Tu Chân Giả Tại Dị Thế
Chương 707: Thanh Sơn Lão Tổ
- Bất kể là ai, chỉ cần dám đến gây chuyện nữa, ta cũng không bỏ qua, có thể cùng Luyện dược sư công hội có quan hệ, ta cũng không tính toán bỏ qua.
Nhạc Thành trả lời.
- Nhưng cẩn thận một chút tốt hơn, người bình thường ta lo lắng, thực lực của ngươi hoàn toàn có thể ứng phó, nhưng là ta lo lắng chính là Thanh Sơn Lão Tổ, nếu chính là lão quái vật này mà nói, phiền toái không nhỏ đâu.
Hỏa Lão có chút bận tâm nói.
Nhạc Thành trong lòng cũng không lo lắng, hết thảy không có gì đáng lo lắng cả.
Lúc này ở trong đại sảnh của luyện dược sư công hội, xuất hiện mấy đạo hơi thở cường hãn tràn ngập ra, bên trong đại sảnh lúc này có mười người, mười người này gồm hội trưởng lam bào lão giả, ngoài ra còn có hai lão giả bát phẩm cao cấp luyện dược sư, mà ở giữa trung ương, có ba người mặc trường sam cùng trường bào lão giả, ba người này khí tức trên thân như có như không, nếu Nhạc Thành nhìn thấy sẽ đoán ra ba lão giả này đều là cửu phẩm luyện dược sư, khí tức trên thân ba lão giả này cùng Trần gia Trần Xuân giống như nhau.
Trừ sáu người này ra, trong đại sảnh còn có hai tên cửu tinh Đấu Tôn bị Thanh Đồng cùng Tôn Thi Thi đánh cho trọng thương, trên mặt đất còn có bốn cỗ thi thể, bốn cỗ thi thể này đều bị đám Khiếu Thiên Hổ đánh chết ba còn tên áo xanh thanh niên thì bị Yêu Huyên đánh chết.
Những người ở bên trong đại sảnh sắc mặt không đồng nhất, trong đó có một lão giả tóc trắng mặc một bộ áo xanh, lão giả này ngồi ở bên cạnh ba người cửu phẩm luyện dược sư, trên người nhìn không ra bất kỳ hơi thở, nhưng vô hình trung tỏa ra uy áp tràn ngập.
Lão giả tóc trắng áo xanh này nhìn áo lục lão phụ, trên mặt có một cỗ hàn khí làm cho người ta không thoải mái, khí tức trên thân cũng có chút quỷ dị.
Tiếp theo là một lão giả áo xám, lão giả áo xám này có vẻ mặt nổi giận, hai mắt giống như tà hỏa, đau lòng vô cùng nhìn vào thi thể tên áo xanh thanh niên, nét mặt nổi giận cực độ.
- Thế nào, chẳng lẽ các ngươi cũng không có cách nào sao?
Lão giả áo xám lớn tiếng nhìn ba tên cửu phẩm sơ giai luyện dược sư hỏi.
- Lệnh tôn đã chết, cũng không có chạy trốn linh hồn, cho nên hiện tại chúng ta cũng không có cách nào.
Một cửu phẩm sơ giai luyện dược sư khẽ nói, trên nét mặt chỉ có thể bất đắc dĩ vô cùng, không có linh hồn lực chạy ra, bọn họ muốn cứu cũng không còn kịp nữa rồi, nếu có linh hồn lực chạy ra mà nói, bọn họ có lẽ còn có chút biện pháp.
- Vậy bây giờ ta nên làm gì bây giờ, ai có thể nói cho ta biết, hai người các ngươi nói mau, điều này rốt cuộc có chuyện gì xảy ra?
Lão giả áo xám nổi giận nhìn tên cửu tinh Đấu Tôn cùng Lưu trưởng lão hỏi.
Nhưng ngay sau Lưu trưởng lão đem mọi chuyện từ đầu tới cuối kể một lượt, trong ngôn ngữ tự nhiên là nói đối phương cố ý gây phiền phức cho bọn hắn, sau đó bọn hắn tìm người lý luận, ai ngờ lại bị đối phương đánh chết.
- Những người đó ở đâu, ta muốn bầm thây vạn đoạn.
Lão giả áo xám lớn tiếng quát lên.
- Không biết, nhưng bọn họ đang ở Đan Lôi Thành.
Tên cửu tinh Đấu Tôn khẽ nói, bọn chúng cũng không dám theo dõi nhóm người Nhạc Thành, cho nên Luyện dược sư công hội bây giờ cũng không có ai biết nhóm người Nhạc Thành đang ở đâu.
- Chẳng lẽ Luyện dược sư công hội toàn người vô dụng như vậy sao, chẳng lẽ Luyện dược sư công hội ngay cả bọn chúng ở đâu cũng không biết sao.
Lão giả áo xám quát lên như sấm đứng lên.
- La Dương đại nhân bớt giận, chúng ta nhất định sẽ mau chóng tìm được những người đó, chỉ cần là ở Đan Lôi Thành, sẽ có tin tức.
- Hừ, các ngươi tìm cho ta, ta nhất định sẽ không bỏ qua cho bọn chúng, ta muốn bầm thây bọn chúng ra thành vạn đoạn mới hả giận ta.
Lão giả áo xám nghiến răng nghiến lợi nói.
- La Dương, ngươi nói lần này mang theo một hậu bối tới làm gì, chúng ta cũng không phải mang theo hậu bối ra đùa. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Áo xanh Bạch Phát Lão Giả nhìn lão giả áo xám nói.
- La Dương có chút hồ đồ hay không, biết rõ hậu bối ở nơi này gây chuyện thị phi cũng mang theo đến đây, nơi này cũng không phải là địa bàn La Vân Sơn, đây không phải là đáng đời sao, ta thấy cháu của ngươi thường ngày thích gây chuyện thị phi, mới bị người ta đánh chết như vậy.
Bên trong đại sảnh có một hán tử áo vàng mỉm cười nói.
- Hừ.
Lão giả áo xám lạnh lùng khẽ hừ một cái, ở trước mặt hai người này hắn cũng không dám tùy tiện đáp lời, thực lực hai người này còn ở hơn hắn, bản thân hắn trêu chọc không nổi.
- Chư vị, chúng ta thương lượng chính sự, lần này Luyện dược sư các ngươi tìm Hắc Ám Thần Điện là có chuyện gì.
Lúc này áo lục Âm Lệ nhìn ba cửu phẩm luyện dược sư nói.
- Lục Ma, Hắc Ám Thần Điện Hồng Ma của các ngươi bị Hồ Điệp Cốc đánh chết, chẳng lẽ ngươi không biết sao.
Một cửu phẩm sơ giai luyện dược sư nói.
Lão phụ áo lục khẽ nói.
- Lục Ma, chẳng lẽ Hắc Ám Thần Điện các ngươi còn e ngại Hồ Điệp Cốc sao.
Bạch Phát Lão Giả áo xanh nói.
- Thanh Sơn Lão Tổ, ngươi không cần kích ta, cũng không phải ngươi có hai đồ đệ bị đánh chết sao.
Lục Ma lão phụ nhìn Bạch Phát Lão Giả áo xanh nói.
- Hồ Điệp Cốc ta không bỏ qua, dám đánh chết đệ tử của ta, đó chính là muốn chết.
Thanh Sơn Lão Tổ khi nhớ tới đồ nhi của mình bị đánh chết, trên mặt lão giả áo xanh cũng hơi co quắp lại.
- Chư vị, lần này Luyện dược sư công hội mời mọi người tới mục đích là thương nghị làm thế nào đối phó Hồ Điệp Cốc và Cuồng Sư Môn, theo như tin tức chúng ta lấy được, sau lưng Hồ Điệp cốc cùng Cuồng Sư Môn là Nhạc gia, mà lần này Thanh Sơn Song Thánh đại nhân cùng Hắc Ám Thần Điện Hồng Ma, đều bị Nhạc gia tộc trưởng Nhạc Thành đánh chết.
Luyện dược sư công hội lam bào lão giả đứng ra nói.
- Nhạc gia làm chỗ dựa sao, như vậy cũng có chút phiền phức, nếu là Nhạc gia mà nói, ta đây không tham gia. Nhạc gia chúng ta trêu chọc không nổi đâu.
Hán tử áo vàng nhìn mọi người nói.
- Nhạc gia sao, năm đó Nhạc Thiên cũng phải cấp cho ta ba phần mặt mũi, bản thân ta muốn nhìn, Nhạc gia hạ thủ thế nào với đệ tử của ta.
- Luyện dược sư công hội các ngươi cùng U Minh Tông lần này bị trọng thương, liên lụy Hắc Ám Thần Điện cũng tổn thất thảm trọng, Hắc Ám Thần Điện đối với Luyện dược sư công hội không có hứng thú liên thủ, hiện tại Luyện dược sư công hội các ngươi chẳng lẽ còn có năng lực đối phó với Hồ Điệp Cốc và Cuồng Sư Môn sao.
Lão phụ áo lục nói.
- Chư vị, Luyện dược sư công hội tổn thất thảm trọng, nhưng ba người lão gia này vẫn còn thì Luyện dược sư công hội vẫn còn, lần này ta gọi chư vị đến đây, chính là muốn chư vị hỗ trợ, nếu mọi người nguyện ý hỗ trợ, Luyện dược sư công hội nguyện ý tặng mỗi người mười viên cửu phẩm sơ giai đan dược.
Một cửu phẩm sơ giai luyện dược sư nói.
- Vậy các ngươi hy vọng chúng ta hỗ trợ thế nào.
Hán tử áo vàng thở dài nói, mười viên cửu phẩm sơ giai đan dược rất là hấp dẫn, trong ánh mắt đều có chút lửa nóng lên.
Mà La trong ánh mắt Dương lão giả cũng hứng thú, vừa mới nổi giận cái chết của tôn nhi, lúc này có được mười viên cửu phẩm sơ giai đan dược đối với lão cũng là dụ dỗ thật lớn.
Những người này mặc dù đều là cường giả, có thể bởi vì không môn không phái, cho nên mặc dù bọn họ có tu vi cao, nhưng cũng không giàu có gì, bọn họ đều là cường giả nghèo rớt mồng tơi, đây chính là chỗ xấu của những người không môn không phái, không môn không phái tự nhiên là không có cái gì thu vào trong tay rồi.
- Chư vị, ta chỉ hy vọng mọi người có thể giúp ta đánh chết tên Nhạc Thành kia mà thôi, bằng vào thực lực chúng ta liên thủ thì tuyệt đối không có vấn đề gì, đến lúc đó thần không hay quỷ không biết, chúng ta đánh chết tiểu tử kia cũng không có ai biết, Nhạc gia cũng không làm gì được chúng ta.
Một cửu phẩm sơ giai luyện dược sư nói.
- Nhưng nếu đánh chết tên Nhạc Thành kia, không phải hắn là Nhạc gia tộc trưởng sao, đến lúc đó vạn nhất để người Nhạc gia biết, chúng ta gặp rất nhiều phiền toái.
La Dương có chút lo lắng nói, Tứ đại Nhân Tộc Nhạc gia cũng không phải bọn họ có thể tùy tiện trêu chọc được.
Tu Chân Giả Tại Dị Thế
Nhạc Thành trả lời.
- Nhưng cẩn thận một chút tốt hơn, người bình thường ta lo lắng, thực lực của ngươi hoàn toàn có thể ứng phó, nhưng là ta lo lắng chính là Thanh Sơn Lão Tổ, nếu chính là lão quái vật này mà nói, phiền toái không nhỏ đâu.
Hỏa Lão có chút bận tâm nói.
Nhạc Thành trong lòng cũng không lo lắng, hết thảy không có gì đáng lo lắng cả.
Lúc này ở trong đại sảnh của luyện dược sư công hội, xuất hiện mấy đạo hơi thở cường hãn tràn ngập ra, bên trong đại sảnh lúc này có mười người, mười người này gồm hội trưởng lam bào lão giả, ngoài ra còn có hai lão giả bát phẩm cao cấp luyện dược sư, mà ở giữa trung ương, có ba người mặc trường sam cùng trường bào lão giả, ba người này khí tức trên thân như có như không, nếu Nhạc Thành nhìn thấy sẽ đoán ra ba lão giả này đều là cửu phẩm luyện dược sư, khí tức trên thân ba lão giả này cùng Trần gia Trần Xuân giống như nhau.
Trừ sáu người này ra, trong đại sảnh còn có hai tên cửu tinh Đấu Tôn bị Thanh Đồng cùng Tôn Thi Thi đánh cho trọng thương, trên mặt đất còn có bốn cỗ thi thể, bốn cỗ thi thể này đều bị đám Khiếu Thiên Hổ đánh chết ba còn tên áo xanh thanh niên thì bị Yêu Huyên đánh chết.
Những người ở bên trong đại sảnh sắc mặt không đồng nhất, trong đó có một lão giả tóc trắng mặc một bộ áo xanh, lão giả này ngồi ở bên cạnh ba người cửu phẩm luyện dược sư, trên người nhìn không ra bất kỳ hơi thở, nhưng vô hình trung tỏa ra uy áp tràn ngập.
Lão giả tóc trắng áo xanh này nhìn áo lục lão phụ, trên mặt có một cỗ hàn khí làm cho người ta không thoải mái, khí tức trên thân cũng có chút quỷ dị.
Tiếp theo là một lão giả áo xám, lão giả áo xám này có vẻ mặt nổi giận, hai mắt giống như tà hỏa, đau lòng vô cùng nhìn vào thi thể tên áo xanh thanh niên, nét mặt nổi giận cực độ.
- Thế nào, chẳng lẽ các ngươi cũng không có cách nào sao?
Lão giả áo xám lớn tiếng nhìn ba tên cửu phẩm sơ giai luyện dược sư hỏi.
- Lệnh tôn đã chết, cũng không có chạy trốn linh hồn, cho nên hiện tại chúng ta cũng không có cách nào.
Một cửu phẩm sơ giai luyện dược sư khẽ nói, trên nét mặt chỉ có thể bất đắc dĩ vô cùng, không có linh hồn lực chạy ra, bọn họ muốn cứu cũng không còn kịp nữa rồi, nếu có linh hồn lực chạy ra mà nói, bọn họ có lẽ còn có chút biện pháp.
- Vậy bây giờ ta nên làm gì bây giờ, ai có thể nói cho ta biết, hai người các ngươi nói mau, điều này rốt cuộc có chuyện gì xảy ra?
Lão giả áo xám nổi giận nhìn tên cửu tinh Đấu Tôn cùng Lưu trưởng lão hỏi.
Nhưng ngay sau Lưu trưởng lão đem mọi chuyện từ đầu tới cuối kể một lượt, trong ngôn ngữ tự nhiên là nói đối phương cố ý gây phiền phức cho bọn hắn, sau đó bọn hắn tìm người lý luận, ai ngờ lại bị đối phương đánh chết.
- Những người đó ở đâu, ta muốn bầm thây vạn đoạn.
Lão giả áo xám lớn tiếng quát lên.
- Không biết, nhưng bọn họ đang ở Đan Lôi Thành.
Tên cửu tinh Đấu Tôn khẽ nói, bọn chúng cũng không dám theo dõi nhóm người Nhạc Thành, cho nên Luyện dược sư công hội bây giờ cũng không có ai biết nhóm người Nhạc Thành đang ở đâu.
- Chẳng lẽ Luyện dược sư công hội toàn người vô dụng như vậy sao, chẳng lẽ Luyện dược sư công hội ngay cả bọn chúng ở đâu cũng không biết sao.
Lão giả áo xám quát lên như sấm đứng lên.
- La Dương đại nhân bớt giận, chúng ta nhất định sẽ mau chóng tìm được những người đó, chỉ cần là ở Đan Lôi Thành, sẽ có tin tức.
- Hừ, các ngươi tìm cho ta, ta nhất định sẽ không bỏ qua cho bọn chúng, ta muốn bầm thây bọn chúng ra thành vạn đoạn mới hả giận ta.
Lão giả áo xám nghiến răng nghiến lợi nói.
- La Dương, ngươi nói lần này mang theo một hậu bối tới làm gì, chúng ta cũng không phải mang theo hậu bối ra đùa. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Áo xanh Bạch Phát Lão Giả nhìn lão giả áo xám nói.
- La Dương có chút hồ đồ hay không, biết rõ hậu bối ở nơi này gây chuyện thị phi cũng mang theo đến đây, nơi này cũng không phải là địa bàn La Vân Sơn, đây không phải là đáng đời sao, ta thấy cháu của ngươi thường ngày thích gây chuyện thị phi, mới bị người ta đánh chết như vậy.
Bên trong đại sảnh có một hán tử áo vàng mỉm cười nói.
- Hừ.
Lão giả áo xám lạnh lùng khẽ hừ một cái, ở trước mặt hai người này hắn cũng không dám tùy tiện đáp lời, thực lực hai người này còn ở hơn hắn, bản thân hắn trêu chọc không nổi.
- Chư vị, chúng ta thương lượng chính sự, lần này Luyện dược sư các ngươi tìm Hắc Ám Thần Điện là có chuyện gì.
Lúc này áo lục Âm Lệ nhìn ba cửu phẩm luyện dược sư nói.
- Lục Ma, Hắc Ám Thần Điện Hồng Ma của các ngươi bị Hồ Điệp Cốc đánh chết, chẳng lẽ ngươi không biết sao.
Một cửu phẩm sơ giai luyện dược sư nói.
Lão phụ áo lục khẽ nói.
- Lục Ma, chẳng lẽ Hắc Ám Thần Điện các ngươi còn e ngại Hồ Điệp Cốc sao.
Bạch Phát Lão Giả áo xanh nói.
- Thanh Sơn Lão Tổ, ngươi không cần kích ta, cũng không phải ngươi có hai đồ đệ bị đánh chết sao.
Lục Ma lão phụ nhìn Bạch Phát Lão Giả áo xanh nói.
- Hồ Điệp Cốc ta không bỏ qua, dám đánh chết đệ tử của ta, đó chính là muốn chết.
Thanh Sơn Lão Tổ khi nhớ tới đồ nhi của mình bị đánh chết, trên mặt lão giả áo xanh cũng hơi co quắp lại.
- Chư vị, lần này Luyện dược sư công hội mời mọi người tới mục đích là thương nghị làm thế nào đối phó Hồ Điệp Cốc và Cuồng Sư Môn, theo như tin tức chúng ta lấy được, sau lưng Hồ Điệp cốc cùng Cuồng Sư Môn là Nhạc gia, mà lần này Thanh Sơn Song Thánh đại nhân cùng Hắc Ám Thần Điện Hồng Ma, đều bị Nhạc gia tộc trưởng Nhạc Thành đánh chết.
Luyện dược sư công hội lam bào lão giả đứng ra nói.
- Nhạc gia làm chỗ dựa sao, như vậy cũng có chút phiền phức, nếu là Nhạc gia mà nói, ta đây không tham gia. Nhạc gia chúng ta trêu chọc không nổi đâu.
Hán tử áo vàng nhìn mọi người nói.
- Nhạc gia sao, năm đó Nhạc Thiên cũng phải cấp cho ta ba phần mặt mũi, bản thân ta muốn nhìn, Nhạc gia hạ thủ thế nào với đệ tử của ta.
- Luyện dược sư công hội các ngươi cùng U Minh Tông lần này bị trọng thương, liên lụy Hắc Ám Thần Điện cũng tổn thất thảm trọng, Hắc Ám Thần Điện đối với Luyện dược sư công hội không có hứng thú liên thủ, hiện tại Luyện dược sư công hội các ngươi chẳng lẽ còn có năng lực đối phó với Hồ Điệp Cốc và Cuồng Sư Môn sao.
Lão phụ áo lục nói.
- Chư vị, Luyện dược sư công hội tổn thất thảm trọng, nhưng ba người lão gia này vẫn còn thì Luyện dược sư công hội vẫn còn, lần này ta gọi chư vị đến đây, chính là muốn chư vị hỗ trợ, nếu mọi người nguyện ý hỗ trợ, Luyện dược sư công hội nguyện ý tặng mỗi người mười viên cửu phẩm sơ giai đan dược.
Một cửu phẩm sơ giai luyện dược sư nói.
- Vậy các ngươi hy vọng chúng ta hỗ trợ thế nào.
Hán tử áo vàng thở dài nói, mười viên cửu phẩm sơ giai đan dược rất là hấp dẫn, trong ánh mắt đều có chút lửa nóng lên.
Mà La trong ánh mắt Dương lão giả cũng hứng thú, vừa mới nổi giận cái chết của tôn nhi, lúc này có được mười viên cửu phẩm sơ giai đan dược đối với lão cũng là dụ dỗ thật lớn.
Những người này mặc dù đều là cường giả, có thể bởi vì không môn không phái, cho nên mặc dù bọn họ có tu vi cao, nhưng cũng không giàu có gì, bọn họ đều là cường giả nghèo rớt mồng tơi, đây chính là chỗ xấu của những người không môn không phái, không môn không phái tự nhiên là không có cái gì thu vào trong tay rồi.
- Chư vị, ta chỉ hy vọng mọi người có thể giúp ta đánh chết tên Nhạc Thành kia mà thôi, bằng vào thực lực chúng ta liên thủ thì tuyệt đối không có vấn đề gì, đến lúc đó thần không hay quỷ không biết, chúng ta đánh chết tiểu tử kia cũng không có ai biết, Nhạc gia cũng không làm gì được chúng ta.
Một cửu phẩm sơ giai luyện dược sư nói.
- Nhưng nếu đánh chết tên Nhạc Thành kia, không phải hắn là Nhạc gia tộc trưởng sao, đến lúc đó vạn nhất để người Nhạc gia biết, chúng ta gặp rất nhiều phiền toái.
La Dương có chút lo lắng nói, Tứ đại Nhân Tộc Nhạc gia cũng không phải bọn họ có thể tùy tiện trêu chọc được.
Tu Chân Giả Tại Dị Thế
Đánh giá:
Truyện Tu Chân Giả Tại Dị Thế
Story
Chương 707: Thanh Sơn Lão Tổ
10.0/10 từ 49 lượt.