Truyền Nhân Thiên Y
Chương 393
32@-
Chương 393
Hai mắt Đào Khiêm híp lại rồi nháy mắt với một lão mặc áo sam xám bên cạnh.
“Lỗ đại sư, lần này xem ra yếu làm phiền ông rồi.”
“Đánh cho phế hoặc giết, ông cứ xem mà làm.”
Đào Khiêm nói xong, nhưng một phút sau, vị được cung phụng họ Khổng vẫn không hề động tính gì, chỉ gắt gao nhìn chằm chằm vào Lương Siêu, trên khuôn mặt già nua hiện lên vẻ kinh nghi bất định.
“Lỗ đại sư?”
Đào khiêm nhíu mày sau đó gọi một tiếng, sau khi nhìn thấy đối phương thờ ơ, Ngô Nguyên Trung liền nhìn hai vị mình cung phụng cấp tông sư bên cạnh mình.
“Tào đại sư, cát đại sư, làm phiền hai vị.”
“Ừ.”
Hai vị lão giả gật đầu, cũng không nói gì nhiều, cùng nhau chậm rãi đi về phía Lương Siêu, đồng thời còn chậm rãi phóng ra khí tức cường hãn của mình.
Khí thế kia còn rất có ý tứ hung ác, khiến cho Cung Bình và mọi người trong Cung cảm thấy lo lắng.
Nhưng không đợi hai người đi được vài bước, vị cung phụng họ Khổng đột nhiên mở miệng: “Xin thứ lỗi cho thị lực kém cỏi của lão hủ, xin hỏi các hạ có phải Lương thần y Lương Siêu ở Trấn Giang không?”
“Hả?”
“Ông biết tôi sao?”
Lương Siêu nhướng mày và nhìn vị cung phụng họ Khổng kia, người này trước kia từng quen biết ông già sao?
Tại sao hắn lại không có bất kỳ ấn tượng nào?
Mà ngay sau đó, hai cung phụng của Ngô Nguyên Trung kia cũng lập tức dừng lại, như thể nghe thấy điều gì đó vô cùng đáng sợ, mạnh mẽ quay đầu lại và nhìn về phía cung phụng họ Khổng!
“Lão Khổng!”
“Tên yêu nghiệt mà ông nói với chúng tôi hôm qua chấn động Trấn Giang, chính là…”
“Hắn?”
Cung phụng họ Khổng kia không trả lời, mà chỉ cúi đầu cong lưng lậy Lương Siêu mọt cái.
Thấy vậy, hai vị trưởng lão trước đó còn chuẩn xuất thủ kích Lương Siêu đều là sửng sốt, kinh hồn bất định, dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, trực tiếp quỳ xuống trước mặt Lương Siêu: “Lương đại sư tại thượng!”
“Xin nhận tiểu bối một bái!”
“Trước đó có điều đắc tội với người, hi vọng Lương đại sư có thể niệm tình tôi già nua hoa mắt ù tai, bao dung thứ tội!”
Yên tĩnh.
Khán giả im lặng như người chết.
Cho dù là mọi người trong Cung gia hay Cung Bình, hay Ngô Nguyên Trung, Đào Khiêm và những người khác, họ đều chết lặng vào lúc này.
Ba người tiếng tăm lừng lẫy trong giới võ thuật ở miền Xuyên Nam. đại sư cấp tông sư mà lại đều quỳ xuống trước mặt một tên vắt mũi chưa sạch? Lại còn tỏ ra thành khẩn và sợ hãi?
Dựa vào cái gì?
Truyền Nhân Thiên Y
Chương 393
Hai mắt Đào Khiêm híp lại rồi nháy mắt với một lão mặc áo sam xám bên cạnh.
“Lỗ đại sư, lần này xem ra yếu làm phiền ông rồi.”
“Đánh cho phế hoặc giết, ông cứ xem mà làm.”
Đào Khiêm nói xong, nhưng một phút sau, vị được cung phụng họ Khổng vẫn không hề động tính gì, chỉ gắt gao nhìn chằm chằm vào Lương Siêu, trên khuôn mặt già nua hiện lên vẻ kinh nghi bất định.
“Lỗ đại sư?”
Đào khiêm nhíu mày sau đó gọi một tiếng, sau khi nhìn thấy đối phương thờ ơ, Ngô Nguyên Trung liền nhìn hai vị mình cung phụng cấp tông sư bên cạnh mình.
“Tào đại sư, cát đại sư, làm phiền hai vị.”
“Ừ.”
Hai vị lão giả gật đầu, cũng không nói gì nhiều, cùng nhau chậm rãi đi về phía Lương Siêu, đồng thời còn chậm rãi phóng ra khí tức cường hãn của mình.
Khí thế kia còn rất có ý tứ hung ác, khiến cho Cung Bình và mọi người trong Cung cảm thấy lo lắng.
Nhưng không đợi hai người đi được vài bước, vị cung phụng họ Khổng đột nhiên mở miệng: “Xin thứ lỗi cho thị lực kém cỏi của lão hủ, xin hỏi các hạ có phải Lương thần y Lương Siêu ở Trấn Giang không?”
“Hả?”
“Ông biết tôi sao?”
Lương Siêu nhướng mày và nhìn vị cung phụng họ Khổng kia, người này trước kia từng quen biết ông già sao?
Tại sao hắn lại không có bất kỳ ấn tượng nào?
Mà ngay sau đó, hai cung phụng của Ngô Nguyên Trung kia cũng lập tức dừng lại, như thể nghe thấy điều gì đó vô cùng đáng sợ, mạnh mẽ quay đầu lại và nhìn về phía cung phụng họ Khổng!
“Lão Khổng!”
“Tên yêu nghiệt mà ông nói với chúng tôi hôm qua chấn động Trấn Giang, chính là…”
“Hắn?”
Cung phụng họ Khổng kia không trả lời, mà chỉ cúi đầu cong lưng lậy Lương Siêu mọt cái.
Thấy vậy, hai vị trưởng lão trước đó còn chuẩn xuất thủ kích Lương Siêu đều là sửng sốt, kinh hồn bất định, dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, trực tiếp quỳ xuống trước mặt Lương Siêu: “Lương đại sư tại thượng!”
“Xin nhận tiểu bối một bái!”
“Trước đó có điều đắc tội với người, hi vọng Lương đại sư có thể niệm tình tôi già nua hoa mắt ù tai, bao dung thứ tội!”
Yên tĩnh.
Khán giả im lặng như người chết.
Cho dù là mọi người trong Cung gia hay Cung Bình, hay Ngô Nguyên Trung, Đào Khiêm và những người khác, họ đều chết lặng vào lúc này.
Ba người tiếng tăm lừng lẫy trong giới võ thuật ở miền Xuyên Nam. đại sư cấp tông sư mà lại đều quỳ xuống trước mặt một tên vắt mũi chưa sạch? Lại còn tỏ ra thành khẩn và sợ hãi?
Dựa vào cái gì?
Truyền Nhân Thiên Y
Đánh giá:
Truyện Truyền Nhân Thiên Y
Story
Chương 393
10.0/10 từ 18 lượt.