhân vật nhỏ nhoi mà cũng thất thủ?
Đối phương rốt cuộc đã không khống chế được lửa giận trong lòng. Mới đầu năm mà đã nhận được tin tức như vậy, đúng là cao hứng không nổi.
- Không ai biết chuyện gì xảy ra, nhưng qua kiểm tra thi thể của Long Phong thì thấy rằng cậu ấy bị ngoại lực đánh nát tim. Hơn nữa vũ khí của cậu ấy cũng bị lấy đi mất.
Nói đến đây, giọng nói của Trưởng phòng Hồ càng thêm âm trầm. Một tay súng bản tỉa, bị người ta đánh nát tim, đó là một khái niệm như thế nào, ông là người rõ nhất.
Tướng quân bên kia cũng im lặng, sau đó nói tiếp:
- Cứ tiếp tục đi.
- Vâng, tướng quân.
Sáng hôm sau, Giang Nguyên cùng với Tuyên Tử Nguyệt và Tiểu Bảo đến đại viện Dương gia. Đại viện Dương gia hôm nay rất náo nhiệt. Hai ngày trước đó, bất luận là Dương Vân Dương hay là Dương lão đều rất bận rộn, phải tham gia hoạt động thăm hỏi các lão đồng chí.
Đến mùng ba, mùng bốn thì có thể xem như được nghỉ ngơi. Mà con trai độc nhất của Dương gia là Dương Hán cũng về thăm nhà, vì thế không khí rất náo nhiệt.
Giang Nguyên đến nhà chỉ mang theo hai món quà. Dù sao, đối với Dương gia mà nói, trên cơ bản cũng chẳng thiếu gì. Hơn nữa, cho dù có mua món quà đắt tiền, đối với bọn họ cũng chẳng phải quan trọng. Vì thế Giang Nguyên cũng không tốn nhiều công sức, chỉ tùy tiện mua hai món là được.
- Ôi, Giang Nguyên, tại sao lại quay về sớm như thế? Không ở thêm vài ngày nữa sao?
Nhìn thấy Giang Nguyên, Dương Vân Dương kinh ngạc hỏi.
Đi theo phía sau ông là một thanh niên trẻ tuổi, ánh mắt ngạc nhiên nhìn đám người Giang Nguyên.
- Ở nhà cũng không có việc gì nên tôi quay về đây sớm, thuận tiến đến chúc tết Dương lão.
Giang Nguyên cười, đưa hai món quà trong tay cho
Tuyên Tử Nguyệt ôm Tiểu Bảo đứng bên cạnh Giang Nguyên, mỉm cười gật đầu chào Dương Vân Dương.
- A, cô là Tử Nguyệt à? Đúng là xinh đẹp thật.
Dương Vân Dương cười to, sau đó quay sang giới thiệu với chàng thanh niên đằng sau:
- Dương Hán, đây là bác sĩ Giang Nguyên.
Chàng thanh niên vội vàng vươn tay với Giang Nguyên:
- Bác sĩ Giang, chào anh. Lần đầu tiên gặp mặt, tôi là Dương Hán.
- Chào anh, cứ gọi tôi là Giang Nguyên, đừng gọi bác sĩ Giang, nghe khách sáo lắm.
Giang Nguyên mỉm cười bắt tay đối phương. Đối với người thừa kế duy nhất của Dương gia, hắn cũng cảm thấy tò mò. Nhưng nhìn bộ dạng trầm ổn của Dương Hán, Giang Nguyên âm thầm gật đầu. Hiện Dương Hán đang là một Phó huyện trưởng, mặc dù chỉ lớn hơn hắn vài tuổi, nhưng thoạt nhìn rất đáng tin.
Tiểu Bảo kêu lên:
- Con chào Dương gia gia.
- Ôi, Tiểu Bảo đúng là đáng yêu mà. Nào, đến đây Dương gia gia lì xì cho.
Dương lão tiếp nhận Tiểu Bảo từ trong tay Tuyên Tử Nguyệt, sau khi đưa cho Tiểu Bảo một bao lì xì, liền đưa cho Tuyên Tử Nguyệt một bao:
- Cháu chính là Tử Nguyệt phải không?
- Dạ, vâng.
Tuyên Tử Nguyệt nhìn phong bao lì xì, cảm thấy sửng sốt, sau đó vội vàng cúi đầu, cung kính nói:
Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A_z..z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
Tuyệt Phẩm Thiên Y
Suy nghĩ một hồi, Trưởng phòng Hồ mới thở dài, cầm điện thoại gọi cho một người.
- Tướng quân, kế hoạch thất bại. Trưởng phòng Hồ cẩn thận nói.
- Kế hoạch gì?
Bên kia truyền đến giọng nói trầm thấp. Trưởng phòng Hồ thấp giọng đáp:
- Kế hoạch Nam Thư.
- Kế hoạch Nam Thư?
Giọng nói bên kia hơi sửng sốt, trong nháy mắt liền âm trầm:
- Chuyện gì xảy ra?
- Long Phong đi ám sát, nhưng đã bị người ta giết chết. Mục tiêu mất tích.
Trưởng phòng Hồ nói xong, ông ta có thể nghe rõ được tiếng hít thở trong điện thoại tăng lên.
- Chuyện gì thế? Tại sao Long Phong lại chết? Giết một nhân vật nhỏ nhoi mà cũng thất thủ?
Đối phương rốt cuộc đã không khống chế được lửa giận trong lòng. Mới đầu năm mà đã nhận được tin tức như vậy, đúng là cao hứng không nổi.
- Không ai biết chuyện gì xảy ra, nhưng qua kiểm tra thi thể của Long Phong thì thấy rằng cậu ấy bị ngoại lực đánh nát tim. Hơn nữa vũ khí của cậu ấy cũng bị lấy đi mất.
Nói đến đây, giọng nói của Trưởng phòng Hồ càng thêm âm trầm. Một tay súng bản tỉa, bị người ta đánh nát tim, đó là một khái niệm như thế nào, ông là người rõ nhất.
Tướng quân bên kia cũng im lặng, sau đó nói tiếp:
- Cứ tiếp tục đi.
- Vâng, tướng quân.
Sáng hôm sau, Giang Nguyên cùng với Tuyên Tử Nguyệt và Tiểu Bảo đến đại viện Dương gia. Đại viện Dương gia hôm nay rất náo nhiệt. Hai ngày trước đó, bất luận là Dương Vân Dương hay là Dương lão đều rất bận rộn, phải tham gia hoạt động thăm hỏi các lão đồng chí.
Đến mùng ba, mùng bốn thì có thể xem như được nghỉ ngơi. Mà con trai độc nhất của Dương gia là Dương Hán cũng về thăm nhà, vì thế không khí rất náo nhiệt.
Giang Nguyên đến nhà chỉ mang theo hai món quà. Dù sao, đối với Dương gia mà nói, trên cơ bản cũng chẳng thiếu gì. Hơn nữa, cho dù có mua món quà đắt tiền, đối với bọn họ cũng chẳng phải quan trọng. Vì thế Giang Nguyên cũng không tốn nhiều công sức, chỉ tùy tiện mua hai món là được.
- Ôi, Giang Nguyên, tại sao lại quay về sớm như thế? Không ở thêm vài ngày nữa sao?
Nhìn thấy Giang Nguyên, Dương Vân Dương kinh ngạc hỏi.
Đi theo phía sau ông là một thanh niên trẻ tuổi, ánh mắt ngạc nhiên nhìn đám người Giang Nguyên.
- Ở nhà cũng không có việc gì nên tôi quay về đây sớm, thuận tiến đến chúc tết Dương lão.
Giang Nguyên cười, đưa hai món quà trong tay cho
Tuyên Tử Nguyệt ôm Tiểu Bảo đứng bên cạnh Giang Nguyên, mỉm cười gật đầu chào Dương Vân Dương.
- A, cô là Tử Nguyệt à? Đúng là xinh đẹp thật.
Dương Vân Dương cười to, sau đó quay sang giới thiệu với chàng thanh niên đằng sau:
- Dương Hán, đây là bác sĩ Giang Nguyên.
Chàng thanh niên vội vàng vươn tay với Giang Nguyên:
- Bác sĩ Giang, chào anh. Lần đầu tiên gặp mặt, tôi là Dương Hán.
- Chào anh, cứ gọi tôi là Giang Nguyên, đừng gọi bác sĩ Giang, nghe khách sáo lắm.
Giang Nguyên mỉm cười bắt tay đối phương. Đối với người thừa kế duy nhất của Dương gia, hắn cũng cảm thấy tò mò. Nhưng nhìn bộ dạng trầm ổn của Dương Hán, Giang Nguyên âm thầm gật đầu. Hiện Dương Hán đang là một Phó huyện trưởng, mặc dù chỉ lớn hơn hắn vài tuổi, nhưng thoạt nhìn rất đáng tin.
Tiểu Bảo kêu lên:
- Con chào Dương gia gia.
- Ôi, Tiểu Bảo đúng là đáng yêu mà. Nào, đến đây Dương gia gia lì xì cho.
Dương lão tiếp nhận Tiểu Bảo từ trong tay Tuyên Tử Nguyệt, sau khi đưa cho Tiểu Bảo một bao lì xì, liền đưa cho Tuyên Tử Nguyệt một bao:
- Cháu chính là Tử Nguyệt phải không?
- Dạ, vâng.
Tuyên Tử Nguyệt nhìn phong bao lì xì, cảm thấy sửng sốt, sau đó vội vàng cúi đầu, cung kính nói:
Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A_z..z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
Tuyệt Phẩm Thiên Y
Đánh giá:
Truyện Tuyệt Phẩm Thiên Y
Story
Chương 748: Tại sao bọn họ có mà cháu lại không có
10.0/10 từ 34 lượt.