Trọng Sinh Về Tôi Chỉ Muốn Được Nghỉ Ngơi
Chương 20: 20: Bảo Vật Về Tay
Quay lại trước giây phút khi hư lôi giáng xuống, lúc mà cậu cảm nhận thời khắc linh lực trong không khí có sự giao động cậu đã thi pháp tạo ra vô số đoạn dây linh lực quấn vào chân của các đệ tử ở tông môn, dù mấy người này nói khá nhiều và làm cậu khó chịu, nhưng cứ mà để mặt đệ tử của tông môn chết thì lúc về cậu sẽ khó mà nhìn mặt các sư tôn và sư phụ lắm.
Đây vốn cũng là tình tiết ở kiếp trước nhưng lúc đó đang theo đuổi tình yêu nên cậu không tìm hiểu quá nhiều, cậu chỉ biết Lưu Ly Thảo đã được Ma Thần Tông lấy đi và nhờ nó mà rất nhiều người của tông môn đã đã đề cao cảnh giới từ hạng năm lên thẳng hạng ba trong đại lễ xếp hạng của tông môn kiếp trước sau khi đại điển khai sơn kết thúc.
Nhưng rất tiếc kiếp này cậu sẽ không cho mấy kẻ đó có cơ hội bước lên cái bục danh vọng đó lần nữa đâu, nằm mơ cũng không.
Ở cách năm thứ hai ngàn năm trăm sau khi cậu đã bắt đầu trốn chui trốn nhủi để tránh khỏi sự truy sát của thập đại tông môn, cậu đã rất cực nhọc bởi Ma Thần Tông này, kẻ mà cậu thương thầm đã vì một lời nói của người hắn yêu mà kêu gọi tất cả trên dưới Ma Thần Tông truy sát cậu ngày đêm không biết mệt mỏi,nghĩ tới cái khoảng thời gian ấy lại làm cậu rất buồn nôn.
Quay lại thực tại khi Dương Úc thấy cậu thi pháp và nhìn lên trời anh mới lấy làm lạ, nhưng khi quan sát kĩ anh đã dần không khỏi kinh ngạc chưa kịp kêu nhưng huynh đệ mình đừng nhảy lên thì đã quá muộn, thứ ánh sáng đó đã vụt xuống, anh chỉ kịp bay lên lấy Thiên Tùng Vân Kiếm bản mệnh của mình ra để thi pháp cố gắng bảo vệ tàu.
Cậu cũng không nhàn rỗi thấy thời cơ đến cậu đã thi triển Linh Không Pháp Chú dịch chuyển tất cả những đối tượng có dính giây linh lực của mình vào trong mạng tàu, cậu cũng bay lên đứng gần anh kêu gọi ô lưỡng cực bung tỏa.
Thời khác ô lưỡng cực bung ra lúc ấy một pháp bàn âm dương thuẫn khổng lồ hiện ra trước mắt tất cả nhưng người có mặt, kết giới của mạng thuyền nếu đỡ được thì thuyền chắc chắn sẽ có bị hỏng nặng nên bằng việc gia cố thêm một kết giới nữa sẽ khiến thuyền an toàn và tránh việc dẫn đến sẽ có thêm ai đó thiệt mạng.
Nhìn đi nhìn lại thì chỉ còn tông môn cậu là còn nhiều người những tông môn khác ngoại trừ việc sợ hãi thì những kẻ còn lại trên thuyền của lục đại tông môn có mặt ở đây đều là những kẻ thông mình và khó lường, nghĩ đến sẽ phải đánh nhau tranh đoạt thì giờ thà rằng nhân lúc chưa ai chú ý cướp nó thì hơn.
" Dương Úc huynh giúp đệ hộ pháp cho mạng thuyền nhé " Nghe giọng cậu nói anh bất giác nhìn qua thì bóng hình của cậu nhanh thoắt cầm lấy ô từ mũi tàu phóng với tốc độ rất nhanh về phía đóa lưu ly hoa.
Hư lôi bản thân nó rất mạnh nhưng lúc đánh ra đòn như vậy chắc chăn phải chừa một ít thời gian để nạp, giờ đây cậu không cho nó có thêm giờ nghỉ nữa trực tiếp thi triển Phi Không lực tiếp cận nó.
Ô Lưỡng Cực là Thánh Phẩm pháp khí mà theo như sách cổ nói hư lôi chỉ có thể đánh vỡ từ phẩm cấp tiên khí trở xuống, nhưng nếu xét theo chiều hiện tại chắc chắn hư lôi đã còn yêu hơn nữa chính vì lí do đó cậu mới dũng cảm cầm ô lưỡng cực trực tiếp cướp hoa.
Lưu Ly Hoa dù linh tính của nó chưa nguyên vẹn nhưng hiện tại bản thân nó cũng có thể cảm nhận được nguy hiểm, như nhận ra có người tiếp cận dù hư lôi chưa đủ nhưng nó đã trực tiếp đánh xuống.
Dương Úc anh thấy hư lôi đánh xuống cậu thì rất hốt hoảng tính lập tức thi triển kiếm tức bay về phía cậu nhưng anh và những người ở đây đã thấy cảnh tượng rất bất ngờ, chiếc ô của cậu đã đỡ toàn bộ hư lôi, và chính cậu cũng đã đánh cược đúng về sự suy yếu của lôi đạo này.
Không nhanh không chậm cậu lấy tay trực tiếp cướp hoa nhảy về mạng thuyền rồi, không nói không rằng nếu còn ở đây một hồi mấy tông môn kia lật lọng hợp tác cướp đồ với việc đệ tử ngoại môn chết do hư lôi khi nãy thì trực tiếp đồ sát thêm rồi thiêu cũng chả khác gì bị hư lôi đánh đâu.
Không nói nhiều và để những đệ tử của Thanh Huyền Tông phản ứng cậu dẫm chân thật mạnh lên mũi thuyền lập tức thi triển Pháp Họa Dịch Chuyển, một kiện bảo vật có thể dịch chuyển cứu nguy tới bất kì đâu chỉ với một ý niệm của người thi triển.
nói thật thì hàng này cậu cướp trong tủ của sư phụ cậu ấy chứ cậu lấy đâu là nhiều linh thạch để mua thứ đồ đáng giá bằng một năm mấy tiền tháng cậu góp lại chứ.
Thanh Huyền Tông sao khi cướp được bảo vật thì đã biến mất, lúc này những người cậu cho là nguy hiểm xảo nguyệt mới bước ra, đánh một chữ nhóc thú vị rồi cất bước rời đi.
Trọng Sinh Về Tôi Chỉ Muốn Được Nghỉ Ngơi