Truyền Kỳ Chiến Thần

Chương 616


Chương 616


“Đối thủ tiếp theo chắc sẽ là cấp hóa cảnh rồi.


Tân Trạm cảm nhận được nguồn sức mạnh đang chảy xuôi trong người mình, anh thở dài một tiếng.


Đây là lần đầu tiên anh chiến đấu với một đối thủ cấp hóa cảnh.


Mặc dù đây chỉ là yêu thủ ảo ảnh mà thôi, nhưng anh lại không dám khinh thường chút nào.


Một vết kiếm mạnh mẽ chém ngang cồn cát, một con Khỉ Đột đột nhiên bay ra.


Nó gào thét một tiếng, sau đó chạy thẳng về phía Tân Trạm, tốc độ nhanh như chớp.


Nhanh quá!


Tròng mắt của Tân Trạm co rút lại, sau đó anh cảm nhận được ngực mình giống như bị một tảng đá lớn đập trúng vậy. Tân Trạm bị đánh bay ngược ra phía sau, trên mặt cắt ở sa mạc xuất hiện một vết lần thật dài.


Đây chính là sự lợi hại của cấp bậc Hóa cảnh, chỉ một chiêu đã có thể đã bay Tân Trạm.


Con Khỉ Đột lại rống một tiếng, nó nhảy bật lên, đánh về phía Tân Trạm. “Mười ba nhát Chu Thiên, nhất thứ bảy.


Tần Trạm hét lớn, ngay trước khi con Khỉ Đột định đánh gục anh thì nhảy ngược lên.


Một luồng sức mạnh to lớn liền tập trung trên thân kiểm Bích Huyết, sau đó liền nổ bùng ra xung quanh.



Sáu trăm chín mươi chín tàn ảnh của nhát kiếm tụ tập lại, hóa thành một tia sáng hình rồng.


Bum Bum Bum!


Tia sáng hình rồng kia bắn thẳng về phía Khí Đột. Tiếng nổ lớn vang lên không ngừng.


Toàn bộ sa mạc dường như chấn động, cát vàng bay đầy “Nó chết chưa vậy?” trời.


Đợi đến kia tia sáng từ kiểm tan hết, Tân Trạm lập tức nhìn vào hố sâu trước mặt.


Đột nhiên, một bóng đen xông thẳng lên, xuyên qua lớp cát bụi, đánh Tân Trạm một quyền.


Tiếng xương vỡ vụn vang lên, đây là lần thứ hai Tân Trạm lại bị đánh bay ngược về sau. Mà lúc anh đang bay trên trời, ngay lập tức phun ra một ngụm máu tươi, sau đó mới ngã ầm xuống mặt đất. “Trận chiến này không cần phải kéo dài làm gì. Tiếc thay kẻ có thiên phủ trời cho, lại mang lòng tự cao tham lam.


Hai ông lão một áo đen và một áo trắng đang xem trận chiến ở trên trời của sa mạc.


Ông lão mặc áo đen nhìn thấy một màn vừa rồi, lắc lắc đầu, đưa ra kết luận. “Dám cả gan lấy thực lực Nguyên Anh đi khiêu chiến với yêu thủ cấp Hóa Cảnh, thật đúng là ngu ngốc hết thuốc chữa. “Xem ra chúng ta cần phải tìm kiếm người thừa kế thứ tám khác thôi.


Ông lão nói xong liền quay đầu chuẩn bị rời đi. Nhưng ông lão áo trắng lại đột nhiên mở miệng ngăn ông “Không cần gấp gáp, trận chiến vẫn còn mà”


Ông lão áo trắng cười híp mắt, giọng nói có chút ẩn ý. “Thế mà còn chưa chết sao? Thực lực của cấp Hóa Cảnh quả nhiên rất mạnh.


Tân Trạm lau đi vết máu trên khỏe miệng, triển khai pháp thuật trị thương, thân thể dần dần khôi phục. lai. ra mình chỉ có thể sử dụng lại Viêm Ma thế thôi.” Tần Trạm thở dài một tiếng, nếu anh dùng pháp thuật kia quá nhiều, sẽ dần dần bị Viêm Ma căn nuốt ý thức, nhưng đã đến mức này, anh cũng không còn sự lựa chọn nào khác cả. Từng ngọn lửa nóng rực lập tức từ trong người Tân Trạm bay ra ngoài.


Pháp thuật trị thương của am cũng đã được triển khai tới mức tận cùng rồi. Toàn thân Tân Trạm lánh sáng chói màu vàng kim mang theo một chút màu đen sắc bén, lửa cháy tận chân trời, từng bước bước tới của anh tựa như ma vương từ địa ngục đi ra vậy. “Rừ!” Đột dường như cũng cảm nhận được sức mạnh của Tần Trạm bùng nổ mạnh mẽ, nó rống lên một tiếng cảnh cáo rồi lập tức chạy nhanh tới. muốn xem thử xem cơ thể cão Hóa cứng tới Tân Trạm cũng hét lớn một tiếng, đánh ra một quyền.


Lúc trước anh đã đánh nát được cơ quan cấp Hóa Cảnh, bây giờ lại đối mặt với Hóa Cảnh chân chính.



Một người, một khi đánh nhau, hơi thở mạnh mẽ bắt đầu khởi động, vô số luồng khí bay ra bốn Dưới chân cả hai đã bị đào thành một cái hố sâu hút, cát vàng lại bay tứ tung đầy trời.


Tân Trạm lùi về sau vài bước, anh nhìn nằm tay mình, trên đó đây là máu


Thân thể của cấp hóa cảnh mạnh gấp xa cơ quan Hóa cảnh.


Có điều Khỉ Đột cũng không chịu nổi được nữa, nó té ngửa ra sau, gào thét đau đớn. “Mười ba Chu Thiên, nhất thứ


Trạm lập tức bắt lấy cơ hội này, nhảy cao lên. Sau khi tu vi của anh được tăng lên hai cấp, cuối cùng thì anh cũng có thể triển khai được nhất thứ tám một cách hoàn my.


Nếu như nhất thứ bảy là quần công thì nhất thứ tám lại là pháp thuật di chuyển.


Người Tần Trảm xẹt qua tạo ra một tàn ảnh, biến mất giữa đất trời.


Lúc bóng dáng anh xuất hiện lại lần nữa thì đã ở sau lưng Khi Đột.


Khỉ Đột giật mình, sau đó nó hết thảm một tiếng đau đớn.


Chỉ thấy một cánh tay của nó từ từ rớt xuống, mà chỗ bị đứt lại sạch sẽ bóng loáng vô cùng, chính xác là đã bị chém đứt chỉ bằng một nhát duy nhất. Ông lão áo đen hít lạnh một hơi, đôi mắt khó tin nhìn Tần


Tram. “Đây rốt cuộc là thuật luyện thể gì vậy? Đó lại là thuật luyện kiếm gì vậy?”


Mà Tần Trạm bây giờ cũng phun ra một ngụm máu tươi.


Mặc dù sức mạnh của nhát thứ tám vô cùng mạnh mẽ, nhưng mà năng lượng cần trả lại cũng không hề nhỏ tí nào.


Tốc độ khiến cho ngay cả Hóa Cảnh cũng không phản ứng kịp, nhưng cũng làm cho toàn thân anh phải nhận một áp lực cực lớn.



Nó đánh Tân Trạm một quyền cực mạnh. Tần Trạm cũng không chịu thua, cũng đánh lại một quyền.


Một người một khỉ, một bị cụt tay, một bị thương nặng.


Hai bên đánh nhau như chỉ muốn giết người còn lại vậy, từ đầu là thi triển pháp thuật tới bây giờ là thành đánh lộn.


Khỉ Đột dù sao cũng đã là cấp Hoá Cảnh, đương nhiên chiếm ưu thế hơn, nó liên tiếp đánh Tân Trạm bay lui về sau.


Nhưng Tân Trạm lại không hề rên đầu một tiếng, miệng anh phun ra máu tươi, lại tiếp tục đứng dậy đánh tiếp.


Ngã xuống rồi lại đứng lên, rồi lại ngã xuống, lại tiếp tục đứng lên. Vết thương trên người Tân Trạm càng lúc càng nhiều, nhưng ánh mặt của anh lại vô cùng sáng. “Thằng nhóc này định làm cái gì đây?”


Sự kiến nghị của Tân Trạm làm cho ông lão áo đen có chút động lòng.


Nếu như nói Tần Trạm cuồng vọng thì rốt cuộc anh kiên trì là vì cái gì chứ?


Khỉ Đột cũng bị thương nặng, nó hành động dần dần có chút chậm lại, anh chỉ cần cố gắng tránh né, đợi thêm một lúc là có thể thoát được rồi.


Mặc dù sẽ không được bảy sao, nhưng chắc chắn sẽ không chết.


Chỉ vì muốn đổi lấy cơ hội được sử dụng kiếm Trảm Thiên một lần thôi sao? “Có lẽ ngay từ đầu chúng ta đều đã bỏ qua mất một điểm, thắng nhóc này rốt cuộc vì sao muốn lấy được kiểm Trảm Thiên chứ?”


Ông lão áo trắng đột nhiên thở dài nói.


Ông lão áo đen giật mình, ông dường như cũng đã nhận ra được điểm này.


Lúc đầu bọn họ chỉ nghĩ là Tần Trạm ham muốn sức mạnh cường đại của kiếm Trảm Thiên, nhưng bây giờ nhìn lại, có lẽ không phải đơn giản như bọn họ suy nghĩ rồi. “Hay là chúng ta dừng trận kiểm tra này lại, hỏi nó trước rồi tính sau đi?” Ông lão áo đen do dự nói. “Nhưng nếu làm vậy sẽ phá vỡ quy định. “Dù sao toàn bộ gia tộc Vạn Luyện đều đã chết hết, tôi còn sợ ai đâu.” Ông lão áo đen hip mắt nói.



Ông lão áo đen cười cười, đang định đi xuống dưới. Nhưng đột nhiên, sắc mặt ông biến sắc. “Toi roi.”


Bên dưới sa mạc, Tân Trạm và Khỉ Đột đã đánh nhau kịch liệt tới mức muốn bùng cháy.


Cả hai bên đều bị thương vô cùng nặng, trên mặt đất máu chảy thành sông, nhưng không một bên nào có ý định rút lui. Khi Đột là thử thách bí cảnh này tạo ra, nó đương nhiên không biết rút lui là gì


Còn Tần Trạm lại có lý do nhất định phải thắng lần này. Cuối cùng, khi cả hai bên đều tới mức cực hạn của bản thân, bọn họ tích tụ toàn bộ lực lượng trong người, muốn bộc phát ra một chiêu cuối cùng.


Một quyền này, quyết định sự sống chết của cả hai bên.


Khỉ Đột rống lớn một tiếng, nhắc một tay còn lại chém ra một quyền có thể nghe được cả tiếng gió.


Tân Thành cũng tụ tập hết khí linh trong cơ thể, quát lên một tiếng.


Nhưng đúng lúc này, đan điền của Tần Trạm đột nhiên nhói đau một cái, sức mạnh toàn thân biến mất hoàn toàn.


Một ngụm máu đen bị cậu phun ra ngoài.


Kim đan ở dưới đan điền bị một luồng dấu ấn màu đen bao bọc lấy “Chết tiệt, tại sao lại là lúc này.”


Tân Trạm khóc không ra nước mắt.


Lúc trước cậu giúp ông Tô kéo dài tuổi thọ, đã can thiệp vào vòng luân chuyển của Thiên đạo, nên bị Thiên đạo đánh dau.


Cái dấu ấn này lúc bình thường thì vô cùng vô hại, nhưng mỗi lúc tới thời điểm quan trọng liền sẽ tạo ra một luồng sức mạnh, hút hết sức mạnh của cậu, làm cho cậu mất hết lực “Thiên đạo khốn nạn”


Tân Trạm rống lên một tiếng, cậu nhìn thấy Khỉ Đột đã vung quyền đẩm tới người, cậu chỉ có thể vô lực đưa tay lên, nhưng nhận lại là một ngụm máu đen bị phun ra bắn lên cả người khi đột.


Tiếng gầm rú vang lên bên tai, ánh mắt Tần Trạm đen nhánh, anh trực tiếp ngã xuống, hôn mê bất tỉnh.



Truyền Kỳ Chiến Thần
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Truyền Kỳ Chiến Thần Truyện Truyền Kỳ Chiến Thần Story Chương 616
10.0/10 từ 10 lượt.
loading...