Truy Kích Hung Án

Quyển 3 - Chương 48: Bức tranh mới

31@-Phương Viên gật đầu, đúng thật, mặc kệ hành động của Quản Vĩnh Phúc có bao nhiêu thiếu đạo đức hay nhân phẩm hắn rốt cuộc kém thế nào, đây không phải điều bọn họ cần quan tâm, trước mắt cũng không cần hỏi đến.

Ra khỏi bệnh viện, hai người tới thẳng nơi đỗ xe, anh họ của Quản Vĩnh Phúc còn ở bên trong chờ, vừa thấy Đới Húc và Phương Viên quay lại, căng thẳng hỏi: "Anh chị tìm được Vĩnh Phúc chưa? Cậu ấy... Cậu ấy nói gì?" 

Phương Viên không biết tại sao anh ta lo lắng như vậy, theo bản năng cho rằng anh ta sợ họ lỡ miệng, vì thế lắc đầu: "Chúng tôi tìm được hắn rồi, nhưng không có nói vì sao biết hắn ở bệnh viện này, hắn cũng không hỏi, cho nên anh không cần lo lắng.". Ngôn Tình Sủng

"Vậy sao cậu ấy không bắt máy?" Anh họ của Quản Vĩnh Phúc vẫn không yên tâm vấn đề này.


Phương Viên không trả lời nữa.

Anh họ Quản Vĩnh Phúc thấy vậy, mang tâm sự nặng nề tựa lưng ra sau, hai tay ôm đầu, miệng lẩm bẩm: "Vậy phải làm sao đây? Chuyện này phải giải thích thế nào đây... Nói cũng không đúng, không nói cũng không đúng, đúng là khiến người ta khó xử."

"Sao vậy? Chuyện gì khiến anh cảm thấy khó khăn như vậy?" Đới Húc vừa lái xe vừa từ kính chiếu hậu nhìn anh ta, tò mò hỏi. Bọn họ quả thật không muốn tốn thời gian ở bệnh viện nói chuyện với Quản Vĩnh Phúc, nhưng trên đường trở về, nói vài câu với anh họ hắn ta thì không có ảnh hưởng gì.



Đới Húc cười cười, không đưa ra đánh giá.

Dọc đường, anh họ của Quản Vĩnh Phúc luôn rối rắm không biết nên xử lý chuyện này thế nào. Mãi đến khi Đới Húc lái xe ra khỏi đường cao tốc, qua trạm thu phí vào nội thành, anh ta quyết định sẽ tự bảo vệ mình, nói Quản Vĩnh Phúc dù sao cũng nuôi phụ nữ ở bên ngoài, bị vợ phát hiện cũng là chuyện hết sức bình thường. Anh ta cầu xin Đới Húc và Phương Viên dù thế nào cũng đừng để Quản Vĩnh Phúc biết anh ta để lộ tin tức, hai người họ đồng ý mấy lần, anh ta mới bớt lo sợ bất an.

Tìm một nơi phù hợp cho anh họ của Quản Vĩnh Phúc xuống xe, lúc này Đới Húc và Phương Viên mới xem như vĩnh biệt câu chuyện cẩu huyết này, tranh thủ thời gian về Cục Công An. Chờ đợi bọn họ là một bức phác họa chân dung hoàn toàn mới. Kết quả lần này có khác biệt rõ ràng với lần trước, tuy rằng cũng là xương gò má cao, mắt to, nhưng góc mặt đã tương đối rõ ràng, điểm khác nhau lớn nhất nằm ở chỗ bức tranh khôi phục chân dung người chết đầu tiên tương tự Quản Vĩnh Phúc 70%, mà bức tranh lần này hoàn toàn khác. Sau khi có được bức phác họa mới, Đới Húc và Phương Viên liền đi tìm đội trưởng Dương, đội trưởng Dương sau khi nhìn bức tranh mới cùng biết được chuyện Quản Vĩnh Phúc không hề mất tích, chỉ im lặng một chút, thở dài, việc đã tới nước này, đi truy cứu trách nhiệm đồng nghiệp vẽ bức chân dung đầu tiên đương nhiên không có ý nghĩa, trước mắt quan trọng nhất chính là tìm được phương hướng và manh mối mới.



"Ý tưởng này của cậu quá to gan rồi đấy!" Sau khi nghe Đới Húc nói ra quan điểm của mình, đội trưởng Dương vô cùng tò mò, "Tại sao cậu lại muốn báo chí đăng bức chân dung mới giúp chúng ta tìm kiếm manh mối? Tôi còn tưởng qua hai lần lên báo, cậu chắc chắn không muốn tiếp tục tiếp xúc với họ. Bản thân tờ báo kia không phải nơi có ảnh hưởng lớn nhất với chúng ta, vì sao cậu muốn liên lạc với họ hỗ trợ tìm người trong tranh đầu tiên?"

"Chuyện này tôi suy xét như vậy. Thứ nhất, bên trên bảo chúng ta phải tạo quan hệ tốt với truyền thông, lúc trước phê bình chúng ta là báo Daily Life, nếu trong thời điểm này chúng ta chủ động liên lạc với họ, cũng coi như cung cấp thông tin, như vậy không phải chủ động tạo quan hệ với họ sao? Thứ hai, trước đó báo Daily Life không ngừng miêu tả chúng ta làm việc tiêu cực thế nào, nếu lần này chúng ta trực tiếp nhờ họ đăng tranh tìm người, tương đương biến họ trở thành nhân chứng chúng ta "có làm việc", sau khi giúp chúng ta tìm người, bọn họ còn muốn viết bậy thì sẽ khiến trước sau mâu thuẫn, cho dù họ dám viết, người đọc chưa chắc đã ủng hộ."

"Chàng trai, cái đầu khá lắm! Đúng là cách một hòn đá ném hai con chim." Nghe Đới Húc giải thích xong, đội trưởng Dương vô cùng tán thành, "Được, vậy làm theo ý cậu đi. Có điều, nếu bên Daily Life không phối hợp thì sao?"

"Chúng ta đã nhường một bước, nếu bên kia không chịu nhận, vậy đây cũng không phải trách nhiệm của chúng ta, cấp trên còn muốn chúng ta giữ mặt mũi trước truyền thông, ít nhất sự tự hào nghề nghiệp và lòng tự trọng vẫn phải có." Đới Húc cười cười, "Chúng ta đã chủ động làm hòa, bên kia không đồng ý, vậy chúng ta vì sao phải giữ gìn quan hệ với truyền thông?"

Truy Kích Hung Án
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Truy Kích Hung Án Truyện Truy Kích Hung Án Story Quyển 3 - Chương 48: Bức tranh mới
10.0/10 từ 40 lượt.
loading...