Tu Chân Thế Giới
Chương 604: Khổng tước linh nhãn giới
Khi Tả Mạc giơ tay phải lên, liệt hỏa trong người trùng trùng điệp diệp như dung nham phun trào, va vào bất cứ đâu đều khiến nơi đó bị kích thích rực sáng lên.
Cảm giác đau đớn do bị thiêu đốt tàn phá Tả Mạc.
Tầm nhìn bởi vì sóng nhiệt quay cuồng mà vặn vẹo biến ảo, thân hình Trầm Dục phiêu diêu bất định.
Bộ dáng hắn lúc này nhìn qua thập phần cổ quái, tay phải vung lên, thân hơi nghiêng về phía trước, cả người tựa như chuẩn bị chạy vậy. Miệng hắn khẽ mở, đùi phải hơi nâng lên, bỗng đạp mạnh xuống đất.
Giống như tên rời khỏi cung, bay thẳng về phía trước.
Cả người hắn nghiêng về phía trước, nghiêng tới độ gần như song song với mặt đất. Hai chân hắn liên tục bước đi, không ngừng tăng tốc.
Thình thịch!
Bước thứ bảy, những tiếng nổ như roi quất vào không khí, xung quanh hắn bỗng xuất hiện những đợt sóng khí hình tròn màu trắng.
Bạo không!
Thân hình Tả Mạc đột nhiên trở nên mơ hồ.
Ngoại trừ một số mỹ phụ hét lên thì đám người đã từng nhìn thấy Tả Mạc làm thế đều rất trấn tĩnh, đặc biệt sau trận chiến giữa hắn và Miêu Quân, bọn họ đều biết Tả Mạc có thể bạo không. Hơn nữa bạo không không phải là thứ gì đó có uy lực quá lớn, nó hiếm thấy chỉ bởi nó cần sự cân bằng cao độ.
Thực tế có rất nhiều cao thủ đang thầm lắc đầu, dùng thủ đoạn tấn công thiếu biến hóa như thế để đối phó với Trầm Dục là chưa đủ.
Tất nhiên Tả Mạc không biết được ý nghĩ của người khác, hắn chỉ cảm thấy cơ thể đang bị thiêu đốt mãnh liệt, hắn như đang cháy vậy.
Tần suất hai chân Tả Mạc không ngừng tăng nhanh, giống như muốn đem tất cả những thứ đang tàn phá bừa bãi trong cơ thể phát tiết ra ngoài. Mỗi một lần đạp xuống hắn đều dùng toàn lực, đầu óc hắn mơ màng, giờ đây chỉ có thể chiến đấu bằng bản năng!
Đúng lúc này một tiếng nổ giòn tan vang lên!
Ba!
Một vòng sương trắng hình tròn đột nhiên nổ tung!
Bước thứ mười hai!
Hai vụ quyển hình tròn cách nhau năm bước!
Rầm rầm rầm rầm, tiếng bàn ghế đổ vỡ, rất nhiều người vừa rồi còn lắc đầu lúc này trợn tròn mắt, sự sợ hãi hiện rõ trên mặt.
Lần thứ hai bạo không!
Lại tới hai lần bạo không!
Nếu như nói bạo không là một loại kỹ xảo khá hiếm thấy thì hai lần bạo không còn hiếm hơn nhiều, ở đây có rất nhiều người lần đầu tiên nhìn thấy. Bạo không là việc thân thể thoát khỏi trói buộc của không khí, đó là bạo không! Mà lần thứ hai bạo không là sau khi thân thể thoát ra khỏi trói buộc của không khí, sức mạnh toàn thân được đẩy lên cao khiến không khí xung quanh nổ tung.
Lần thứ hai bạo không thì xung quanh thân thể sẽ hình thành nên một tầng chân không.
Tất cả động tác đều sẽ nhanh tới cực hạn, không chịu chút sức cản nào.
Lần thứ hai bạo không ngoại trừ việc cân bằng toàn thân còn cần phải có sức mạnh cực lớn mới có khả năng tạo nên.
Nói cách khác, mỗi khối cơ bắp của Tả Mạc đều đang dao động với tốc độ kinh khủng.
Nóng quá!
Hai mắt đỏ kệch, hình ảnh đang lướt qua rất nhanh bỗng trở nên chậm lại. Hắn không thể nghe thấy âm thanh từ bên ngoài, hỏa diễm tàn phá bừa bãi không ngừng quay cuồng rít gào khắp người.
Hắn tựa như một con dã thú bị thương phải dùng toàn lực để chạy!
Ma văn thập ô thiên nghi sáng vô cùng, mặt trời ở ngực và ba mặt trời sau lưng đang nhanh chóng hấp thu liệt hỏa trong cơ thể nhưng liệt hỏa trùng trùng diệp điệp giống như biển lửa vô cùng vô tận. Dù cho bốn mặt trời đã trở nên rất lớn đang cố gắng hấp thu liệt hỏa mà vẫn không thấy liệt hỏa ít đi chút nào.
Thái dương tinh loại chuyển động càng lúc càng nhanh.
Toàn bộ biển lửa bắt đầu trở nên bất ổn, thái dương tinh loại chuyển động khiến nó cảm thấy bị uy hiếp!
Oanh long long!
Biển lửa xao động truyền đến mỗi khối xương của Tả Mạc, mỗi khối cơ bắt đầu run lên!
Rất nhanh, trong đầu hắn mơ hồ có thứ gì đó đang từng chút một trồi lên!
Hai mắt Tả Mạc trợn tròn giống như dã thú.
-
Trầm Dục lạnh lùng nhìn Tiếu Ma Qua đang nhào tới. Lần thứ hai bạo không khiến hắn có chút kinh ngạc nhưng cũng chỉ là hơi kinh ngạc thôi.
Đối với tướng giai mà nói, giới mới chân chính là vương giả!
Khổng tước ma vương có huyết mạch cao quý, ngũ sắc ma văn khắp người hắn đều đang tỏa sáng chói mắt.
Lúc này ánh mắt Trầm Dục đầy băng lãnh uy nghiêm, vốn hắn rất đẹp trai giờ giống như ma thần trong truyền thuyết vậy. Ngũ sắc linh vũ vô cùng mỹ lệ giống như một chiếc áo choàng lại tựa như một thác nước ngũ sắc thả theo bờ vài hắn dọc xuống lưng rồi tràn cả ra mặt đất.
Hắn yên lặng đứng đó, khí chất tôn quý khiến người ta không thể rời mắt.
Toàn bộ nữ nhân đều không kìm được nhìn Trầm Dục chằm chằm, ngay cả Hà công chúa trong mắt cũng xuất hiện một chút hoảng hốt và mê mệt, nhưng rất nhanh nàng đã tỉnh táo trở lại, trong lòng tràn ngập kinh ngạc.
Trầm Dục luôn muốn biểu hiện trước mặt nàng nhưng chưa từng giống như này, không chút giữ lại!
Trầm Dục hờ hững nhìn Tả Mạc đang xông tới, vung tay phải lên đầy ưu nhã.
Lấy hắn làm trung tâm, ngũ thải quang mang sặc sỡ tựa như mầu nước tung bay trong phút chốc đã khuếch tán ra khắp bốn phía. Trong nháy mắt toàn bộ sân khiêu chiến đã trở thành một thế giới sặc sỡ sắc màu.
"Giới!"
"Hắn đã tu luyện ra giới!"
Mọi người như nhìn thấy điều gì không thể tin nổi, nếu như nói Tả Mạc lần hai bạo không bùng nổ khiến bọn họ vô cùng kinh ngạc thì Trầm Dục tiện tay vung lên đã tạo thành giới lại khiến người ta cảm thấy nghi ngờ hai mắt mình có nhìn lầm không nữa. Dù là Xương Nguyên Hạo hay Du Song cũng lộ vẻ kinh sợ.
"Tiếu Ma Qua xong rồi, Trầm Dục đã tu luyện thành giới…Bây giờ người trẻ tuổi thực sự quá…" Du Song lắc đầu cảm khái nói.
Thanh danh thiên tài của Trầm Dục bọn họ đã nghe từ lâu. Hơn mười tuổi bước vào tướng giai khiến người ta không thể không tán thưởng.
Nhưng tất cả tán thưởng đó lại trở nên vô cùng bé nhỏ với màn vung tay tạo ra ra giới sặc sỡ này.
Giới!
Ranh giới phân chia cao thủ tướng giai với loại bình thường, cũng là ranh giới có thể tiến thêm bước nữa hay không.
Tuổi còn trẻ như thế đã vượt qua ranh giới này, thành tựu về sau là không thể hạn lượng, rất có hy vọng xung kích soái giai.
Trong lòng rất nhiều người một lần nữa định giá lại Trầm gia.
Mặt Lam Dung xám ngoét lại, hắn ngơ ngác nhìn sân khiêu chiến.
Trầm Dục đã tu luyện ra giới! Tiếu Ma Qua nguy rồi!
Trên mặt Trầm Dục không có chút cảm xúc gì, đạm mạc băng lãnh tựa như vương miện khổng tước trên trán.
"Khổng tước linh nhãn giới!"
-
Mắt thấy đối phương càng ngày càng tới gần, bỗng Tả Mạc cảm thấy xung quanh trở nên vô cùng chậm chạp, giống như chuyển động trong bùn nhão sền sệt vậy.
Trầm Dục trước mặt càng ngày càng xa.
Khoảng cách song phương càng ngày càng lớn, trong nháy mắt, Trầm Dục đã cách hắn cả trăm trượng.
Hắn không chú ý tới mặt đất dưới chân, những vòng sáng như hoa văn trên khổng tước vũ linh vô cùng sặc sỡ, chúng giống như những con mắt quỷ dị đang chậm rãi xoay tròn.
Cảm giác chậm chạp khiến Tả Mạc vô cùng khó chịu.
Hắn giống như một con dã thú bị vây trong lưới, giãy dụa theo bản năng! Đúng lúc này, trong đầu hắn có thứ gì đó lướt qua khiến hắn bỗng rống giận một tiếng, như dã thú bị thương, cả người đột nhiên nhảy lên, khi tới mức cao nhất thì cả người hắn run lên và trở nên mơ hồ!
Đồng thời cùng lúc đó những vệt lửa chói mắt từ trên bầu trời lao xuống đất.
Tay phải của Tả Mạc không chút hoa xảo đánh mạnh về phía vòng khổng tước linh nhãn trên mặt đất.
Ầm!
Mặt đất run lên, linh nhãn trong nháy mắt bị nghiền nát hóa thành vô số vòng tròn rực rỡ nhưng rất nhanh chúng lại giống như nước chảy từ bốn phương tám hướng tụ lại, một lần nữa biến thành linh nhãn.
Trầm Dục hờ hững nhìn Tả Mạc, không hề cử động.
Phá hoại như vậy đối với "khổng tước linh nhãn giới" của hắn không có bất cứ tác dụng gì.
Khi nắm tay của Tả Mạc đánh lên mặt đất, biển lửa trong người đột nhiên kích động rít gào, Tả Mạc đã sớm điên cuồng giờ đây cảm thấy vô cùng thư sướng.
Hắn không chút do dự vung nắm đấm lên, giống như điên vậy, một quyền nối tiếp một quyền!
Rầm rầm oanh!
Mặt đất không ngừng rung lên, nắm đấm hạ xuống khiến linh nhãn không ngừng nổ tung, không ngừng tái lập.
Tả Mạc vẫn chưa phát hiện ra điều này, hắn đang chìm đắm trong vui sướng khôn cùng, mỗi một quyền tung ra liệt hỏa trong cơ thể hắn giống như đi theo nắm tay đánh vào mặt đất. Trong cơ thể hắn, tất cả đều đang bừng cháy.
Trên khán đài, Du Song nhịn không được nói: "Tên gia hỏa này uống quá say rồi!"
"Mười sáu vò quỷ tửu." Xương Nguyên Hạo lời ít ý nhiều, ngụ ý trong đó không nói cũng rõ.
"Tên giả hỏa này cũng thật quái thai, uống mười sáu vò mạnh bà quỷ tửu mà còn có thể đánh nhau, lúc ta còn trẻ cũng không lợi hại như thế!" Du Song cảm thán nói.
"Hắn sẽ gây bất ngờ cho chúng ta." Sư Nguyệt Nghệ khẽ cười rồi nói.
Du Song và Xương Nguyên Hạo đồng thời ngẩn ra. Sư Nguyệt Nghệ luôn lãnh đạm, lúc này hai mắt lại lóng lánh quang mang, hắn nhìn chằm chằm vào Tiếu Ma Qua trong trận.
Hai người nhìn nhau, đều có thể nhận ra sự kinh ngạc trong mắt đối phương.
Thành chủ không nói bừa, lẽ nào tiểu giả hỏa này thực sự có gì đó đặc biệt?
Trong lòng hai người đồng thời cảm thấy có chút mong đợi.
Một lần nữa họ tập trung nhìn vào sân đấu, nhìn Tả Mạc đang một quyền nối tiếp một quyền đánh xuống mặt đất.
"Ồ!" Xương Nguyên Hạo dường như nhận ra gì đó.
"A!" Du Song nhịn không được kêu lên một tiếng.
----------------------------
Phấn khích, Tả Mạc điên cuồng đánh xuống mặt đất, hắn giống như không biết mệt, mỗi quyền đều dùng toàn bộ sức mạnh. Mặt đất của sân khiêu chiến không ngừng run lên, ngay cả khách nhân đang quan khán cũng có thể cảm nhận rõ điều này.
Hắn hoàn toàn quên đi Trầm Dục.
Trong mắt hắn chỉ có khổng tước linh nhãn không ngừng bị đánh tan, không ngừng tái lập.
Tốc độ của thái dương tinh loại trong người Tả Mạc đã đạt tới mức kinh người, nó tỏa ra từng sợi hấp dẫn lực, ba vầng mặt trời trên lưng cũng chậm rãi dẫn dắt biển lửa đang bạo ngược trong cơ thể.
Trong đầu Tả Mạc hiện ra điều gì đó, từng chút một rõ ràng hơn.
Tả Mạc đã sớm mất đi khả năng suy nghĩ, hắn hoàn toàn không để ý tới thứ kia.
Vẫn một quyền nối tiếp một quyền!
Nhưng trong vô thức, mỗi một quyền đều xảy ra những biến hóa vi diệu.
Tốc độ Tả Mạc ra quyền cực nhanh, giống như bão táp cuồng phong, nhanh tới mức mắt người không theo kịp.
Biến hóa rất nhỏ đó dưới tốc độ kinh người dần tích lại, chỉ trong nháy mắt người ta đã nhận ra biến hóa trong nắm tay hắn.
Tu Chân Thế Giới
Cảm giác đau đớn do bị thiêu đốt tàn phá Tả Mạc.
Tầm nhìn bởi vì sóng nhiệt quay cuồng mà vặn vẹo biến ảo, thân hình Trầm Dục phiêu diêu bất định.
Bộ dáng hắn lúc này nhìn qua thập phần cổ quái, tay phải vung lên, thân hơi nghiêng về phía trước, cả người tựa như chuẩn bị chạy vậy. Miệng hắn khẽ mở, đùi phải hơi nâng lên, bỗng đạp mạnh xuống đất.
Giống như tên rời khỏi cung, bay thẳng về phía trước.
Cả người hắn nghiêng về phía trước, nghiêng tới độ gần như song song với mặt đất. Hai chân hắn liên tục bước đi, không ngừng tăng tốc.
Thình thịch!
Bước thứ bảy, những tiếng nổ như roi quất vào không khí, xung quanh hắn bỗng xuất hiện những đợt sóng khí hình tròn màu trắng.
Bạo không!
Thân hình Tả Mạc đột nhiên trở nên mơ hồ.
Ngoại trừ một số mỹ phụ hét lên thì đám người đã từng nhìn thấy Tả Mạc làm thế đều rất trấn tĩnh, đặc biệt sau trận chiến giữa hắn và Miêu Quân, bọn họ đều biết Tả Mạc có thể bạo không. Hơn nữa bạo không không phải là thứ gì đó có uy lực quá lớn, nó hiếm thấy chỉ bởi nó cần sự cân bằng cao độ.
Thực tế có rất nhiều cao thủ đang thầm lắc đầu, dùng thủ đoạn tấn công thiếu biến hóa như thế để đối phó với Trầm Dục là chưa đủ.
Tất nhiên Tả Mạc không biết được ý nghĩ của người khác, hắn chỉ cảm thấy cơ thể đang bị thiêu đốt mãnh liệt, hắn như đang cháy vậy.
Tần suất hai chân Tả Mạc không ngừng tăng nhanh, giống như muốn đem tất cả những thứ đang tàn phá bừa bãi trong cơ thể phát tiết ra ngoài. Mỗi một lần đạp xuống hắn đều dùng toàn lực, đầu óc hắn mơ màng, giờ đây chỉ có thể chiến đấu bằng bản năng!
Đúng lúc này một tiếng nổ giòn tan vang lên!
Ba!
Một vòng sương trắng hình tròn đột nhiên nổ tung!
Bước thứ mười hai!
Hai vụ quyển hình tròn cách nhau năm bước!
Rầm rầm rầm rầm, tiếng bàn ghế đổ vỡ, rất nhiều người vừa rồi còn lắc đầu lúc này trợn tròn mắt, sự sợ hãi hiện rõ trên mặt.
Lần thứ hai bạo không!
Lại tới hai lần bạo không!
Nếu như nói bạo không là một loại kỹ xảo khá hiếm thấy thì hai lần bạo không còn hiếm hơn nhiều, ở đây có rất nhiều người lần đầu tiên nhìn thấy. Bạo không là việc thân thể thoát khỏi trói buộc của không khí, đó là bạo không! Mà lần thứ hai bạo không là sau khi thân thể thoát ra khỏi trói buộc của không khí, sức mạnh toàn thân được đẩy lên cao khiến không khí xung quanh nổ tung.
Lần thứ hai bạo không thì xung quanh thân thể sẽ hình thành nên một tầng chân không.
Tất cả động tác đều sẽ nhanh tới cực hạn, không chịu chút sức cản nào.
Lần thứ hai bạo không ngoại trừ việc cân bằng toàn thân còn cần phải có sức mạnh cực lớn mới có khả năng tạo nên.
Nói cách khác, mỗi khối cơ bắp của Tả Mạc đều đang dao động với tốc độ kinh khủng.
Nóng quá!
Hai mắt đỏ kệch, hình ảnh đang lướt qua rất nhanh bỗng trở nên chậm lại. Hắn không thể nghe thấy âm thanh từ bên ngoài, hỏa diễm tàn phá bừa bãi không ngừng quay cuồng rít gào khắp người.
Hắn tựa như một con dã thú bị thương phải dùng toàn lực để chạy!
Ma văn thập ô thiên nghi sáng vô cùng, mặt trời ở ngực và ba mặt trời sau lưng đang nhanh chóng hấp thu liệt hỏa trong cơ thể nhưng liệt hỏa trùng trùng diệp điệp giống như biển lửa vô cùng vô tận. Dù cho bốn mặt trời đã trở nên rất lớn đang cố gắng hấp thu liệt hỏa mà vẫn không thấy liệt hỏa ít đi chút nào.
Thái dương tinh loại chuyển động càng lúc càng nhanh.
Toàn bộ biển lửa bắt đầu trở nên bất ổn, thái dương tinh loại chuyển động khiến nó cảm thấy bị uy hiếp!
Oanh long long!
Biển lửa xao động truyền đến mỗi khối xương của Tả Mạc, mỗi khối cơ bắt đầu run lên!
Rất nhanh, trong đầu hắn mơ hồ có thứ gì đó đang từng chút một trồi lên!
Hai mắt Tả Mạc trợn tròn giống như dã thú.
-
Trầm Dục lạnh lùng nhìn Tiếu Ma Qua đang nhào tới. Lần thứ hai bạo không khiến hắn có chút kinh ngạc nhưng cũng chỉ là hơi kinh ngạc thôi.
Đối với tướng giai mà nói, giới mới chân chính là vương giả!
Khổng tước ma vương có huyết mạch cao quý, ngũ sắc ma văn khắp người hắn đều đang tỏa sáng chói mắt.
Lúc này ánh mắt Trầm Dục đầy băng lãnh uy nghiêm, vốn hắn rất đẹp trai giờ giống như ma thần trong truyền thuyết vậy. Ngũ sắc linh vũ vô cùng mỹ lệ giống như một chiếc áo choàng lại tựa như một thác nước ngũ sắc thả theo bờ vài hắn dọc xuống lưng rồi tràn cả ra mặt đất.
Hắn yên lặng đứng đó, khí chất tôn quý khiến người ta không thể rời mắt.
Toàn bộ nữ nhân đều không kìm được nhìn Trầm Dục chằm chằm, ngay cả Hà công chúa trong mắt cũng xuất hiện một chút hoảng hốt và mê mệt, nhưng rất nhanh nàng đã tỉnh táo trở lại, trong lòng tràn ngập kinh ngạc.
Trầm Dục luôn muốn biểu hiện trước mặt nàng nhưng chưa từng giống như này, không chút giữ lại!
Trầm Dục hờ hững nhìn Tả Mạc đang xông tới, vung tay phải lên đầy ưu nhã.
Lấy hắn làm trung tâm, ngũ thải quang mang sặc sỡ tựa như mầu nước tung bay trong phút chốc đã khuếch tán ra khắp bốn phía. Trong nháy mắt toàn bộ sân khiêu chiến đã trở thành một thế giới sặc sỡ sắc màu.
"Giới!"
"Hắn đã tu luyện ra giới!"
Mọi người như nhìn thấy điều gì không thể tin nổi, nếu như nói Tả Mạc lần hai bạo không bùng nổ khiến bọn họ vô cùng kinh ngạc thì Trầm Dục tiện tay vung lên đã tạo thành giới lại khiến người ta cảm thấy nghi ngờ hai mắt mình có nhìn lầm không nữa. Dù là Xương Nguyên Hạo hay Du Song cũng lộ vẻ kinh sợ.
"Tiếu Ma Qua xong rồi, Trầm Dục đã tu luyện thành giới…Bây giờ người trẻ tuổi thực sự quá…" Du Song lắc đầu cảm khái nói.
Thanh danh thiên tài của Trầm Dục bọn họ đã nghe từ lâu. Hơn mười tuổi bước vào tướng giai khiến người ta không thể không tán thưởng.
Nhưng tất cả tán thưởng đó lại trở nên vô cùng bé nhỏ với màn vung tay tạo ra ra giới sặc sỡ này.
Giới!
Ranh giới phân chia cao thủ tướng giai với loại bình thường, cũng là ranh giới có thể tiến thêm bước nữa hay không.
Tuổi còn trẻ như thế đã vượt qua ranh giới này, thành tựu về sau là không thể hạn lượng, rất có hy vọng xung kích soái giai.
Trong lòng rất nhiều người một lần nữa định giá lại Trầm gia.
Mặt Lam Dung xám ngoét lại, hắn ngơ ngác nhìn sân khiêu chiến.
Trầm Dục đã tu luyện ra giới! Tiếu Ma Qua nguy rồi!
Trên mặt Trầm Dục không có chút cảm xúc gì, đạm mạc băng lãnh tựa như vương miện khổng tước trên trán.
"Khổng tước linh nhãn giới!"
-
Mắt thấy đối phương càng ngày càng tới gần, bỗng Tả Mạc cảm thấy xung quanh trở nên vô cùng chậm chạp, giống như chuyển động trong bùn nhão sền sệt vậy.
Trầm Dục trước mặt càng ngày càng xa.
Khoảng cách song phương càng ngày càng lớn, trong nháy mắt, Trầm Dục đã cách hắn cả trăm trượng.
Hắn không chú ý tới mặt đất dưới chân, những vòng sáng như hoa văn trên khổng tước vũ linh vô cùng sặc sỡ, chúng giống như những con mắt quỷ dị đang chậm rãi xoay tròn.
Cảm giác chậm chạp khiến Tả Mạc vô cùng khó chịu.
Hắn giống như một con dã thú bị vây trong lưới, giãy dụa theo bản năng! Đúng lúc này, trong đầu hắn có thứ gì đó lướt qua khiến hắn bỗng rống giận một tiếng, như dã thú bị thương, cả người đột nhiên nhảy lên, khi tới mức cao nhất thì cả người hắn run lên và trở nên mơ hồ!
Đồng thời cùng lúc đó những vệt lửa chói mắt từ trên bầu trời lao xuống đất.
Tay phải của Tả Mạc không chút hoa xảo đánh mạnh về phía vòng khổng tước linh nhãn trên mặt đất.
Ầm!
Mặt đất run lên, linh nhãn trong nháy mắt bị nghiền nát hóa thành vô số vòng tròn rực rỡ nhưng rất nhanh chúng lại giống như nước chảy từ bốn phương tám hướng tụ lại, một lần nữa biến thành linh nhãn.
Trầm Dục hờ hững nhìn Tả Mạc, không hề cử động.
Phá hoại như vậy đối với "khổng tước linh nhãn giới" của hắn không có bất cứ tác dụng gì.
Khi nắm tay của Tả Mạc đánh lên mặt đất, biển lửa trong người đột nhiên kích động rít gào, Tả Mạc đã sớm điên cuồng giờ đây cảm thấy vô cùng thư sướng.
Hắn không chút do dự vung nắm đấm lên, giống như điên vậy, một quyền nối tiếp một quyền!
Rầm rầm oanh!
Mặt đất không ngừng rung lên, nắm đấm hạ xuống khiến linh nhãn không ngừng nổ tung, không ngừng tái lập.
Tả Mạc vẫn chưa phát hiện ra điều này, hắn đang chìm đắm trong vui sướng khôn cùng, mỗi một quyền tung ra liệt hỏa trong cơ thể hắn giống như đi theo nắm tay đánh vào mặt đất. Trong cơ thể hắn, tất cả đều đang bừng cháy.
Trên khán đài, Du Song nhịn không được nói: "Tên gia hỏa này uống quá say rồi!"
"Mười sáu vò quỷ tửu." Xương Nguyên Hạo lời ít ý nhiều, ngụ ý trong đó không nói cũng rõ.
"Tên giả hỏa này cũng thật quái thai, uống mười sáu vò mạnh bà quỷ tửu mà còn có thể đánh nhau, lúc ta còn trẻ cũng không lợi hại như thế!" Du Song cảm thán nói.
"Hắn sẽ gây bất ngờ cho chúng ta." Sư Nguyệt Nghệ khẽ cười rồi nói.
Du Song và Xương Nguyên Hạo đồng thời ngẩn ra. Sư Nguyệt Nghệ luôn lãnh đạm, lúc này hai mắt lại lóng lánh quang mang, hắn nhìn chằm chằm vào Tiếu Ma Qua trong trận.
Hai người nhìn nhau, đều có thể nhận ra sự kinh ngạc trong mắt đối phương.
Thành chủ không nói bừa, lẽ nào tiểu giả hỏa này thực sự có gì đó đặc biệt?
Trong lòng hai người đồng thời cảm thấy có chút mong đợi.
Một lần nữa họ tập trung nhìn vào sân đấu, nhìn Tả Mạc đang một quyền nối tiếp một quyền đánh xuống mặt đất.
"Ồ!" Xương Nguyên Hạo dường như nhận ra gì đó.
"A!" Du Song nhịn không được kêu lên một tiếng.
----------------------------
Phấn khích, Tả Mạc điên cuồng đánh xuống mặt đất, hắn giống như không biết mệt, mỗi quyền đều dùng toàn bộ sức mạnh. Mặt đất của sân khiêu chiến không ngừng run lên, ngay cả khách nhân đang quan khán cũng có thể cảm nhận rõ điều này.
Hắn hoàn toàn quên đi Trầm Dục.
Trong mắt hắn chỉ có khổng tước linh nhãn không ngừng bị đánh tan, không ngừng tái lập.
Tốc độ của thái dương tinh loại trong người Tả Mạc đã đạt tới mức kinh người, nó tỏa ra từng sợi hấp dẫn lực, ba vầng mặt trời trên lưng cũng chậm rãi dẫn dắt biển lửa đang bạo ngược trong cơ thể.
Trong đầu Tả Mạc hiện ra điều gì đó, từng chút một rõ ràng hơn.
Tả Mạc đã sớm mất đi khả năng suy nghĩ, hắn hoàn toàn không để ý tới thứ kia.
Vẫn một quyền nối tiếp một quyền!
Nhưng trong vô thức, mỗi một quyền đều xảy ra những biến hóa vi diệu.
Tốc độ Tả Mạc ra quyền cực nhanh, giống như bão táp cuồng phong, nhanh tới mức mắt người không theo kịp.
Biến hóa rất nhỏ đó dưới tốc độ kinh người dần tích lại, chỉ trong nháy mắt người ta đã nhận ra biến hóa trong nắm tay hắn.
Tu Chân Thế Giới
Đánh giá:
Truyện Tu Chân Thế Giới
Story
Chương 604: Khổng tước linh nhãn giới
10.0/10 từ 24 lượt.