Tu Chân Giả Tại Dị Thế

Chương 209: Ta không phải cố ý

Lúc này Nhạc Thành biết rằng mình không thể có chút tạp niệm nào, lập tức toàn thân của hắn bao phủ một mảng thanh quang nhàn nhạt, Hỗn Nguyên chân kinh chí cương chí dương lập tức đưa vào trong cơ thể của Yêu Huyên.
Một lát sau thân thể trắng noãn của Yêu Huyên đã bị một mảng quang mang bao phủ, mà Nhạc Thành cũng nở ra một nụ cười, bởi vì Nhạc Thành biết rõ Hỗn Nguyên Chân kinh chí cương chí dương này có thể thay thế thân thể thuần dương, chữa trị cho Yêu Huyên.
Thời gian từ từ trôi qua, tạp niệm được Nhạc Thành trừ bỏ, chữa thương ba ngày, Nhạc Thành cuối cùng cũng nhìn thấy trên khuôn mặt của Yêu Huyên xuất hiện một vẻ ửng đỏ. Nguồn truyện: Truyện FULL
Nhạc Thành thở ra một hơi, ba ngày thời gian, cuối cùng cũng đã không uổng phí, xem ra không cần một ngày nữa Yêu Huyên sẽ tỉnh lại.
Lúc này Nhạc Thành đã bị mất tin tức hai mươi ngày, ở Quỷ Uyên và Cự Thành đã xảy ra một đại sự, không ít người nói Khoa Ốc đế quốc và Tuyết Lâm đế quốc muốn liên thủ tấn công Cự Thành, hai đại đế quóc này muốn thống nhất cả Quỷ Uyên lẫn Cự thành.
Tin tức này cũng chưa xác định tuy nhiên mọi người của Quỷ Uyên và Cự Thành đều bận tâm, dù sao đi nữa không có lửa thì làm sao có khói.
Hàn Giang Đào và Kiệt Nhĩ Sâm hai người nghe thấy tin tức này thì vội vàng sắp xếp để biết rõ tin tức, hai đại đế quốc này có không ít người của Đấu Khí và Ma pháp học viện, muốn thăm dò tin tức cũng không khó.
Mà chúng nữ hiện tại chờ đợi Nhạc Thành ở rặng núi đã hai m ươingày, Tư Mã Yên Nhiên Yến Hiểu Kỳ, còn có Tô Hân Nhi và Tam Nữ đã vô cùng sốt ruột.

Hiện tại Nhạc Thành một chút gì bọn họ cũng không biết, nếu như Nhạc Thành hiện tại biết bọn họ như vậy thì chắc chắn sẽ phải lo lắng cho họ.
Lúc này Yêu Huyên đã được chữa thương tới ngày thứ tư, Nhạc Thành lúc này cảm nhận thấy thương thế của Yêu Huyên đã không còn nghiêm trọng nữa, hắn cũng muốn bứt ra, nếu như khi tỉnh lại, Yêu Huyên nhìn thấy mình ở trên thân thể của nàng thì nhất định sẽ bổ sống mình.
- A.
Một thanh âm rên rỉ vang lên, cái miệng anh đào nhỏ nhắn thốt ra, Yêu Huyên không kìm được mà dán lên trên người Nhạc Thành.
Cứ như vậy, Nhạc Thành không có cách nào kìm chế nổi dục hỏa nữa, hắn toàn bộ bộc phát ra, Nhạc Thành lúc này bỗng dưng có đầy cảm xúc nguyên thủy, lập tức không ngừng đụng chạm vào người Yêu Huyên.
Yêu Huyên lúc này cũng vẫn chưa tỉnh, chỉ dựa vào trực giác của mình mà thôi, nàng lúc này tựa như là người đang ngủ vậy, nhưng ngủ tuyệt đối không phải là tỉnh.
Bởi vì quan hệ tri giác cho nên Yêu Huyên hưởng thụ khoái cảm, thân thể bát sí linh mãng của nàng nguyên thủy cũng có một khát vọng mãnh liệt, bởi vì trước kia tu vi kìm chế của Yêu Huyên cường hãn cho nên mới kìm chế được nhu cầu nguyên thủy nhất.
Lúc này, Yêu Huyên đã không khống chế được mình nữa, nhu cầu nguyên thủy so với Nhạc Thành còn mãnh liệt hơn, kiều đồn không ngừng đáp lại Nhạc Thành, ngọc thủ quấn lấy cổ của hắn, trên khuôn mặt liền hiện ra một vẻ hồng hào.

Yêu Huyên rốt cuộc đã không nhịn được mà bắt đầu rên lên liên tục, thanh âm vô cùng vũ mị, đối với Nhạc Thành hiện tại mà nói, trong đầu hiện tại hắn cũng chỉ muốn phát tiết.
Một lúc sau, trên mặt đất một mảng xuân quang, Nhạc Thành cuối cùng cũng phóng ra cảm xúc mãnh liệt của mình nhất, hơi thở cũng theo đó mà dồn dập, cả người của Nhạc Thành giống như đã hư thoát ở trên người Yêu Huyên, mấy ngày nay giúp Yêu Huyên chữa thương hắn đã vô cùng mệt mỏi, cộng thêm một canh giờ vận động kịch liệt, Nhạc thành đã không trụ nổi nữa.
Yêu Huyên cuối cùng cũng cảm thấy cơ thể của mình trở nên nóng bỏng, quấn lấy Nhạc Thành, toàn thân chìm đắm trong hương vị vô hạn.
Thân thể mềm mại của Yêu Huyên đã hoàn toàn nằm trong cơ thể của Nhạc Thành, Nhạc Thành hiện tại còn tưởng là mộng cảnh, qua nửa giờ khi thương thế đã có chuyển biến tốt đẹp, Yêu Huyên mời từ từ tỉnh lại, cảm nhận thấy một dương cương khí đè nặng lên, nàng đã hiều ra tất cả.
Yêu Huyên mở mắt ra, nhìn thấy thân thể của Nhạc Thành đè lên thân thể của mình thì thần sắc nổi giận chuyển sang bất đắc dĩ vì nàng biết Nhạc Thành đang chữa chương cho mình, một lát sau cảm nhận thấy khí tức dương cương trên người của Nhạc Thành, Yêu Huyên một lần nữa trở nên thẹn thùng, hai mắt vũ mị nhìn hắn.
- Ngươi đã tỉnh lại rồi.
Nhìnthấy Yêu Huyên mở hai mắt ra, Nhạc Thành biết rằng Yêu Huyên đã tỉnh lại.
- Ta không cố ý, ta nhất thời không có biện pháp nào khác để cứu ngươi, cho nên đành phải dùng biện pháp này, ta thực sự không cố ý.

Cảm thấy mình hiện tại vẫn đè nặng lên một thân thể mềm mại, Nhạc Thành liền nhảy lên, mặc quần áo rồi vội vàng giải thích.
Trong lòng Nhạc Thành đã chuẩn bị sớm mọi chuyện, với tính tình của Yêu Huyên, tuyệt đối nàng ta sẽ không bỏ qua cho mình.
Yêu Huyên nhìn dáng vẻ của Nhạc Thành sắc mặt hơi đỏ lên, sau đó mặc y phục màu lục vào ngươi, nhìn thấy dáng vẻ lo lắng của Nhạc Thành, Yêu Huyên không kìm được mà muốn cười, nàng cũng biết rằng trong lòng Nhạc Thành mặc dù rất háo sắc nhưng cũng biết chịu trách nhiệm.
Yêu Huyên liếc mắt nhìn Nhạc Thành, lập tức trên khuôn mặt hiện ra một vẻ thẹn thùng, nàng tiep tục khoanh chân mà chữa thương, không để ý tới Nhạc Thành nữa. Nhạc Thành ở bên cạnh cũng không biết phải làm gì, tại sao Yêu Huyên một chút tức giận cũng không có.
Điều này khiến cho Nhạc Thành lo lắng không thôi, Yêu Huyên dĩ nhiên là không để ý tới hắn, hơn nữa cũng không tỏ vẻ gì là tức giận, trên khuôn mặt còn có một vẻ thẹn thùng, chẳng lẽ cô nàng này cũng thích mình hay sao.
Nhạc Thành chần chừ một chút rồi cũng khoanh chân điều tức, vừa rồi chữa thương hắn cũng hao không ít chân khí.
Hỗn Nguyên chân kinh vận chuyển, bao trùm toàn thân của Nhạc Thành, Nhạc Thành hiện tai cũng hiểu rõ tại sao mình tu luyện ở Đấu Khí học viện lại cảm nhận linh khí này quen thuộc, hóa ra linh khí này vốn đến từ Tiên giới hoa hạ, cộng thêm viở bảo vật Hỏa Linh châu khai sơn thủy tổ Hạo Thiên Đại đế để lại, cùng với Hỗn Nguyên chân kinh cho nên sẽ cho cảm giác quen thuộc.
Hiện tại có Hỏa Linh Châu ở nơi này, Nhạc Thành có thể tùy thời tu luyện, chỉ là hiện tại có một vấn đề lớn chính là chín viên Cổ Linh châu đã tứ tán khắp nơi, nhất định phải tìm lại.

Ba ngày sau một nồng đậm thanh mang trong cơ thể của Nhạc Thành bắt đầu tràn ra, lập tức một thanh sắc quang mang vô cùng lớn tràn ngập ra, mà ngay cả Yêu Huyên bên cạnh cũng cảm nhận được lực lượng cường hãn này.
một lát sau, thanh quang đại thịnh, chân khí ở trong cơ thể Nhạc Thành bắt đầu cấp tcố lưu chuyển, kim sắc nội đan không ngừng quay tròn mang theo vô số chân khí tràn ngập.
- Xoẹt.
Một tiếng xoẹt vang lên, một hồi thanh âm ba động, thanh mang đang tràn ngập lúc này bỗng nháy mắt thu lại trong cơ thể của Nhạc Thành, Kim Đan của hắn ngày càng di chuyển mạnh mẽ, một luồng nướcxoáy quỷ dị hình thành ở đan điền.
- Hô.
Nhạc Thành từ từ thở ra một ngụm trọc khí, sau đó mở hai mắt ra, bỗng dưng hai mắt hắn sáng như sao, một lát sau mới thu liễm lại.
- Người này tu luyện cái gì mà đột phá cũng quỷ dị như vậy.
Yêu Huyên không khó cảm nhận được Nhạc Thành đang đột phá, tuy nhiên nàng chưa bao giờ nhìn thấy cảnh tượng quỷ dị như thế, đối với Nhạc Thành, nàng hiểu rõ nhất nhưng cũng chỉ là một chút mà thôi.


Tu Chân Giả Tại Dị Thế
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Tu Chân Giả Tại Dị Thế Truyện Tu Chân Giả Tại Dị Thế Story Chương 209: Ta không phải cố ý
10.0/10 từ 49 lượt.
loading...