Trọng Sinh Về Tôi Chỉ Muốn Được Nghỉ Ngơi

Chương 43: 43: Dấu Vết Để Lại - Trận Chiến Trong Đêm

84@-


" Chủ Nhân bay từ từ thôi, cũng không còn xa lắm mà Aaaaaaa" Mặc Nhi cô bé ngồi trên vai cậu, cậu thì đang ngự kiếm bay đến điểm mà tông môn đã nói trước đó trên thư gửi đến.

Ninh Nguyên cậu từ khi xuất sơn ra khỏi Thanh Hà Cung đến giờ, chưa từng dừng lại nghỉ ngơi một giây phút nào trên đường cả, Bởi nguyên nhân cậu biết được nếu cậu đến trễ thì chắc chắn có thể dấu vết sẽ bị xóa mất, địa phận Thuyền Mây bị tấn công hiện tại cũng trùng hợp lại là vị trí của Huyền Sơn Tông nên tông môn ấy không tránh khỏi sự nghi ngờ, Theo thông tin cậu nhận được tông môn đã phái các tu sĩ vào cuộc điều tra nhưng ít nhất khoảng hai ngày họ mới có thể đến nên cậu lần này sẽ xuất phát trước để xem liệu là kẻ nào lại to gan đến vậy.

" Dấu vết còn sót lại rất quan trọng, Nhi Nhi muội ráng chịu đựng thêm một lúc nứa nhé, Lưỡng Nghi Kiếm tăng tốc " Cậu tăng cường linh khí bay nhanh hơn đến khu rừng thuyền mây bị tấn công.

Mất nửa canh giờ sau, cậu xuất hiện tại Tùng Sơn Thảo khu rừng thuộc địa phận của Huyền Sơn Tông, cậu chỉ hạ cánh ở bìa rừng vì để đề phòng có kẻ biết cậu đến mà tranh thủ rút lui.

" Tùng Sơn Thảo à! đã quá lâu rồi nhỉ? nếu tính luôn kiếp trước thì đã là cả trăm năm rồi " Cậu nhảy lên các cành cây đi đến khu vực mà xác thuyền mây được phát hiện, không thể không nói khu rừng này quá rộng lớn, vốn đã biết trước được địa điểm nhưng phải mất hơn nửa canh giờ sao cậu mới tới nơi.

Cậu ở trên cây theo dõi một lúc xem xét có kẻ nào ở gần đây không, biết không có kẻ nào cậu mới nhảy xuống tới gần xác con thuyền nay đã tan nát thành rất nhiều mảnh gỗ vụn vỡ.

" Không thể ngờ một tuần trước còn thấy nó là một con thuyền to lớn nay đã tan nát thành ra thế này " Cậu đặt tay lên phần ván của mạn thuyền đang nằm im dưới đất, các dấu vết để lại trên con thuyền thường sẽ đóng vai trò rất lớn trong việc xác định kẻ phá hủy nó.



Cậu xem xét từ mạn thuyền, sau đó tới phần cánh buồm, Đuôi thuyền, buồng lái, rồi xem xét chỗ mà đã cất giữ Thiên Không Lưu Ly Thảo.

" Kì lạ bọn này vậy mà lại lựa chọn phá hủy khung xương của thuyền thay vì tấn công buồng láy chính " cậu nhìn vào vết tấn công của con thuyền mà từ đó suy ra kết luận.

Cậu sờ thử vào phần khung thuyền thứ bị tấn công đầu tiên và cũng chính là thứ bị phá hủy nát nhất không nguyên vẹn dù chỉ một phần, phần khung thuyền được gia cố bằng rất tỉ mỉ, cậu sờ một lúc thì phát hiện ra một thứ gì đó, những dòng chữ kì lạ được khắc sâu trong phần khung xương.

" Hử Nguyên Văn, vậy ra đây là lí do chúng tấn công phần khung xương trước bởi chúng biết dù có phá nát những phần khác thì khung xương của thuyền vẫn sẽ bảo vệ an toàn các tu sĩ " Cậu dùng linh khí gọt hết khúc gỗ ra thì đúng thật trên đó có khắc rất tỉ mỉ Nguyên Văn bảo hộ của Thanh Huyền Tông.

Sau khi tìm được một dấu vết cậu tiếp tục xem xét các phần khác, không thể không nói bọn này dọn dẹp quá kĩ lưỡng cậu mất hơn gần một canh giờ mà chẳng thể tìm ra được gì thêm.

ngoài thứ duy nhất là nguyên nhân chúng tấn công khung tàu nhằm để diệt hết các tu sĩ sẽ tiết lộ ra chúng.

và mục đích muốn đánh cắp Thiên Không Lưu Ly Thảo ra thì chẳng còn gì?
" Thật kì lạ kiếp trước khi Ma Tông lấy được Thiên Không Lưu Ly Thảo thì hoàn toàn bình thường, mọi chuyện xảy ra mà chẳng có vấn đề gì còn kiếp này thì Thanh Huyền Tông bị tấn công " Cậu nhìn những thứ tìm được mà suy nghĩ, những dấu vết tìm được hoàn toàn không chứng minh được gì, bỗng ánh mắt cậu thấy một thứ gì đó mắc trên một cái cây gần đó.




" Những tông môn có áo bào màu đen rất nhiều nhưng nếu những kẻ đủ thực lực tấn công Thanh Huyền Tông thì chỉ có thể là những kẻ nằm trong Thập Đại Tông Môn thôi " Cậu để mảnh vải trong quả cầu linh lực tạm thời cất giữ nó vào trong tay áo, dù sao trong tương lai nó có thể là bằng chứng quan trọng cho vụ việc ngày hôm nay.

Hôm nay tạm thu hoạch nhiêu đây là được, cậu quyết định thu một số phần của Thuyền mà cậu thu thập được về điều tra, dù sao tông môn đến xem xét cũng chỉ là điều tra sơ lược nên sẽ không để ý thuyền bị mất một vài mảnh vụn đâu.

Cậu vừa định quay lưng rời đi thì bỗng nhiên một đạo khí lạnh lẽo xuất hiện làm cậu quay thoắt lại, có kẻ đang đến đây với tốc độ rất nhanh, cậu nhanh chóng ẩn dấu linh khí rồi nhảy lên cây trốn đi, cậu muốn xem liệu là kẻ nào mà giờ này lại phi như bay đến đây vậy.

Một lúc sau một bóng hình màu đen xuất hiện bộ dạng trong rất gấp gáp như đang tìm kiếm thứ gì đó, hắn dùng sức mạnh của mình thổi bay xác con thuyền ra mà tìm kiếm nhưng hình như không thấy gì nên rất tức giận, bỗng nhiên hắn đến chỗ cái cây đã treo mảnh vải khi nãy, hắn đã phát hiện ra vết máu trên đó và hình như đã có kết luận,
Bản thân cậu cũng hiểu được vậy ra thứ hắn sợ là nó, bởi quần áo sẽ bị nhiễm linh khí của chủ nhân nên chỉ cần ai có mảnh vải thì hắn sẽ phát hiện ra ngay là người của tông môn nào ngay, hắn phát hiện là thứ bản thân tìm kiểm đã bị kẻ nào đó lấy thì tức điên lên dẫm mạnh chân xuống đất.

Cậu thấy bản thân đã có thêm thu hoạch mới bởi trên tay cậu là Lưu Thạch đã ghi lại hình ảnh của kẻ đó, như đã ghi đủ hình ảnh cậu cất nó đi định rời đi thì đột nhiên cây cậu đứng bị phá hủy làm cậu phải bay ra.

" Là kẻ nào dám ẩn nấp nhìn lén ta hả? " Hắn vung quyền đấm xuống rất tạo ra một vùng lỏm trên đất rất lớn.


Cậu bị phát hiện thì nhanh chóng lấy áo choàng bao phủ mình lại, làm việc thế này ẩn dấu hành tung bản thân vẫn là đặt lên hàng đầu.

" Ồ Ồ xin lỗi ta chỉ là một kẻ lang bạc đi khắp nơi tiêu dao mà thôi, không biết bản thân đã mạo phạm ngài đây, nếu như đã có mạo phạm thì ta xin phép rời đi trước " Nói rồi cậu định rời đi thì một thanh kiếm đâm vút qua vai phải cậu.

" Ta không biết ngươi là ai, nhưng những kẻ đã thấy được ta nay đã nằm yên dưới mồ hết rồi, ta cho ngươi nói di nguyện cuối cùng của mình " Hắn đưa đôi mắt rực đỏ của mình nhìn về phía cậu
Nhưng thật đáng tiếc cho hắn cậu không phải kẻ dễ dàng muốn chết là chết như vậy, cậu mỉm cười làm hắn ngờ vực, sau đó từ dưới chân hắn một pháp trận xuất hiện và vô số dây xích từ đó mọc ra trói chặt lấy hắn.

" Trận Pháp: Thổ Luyện Xích " Cậu quay lưng lại nhìn hắn đã bị hàng trăm dây xích trói với vẻ mặt rất tức giận.

" Xin Lỗi nhé ta không phải kẻ dễ dàng cho bất kì ái ức hiếp đâu, ngoan ngoãn bị trói ở đây đi tới sáng tự khắc ngươi sẽ thoát được thôi " Nhưng hình như cậu đã quá kinh thường hắn, lúc cậu quay đi đột nhiên trận xích bị phá hắn không nói nữa lặp tức tấn công cậu.

Ninh Nguyên cậu lấy Ô Lưỡng Nghi ra đỡ lấy kiếm của hắn, tiếng kiếm ô ma sát ken két trong đêm tạo ra những tia lửa rất kịch liệt.

" Này này ta chỉ vô tình đi ngang qua thôi, tội tình gì mà ngươi phải truy cùng giết tận thế " Cậu vừa nói vừa đỡ kiếm của hắn.

" Câm miệng và chết đi " Hắn liên tục truyền linh lực vào kiếm và chém về phía cậu nhiều đạo kiếm khí.




" Cơ Linh Phù Lục: Tinh Vũ " Cậu phóng ra một lá phù màu vàng trên không trung hắn đang lao về phía cậu thì đột nhiên bị giam lại, vô số tinh tú như vũ bão đánh quét qua hắn làm hắn phun ra một ngụm máu lớn.

" Chết tiệt vậy là lại gặp phải cao thủ Phù Sư, ta liều mạng với ngươi, Hắc Ma Kiếm Pháp: Tuyệt Thức Ám Quan " Đột nhiên xung quanh người hắn linh khí hóa đỏ phá nát Cơ Phù, Linh Lực xung quanh kiếm hắn cũng hóa thành một màu đỏ như máu.

" Đáng ghét tên này muốn tự sát à vậy mà dám dùng Cuồng Huyết Đan để liều mạng "Cậu đứng trên không mà ngơ ngác, rốt cuộc tên này điên tới mức độ nào vậy, vốn cả hai không thấy mặt nhau chỉ cần tha cho nhau là xong chuyện rồi, vậy là lại liều hết cả tính mạng giết cậu.

" Chết đi Tuyệt Thức Ám Quan " Hắn vung một đường kiếm khí to lớn lao với tốc độ rất nhanh về phía cậu, đường kiếm đỏ như máu lướt tới đâu phá hủy mọi thứ đến đó.

Ninh Nguyên cậu dùng rút kiếm Lưỡng Nghi ra từ Ô không đợi nó tới gần cậu cũng tung ra Kiếm Pháp của mình liều với hắn.

" Lưỡng Nghi Kiếm Pháp: Trùng Thứ Ba: Âm Bát Hà Đồ " Cậu tập trung thủy linh căn vào kiếm phát huy hết toàn bộ khả năng quét kiếm xuống hai đạo kiếm khí va chạm nhau tạo ra một vụ nổ khổng lồ làm hắn và cậu bay ra không biết bao nhiêu mét.

Vụ nổ tan ra thì cả hai cũng biến mất, dâu vết còn thuyền không những bị phá hủy mà một phần khu rừng cũng đã tan nát và trơ trọi



Trọng Sinh Về Tôi Chỉ Muốn Được Nghỉ Ngơi
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Trọng Sinh Về Tôi Chỉ Muốn Được Nghỉ Ngơi Truyện Trọng Sinh Về Tôi Chỉ Muốn Được Nghỉ Ngơi Story Chương 43: 43: Dấu Vết Để Lại - Trận Chiến Trong Đêm
10.0/10 từ 48 lượt.
loading...