Truyền Thuyết Chi Chủ Đích Phu Nhân

Chương 366: Một con gà

“Tiểu Đản Đản, ngươi đang làm gì trong đó thế?”

Trong lúc bọn hắn đang nói chuyện, âm thanh giòn giã của Tiểu Cầu bỗng vang lên.

Du Tiểu Mặc nhìn theo hướng tiếng nói phát ra, chỉ thấy Tiểu Cầu và Miêu Cầu đang đứng trước đám linh tinh chồng chất kia, nhìn cái gì đó qua khe hở, hắn nói với Mao Cầu một tiếng rồi đi qua.

“Tiểu Cầu, các ngươi đang làm gì?”

Miêu Cầu lập tức nhảy đến trước mặt hắn, “Meo meo meow” Meo meo một đoạn thật dài, như thể đang giải thích đầu đuôi câu chuyện.

Khóe miệng Du Tiểu Mặc giật giật, xin lỗi nha, hắn không hiểu tiếng mèo.

Du Tiểu Mặc nhìn về phía Tiểu Cầu, “Tiểu Cầu, ngươi nói đi, nhớ nói tiếng người đó.”

Miêu Cầu tủi thân co lại thành một nắm.

Tiểu Cầu duỗi ra cái móng vuốt toàn thịt của nó, chỉ vào khe hở trong đống linh tinh kia, “Tiểu Đản Đản ở bên trong, không biết đang làm gì!”

Du Tiểu Mặc bước tới, tò mò nhìn vào bên trong khe hở. Có thể là do lúc trước hắn vội quá cho nên đám linh tinh xếp chồng lên nhau tạo thành một không gian be bé, quả trứng yêu thú kia nằm trong đó, vỏ ngoài của nó còn bóng loáng hơn lần trước hắn thấy nữa, màu sắc cũng tươi đẹp hơn, có điều hắn cứ có cảm giác kì lạ khó hiểu.

“Có chuyện gì thế này, sao nó lại ở trong đấy?”

“Không biết.” Tiểu Cầu cắn ngón tay mập mập, “Nhưng mà Xà Cầu nói hình như Tiểu Đản Đản sắp phá xác rồi, không biết sau khi phá xác xong nó sẽ ra sao nhỉ?”

Du Tiểu Mặc nghe xong, hơi sửng sốt, đột nhiên la thất thanh, rốt cục hắn cũng nghĩ ra chỗ kì quái rồi, “Nó vào lúc nào? Chẳng phải ta nhốt nó trong ***g thú sao?”

“Meo meo” Miêu Cầu không cam lòng bị làm lơ, cố gắng tạo cảm giác tồn tại.


Lần này thì Du Tiểu Mặc cũng hiểu được, phiên dịch ra thành hai chữ —— Hư rồi.

Quả trứng thối này, dám làm hỏng ***g thú, Du Tiểu Mặc siết chặt nắm đấm, hai mắt phóng hỏa, hung hăng nói với Tiểu Cầu: “Lôi nó ra cho ta.”

Vừa dứt lời, bên trong đã vang lên một tiếng ‘Răng rắc’.

Một người hai thú cùng nhìn qua, trứng vỡ rồi, vài luống ánh sáng phát ra từ bên trong quả trứng, linh tinh phía trên lập tức rơi lả tả, rào rào lăn xuống, suýt nữa thì vùi luôn bọn họ.

Động tĩnh này cũng làm đám Xà Cầu bị kinh động.

Xà Cầu đi tới, nhìn quả trứng yêu thú đang vỡ, sợ hãi than thở, “Quả nhiên, ánh sáng này không phải là thứ mà yêu thú thông thường có thể phát ra.”

“Hẳn là Đế Vương thú.” Lam Cầu cảm nhận uy áp mà quả trứng này sinh ra, mặc dù hơi nhạt, nhưng với kinh nghiệm của hắn thì không bao giờ nhầm lẫn được, không ngờ nơi đây lại cất giấu hậu duệ của Đế Vương thú.

“Là giống gì?” Tiểu Hắc đi tới.

“Tạm thời còn chưa rõ lắm.” Làm Cầu lắc đầu.

“Nhìn thì biết mà.”

Vì vậy, trong ánh nhìn soi mói của một người sáu thú, vỏ trứng dần dần bong ra từng mảng, lộ ra hình dạng thật sự của tiểu yêu thú, hai cái cánh trụi lủi vỗ vỗ vỗ, nhìn thì có vẻ sẽ nhẹ nhàng đậu trên mặt đất, nhưng lại lảo đảo một cái rồi té ngã, tiểu yêu thú bò dậy, cơ thể vẫn lung la lung lay như trước, vừa nhìn thấy bọn họ, tiểu yêu thú phun ra một đốm lửa, giòn giòn giã giã kêu một tiếng.

“Chiếp”

Mọi người: “…”



Lam Cầu nói: “Không… Ta nghĩ nó có liên quan tới Phượng Hoàng.”

Du Tiểu Mặc kinh ngạc nói: “Ý của ngươi là, nó có thể là viễn cổ Yêu Hoàng hả?”

“Không chắc lắm, đừng quên, cái tên Hắc Vân lão nhân kia cũng là Đế Vương thú, bản thể của hắn là Ngũ Thải điểu, cũng là một loại yêu thú Phượng Hoàng.” Xà Cầu nhắc nhở.

“Bảo sao lúc trước ta uy hiếp dùng lửa đốt nó mà nó chẳng thèm sợ hãi.” Phượng Hoàng mang thuộc tính hỏa, lại còn hồi sinh trong ngọn lửa nữa chứ, nếu như tới bọn chúng mà cũng sợ lửa, thì trên thế giới này còn ai không sợ lửa nữa đây.

Lúc này, Mao Cầu nắm lấy một khối linh tinh trong tay, “Chủ nhân, ta không đành lòng nói cho ngươi biết một tin buồn.”

Ánh mắt của Du Tiểu Mặc lập tức chuyển qua viên linh tinh trên tay nó, linh tinh đã chuyển thành trạng thái hơi trong suốt, như thể năng lượng bên trong đã bị hút sạch sành sanh, hắn nhìn số linh tinh khác, quả nhiên cũng trong tình trạng tương tự.

“Được rồi.” Du Tiểu Mặc hít một hơi thật sâu.

Nghe được câu này, ngoại trừ Lam Cầu và Xà Cầu, những người khác đều sững sờ.

Du Tiểu Mặc lấy túi trữ vật đựng linh tinh ra, lại lấy một túi trữ vật rỗng, chuyển một phần linh tinh qua đó, đưa cho Mao Cầu, trịnh trọng nói: “Ngươi cầm lấy chỗ này, nhưng phải nhớ thật kỹ, đừng cho con gà nào đó một viên.”

Mao Cầu nhìn túi trữ vật đặt trên tay mình, không nói gì.

“Chiếp chiếp”

Giữa không trung, có một con gà bay qua, lại còn đáp trúng ngay đầu Du Tiểu Mặc, rất chính xác, tiếng kêu thì vui sướng hết biết.

Du Tiểu Mặc đưa tay tóm nó xuống, nhưng con gà kia tấn công tay hắn hăng say lắm, còn mổ mổ, đau đớn truyền tới từ mu làm tay làm cho hắn vô thức quăng con gà con kia xuống mặt đất.



Du Tiểu Mặc ném nó xuống, nó lại bay lên, hắn lại ném, cứ thế lặp lại nhiều lần…

“Cho nên bây giờ nó coi đầu em thành nhà của mình hả?” Lăng Tiêu nín cười, Du Tiểu Mặc cực kì mất kiên nhẫn, trên đầu còn có một con gà đang làm tổ.

“Em không cho rằng đầu em giống nhà nó nhé, không hề.” Du Tiểu Mặc nghiến răng nghiến lợi, ai mà biết nó có phải giải quyết vấn đề không, nếu như nó đi bậy trên đầu hắn… Chắc chắn hắn sẽ hầm nhừ nó luôn.

“Yên tâm đi, đợi nó lớn hơn một chút là không thể làm tổ trên đầu em được rồi.” Lăng Tiêu lơ đãng nói một câu an ủi.

“Nhưng vấn đề là, lúc này nó vẫn ở trên đầu em chứ gì?” Du Tiểu Mặc không hài lòng với đáp án này chút nào, đầu hắn không phải là ổ gà, vì cái gì mà một con gà đám hấp thu hết nửa hồ linh thủy của hắn, lại còn dùng hết bao nhiêu linh tinh của hắn, giờ còn dám làm tổ trên đầu hắn, hắn còn chưa tính toán nợ cũ với nó đâu.

“Nếu em thật sự không thích, thì ném nó vào trong không gian.”

“Em cũng nghĩ thế, nhưng móng vuốt của nó quắp chặt tóc em, đúng rồi, anh biết nó là giống gì không?” Rõ ràng lúc trước cứ đối nghịch với hắn suốt, bây giờ lại muốn làm ổ trên đầu hắn, không có cửa đâu cưng.

“Nó hả.” Lăng Tiêu liếc nhìn Tiểu Kê, “Là viễn cổ Yêu Hoàng thì phải, đây cũng là lý do vì sao nó nằm trong Thiên Đường Cảnh lâu như vậy mà vẫn chưa chết, sinh mệnh của viễn cổ Yêu Hoàng rất dai dẳng, đúng rồi, Ngân Qua cũng là yêu thú, có điều hắn chỉ có một nửa huyết thống yêu thú mà thôi.”

Du Tiểu Mặc giật mình, “Từ hồi nào Ngân Qua lại có một nửa huyết thống yêu thú vậy.”

Lăng Tiêu bình tĩnh đáp: “Từ khi hắn sinh ra thì có.”

Du Tiểu Mặc cười cười xấu hổ, “Thế huyết mạch yêu thú của hắn là giống gì.”

Lăng Tiêu cười cười như có như không liếc nhìn hắn, “Nghe nói là xà, hẳn là huyết mạch còn trên cả Xà Cầu, hắn và Triễn Vũ Hiên cùng gia nhập học viện Đạo Tâm, nghe nói từ trước cũng đã là bạn rất thân rồi, người này cũng không rõ lai lịch.”

Du Tiểu Mặc chống cằm, làm ra vẻ suy nghĩ.



Một ngày tiếp theo trôi qua rất bình tĩnh, chuyện ở biển Vô Tận đã bị đám người dễ quên kia cho vào dĩ vãng, lúc này tin tức nóng hổi phải là cuộc đọ sức kịch liệt của tứ đại gia tộc, có điều Đằng gia và Sài gia liên tục thất bại.

Mãi đến nửa tháng sau, Khâu Nhiễm vốn bị truy nã đột nhiên xuất hiện, hơn nữa vừa ló mặt ra đã biểu diễn một cuộc trở mình rất ngoạn mục, vết thương không chỉ lành tới sáu, bảy phần, mà còn dẫn theo hai gã cường giả đánh cho lão tổ của Bách Lý gia bị thương, cuối cùng Bách Lý gia đành phải cầu cứu học viện Đạo Tâm.

Lúc Du Tiểu Mặc nhìn thấy Đường Ngọc Lân, phải hiếm lắm mới không thấy Bách Lý Thiên Dật đi cùng hắn.

Hỏi thăm mới biết y đã quay về Bách Lý gia rồi, Bách Lý Thiên Dật là gia chủ tương lai của Bách Lý gia, cho nên những việc của Bách Lý gia cũng cần có sự tham gia của y.

“Đúng rồi, Bách Lý Thiên Dật có nói cho ngươi biết, hai gã cường giả được Khâu Nhiễm mời tới là ai không?” Du Tiểu Mặc nhớ tới mấy câu mà U Minh Hải Yêu nói trước khi chết, lúc này đã là mấy tháng sau khi xảy ra sự kiện đó rồi.

“Không, thực lực của hai gã cường giả kia rất cao, nhưng không rõ lai lịch.” Đường Ngọc Lân trả lời.

Lại là những kẻ không rõ lai lịch, Du Tiểu Mặc tạm biệt Đường Ngọc Lân, liền chạy đi tìm Lăng Tiêu rồi kể hết cho y nghe mấy chuyện này, thật sự là hai người kia xuất hiện quá mức trùng hợp.

Nghe hắn nói xong, Lăng Tiêu suy tư một hồi, “Xem ra, rốt cục thì phiền toái cũng tự tìm tới cửa rồi.”

Khi Lăng Tiêu xong câu đó, không quá hai ngày sau, tình hình vùng phía bắc đã chuyển biến rất xấu.

Nguyên nhân của sự kiện này là linh mạch ở biển Vô Tận, Khâu Nhiễm và hai gã cường giả kia không chỉ làm Lưu Ly Thủy Giao bị thương, mà còn ra tay cướp đoạt ba phần linh tinh còn lại.

Trong khoảng thời gian này, ngoại trừ số linh tinh học viện Đạo Tâm chưa khai thác xong, thì ba bên còn lại là lấy hết phần linh tinh của họ, cho nên cử động của Khâu Nhiễm lần này thật ra là khiêu khích học viện Đạo Tâm một cách trắng trợn.

Dù Khâu Nhiễm có thêm hai gã cường giả giúp đỡ thì bọn chúng cũng chẳng thể làm gì học viện Đạo Tâm.

Chỉ là dạo gần đây lại có lời đồn, thực ra viện trưởng Hàn Công của học viện Đạo Tâm đã tới vị diện cao cấp rồi, bởi vì vị diện trung cấp bị hạn chế, cho nên cường giả Thần cảnh phải rời khỏi đại lục Long Tường mới có cơ hội đột phá. Còn Đoàn Kỳ Thiên, vì đang chữa trị linh hồn nên phải bế quan, cho nên bây giờ toàn bộ học viện cũng chỉ có năm vị trưởng lão, ngoại trừ Hắc Thiên là cường giả Đế cảnh bảy sao đỉnh phong, thì những người còn lại đều dưới bảy sao.

Sau khi nghe được tin tức này, Du Tiểu Mặc nóng nảy đến mức đi vòng vòng, trên danh nghĩa thì đám linh tinh kia là của học viện Đạo Tâm, nhưng trên thực tế thì là của hắn đó!

Truyền Thuyết Chi Chủ Đích Phu Nhân
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Truyền Thuyết Chi Chủ Đích Phu Nhân Truyện Truyền Thuyết Chi Chủ Đích Phu Nhân Story Chương 366: Một con gà
8.1/10 từ 61 lượt.
loading...