Trọng Sinh Về Tôi Chỉ Muốn Được Nghỉ Ngơi
Chương 23: 23: Cung Thanh Hà
Ninh Nguyên cậu cùng với tất cả các đệ tử của Thanh Huyền Tông bước xuống thuyền bởi theo giới luật của Tô Châu mọi tu sĩ muốn bước vào đều phải đi bộ đến Cung Thanh Hà mà không được phép sử dụng bất kì bảo vật di chuyển nào.
Cậu cùng Dương Úc, Khải Luân và tất cả đệ tử ngoại môn bước xuống thuyền, chỉ mang theo hành lí của bản thân và đưa ra lệnh bài nhập cảnh.
Lệnh bài màu vàng trên lệnh bài là ảnh tự kim long có khắc bốn hàng chữ, Tô Châu Trí Tuệ nguyên nhân có dòng chữ này chính là vì, Tô Châu được mệnh danh là đại lục của trí tuệ các tu sĩ ở đây không chuyên về các loại tu hành mang tính sát thương hay tấn công mà là họ tu hành theo thiên hướng tu đạo và bồi dưỡng trí tuệ.
Ở Tô Châu cũng có tông môn thuộc trong thập đại tông được gọi là Đạo Thiên Tông, Tông môn xếp thứ 10 trong thập đại tông môn, tu sĩ ở tông môn này theo lời đồn đều là người tôn trọng hiểu lễ nghĩa là những tu sĩ tu hành trong xen vào thế tục, nhưng cũng không phải khơi khơi mà họ lọt vào hành thập đạo tiên tông.
Nguyên nhân dù tu đạo nhưng họ được xếp vào hành mười tiên tông mạnh nhất là vì thứ làm nên tên tuổi của họ mang tên Giới Luật.
Giới Luật là luật lệ tuyệt đối, một khi ở trong kết giới hay lãnh thổ của họ dù là tu sĩ mạnh thế nào thì cũng phải tuân theo Giới Luật đã được đặt ra, một khi phản lại giới luật sẽ đồng nghĩa vi phạm Giới Luật của thiên đạo ắt sẽ bị Lôi Đạo đánh cho tan xác.
Nhưng dù là thế vẫn có một số cách lạch luật, nhưng còn phải tùy thuộc xem có phù hợp với tình hình không, như hiện tại trước khi bước qua kết giới cánh cổng đi vào Tô Châu, cậu đã lấy Ô Lưỡng Cực ra che.
Ô Lưỡng Cực dưới ô chính là chi đạo không gian riêng biệt tạch biệt với thế gian, trên ô khắc họa hai lưỡng ngư âm dương có thể che mắt vạn vật, chính vì lí do đó đứng dưới ô cho dù là giới luật nào cũng không ảnh hưởng đến cậu.
" Ninh Nguyên sư đệ đệ nhìn gì thế chúng ta đã đăng kí nhập cảnh xong rồi " Khải Luân anh ghé sát đầu lại nhìn cậu.
Nghe tiếng nói của anh, cậu cũng quay lại thì mọi người đã chuẩn bị xong mọi thứ và đang đứng trước kết giới, giờ thì cũng đã đến cậu cũng đành không ngại mà bước vào thôi.
Tất cả bước qua kết giới một luồng sáng hiện ra và hiện ra trước mặt họ là một kinh đô rộng lớn, người dân tấp nập và quán sá.
" Wow ở Tô Châu nhiều người dân đi lại thật" Nói là người dân nhưng phần lớn là các tán tu đến trước đó để tham gia Hội Thanh Đàm ấy chứ.
Cậu nhìn quanh hết một vòng thì cậu thấy!.
.
Buồn ngủ, không phải nói ở Tô Châu vậy là lại vào thu, cái mùa gió có thể ru ngủ cậu mọi lúc mọi nơi, cậu cầm ô mà lảo đảo một lúc thì ngã xuống.
Trời đất thấy cậu tự nhiên ngã xuống tự nhiên các đệ tử khác sợ hãi, tính lại gần xem cậu thì Dương Úc anh đã lại bế cậu lên, Phải nói Dương Úc với Khải Luân quen với vụ này rồi, khi trước không tiếp xúc, tiếp xúc nhiều mới biết cậu là thần ngủ.
Dù ở đâu bất kể địa hình hay khí hậu chỉ cần vỏn vẹn một ý niệm thì đừng nói đến Trưởng Môn của Thanh Huyền Tông, hay sư phụ cậu dù ai cũng đừng mong lôi cậu thức.
Nhưng chỉ có một ngoại lệ là sư tỷ Mạnh Hiên của cậu, cô là người duy nhất và cũng là người cuối cùng có thể lôi cậu thức dậy từ cơn mê.
Giới Luật của Tô Châu là không cho phép dùng bảo vật duy chuyển, nhưng giờ cậu là được bế chứ không phải bảo vật nên cũng chẳng ảnh hưởng tới Luật Lệ.
Tất cả mọi người đi dạo vài vòng thì một lúc có một thanh âm trong trẻo vang lên, thanh âm ấy phát ra những chất giọng rất nhẹ nhàng nhưng cũng không kém phần uy lực.
" Chào Mừng tất cả các tu sĩ và tán tu của vô số đại lục quy tụ về Thanh Đàm Hội của ta, quy tắc của Thanh Đàm Hội vẫn như cũ muốn đến đây nghe ta thuyết giảng thì phải trải qua ba thử thách, thử thách đầu tiên là trọng thiên, căn nguyên và trí tuệ, yêu cầu tất cả tu sĩ hãy chuẩn bị tinh thần đến trước Điện Thanh Hà cho thử thách đầu tiên " Phút chốc giọng nói biến mất làm tất cả các tu sĩ đều sục sôi ý chí tiến về Thanh Hà.
Cậu thì vẫn ngủ ngon lành, dù có chuyện gì xảy ra, nhưng rồi không thức không được Khải Luân cậu như gián điệp của sư tỷ cậu, giám ghi âm lời nói của sư tỷ đánh thức làm cậu hoảng hồn tỉnh lại.
Tỉnh lại thì thôi đi cậu lại còn đang nằm trên tay của Dương Úc thì càng làm cậu hoảng hơn, cậu nhanh chóng kêu anh đặt cậu xuống với vẻ mặt đã đỏ dần, liếc xéo Khải Luân rồi cầm ô đi theo hàng người.
Khải Luân cậu nhận được cái liếc xéo của cậu thì lạnh hết cả sống lưng, núp sau lưng Dương Úc rồi mới đi, đúng là huynh đệ tình thâm Dương Úc anh đẩy bạn mình ra rồi làm bộ không biết gì đi lên với cậu rồi.
Khải Luân anh nhìn người huynh đệ của mình với ánh mắt kinh miệt, làm riết chắc tình huynh đệ bền lâu.
Tất cả đi đến trước Điện Thanh Hà, thì phát hiện ra Điện Thanh Hà này nằm ở tuốt trên núi Thiên sơn cách khoảng 9999 bậc thang đá chập trùng, Nhìn thấy nó thì cậu không khỏi phán một câu trong lòng.
Thôi ai lên lên đi, tôi nhìn mà muốn tuột máu rồi, đi bộ lên tới đó chắc cậu còn mỗi bộ xương
Trọng Sinh Về Tôi Chỉ Muốn Được Nghỉ Ngơi