Tuỳ Ý Đoạt Lấy

Chương 41: C41: Mất mát

213@-

Trans: Nê

Beta: Caryn

———

Người đăng vì độ hot liền ám chỉ ở bình luận: [Có xuất thân từ show tuyển chọn idol.]

Diễn đàn ẩn danh nhìn thấy liền sôi nổi suy đoán: [Đỉnh lưu à? Không lẽ là Đàm Tễ sao? Show idol với nổi tiếng cũng chỉ có cậu ấy thôi.]

[Nhỏ tuổi không?]

[Đàm Tễ yêu đương với ai vậy? Kiều Tuyết Đồng à?]

[Tôi không muốn phòng nhà mình sập nên mới làm fan Đàm Tễ, kết quả anh lại nói là cậu ấy đang yêu đương?]

[Đàm Tễ không có tác phẩm tiêu biểu nào cả, nếu cậu ấy yêu đương thì tôi sẽ là người đầu tiên thoát fans.]

Triệu Miểu lên tiếng: "Tôi đã nói với anh nên tung tin bọn họ yêu đương ra từ lâu rồi mà, nhưng anh lại không muốn. Chỉ cần chuyện yêu đương của Đàm Tễ bị tung ra, cậu ta liền không có tư cách tranh với anh nữa."

Cô ta cười đắc ý: "Đúng là ông trời có mắt, cho dù anh có không khui ra, thì giấy cũng không gói được lửa đâu."

Thẩm Lâm Gia nghĩ đến những lời Nguyễn Sơ Tinh nói với hắn đêm đó, hắn càng không cam lòng. Người đi đến nơi cao, nước chảy về nơi thấp, trước giờ hắn vẫn chưa cảm thấy mình đã làm sai cái gì.

Ở Vinh Quang mấy năm, hắn vẫn luôn núp dưới bóng của Sơ Tinh, tất cả mọi người đều nói hắn dựa vào cô mới đi đến vị trí hôm nay. Ngay cả Nguyễn Sơ Tinh cũng cho là vậy, nên khi hắn nói lời chia tay, cô thế nhưng cũng không giữ hắn lại.

Ban đầu hắn cảm thấy cũng chỉ là một người phụ nữ thôi mà, hắn vẫn có thể tìm được người tốt hơn. Nhưng khi thấy cô ở cạnh người đàn ông khác, hắn vẫn đê tiện muốn giữ cô lại. Huống chi có rất nhiều đàn ông ưu tú hơn hắn, những người mới ra mắt cũng đoạt đi hào quang của hắn, nơi nơi đều có người chắn đường hắn.

Có phải chỉ cần huỷ hoại người kia, chứng minh hắn mới là lựa chọn tốt nhất, thì Nguyễn Sơ Tinh mới hối hận không?

Thẩm Lâm Gia không ngăn cản, đại khái là trong khoảng thời gian này nhiệt độ của hắn bị Đàm Tễ đoạt đi quá nhiều, trong lòng cũng có chút không cân bằng. Khi nhìn thấy tin tức này hắn cũng không quan tâm đến cảm xúc của Nguyễn Sơ Tinh, ngược lại còn có một loại cảm giác thỏa mãn quỷ dị.

Phòng của Đàm Tễ quá cao, vô số người đều ảo tưởng muốn kéo cậu xuống. Bởi vậy khi xuất hiện tin đồn này, không biết có bao nhiêu người ngầm muốn xem hôm sau sẽ thấy được tin tức yêu đương của Đàm Tễ trên mạng.

Nguyễn Sơ Tinh ngồi trên ghế, cô lướt xem ảnh chụp mà paparazzi gửi đến.

Mỗi một tấm ảnh đều rất sắc nét, trong đó là khung cảnh cô và Đàm Tễ nắm tay nhau, ngay cả ánh nhìn tình ý cũng được chụp rất rõ.

Đàm Tễ ngồi xổm xuống xoa chân cho cô: "Chị ơi, như vậy có đỡ hơn không?"


Chân cô trắng nõn lại thon dài, Đàm Tễ cưỡng ép bản thân chỉ tập trung vào nó.



"Hiện tại đã đỡ hơn rồi, em đi tập nhảy đi."

Đàm Tễ vì tập nhảy mà đặc biệt thiết kế một phòng luyện riêng trong nhà, bốn phía bên trong đều là gương.

Đôi mắt cậu sáng ngời: "Chị đang xót em sao?"

"Không xót em thì xót ai hả?" Nguyễn Sơ Tinh thuận miệng nói.

Đàm Tễ kéo khóe môi, vui vẻ đến mức cong lên. Cậu vẫn đang chìm đắm trong niềm vui khi ở bên Sơ Tinh, mà cô hiển nhiên đã thích ứng với nhân vật bạn gái cậu từ lâu.

"Em không mệt." Đàm Tễ thoáng nhìn ảnh chụp trong máy, "Sao lại có ảnh của hai chúng ta vậy? Đây là chụp lén sao?"

"Ừ, chị mua lại ảnh của paparazzi, nếu không ngày mai sẽ bị đăng lên mạng mất."

Paparazzi chụp ảnh riêng tư của minh tinh càng muốn tiền hơn là lượt tương tác trên mạng, Nguyễn Sơ Tinh lại hiểu nhất là cách dùng tiền để bịt miệng người khác.

Đàm Tễ nhấp môi: "Hết bao nhiêu tiền ạ?"

"Không nhiều lắm đâu, mấy chục vạn thôi."

Cậu hơi có chút kinh ngạc, liền đứng lên mở cửa, một lát sau quay lại đưa cho Nguyễn Sơ Tinh một tấm thẻ: "Chị, trong này có mấy trăm vạn, chị cầm trước đi. Mật mã là sinh nhật của chị á."

Cậu chỉ tiện tay cầm lấy thôi, bên trong có bao nhiêu cậu cũng không nhớ nữa.

Nguyễn Sơ Tinh sửng sốt một chút: "Sao lại đưa chị nhiều như vậy?"

Cậu ngẩng khuôn mặt tươi rói của mình lên, lông mi hạ xuống phủ một mảng bóng râm trên má: "Sớm muộn gì cũng là của chị mà."

Miệng thật ngọt.

Nguyễn Sơ Tinh lặng lẽ nở nụ cười, làm bộ như đang xem tài liệu: "Em cầm đi, chị không cần đâu."

Đàm Tễ có chút mất mát, trong lòng nghĩ có phải chị coi cậu như người ngoài không?

"Nếu chị không cần thì em phải trả bằng cách nào đây?" Hình như cậu có chút buồn rầu, ánh mắt chợt sáng lên như đã nghĩ ra cách gì đó, "Thế dùng thịt bồi thường được không ạ?"

"???" Đầu Nguyễn Sơ Tinh lệch về một bên liền đụng trúng mũi Đàm Tễ, cậu hơi cong người thò qua, hại tim cô đập lỡ một nhịp.


"Mặc dù chị nói là chờ em tốt nghiệp đã, nhưng lúc ấy cũng sắp đến rồi." Đàm Tễ nghiêm túc nói, "Chị muốn giày vò em thế nào cũng được hết."



Thấy Nguyễn Sơ Tinh không dao động, cậu bắt đầu dựa theo Diệp Diễm chỉ dạy mà tự tiến cử bản thân, dù sao cái tên tiểu bạch kiểm kia khiến cậu có cảm giác rất bất an.

"Thể lực của em rất tốt, bao lâu cũng không mệt." Đàm Tễ thẹn thùng hỏi, "Chị thích người nói nhiều hay là nói ít, lạnh lùng hay đáng yêu, cho dù là dáng vẻ nào em cũng làm được."

Kỳ thật Diệp Diễm còn nói với cậu về các tư thế và thời điểm, nhưng cậu có hơi ngại nói ra.

Chỉ là những chuyện kia sẽ khiến tim người ta đập nhanh không dám hô hấp, huống chi là nói kỹ càng tỉ mỉ......

Nguyễn Sơ Tinh còn chưa thẹn thùng, vừa nhấc mắt đã thấy Đàm Tễ đang đỏ mặt, cô nhịn không được cười: "Ai dạy em vậy?"

Theo lý mà nói thì không nên phản bội anh em, nhưng trước mặt vợ mình thì anh em chỉ là cái rắm thôi.

"Diệp Diễm ạ."

Còn không biết tình huống như thế nào, Diệp Diễm đã hắt xì một cái.

Nguyễn Sơ Tinh gật đầu, trong lòng ghi Diệp Diễm một tội nữa. Cô muốn nói lại thôi, sau một lúc lâu mới ngẩng đầu nói: "Sau này chuyện riêng tư thì đừng nói với bạn bè nữa."

"A." Đàm Tễ nhỏ giọng nói, "Nếu có chỗ em không hiểu, có thể hỏi chị không ạ?"

Nguyễn Sơ Tinh vừa nhìn đã thấy nụ cười giảo hoạt của Đàm Tễ: "Em lại chơi lưu manh thì chị đi đấy."

"Em...... Em sai rồi! Chị ở lại đây một lát đi." Đứa nhóc ôm eo cô, "Ngày nào cũng phải giữ khoảng cách với chị, hôn cũng chỉ có thể hôn trộm, thật sự rất khó chịu luôn. Chị thì rất vui vẻ, hoàn toàn không để ý đến cảm giác của em. Vốn đã không làm được gì rồi, vậy mà chị lại phát ra mị lực câu dẫn em."

Làm gì cũng không được, nhưng lại biết làm nũng nhất.

"Chị câu dẫn em?"

"Đúng vậy!"

Chị ấy hoàn toàn không biết mình xinh đẹp cỡ nào, mỗi ngày đều ăn diện quần áo gợi cảm mê người, trang điểm xinh đẹp, màu son cũng xinh, vừa nhìn đã muốn hôn rồi. Thứ mê hoặc người ta nhất chính là cặp mắt kia, chỉ cần một ánh nhìn đã khiến người ta tê dại.


Đàm Tễ hận không thể nhốt cô lại để một mình cậu thưởng thức.

Nguyễn Sơ Tinh cười khẽ một tiếng, giống như có chút khinh thường: "Em biết cái gì mới là câu dẫn không?

Nguyễn Sơ Tinh nâng tay câu lấy cổ cậu, đôi môi mềm mại nhẹ hôn lên yết hầu. Hô hấp của Đàm Tễ như bị đình chỉ, cậu cảm nhận đầu lưỡi như có như không chạm vào da mình.

"Hu hu chị đừng tiếp tục nữa." Đàm Tễ khẽ run, "Em lại cái kia mất."


"......" Cô còn chưa có bắt đầu đâu.

Nguyễn Sơ Tinh nhìn thoáng qua phản ứng của cậu, nhịn không được cười nhạo: "Mới như vậy em đã chịu không nổi, vậy mà cả ngày lại suy nghĩ đến chuyện đó, cái đứa nhóc hề này."

Nếu có một ngày như vậy thì đứa trẻ ngây thơ như cậu sẽ ra sao đây? Nguyễn Sơ Tinh lại nghĩ đến bộ dạng lúng túng không biết mang bao trước kia của cậu. Cô nhịn cười, thật mất mặt mà.

Cô dọn máy tính sau đó mở cửa chung cư ra.

Cậu bị xem thường sao, Đàm Tễ chua xót nghĩ.

Ngày hôm sau vẫn làm việc như thường, Kiều Tuyết Đồng nhịn không được nói với cậu: "Tôi đang hóng hớt xem hôm nay cậu bị phanh phui chuyện yêu đương đây, nữ chính là ai vậy? Không phải là tôi chứ?"

Đàm Tễ mở to hai mắt nhìn cô ấy, Nguyễn Sơ Tinh còn đang ở bên cạnh cậu đó.

Cậu kinh hoảng mà nói: "Cô...... Cô đừng nói bậy, như vậy sẽ bị người khác hiểu lầm!"

"Tôi chỉ thuận miệng hỏi thôi, sao lại bị hiểu lầm chứ?" Kiều Tuyết Đồng chớp chớp mắt, không nghĩ tới phản ứng của cậu lại lớn như vậy. Rõ ràng Đàm Tễ ngày thường là một người rất ổn trọng.

"Thì cô nói như vậy, cứ như bình thường chúng ta có hành động thân mật gì lắm. Rõ ràng trừ lúc đóng phim ra thì tôi vẫn duy trì khoảng cách với cô, cho dù có bị tuôn ra thì cũng chẳng có gì cả."

Kiều Tuyết Đồng: "......"

Em trai à, đây là nói chuyện phiếm, cũng không phải hiện trường họp báo hay phát sóng trực tiếp gì hết, ngài cũng không cần phải phân rõ ranh giới vậy đâu.

Đàm Tễ nhẹ nhàng thở ra, cậu giải thích rõ như vậy, chắc chị sẽ không hiểu lầm đâu nhỉ. Cậu trộm nhìn Nguyễn Sơ Tinh một cái, đối phương có chút bất đắc dĩ lại cảm thấy buồn cười, khi đưa nước cho cậu liền lén sờ tay cậu một chút.

Đàm Tễ cười ngọt ngào, chị không có hiểu lầm.

Mọi người đều đang đợi tai tiếng yêu đương của Đàm Tễ, paparazzi còn cố ý làm bảng thời gian đếm ngược, nói một tiếng sau sẽ công bố, khiến quần chúng ăn dưa và fans Đàm Tễ không ngừng mắng chửi hắn ở phía dưới.

Nội bộ fans Thẩm Lâm Gia có chút kích động.

[Không phải Nguyễn Sơ Tinh đưa tất cả tài nguyên của anh trai mình cho Đàm Tễ sao? Tôi muốn xem lộ tin ra thì cô ta có hối hận không.]

[Chắc chắn sẽ hối hận, tôi chưa từng thấy người nổi tiếng nào sau khi có bạn gái còn có thể nổi tiếng nữa, cho dù cậu ta là cổ vương cũng không thể.]

[Vẫn là anh trai nhà mình đỡ nhất, trước giờ chưa từng có bê bối nào.]


[Đàm Tễ sẽ hối hận!]

Thật vất vả mới qua thời gian kia, fans Thẩm Lâm Gia cũng đã nghĩ kỹ lời bình luận rồi, ai ngờ ảnh chụp mà paparazzi đăng lại không phải Đàm Tễ, nội dung cùng đề tài lại là——

# Lại Hạo Không yêu đương #

[......]

[Này mà là người nổi tiếng à? Account marketing chết tiệt này.]

[Xấu hổ dùm Lại Hạo Không, anh ta giành được vị trí C do điều động nội bộ, thế mà lại không đưa cho em trai. Tài nguyên cũng tốt như thế, vậy mà khi ra mắt lại bị Đàm Tễ đè bẹp, càng marketing càng ngu, anh còn dám bảo anh ta là người nổi tiếng à?]

[Đừng lấy Đàm Tễ để lăng xê tin nhảm nữa!]

Không chỉ có bọn họ tức giận, mà ánh mắt Thẩm Lâm Gia cũng trở nên hung ác nham hiểm, hắn tức giận ném ly xuống đất. Đúng là chị của Đàm Tễ mà, lại chịu tiêu tiền vì cậu ta như thế.

Đàm Tễ nhìn tin yêu đương của bọn họ không bị tuôn ra liền thở nhẹ một hơi.

Diệp Diễm cảm khái: "Chị Tinh Tinh đúng là bảo vệ cậu mà."

"Sớm biết như vậy thì tôi sẽ không làm người nổi tiếng rồi." Cậu đột nhiên không đầu không đuôi mà nói một câu.

"Không làm người nổi tiếng?" Diệp Diễm phát hiện mình càng ngày càng không hiểu suy nghĩ của thiên tài, "Nhưng tôi cảm thấy cậu sinh ra đã thuộc về sân khấu rồi, nếu cậu không trình diễn thì rất phí đó."

"Nhưng idol thì không thể yêu đương, bọn họ cần phải mua bán mộng tưởng của các cô gái."

"Cũng không có gì đâu, thật ra cũng không phải fans không muốn cậu yêu đương, mà là không muốn cậu công khai. Như vậy thì bọn họ có thể tiếp tục sự ảo tưởng của mình, mà sự nghiệp của cậu cũng sẽ tăng lên."

Đàm Tễ lắc đầu: "Tôi muốn cùng chị ấy quang minh chính đại mà ở bên nhau, nếu có một ngày phải lựa chọn, thì tôi sẽ rời khỏi giới giải trí."

Diệp Diễm trực tiếp trợn tròn mắt, cậu có biết mình đang nói gì không vậy?

"Không cần rời đâu, cậu rời đi thì tôi làm sao bây giờ?" Đột nhiên hắn lại cảm thấy mình bơ vơ không nơi nương tựa.

Đàm Tễ chợt nghĩ đến cái gì đó: "À đúng rồi, ngày hôm qua chị ấy hỏi ai dạy tôi nói bậy bạ, tôi nói là cậu rồi."

"......" Mọe nó, Diệp Diễm tức chết đi được, "Cậu vẫn nên cút khỏi giới giải trí sớm đi."

Tình anh em này rách quá nhanh.

"......" Đàm Tễ nhận sai, "Tôi không thể lừa chị ấy được."

"Cho nên cậu liền bán đứng anh em à?" Diệp Diễm cũng là một diễn viên, hắn chỉ vào ngực mình, "Cậu biết nơi này bị cậu làm tổn thương rất nhiều rồi không? Cậu biết không hả?"

"Cậu đừng nói như vậy được không?" Đàm Tễ nhìn thoáng qua bốn phía, vô cùng khẩn trương nói, "Chị ấy nghe được sẽ hiểu lầm mất!"



Tuỳ Ý Đoạt Lấy
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Tuỳ Ý Đoạt Lấy Truyện Tuỳ Ý Đoạt Lấy Story Chương 41: C41: Mất mát
10.0/10 từ 30 lượt.
loading...