Tu Chân Thế Giới
Chương 107: Gặp lại sư huynh
Kết thành tam chuyển hỏa trận, nhiệt độ nhanh chóng giảm xuống.
Ngay cả khác nhân đội mũ cũng bất gaics lui về sau một bước, hỏa trận lưu chuyển không ngừng, hàn ý phát ra càng thấu xương.
Tam chuyển hỏa trận, cũng không phải phù trận quá phức tạp, nó có thể đề cao uy lực của hỏa chủng, vô luận là hàn hỏa hay là viêm hỏa. Mỗi lần thêm một chuyên, uy lực đề cao một lần, Tả Mạc hiện tại nhiều nhất có thể hoàn thành tam chuyển, uy lực gấp 4 là trước mắt hắn có thể làm được.
Ánh mắt chuyên chú, toàn bộ thần thức Tả Mạc đều điều động. Dù là hắn hiện nay có yêu hạch, lực khống chế thần thức tăng mạnh, nhưng tam chuyển hỏa trận đối với hắn vẫn là có độ khó cực đại. Dùng thần thức cẩn thận khống chế Chung Duẩn hỏa, cảm thụ được linh lực trong thân thể tan biến với tốc độ kinh người, theo đó là sự mệt mỏi.
Tả Mạc cố gắng nhẫn nại, cẩn thận khống chế thần thần thức.
Tư, một tiếng vang nhỏ, hàn thiết từ bị cắt thành bốn khối.
Tả Mạc thở dài một hơi, hai trăm viên tinh thạch cấp 3 tới tay. Nói ra, cực hạn của con người là một thứ đáng sợ. Không lâu trước đó, mình thu hoạch mỗi năm chẳng qua là mấy chục viên tinh thạch cấp 2, nháy mắt, mình hiện tại có thể một lần kiếm được 200 viên tinh thạch cấp 3. Nếu luận thuần thu nhập, Tả Mạc tại Đông Phù tuyệt đối thuộc về đám người có thu nhập cao, nhưng hắn trước nay không có cảm giác giàu có, ngược lại, hắn phát hiện mình tựa hồ càng lúc càng thiếu tiền! rành rành kiếm được tinh thạch càng lúc càng nhiều, nhưng vĩnh viễn đều là thân không văn tiền, hiện tại tốt rồi, thậm chí còn vác một khoản nợ khổng lồ.
Chẳng qua, hắn rất nhanh thoải mái. Đầu năm nay, cái gì tự dưng mà có chứ? Mình đã chiếm lợi lớn, nếu không có Bồ yêu, hiển nhiên mình không có nợ, nhưng cũng không có "thai tức luyện thần", không cso âm hỏa châu, không có Chung Duẩn hỏa, thậm chí mình không nhất định có thể trúc cơ thành công.
"May mắn không làm nhục mệnh." Tả Mạc đưa bốn khối hàn thiết từ cho khách nhân.
Khách nhân đội mũ tiếp lấy hàn thiết từ, khen: "Tả huynh khống hỏa xuất thần nhập hóa." Tiếp đó hết sức sảng khoái trả 200 viên tinh thạch cấp 3.
"Quá khen, quá khen". Tả Mạc ánh mắt phân nửa rơi vòa 200 viên tinh thạch cấp 3, lại không ngừng khách sáo nói.
"Không biết Tả huynh có báo danh tham dự lần Đấu kiếm hội lần này không?" Đối Phương tựa hồ có ý tứ bắt chuyện với Tả Mạc.
"Không có." Tả Mạc không có thời gian bắt chuyện với đối phương, vừa vặn tam chuyển hỏa trận cơ hồ quét sạch linh lực trong cơ thể hắn, tuy là ma văn không ngừng tự phát cường hóa thân thể hắn, hắn cũng cảm giác có chút ăn không tiêu.
Sau khi có ma văn, tiến bộ nhanh nhất là "kim cương vi ngôn". Trong thời gian ngắn, Tả Mạc luyện "kim cương vi ngôn" tới tầng thứ ba, lúc vận chuyển tâm pháp, ngay cả da thịt đều có chút màu vàng, đây là "nhục thân kim y".
"kim cương vi ngôn" không phải là tâm pháp tốc hành, theo mặt trên nói, ít nhất phải tu luyện năm sáu năm mới có thể đạt tới tầng thứ ba "nhục thân kim y", mà tầng thứ tư "hồng liên lưu kim" cần thời gian 10 năm. Sauk hi đạt tới "nhục thân kim y", lực phòng hộ đại tăng, toàn thân như kim thạch, phổ thông phi kiếm khó thương.
Thân thể Tả Mạc so với trước cường hãn hơn rất nhiều, chỉ là không biết vì sao, hình thể hắn vẫn gầy yếu như cũ, lại thêm chiêu bài mặt cương thi, ngược lai là cực kỳ dễ nhận.
Tam chuyển hỏa trận hút linh lực quá nhiều, hắn hiện tại cần khôi phục gấp. Thấy đối phương tựa hồ không có ý ly khai, hắn không thể không ngẩng đầu lên: "Các hạ còn việc?"
"a ha, quá mấy ngày lại tìm tới Tả huynh." Đối phương cười cười, lúc này mới ly khai.
Tả Mạc lười để ý tới hắn, lại nhắm mắt lại, bắt đầu vận chuyển "thai tức luyện thần". Chỉ qua một hồi, hắn khôi phục tình thần, Lý Anh Phượng ở bên thấy vậy, vội kêu lên: "Vị tiếp theo."
Trừ tinh thạch, Tả Mạc thu hoạch rất nhiều. Mỗi vị khách nhân đều yêu cầu bất đồng, mà thứ hắn cần đề thuần cũng bất đồng, bình quân một ngày, hắn cần luyện chế hơn mười loại đồ vật kỳ kỳ quái quái, có linh thỏa, có quáng liệu, thậm chí còn có người lấy ra một cái gan tuyết hùng yêu, để Tả Mạc luyện hóa. Tiếp xúc nhiều thứ, trừ việc đại khai nhãn giới, sự lý giải của Tả Mạc đối với thuộc tính các vật cũng tăng mạnh.
Chỉ nói linh thảo mà hắn đề thuần những ngày này cũng không dưới vài trăm loại, có thể nói là kinh nghiệm tăng mạnh, đối với luyện đan có trợ giúp cực đại. Hắn hiện tại hết sức hạnh phúc vì quyết định này. Nếu hắn ở trong môn phái, nào có cơ hội nhìn tới các loại linh thảo này, càng đừng nói trong đó không ít trân phẩm.
Chỉ đáng tiếc, Chung Duẩn hỏa là hàn hỏa, rất nhiều thứ không cách nào luyện chế, đại đa số nguyên liệu hắn tiếp xúc đều có tính âm hàn.
"Cái gì? Luyện hóa không được? Luyện không được ngươi mở cửa hiệu làm gif?" Một vị nam nhân tay cầm một miếng hỏa ngọc cấp 3, mắng lớn.
"tại hạ có hàn hỏa, không thích hợp luyện nguyện liệu dương tính cùng hỏa tính." Tả Mạc đạm mạc nói.
"Trời ạ, lãng phí thời gian của lão tử, ngươi phải bồi thương thời gian lão tử mất đi…"
Tả Mạc như không có việc gì thu hồi kiếm ý: "Rất xin lỗi, mọi người thông cảm một chút." Loại tình huống này không phải phát sinh lần đầu, Tả Mạc cũng tập mãi thành quen.
Nam nhân không nói một lời, ảo não rời đi.
Thời gian gấp gáp!
Tả Mạc rất hiểu sự trọng yếu của hiệu suất, thời gian là vàng, không có gì chí lý hơn danh ngôn này!
Hương thu diệp, Lưu ly quang thạch, cát sông hằng….
Màn đên buông xuống, Tả Mạc luyện tới mức đầu đều trơ ra, cuối cùng không chịu nổi, kêu lên: "mọi người ngày mai lại tới."
Lý Anh Phượng theo trình tự chia cho mỗi người một khối mộc bài có khắc số thứ tự, ngày mai buổi sáng theo số thứ tự trên mộc bài bắt đầu. Khiến Tả Mạc buông lỏng một hơi là hôm nay kiếm được, một khoản thu nhập 200 tinh thạch có thể tương đương với thu nhập mỗi ngày.
Theo lẽ thường giao cho Lý Anh Phượng một viên tinh thạch cấp 3, đây là cấp cho môn phái, dù sao cũng là mượn quầy của môn phái. Đại khái bận bựu bảy tám ngày nữa là có thể trả hết khoản nợ, điều này khiến hắn cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều.
Tả Mạc đang muốn nghĩ ngơi, đột nhien nghe thấy từ sau có tiếng người gọi: "Sư đệ!"
Tả Mạc lập tức dừng bước, chuyển mình nhìn thấy sư huynh Vi Thắng đagn đứng ngoài cửa.
"Sư huynh!" Tả Mạc vui mừng, vội chạy ra. Sư huynh Vi Thắng đã khác lần cáo biệt trước, tuy vẫn áo ngắn như trước, nhưng kiếm ý quanh thân đã tan biến không thấy. Tướng mạo sư huynh Vi Thắng vốn tương đối phổ thông, kèm thêm thân quân ảo, khoogn có chút khí thế, cả ngươi như một đê cấp tu giả không thể phổ thông hơn.
Từ đó có thể nhìn ra tu vi sư huynh Vi Thắng đại tiến!
Điều này… sao có thể?"
Sư huynh tiến kiếm động, chẳng qua vừa mới trúc cơ, hiện tại không ngờ đã ngưng mạch thành công!
Tiến cảnh của Tả Mạc đã tính là biến thái, đây là vì có Bồ yêu. Nhưng sư huynh thì sao, Tả Mạc cũng theo Bồ yêu trộm tiến kiếm động, cũng không phát hiện chỗ nào đặc biệt.
Sư huynh mới thật sự là thiên tài!
Tả Mạc những ngày qua không ngừng nghe được các loại tán dương, lúc này tỉnh lại. Chẳng qua hắn trong lòng chỉ có hớn hở, sự thành công của sư huynh hắn cảm giác là chuyện đương nhiên. Nếu loại người như sư huynh mà không ai biết tới, mới là không có thiên lý.
"Sư huynh đi ra khi nào?" Tả Mạc ngây ngốc hỏi, đột nhiên nhớ lại nói: "Sư huynh, ta Trúc cơ rồi!"
Lý Anh Phượng lúc này cũng nghe thấy động tĩnh, liền vội chạy ra, nhìn thấy Vi Thắng, cũng lộ vẻ vui mừng: "Sư huynh!"
Vi Thắng trước bắt chuyện Lý Anh Phượng, mắt lại nhìn Tả Mạc, hào sảng cười lớn: "Đi, đi uống rượu! Hôm nay huynh đệ chúng ta, không say không về!"
Bóng đêm như nước, tinh quang điểm điểm.
Tả Mạc cùng Vi Thắng ngồi trên nóc nhà, gió mát thổi, từng cốc từng cốc chuốc rượu.
"Rươu này mùi vị ngon! Sư đệ từ đâu có được?" Vi Thắng lại uống thêm hai chén.
Tả Mạc uống đã tây tây: "Ha ha, đây là Vương Tẩu Tửu. Vương tẩu muốn mua Kim Ô hoàn, lần này sư huynh tới, sao có thể không có rượu, liền đòi hắn mấy vò rượu."
Lý Anh Phượng ở dưới viện lắc đầu, ngày thường sư huynh Vi Thắng trầm ổn, sư đệ Tả Mạc ngày thường lãnh mạc, vừa uống rượu vào, như là người khác.
"Sư huynh ra kịp Đấu Kiếm hội, lần Đấu kiếm hội này quy mô rất lớn, những ngày qua ta gặp rất nhiều người lợi hại." Tả Mạc mắt nhìn trời nói: "Chẳng qua, sư huynh phải đánh ngã bọn họ, toàn bộ đều đánh ngã."
Nhìn vào Tả Mạc đang bốc đồng, Vi Thắng cất tiếng cười to: "Tốt! đánh ngã toàn bộ bọn họ."
Tả Mạc khẽ cười he he, lại chuốc mấy chén rượu, ôm lấy vò rượu, đột nhiên lầm vào trầm mặc.
Phát giác vẻ dị thường của Tả Mạc, Vi Thắng quan thiết hỏi: "sư đệ có tâm sự sao?"
"Sư huynh, ngươi nói, người sống sót là vì cái gì?" Tả Mạc trầm mặc một hồi, mở miệng hỏi.
"Người sống vì cái gif?" Vi Thắng bất giác lưng thẳng lên, mắt nhìn phương xa: "ta không biết người khác là vì cái gì, cánh nghĩ của ta rất đơn giản, ta muốn xem kiếm này, đến cực trí là bộ dáng gì."
"Kiếm tới cực trí?" Tả Mạc thì thào, hắn cũng nhìn về phương xa. Ngồi trên nóc nhà, nhìn vào mỹ cảnh nơi Đông Phù buổi đêm, đèn đuốc nơi xa, còn có thể nghe được tiếng rao bán vang vọng. Hắn lắc lắc đầu: "Ta trước kia chỉ muốn sống tốt hơn một chút, liền liều mạng học linh thực. Nhưng hiện tại, liều mạng muốn biến cường."
"Biến cường?" Vi Thắng nghiên đầu qua, kinh ngạc nói: "Vì cái gì?"
Thanh âm Tả Mạc thấu ra đắng chát: "Đi tìm những thứ đã vứt bỏ trước kia, thứ không thể quên." Hắn không nói cho sư huynh chuyện mình bị cải dung mạt thức, nếu sư huynh biết, chỉ sợ vô cùng tức giận. Không cần vì việc của mình, khiến sư huynh lo lắng.
Vi Thắng an ủi hắn: "Sư đệ chớ nên gấp gáp, việc trước kia, rồi sẽ nhớ lại." chuyện Tả Mạc thất ức, toàn bộ người trên Vô Không sơn không ai không biết, Vi Thắng cho rằng Tả Mạc vì chuyện này mà thương cảm.
"Ha ha, đúng vậy, sẽ tới lúc, luôn luôn sẽ có lúc. Hôm nay huynh đệ ta trùng phùng, nói chuyện này thực không nên! Tiếp tục uống rượu!" Tả Mạc nâng vò rượu, uống mấy ngụm.
"Ha ha." Vi Thắng cũng vui vẻ cười lớn, cũng nâng lên vò rượu: "Uống!"
Tu Chân Thế Giới
Ngay cả khác nhân đội mũ cũng bất gaics lui về sau một bước, hỏa trận lưu chuyển không ngừng, hàn ý phát ra càng thấu xương.
Tam chuyển hỏa trận, cũng không phải phù trận quá phức tạp, nó có thể đề cao uy lực của hỏa chủng, vô luận là hàn hỏa hay là viêm hỏa. Mỗi lần thêm một chuyên, uy lực đề cao một lần, Tả Mạc hiện tại nhiều nhất có thể hoàn thành tam chuyển, uy lực gấp 4 là trước mắt hắn có thể làm được.
Ánh mắt chuyên chú, toàn bộ thần thức Tả Mạc đều điều động. Dù là hắn hiện nay có yêu hạch, lực khống chế thần thức tăng mạnh, nhưng tam chuyển hỏa trận đối với hắn vẫn là có độ khó cực đại. Dùng thần thức cẩn thận khống chế Chung Duẩn hỏa, cảm thụ được linh lực trong thân thể tan biến với tốc độ kinh người, theo đó là sự mệt mỏi.
Tả Mạc cố gắng nhẫn nại, cẩn thận khống chế thần thần thức.
Tư, một tiếng vang nhỏ, hàn thiết từ bị cắt thành bốn khối.
Tả Mạc thở dài một hơi, hai trăm viên tinh thạch cấp 3 tới tay. Nói ra, cực hạn của con người là một thứ đáng sợ. Không lâu trước đó, mình thu hoạch mỗi năm chẳng qua là mấy chục viên tinh thạch cấp 2, nháy mắt, mình hiện tại có thể một lần kiếm được 200 viên tinh thạch cấp 3. Nếu luận thuần thu nhập, Tả Mạc tại Đông Phù tuyệt đối thuộc về đám người có thu nhập cao, nhưng hắn trước nay không có cảm giác giàu có, ngược lại, hắn phát hiện mình tựa hồ càng lúc càng thiếu tiền! rành rành kiếm được tinh thạch càng lúc càng nhiều, nhưng vĩnh viễn đều là thân không văn tiền, hiện tại tốt rồi, thậm chí còn vác một khoản nợ khổng lồ.
Chẳng qua, hắn rất nhanh thoải mái. Đầu năm nay, cái gì tự dưng mà có chứ? Mình đã chiếm lợi lớn, nếu không có Bồ yêu, hiển nhiên mình không có nợ, nhưng cũng không có "thai tức luyện thần", không cso âm hỏa châu, không có Chung Duẩn hỏa, thậm chí mình không nhất định có thể trúc cơ thành công.
"May mắn không làm nhục mệnh." Tả Mạc đưa bốn khối hàn thiết từ cho khách nhân.
Khách nhân đội mũ tiếp lấy hàn thiết từ, khen: "Tả huynh khống hỏa xuất thần nhập hóa." Tiếp đó hết sức sảng khoái trả 200 viên tinh thạch cấp 3.
"Quá khen, quá khen". Tả Mạc ánh mắt phân nửa rơi vòa 200 viên tinh thạch cấp 3, lại không ngừng khách sáo nói.
"Không biết Tả huynh có báo danh tham dự lần Đấu kiếm hội lần này không?" Đối Phương tựa hồ có ý tứ bắt chuyện với Tả Mạc.
"Không có." Tả Mạc không có thời gian bắt chuyện với đối phương, vừa vặn tam chuyển hỏa trận cơ hồ quét sạch linh lực trong cơ thể hắn, tuy là ma văn không ngừng tự phát cường hóa thân thể hắn, hắn cũng cảm giác có chút ăn không tiêu.
Sau khi có ma văn, tiến bộ nhanh nhất là "kim cương vi ngôn". Trong thời gian ngắn, Tả Mạc luyện "kim cương vi ngôn" tới tầng thứ ba, lúc vận chuyển tâm pháp, ngay cả da thịt đều có chút màu vàng, đây là "nhục thân kim y".
"kim cương vi ngôn" không phải là tâm pháp tốc hành, theo mặt trên nói, ít nhất phải tu luyện năm sáu năm mới có thể đạt tới tầng thứ ba "nhục thân kim y", mà tầng thứ tư "hồng liên lưu kim" cần thời gian 10 năm. Sauk hi đạt tới "nhục thân kim y", lực phòng hộ đại tăng, toàn thân như kim thạch, phổ thông phi kiếm khó thương.
Thân thể Tả Mạc so với trước cường hãn hơn rất nhiều, chỉ là không biết vì sao, hình thể hắn vẫn gầy yếu như cũ, lại thêm chiêu bài mặt cương thi, ngược lai là cực kỳ dễ nhận.
Tam chuyển hỏa trận hút linh lực quá nhiều, hắn hiện tại cần khôi phục gấp. Thấy đối phương tựa hồ không có ý ly khai, hắn không thể không ngẩng đầu lên: "Các hạ còn việc?"
"a ha, quá mấy ngày lại tìm tới Tả huynh." Đối phương cười cười, lúc này mới ly khai.
Tả Mạc lười để ý tới hắn, lại nhắm mắt lại, bắt đầu vận chuyển "thai tức luyện thần". Chỉ qua một hồi, hắn khôi phục tình thần, Lý Anh Phượng ở bên thấy vậy, vội kêu lên: "Vị tiếp theo."
Trừ tinh thạch, Tả Mạc thu hoạch rất nhiều. Mỗi vị khách nhân đều yêu cầu bất đồng, mà thứ hắn cần đề thuần cũng bất đồng, bình quân một ngày, hắn cần luyện chế hơn mười loại đồ vật kỳ kỳ quái quái, có linh thỏa, có quáng liệu, thậm chí còn có người lấy ra một cái gan tuyết hùng yêu, để Tả Mạc luyện hóa. Tiếp xúc nhiều thứ, trừ việc đại khai nhãn giới, sự lý giải của Tả Mạc đối với thuộc tính các vật cũng tăng mạnh.
Chỉ nói linh thảo mà hắn đề thuần những ngày này cũng không dưới vài trăm loại, có thể nói là kinh nghiệm tăng mạnh, đối với luyện đan có trợ giúp cực đại. Hắn hiện tại hết sức hạnh phúc vì quyết định này. Nếu hắn ở trong môn phái, nào có cơ hội nhìn tới các loại linh thảo này, càng đừng nói trong đó không ít trân phẩm.
Chỉ đáng tiếc, Chung Duẩn hỏa là hàn hỏa, rất nhiều thứ không cách nào luyện chế, đại đa số nguyên liệu hắn tiếp xúc đều có tính âm hàn.
"Cái gì? Luyện hóa không được? Luyện không được ngươi mở cửa hiệu làm gif?" Một vị nam nhân tay cầm một miếng hỏa ngọc cấp 3, mắng lớn.
"tại hạ có hàn hỏa, không thích hợp luyện nguyện liệu dương tính cùng hỏa tính." Tả Mạc đạm mạc nói.
"Trời ạ, lãng phí thời gian của lão tử, ngươi phải bồi thương thời gian lão tử mất đi…"
Tả Mạc như không có việc gì thu hồi kiếm ý: "Rất xin lỗi, mọi người thông cảm một chút." Loại tình huống này không phải phát sinh lần đầu, Tả Mạc cũng tập mãi thành quen.
Nam nhân không nói một lời, ảo não rời đi.
Thời gian gấp gáp!
Tả Mạc rất hiểu sự trọng yếu của hiệu suất, thời gian là vàng, không có gì chí lý hơn danh ngôn này!
Hương thu diệp, Lưu ly quang thạch, cát sông hằng….
Màn đên buông xuống, Tả Mạc luyện tới mức đầu đều trơ ra, cuối cùng không chịu nổi, kêu lên: "mọi người ngày mai lại tới."
Lý Anh Phượng theo trình tự chia cho mỗi người một khối mộc bài có khắc số thứ tự, ngày mai buổi sáng theo số thứ tự trên mộc bài bắt đầu. Khiến Tả Mạc buông lỏng một hơi là hôm nay kiếm được, một khoản thu nhập 200 tinh thạch có thể tương đương với thu nhập mỗi ngày.
Theo lẽ thường giao cho Lý Anh Phượng một viên tinh thạch cấp 3, đây là cấp cho môn phái, dù sao cũng là mượn quầy của môn phái. Đại khái bận bựu bảy tám ngày nữa là có thể trả hết khoản nợ, điều này khiến hắn cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều.
Tả Mạc đang muốn nghĩ ngơi, đột nhien nghe thấy từ sau có tiếng người gọi: "Sư đệ!"
Tả Mạc lập tức dừng bước, chuyển mình nhìn thấy sư huynh Vi Thắng đagn đứng ngoài cửa.
"Sư huynh!" Tả Mạc vui mừng, vội chạy ra. Sư huynh Vi Thắng đã khác lần cáo biệt trước, tuy vẫn áo ngắn như trước, nhưng kiếm ý quanh thân đã tan biến không thấy. Tướng mạo sư huynh Vi Thắng vốn tương đối phổ thông, kèm thêm thân quân ảo, khoogn có chút khí thế, cả ngươi như một đê cấp tu giả không thể phổ thông hơn.
Từ đó có thể nhìn ra tu vi sư huynh Vi Thắng đại tiến!
Điều này… sao có thể?"
Sư huynh tiến kiếm động, chẳng qua vừa mới trúc cơ, hiện tại không ngờ đã ngưng mạch thành công!
Tiến cảnh của Tả Mạc đã tính là biến thái, đây là vì có Bồ yêu. Nhưng sư huynh thì sao, Tả Mạc cũng theo Bồ yêu trộm tiến kiếm động, cũng không phát hiện chỗ nào đặc biệt.
Sư huynh mới thật sự là thiên tài!
Tả Mạc những ngày qua không ngừng nghe được các loại tán dương, lúc này tỉnh lại. Chẳng qua hắn trong lòng chỉ có hớn hở, sự thành công của sư huynh hắn cảm giác là chuyện đương nhiên. Nếu loại người như sư huynh mà không ai biết tới, mới là không có thiên lý.
"Sư huynh đi ra khi nào?" Tả Mạc ngây ngốc hỏi, đột nhiên nhớ lại nói: "Sư huynh, ta Trúc cơ rồi!"
Lý Anh Phượng lúc này cũng nghe thấy động tĩnh, liền vội chạy ra, nhìn thấy Vi Thắng, cũng lộ vẻ vui mừng: "Sư huynh!"
Vi Thắng trước bắt chuyện Lý Anh Phượng, mắt lại nhìn Tả Mạc, hào sảng cười lớn: "Đi, đi uống rượu! Hôm nay huynh đệ chúng ta, không say không về!"
Bóng đêm như nước, tinh quang điểm điểm.
Tả Mạc cùng Vi Thắng ngồi trên nóc nhà, gió mát thổi, từng cốc từng cốc chuốc rượu.
"Rươu này mùi vị ngon! Sư đệ từ đâu có được?" Vi Thắng lại uống thêm hai chén.
Tả Mạc uống đã tây tây: "Ha ha, đây là Vương Tẩu Tửu. Vương tẩu muốn mua Kim Ô hoàn, lần này sư huynh tới, sao có thể không có rượu, liền đòi hắn mấy vò rượu."
Lý Anh Phượng ở dưới viện lắc đầu, ngày thường sư huynh Vi Thắng trầm ổn, sư đệ Tả Mạc ngày thường lãnh mạc, vừa uống rượu vào, như là người khác.
"Sư huynh ra kịp Đấu Kiếm hội, lần Đấu kiếm hội này quy mô rất lớn, những ngày qua ta gặp rất nhiều người lợi hại." Tả Mạc mắt nhìn trời nói: "Chẳng qua, sư huynh phải đánh ngã bọn họ, toàn bộ đều đánh ngã."
Nhìn vào Tả Mạc đang bốc đồng, Vi Thắng cất tiếng cười to: "Tốt! đánh ngã toàn bộ bọn họ."
Tả Mạc khẽ cười he he, lại chuốc mấy chén rượu, ôm lấy vò rượu, đột nhiên lầm vào trầm mặc.
Phát giác vẻ dị thường của Tả Mạc, Vi Thắng quan thiết hỏi: "sư đệ có tâm sự sao?"
"Sư huynh, ngươi nói, người sống sót là vì cái gì?" Tả Mạc trầm mặc một hồi, mở miệng hỏi.
"Người sống vì cái gif?" Vi Thắng bất giác lưng thẳng lên, mắt nhìn phương xa: "ta không biết người khác là vì cái gì, cánh nghĩ của ta rất đơn giản, ta muốn xem kiếm này, đến cực trí là bộ dáng gì."
"Kiếm tới cực trí?" Tả Mạc thì thào, hắn cũng nhìn về phương xa. Ngồi trên nóc nhà, nhìn vào mỹ cảnh nơi Đông Phù buổi đêm, đèn đuốc nơi xa, còn có thể nghe được tiếng rao bán vang vọng. Hắn lắc lắc đầu: "Ta trước kia chỉ muốn sống tốt hơn một chút, liền liều mạng học linh thực. Nhưng hiện tại, liều mạng muốn biến cường."
"Biến cường?" Vi Thắng nghiên đầu qua, kinh ngạc nói: "Vì cái gì?"
Thanh âm Tả Mạc thấu ra đắng chát: "Đi tìm những thứ đã vứt bỏ trước kia, thứ không thể quên." Hắn không nói cho sư huynh chuyện mình bị cải dung mạt thức, nếu sư huynh biết, chỉ sợ vô cùng tức giận. Không cần vì việc của mình, khiến sư huynh lo lắng.
Vi Thắng an ủi hắn: "Sư đệ chớ nên gấp gáp, việc trước kia, rồi sẽ nhớ lại." chuyện Tả Mạc thất ức, toàn bộ người trên Vô Không sơn không ai không biết, Vi Thắng cho rằng Tả Mạc vì chuyện này mà thương cảm.
"Ha ha, đúng vậy, sẽ tới lúc, luôn luôn sẽ có lúc. Hôm nay huynh đệ ta trùng phùng, nói chuyện này thực không nên! Tiếp tục uống rượu!" Tả Mạc nâng vò rượu, uống mấy ngụm.
"Ha ha." Vi Thắng cũng vui vẻ cười lớn, cũng nâng lên vò rượu: "Uống!"
Tu Chân Thế Giới
Đánh giá:
Truyện Tu Chân Thế Giới
Story
Chương 107: Gặp lại sư huynh
10.0/10 từ 24 lượt.