Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ
Chương 184: Cộng thủ đồng minh
Edit: pthu
Beta: Sakura
Nghe Liên Thủ Lễ kể xong chuyện trải qua trong huyện thành, mấy người ở bên trong cửa hàng, kể cả Liên Thủ Tín , Trương thị , Liên Mạn Nhi ,Ngũ Lang, Liên Diệp Nhi cùng tiểu Thất đều rất căm phẫn , đồng thời trên mặt cũng đều mang theo thần sắc lo lắng .
“ Đại ca chỉ gom góp được bốn trăm lượng bạc?” Liên Thủ Tín có chút không dám tin ,trong ánh mắt tiết lộ lo nắng nồng đậm , “Cái này cũng thiếu nhiều lắm đi ? Lại để cho trong nhà nghĩ biện pháp , trong nhà tình huống gì đại ca có thể không biết ,chuyện này, đây không phải muốn đem phụ thân và mẫu thân bức tới chết sao?”
Một tay Liên Thủ Tín vỗ vào mép giường lò , mượn việc này để phát tiết tức giận trong lòng .
Lúc trước Liên Thủ Nhân nói nợ nần là năm trăm lượng , về sau vì trả nợ , còn muốn trong tay dư giả một chút , từ trong tay lão Kim mượn sáu trăm lượng với lãi suất cao . Bạc tới trong tay là cầm năm trăm bốn mươi lượng ( editor : vay 600 lượng nhưng là vay lãi suất cao thế nên chỉ được nhận 540 lượng thôi á) , hiện tại qua bốn tháng , lãi mẹ đẻ lãi con , muốn trả lại cho Lão Kim một ngàn hai trăm bốn mươi bốn lượng lẻ bạc (1244 lượng lẻ bạc là còn số lẻ lẻ nữa nhưng chưa kể vô) , mới có thể tiêu trừ khoản vay nặng lãi này .
Liên Thủ Nhân chỉ gom góp được bốn trăm lượng bạc ,còn thiếu hơn tám trăm lượng a . Bọn họ là gia đình nhà nông như vậy , trong khoảng thời gian ngắn đi đâu gom góp tám trăm lượng bạc ? Tám trăm lượng ,cũng không phải tám mươi lượng . Đừng nói trong khoảng thời gian ngắn này , ngay cả cho bọn họ thời gian mấy năm , người một nhà không ăn không uống, cũng tích lũy không ra tám trăm lượng bạc.
Liên Mạn Nhi nghĩ nghĩ, nếu như nàng là Liên lão gia tử, lúc này nhất định thổ huyết .
“Đi, về nhà xem một chút !” Liên Thủ Tín đứng dậy nói .
Đây chính là cái gọi là một mẹ nuôi chín con nhưng chín con lại không nuôi nổi được một mẹ. Một bên lòng trách nhiệm là số không ,ích kỷ quá độ là lão đại Liên Thủ Nhân , một bên là lòng trách nhiệm dâng trào , quá vô tư là Liên Thủ Tín .
Vô tư ( không vụ lợi) là phẩm chất tốt đẹp , nhưng mà mọi việc đều có giới hạn .Vô tư quá cũng không phải là chuyện tốt, nhất là đối với người vô tư là người thân cận nhất mà nói .
“Cha , chờ một lát rồi hãy trở về.” Liên Mạn Nhi ngăn cản Liên Thủ Tín . “ Chúng ta bên ngoài còn có khách nhân chưa ăn xong , không thể cứ như vậy mà bỏ đi. Để cho Tam bá cùng Tam bá nương của ta bọn họ trở về trước đi , chúng ta dọn dọn dẹp dẹp một chút lại trở về.”
Bên kia lửa đều đã cháy khắp phòng rồi
“Bên kia lửa đều đã cháy khắp phòng rồi .” Mặt Liên Thủ Tín đỏ bừng , bất quá ngữ khí đối với Liên Mạn Nhi coi như nhu hòa . Là không thể đem cửa hàng cứ như vậy bỏ đi không quản đến . “ Ta cùng Tam bá ngươi đi trước, các ngươi giúp đỡ nương thu dọn xong liền lại trở về .”
Trong lòng Liên Mạn Nhi rất tức giận.
Mặc dù đã đi ra ngoài ở riêng được một khoảng thời gian . Ở phương diện khác , Liên Thủ Tín đã có ý thức hoàn toàn độc lập . Nói thí dụ như bọn họ hiện tại là một gia đình nhỏ , không thể lại phụ thuộc vào gia đình lớn kia của Liên lão gia tử . Nhưng mà ở một phương diện khác .Ý thức độc lập của Liên Thủ Tín còn xa xa mới đủ .
Nói một cách khác, ở trong lòng của Liên Thủ Tín , cũng không có hòa thuận với gia đình kia của Liên lão gia tử . Xác định thỏa đáng nhất , chính xác là khoảng cách .
“Cha! cha cũng biết rõ nhà trên lửa cháy khắp phòng, sao cha không nhìn xem mj con còn có chúng con, chúng con cũng sốt ruột .” Liên Mạn Nhi quệt nước mắt , “ Cha không nhìn ra được sao ,mẹ sợ hãi , chúng con cũng sợ hãi.”
Liên Thủ Tín nghe Liên Mạn Nhi nói như vậy, lập tức ngây ngẩn cả người.
Trương thị, Ngũ Lang cùng tiểu Thất đều yên lặng mà đứng ở đó. Nhìn Liên Thủ Tín.
“Cha bây giờ vội vàng đi qua đó , cũng không giúp được, vội vàng cái gì .Nhị bá không trở lại sao . Đi ngang qua chỗ chúng ta , căn bản là không có gọi chúng ta . Đại bá có lẽ cũng có tính toán ,cha mặt trướng đầu hồng ( ý chỉ mặt nôn nóng / tức giận mà xung huyết đỏ hồng lên ) mà trở về . Ông bà nội con nhìn thấy , còn không phải càng sốt ruột hơn .” Liên Mạn Nhi thấy Liên Thủ Tín đứng lại , lại nói tiếp .
“Tam ca, trở về trước đi , chúng ta lúc này thu thập một chút sẽ tới.” Liên Thủ Tín nghĩ nghĩ , liền đối với Liên Thủ Lễ nói ra .
“Cha Diệp Nhi , ngươi trở về đi , ta giúp đỡ đem công việc làm xong liền trở về .”Triệu thị liền nói, nàng cho dù có đi theo trở về , cũng không có cái quyền lên tiếng .
« con cùng cha trở về .” Liên Diệp Nhi nói xong ,lại hạ giọng cùng Liên Mạn Nhi nói chuyện , “Mạn Nhi tỷ , muội đi về trước , nghe Nhị bá bọn họ nói chuyện gì .”
Liên Mạn Nhi nhẹ gật đầu.
Liên Thủ Lễ cùng Liên Diệp Nhi đã đi , Triệu thị cũng đi tới gian bếp làm việc, đem phòng để lại cho một nhà Liên Thủ Tín .
“Đại bá hắn lúc này kêu xử lý chuyện gì !” Trương thị tức giận mà nói, trong lòng của nàng đối với Liên Thủ Nhân tràn đầy khinh bỉ , quay mặt đi xì một tiếng khinh miệt , thấp giọng mắng một câu : “ Thiếu đạo đức !”
Liên Thủ Tín chậm rãi ngồi trở lại trên mép giường gạch . Hắn cảm giác được , Liên Mạn Nhi ngăn cản hắn , không phải là ý tứ của một mình Liên Mạn Nhi . Trương thị cùng bọn nhỏ có lời muốn nói cùng hắn .
“ Cha đứa nhỏ , chúng ta đều ở riêng rồi .” Trương thị mở miệng nói trước .
“Ta biết , nhưng phụ mẫu lúc nào cũng là phụ mẫu .” Liên Thủ Tín có chút thống khổ nói .
“Ta cũng không nói không phải .” Trương thị nói , “Sau khi chúng ta ở riêng , ngươi muốn hiếu kính ông bà lũ trẻ , ta lúc nào thì ngăn cản ngươi?”
“Ta không phải nói ngươi, ngươi so với ta còn muốn chu đáo hơn . Những việc này…trong lòng ta đều biết .” Liên Thủ Tín nhẹ giọng nói .
Trương thị đột nhiên có chút chua xót trong lòng , trong lúc nhất thời không có tiếp tục nói thêm gì nữa .
‘Cha, có một số việc ,chúng ta phải làm rõ ràng trước .” Liên Mạn Nhi nói , “ Chúng ta đã tách ra ở riêng , hiếu kính ông bà chúng con, cái này chúng con ai cũng không có ý kiến . Nhưng có một số việc, không giống với lúc trước…”
Giống như trước đều là con cháu Liên lão gia tử ,bây giờ một nhà Liên Thủ Tín tách ra ở riêng, bọn họ đối với Liên lão gia tử cùng Chu thị đặt quyền lợi cùng nghĩa vụ lên trên, là không giống với con cháu mấy phòng không phân ra ở riêng .
Lấy một ví dụ đơn giản , nếu như mọi người trong nhà Liên lão gia tử , bất kể là ai mua một khối thịt , một bọc điểm tâm về nhà , Liên Diệp Nhi , Liên Nha Nhi , Tứ Lang, Lục Lang mấy người này ai cũng có thể ăn , mà Liên Mạn Nhi mấy người các nàng , ở lúc trước khi ở riêng , cũng là có thể ăn , nhưng mà sau khi ở riêng, thì không thể .
Cũng tương tự , gia đình nhà Liên Thủ Tín tự mình mua cái gì đó ,có được tài vật gì , bất cứ người nào trong nhà Liên lão gia tử kia cũng không có quyền đến đoạt lấy .
Hiếu thuận Liên lão gia tử cùng Chu thị là có thể, nhưng mà muốn đem cụ thể sự tình tới phân tích rõ ràng . Liên Thủ Tín có nghĩa vụ hiếu kính cha mẹ , đồng thời cũng có trách nhiệm chiếu cố vợ con . Liên lão gia tử cùng Chu thị còn có ba con trai cùng hai đứa con gái khác , thế nhưng mà Trương thị chỉ có mỗi mình Liên Thủ Tín là chồng , mấy đứa trẻ Liên Mạn Nhi chỉ có một người cha là Liên Thủ Tín .
Liên Thủ Tín ngồi yên không nhúc nhích , hắn đem lời nói của Trương thị cùng Liên Mạn Nhi nghe vào trong lỗ tai ( ý chỉ tiếp thu lời nói í ) .
“Các ngươi đừng suy nghĩ nhiều , ta cũng không phải là kẻ ngu.” Liên Thủ Tín nói , “ Ta chính là lo lắng , muốn về sớm một chút nhìn xem . Cũng không biết đại ca muốn như thế nào , hơn 800 lượng bạc, để cho phụ thân gom góp xuất ra đủ thế nào a !”
“Đại bá dù sao cũng có biện pháp a . Khi đó năm trăm lượng bạc kia , đại bá làm sao thu vào tay .” Liên Mạn Nhi cười lạnh . Bởi vì là quan hệ anh em ruột à , Liên Thủ Tín mau quên như vậy !
Có một số việc có thể quên, có một ít lại tuyệt đối không thể dùng. Cái này cùng tha thứ không quan hệ, bởi vì. Nếu như có chút sự tình ngươi một khi đã quên, sẽ lại lần bị thương này. Nói thí dụ như, ngươi bị| Sói cắn một lần, may mắn đào thoát. Tựu phải nhớ kỹ, Sói là ăn thịt người đấy. Nếu như ngươi đã quên. Lần sau gặp phải Sói , sơ tại đề phòng, như vậy rất có thể lần nữa bị cắn. Còn lần này ngươi có thể may mắn đào thoát sao ?.
“Mạn Nhi, con là hiểu lầm…” Liên Thủ Tín chợt ngẩng đầu .
“Ta gì cũng không nói.” Liên Mạn Nhi lạnh lùng nói ra.
Trương thị một tay đem Liên Mạn Nhi kéo vào trong ngực , Ngũ Lang cùng tiểu Thất cũng tới vây quanh.
“Thời điểm sau khi Hoa Nhi nói muốn mượn tiền nói như thế nào ? Đại bá cùng đại thẩm không phải là ở huyện thành cư trú trong tòa nhà tốt sao . Còn có quản gia người hầu nữa . Sao lại gom góp được bốn trăm lượng bạc đem trở về ? Bọn họ đây là thấy không yên lòng .” Trương thị nói chuyện ngữ khí rất nặng . “ Cha đứa nhỏ , chúng ta lần này cũng không thể ngu ngốc tái phạm.”
“Hắn, hắn không thể a, … Ta đều đã phân ra ở riêng , đây không phải là hắn ép phụ thân và mẫuu thân sao ?” Liên Thủ Tín lầm bà lầm bầm .
“Cha đứa nhỏ, ngươi cũng đừng suy nghĩ . Tâm tư của bọn họ nhà chúng ta là hộ nông dân đoán không ra được. Chúng ta trước tiên đem lời nói khi trước , ngươi trở lại cùng cha ngươi , nương ngươi , đại ca của ngươi . Đại tẩu của ngươi một lòng gì đó , ngươi hãy cùng đi theo bọn họ qua đó.”
“A?” Liên Thủ Tín có chút ngẩn người.
“Ngươi quang thân đi ra ngoài ( ý chỉ LTT tách ra ở riêng khi không có gì trong người) , sau lại mua lại. Tiền bán rượu nho , còn có cái cửa hàng này . Đều là chủ ý của Mạn Nhi nhà chúng ta , mấy mẹ con ta bỏ ra chút sức lực , không có phần của ngươi.” Trương thị nghĩ nghĩ , lại bổ sung một câu .
Liên Mạn Nhi nhìn Liên Thủ Tín một cái, trong lòng tự nhủ , quang thân đi ra ngoài là được rồi , vậy là quá tiện nghi có phải hay không . Liên Thủ Tín lần này còn làm chuyện ngu ngốc , sẽ làm cho Liên Thủ Tín đi ăn nhờ Liên lão gia tử cùng Chu thị , còn phải làm cho Liên Thủ Tín đưa cho Trương thị cùng mấy tỷ đệ các nàng phí nuôi dưỡng a.
“Thế nào lại nói đến đây rồi.” Liên Thủ Tín lúng túng , “ Không đến nỗi đó nha .”
“Không đến mức tốt hơn . Đến lúc đó ta cho ngươi nhận lỗi .” Trương thị nói , “ Không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất . Chuyện đã xảy ra trong quá khứ , chúng ta bị dọa sợ còn không được .”
“Vâng ,chúng con bị dọa sợ.” Liên Mạn Nhi nói. Cho nên gặp phải sự tình mới muốn dự phòng trước .
Người một nhà đã đính công thủ đồng minh ( ý chỉ cả nhà cùng thống nhất hành động trong chuyện này) xong ,lúc này mới ra thu dọn .
“ Thế nào mà lại như vậy…, Tam thẩm ?” Trương thị trông thấy sắc mặt của Triệu thị trắng bệch , lại càng hoảng sợ , vội hỏi.
“Tứ thẩm , Tứ thúc .” Triệu thị vừa mới mở miệng, ánh mắt đã ẩm ướt , “Ta van cầu các ngươi , ta cùng cha Diệp Nhi cũng không có gì , nhưng là đứa trẻ Diệp Nhi kia , nếu, nếu là có chuyện gì , cầu các ngươi , cầu các ngươi nhất định giúp chúng ta một chút, giúp đỡ Diệp Nhi…”
Bởi vì do quá lo lắng , nói xong lời cuối cùng , đầu lưỡi của Triệu Thị đều có chút xoắn lại
Triệu thị không phải là một người lắm mồm lắm miệng , mà còn cùng với Trương thị cư xử rất tốt . Một nhà Liên Mạn Nhi ở trong phòng nói chuyện , cũng không có đặc biệt tránh nàng . Xem ra là Triệu thị nghe được nội dung các nàng nói chuyện, liên tưởng đến trên người Liên Diệp Nhi . Triệu thị đâu có trông thấy qua cái mánh khóe quỷ quái gì đó, chỉ có thể từ Liên Thủ Nhân cùng Cổ thị muốn bán Liên Mạn Nhi lấy tiền, nghĩ tới đây lần này không đủ tiền ,sợ là bọn họ nghĩ cách muốn bán Liên Diệp Nhi .
“Tam thẩm , thẩm đừng có lo lắng . Ai muốn khi dễ Diệp Nhi , chúng ta khẳng định không thể nhìn được .” Trương thị không chút do dự đáp ứng nói.
“Tứ thẩm , ta đã biết, ngươi là người tốt .” Triệu thị cảm động khóc lóc.
“Tam thẩm ,có chúng cháu ở đây , không thể để cho Diệp Nhi chịu thiệt .” Liên Mạn Nhi nói , “ Bất quá, tam thẩm cũng phải giữ lấy chính chủ ý của mình , đem sống lưng đứng thẳng lên .”
“Muốn làm thế nào , Mạn Nhi cháunói đi , chúng ta tất cả đều nghe theo cháu.” Triệu thị vội hỏi .
“Việc này đơn giản .” Liên Mạn Nhi cười nói , “ Đến lúc đó nếu nghe được ai nói gì không có đạo lý, nói khi dễ người , xúc phạm thẩm cùng Diệp Nhi , bất kể nàng là ai ,thẩm liền đứng ra phản đối .”
“Phản đối?”
“vâng, thẩm liền nói thẩm không đồng ý, không đáp ứng.” Liên Mạn Nhi nói, “Vì tốt cho Diệp Nhi , chúng cháu khẳng định giúp thẩm.”
“Được.” Triệu thị trịnh trọng gật đầu.
“Vậy bây giờ chúng ta trở về thôi.” Liên Mạn Nhi nói .
Đánh cho Liên Thủ Tín một châm dự phòng , thuyết phục Triệu thị , để cho Tam phòng nhân hòa bọn họ một lòng . Bất kể Liên Thủ Nhân bọn hắn muốn đùa bỡn tâm cơ gì , bọn họ đều có thể binh tới tướng đỡ, nước tới đất chặn .
Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ
Beta: Sakura
Nghe Liên Thủ Lễ kể xong chuyện trải qua trong huyện thành, mấy người ở bên trong cửa hàng, kể cả Liên Thủ Tín , Trương thị , Liên Mạn Nhi ,Ngũ Lang, Liên Diệp Nhi cùng tiểu Thất đều rất căm phẫn , đồng thời trên mặt cũng đều mang theo thần sắc lo lắng .
“ Đại ca chỉ gom góp được bốn trăm lượng bạc?” Liên Thủ Tín có chút không dám tin ,trong ánh mắt tiết lộ lo nắng nồng đậm , “Cái này cũng thiếu nhiều lắm đi ? Lại để cho trong nhà nghĩ biện pháp , trong nhà tình huống gì đại ca có thể không biết ,chuyện này, đây không phải muốn đem phụ thân và mẫu thân bức tới chết sao?”
Một tay Liên Thủ Tín vỗ vào mép giường lò , mượn việc này để phát tiết tức giận trong lòng .
Lúc trước Liên Thủ Nhân nói nợ nần là năm trăm lượng , về sau vì trả nợ , còn muốn trong tay dư giả một chút , từ trong tay lão Kim mượn sáu trăm lượng với lãi suất cao . Bạc tới trong tay là cầm năm trăm bốn mươi lượng ( editor : vay 600 lượng nhưng là vay lãi suất cao thế nên chỉ được nhận 540 lượng thôi á) , hiện tại qua bốn tháng , lãi mẹ đẻ lãi con , muốn trả lại cho Lão Kim một ngàn hai trăm bốn mươi bốn lượng lẻ bạc (1244 lượng lẻ bạc là còn số lẻ lẻ nữa nhưng chưa kể vô) , mới có thể tiêu trừ khoản vay nặng lãi này .
Liên Thủ Nhân chỉ gom góp được bốn trăm lượng bạc ,còn thiếu hơn tám trăm lượng a . Bọn họ là gia đình nhà nông như vậy , trong khoảng thời gian ngắn đi đâu gom góp tám trăm lượng bạc ? Tám trăm lượng ,cũng không phải tám mươi lượng . Đừng nói trong khoảng thời gian ngắn này , ngay cả cho bọn họ thời gian mấy năm , người một nhà không ăn không uống, cũng tích lũy không ra tám trăm lượng bạc.
Liên Mạn Nhi nghĩ nghĩ, nếu như nàng là Liên lão gia tử, lúc này nhất định thổ huyết .
“Đi, về nhà xem một chút !” Liên Thủ Tín đứng dậy nói .
Đây chính là cái gọi là một mẹ nuôi chín con nhưng chín con lại không nuôi nổi được một mẹ. Một bên lòng trách nhiệm là số không ,ích kỷ quá độ là lão đại Liên Thủ Nhân , một bên là lòng trách nhiệm dâng trào , quá vô tư là Liên Thủ Tín .
Vô tư ( không vụ lợi) là phẩm chất tốt đẹp , nhưng mà mọi việc đều có giới hạn .Vô tư quá cũng không phải là chuyện tốt, nhất là đối với người vô tư là người thân cận nhất mà nói .
“Cha , chờ một lát rồi hãy trở về.” Liên Mạn Nhi ngăn cản Liên Thủ Tín . “ Chúng ta bên ngoài còn có khách nhân chưa ăn xong , không thể cứ như vậy mà bỏ đi. Để cho Tam bá cùng Tam bá nương của ta bọn họ trở về trước đi , chúng ta dọn dọn dẹp dẹp một chút lại trở về.”
Bên kia lửa đều đã cháy khắp phòng rồi
“Bên kia lửa đều đã cháy khắp phòng rồi .” Mặt Liên Thủ Tín đỏ bừng , bất quá ngữ khí đối với Liên Mạn Nhi coi như nhu hòa . Là không thể đem cửa hàng cứ như vậy bỏ đi không quản đến . “ Ta cùng Tam bá ngươi đi trước, các ngươi giúp đỡ nương thu dọn xong liền lại trở về .”
Trong lòng Liên Mạn Nhi rất tức giận.
Mặc dù đã đi ra ngoài ở riêng được một khoảng thời gian . Ở phương diện khác , Liên Thủ Tín đã có ý thức hoàn toàn độc lập . Nói thí dụ như bọn họ hiện tại là một gia đình nhỏ , không thể lại phụ thuộc vào gia đình lớn kia của Liên lão gia tử . Nhưng mà ở một phương diện khác .Ý thức độc lập của Liên Thủ Tín còn xa xa mới đủ .
Nói một cách khác, ở trong lòng của Liên Thủ Tín , cũng không có hòa thuận với gia đình kia của Liên lão gia tử . Xác định thỏa đáng nhất , chính xác là khoảng cách .
“Cha! cha cũng biết rõ nhà trên lửa cháy khắp phòng, sao cha không nhìn xem mj con còn có chúng con, chúng con cũng sốt ruột .” Liên Mạn Nhi quệt nước mắt , “ Cha không nhìn ra được sao ,mẹ sợ hãi , chúng con cũng sợ hãi.”
Liên Thủ Tín nghe Liên Mạn Nhi nói như vậy, lập tức ngây ngẩn cả người.
Trương thị, Ngũ Lang cùng tiểu Thất đều yên lặng mà đứng ở đó. Nhìn Liên Thủ Tín.
“Cha bây giờ vội vàng đi qua đó , cũng không giúp được, vội vàng cái gì .Nhị bá không trở lại sao . Đi ngang qua chỗ chúng ta , căn bản là không có gọi chúng ta . Đại bá có lẽ cũng có tính toán ,cha mặt trướng đầu hồng ( ý chỉ mặt nôn nóng / tức giận mà xung huyết đỏ hồng lên ) mà trở về . Ông bà nội con nhìn thấy , còn không phải càng sốt ruột hơn .” Liên Mạn Nhi thấy Liên Thủ Tín đứng lại , lại nói tiếp .
“Tam ca, trở về trước đi , chúng ta lúc này thu thập một chút sẽ tới.” Liên Thủ Tín nghĩ nghĩ , liền đối với Liên Thủ Lễ nói ra .
“Cha Diệp Nhi , ngươi trở về đi , ta giúp đỡ đem công việc làm xong liền trở về .”Triệu thị liền nói, nàng cho dù có đi theo trở về , cũng không có cái quyền lên tiếng .
« con cùng cha trở về .” Liên Diệp Nhi nói xong ,lại hạ giọng cùng Liên Mạn Nhi nói chuyện , “Mạn Nhi tỷ , muội đi về trước , nghe Nhị bá bọn họ nói chuyện gì .”
Liên Mạn Nhi nhẹ gật đầu.
Liên Thủ Lễ cùng Liên Diệp Nhi đã đi , Triệu thị cũng đi tới gian bếp làm việc, đem phòng để lại cho một nhà Liên Thủ Tín .
“Đại bá hắn lúc này kêu xử lý chuyện gì !” Trương thị tức giận mà nói, trong lòng của nàng đối với Liên Thủ Nhân tràn đầy khinh bỉ , quay mặt đi xì một tiếng khinh miệt , thấp giọng mắng một câu : “ Thiếu đạo đức !”
Liên Thủ Tín chậm rãi ngồi trở lại trên mép giường gạch . Hắn cảm giác được , Liên Mạn Nhi ngăn cản hắn , không phải là ý tứ của một mình Liên Mạn Nhi . Trương thị cùng bọn nhỏ có lời muốn nói cùng hắn .
“ Cha đứa nhỏ , chúng ta đều ở riêng rồi .” Trương thị mở miệng nói trước .
“Ta biết , nhưng phụ mẫu lúc nào cũng là phụ mẫu .” Liên Thủ Tín có chút thống khổ nói .
“Ta cũng không nói không phải .” Trương thị nói , “Sau khi chúng ta ở riêng , ngươi muốn hiếu kính ông bà lũ trẻ , ta lúc nào thì ngăn cản ngươi?”
“Ta không phải nói ngươi, ngươi so với ta còn muốn chu đáo hơn . Những việc này…trong lòng ta đều biết .” Liên Thủ Tín nhẹ giọng nói .
Trương thị đột nhiên có chút chua xót trong lòng , trong lúc nhất thời không có tiếp tục nói thêm gì nữa .
‘Cha, có một số việc ,chúng ta phải làm rõ ràng trước .” Liên Mạn Nhi nói , “ Chúng ta đã tách ra ở riêng , hiếu kính ông bà chúng con, cái này chúng con ai cũng không có ý kiến . Nhưng có một số việc, không giống với lúc trước…”
Giống như trước đều là con cháu Liên lão gia tử ,bây giờ một nhà Liên Thủ Tín tách ra ở riêng, bọn họ đối với Liên lão gia tử cùng Chu thị đặt quyền lợi cùng nghĩa vụ lên trên, là không giống với con cháu mấy phòng không phân ra ở riêng .
Lấy một ví dụ đơn giản , nếu như mọi người trong nhà Liên lão gia tử , bất kể là ai mua một khối thịt , một bọc điểm tâm về nhà , Liên Diệp Nhi , Liên Nha Nhi , Tứ Lang, Lục Lang mấy người này ai cũng có thể ăn , mà Liên Mạn Nhi mấy người các nàng , ở lúc trước khi ở riêng , cũng là có thể ăn , nhưng mà sau khi ở riêng, thì không thể .
Cũng tương tự , gia đình nhà Liên Thủ Tín tự mình mua cái gì đó ,có được tài vật gì , bất cứ người nào trong nhà Liên lão gia tử kia cũng không có quyền đến đoạt lấy .
Hiếu thuận Liên lão gia tử cùng Chu thị là có thể, nhưng mà muốn đem cụ thể sự tình tới phân tích rõ ràng . Liên Thủ Tín có nghĩa vụ hiếu kính cha mẹ , đồng thời cũng có trách nhiệm chiếu cố vợ con . Liên lão gia tử cùng Chu thị còn có ba con trai cùng hai đứa con gái khác , thế nhưng mà Trương thị chỉ có mỗi mình Liên Thủ Tín là chồng , mấy đứa trẻ Liên Mạn Nhi chỉ có một người cha là Liên Thủ Tín .
Liên Thủ Tín ngồi yên không nhúc nhích , hắn đem lời nói của Trương thị cùng Liên Mạn Nhi nghe vào trong lỗ tai ( ý chỉ tiếp thu lời nói í ) .
“Các ngươi đừng suy nghĩ nhiều , ta cũng không phải là kẻ ngu.” Liên Thủ Tín nói , “ Ta chính là lo lắng , muốn về sớm một chút nhìn xem . Cũng không biết đại ca muốn như thế nào , hơn 800 lượng bạc, để cho phụ thân gom góp xuất ra đủ thế nào a !”
“Đại bá dù sao cũng có biện pháp a . Khi đó năm trăm lượng bạc kia , đại bá làm sao thu vào tay .” Liên Mạn Nhi cười lạnh . Bởi vì là quan hệ anh em ruột à , Liên Thủ Tín mau quên như vậy !
Có một số việc có thể quên, có một ít lại tuyệt đối không thể dùng. Cái này cùng tha thứ không quan hệ, bởi vì. Nếu như có chút sự tình ngươi một khi đã quên, sẽ lại lần bị thương này. Nói thí dụ như, ngươi bị| Sói cắn một lần, may mắn đào thoát. Tựu phải nhớ kỹ, Sói là ăn thịt người đấy. Nếu như ngươi đã quên. Lần sau gặp phải Sói , sơ tại đề phòng, như vậy rất có thể lần nữa bị cắn. Còn lần này ngươi có thể may mắn đào thoát sao ?.
“Mạn Nhi, con là hiểu lầm…” Liên Thủ Tín chợt ngẩng đầu .
“Ta gì cũng không nói.” Liên Mạn Nhi lạnh lùng nói ra.
Trương thị một tay đem Liên Mạn Nhi kéo vào trong ngực , Ngũ Lang cùng tiểu Thất cũng tới vây quanh.
“Thời điểm sau khi Hoa Nhi nói muốn mượn tiền nói như thế nào ? Đại bá cùng đại thẩm không phải là ở huyện thành cư trú trong tòa nhà tốt sao . Còn có quản gia người hầu nữa . Sao lại gom góp được bốn trăm lượng bạc đem trở về ? Bọn họ đây là thấy không yên lòng .” Trương thị nói chuyện ngữ khí rất nặng . “ Cha đứa nhỏ , chúng ta lần này cũng không thể ngu ngốc tái phạm.”
“Hắn, hắn không thể a, … Ta đều đã phân ra ở riêng , đây không phải là hắn ép phụ thân và mẫuu thân sao ?” Liên Thủ Tín lầm bà lầm bầm .
“Cha đứa nhỏ, ngươi cũng đừng suy nghĩ . Tâm tư của bọn họ nhà chúng ta là hộ nông dân đoán không ra được. Chúng ta trước tiên đem lời nói khi trước , ngươi trở lại cùng cha ngươi , nương ngươi , đại ca của ngươi . Đại tẩu của ngươi một lòng gì đó , ngươi hãy cùng đi theo bọn họ qua đó.”
“A?” Liên Thủ Tín có chút ngẩn người.
“Ngươi quang thân đi ra ngoài ( ý chỉ LTT tách ra ở riêng khi không có gì trong người) , sau lại mua lại. Tiền bán rượu nho , còn có cái cửa hàng này . Đều là chủ ý của Mạn Nhi nhà chúng ta , mấy mẹ con ta bỏ ra chút sức lực , không có phần của ngươi.” Trương thị nghĩ nghĩ , lại bổ sung một câu .
Liên Mạn Nhi nhìn Liên Thủ Tín một cái, trong lòng tự nhủ , quang thân đi ra ngoài là được rồi , vậy là quá tiện nghi có phải hay không . Liên Thủ Tín lần này còn làm chuyện ngu ngốc , sẽ làm cho Liên Thủ Tín đi ăn nhờ Liên lão gia tử cùng Chu thị , còn phải làm cho Liên Thủ Tín đưa cho Trương thị cùng mấy tỷ đệ các nàng phí nuôi dưỡng a.
“Thế nào lại nói đến đây rồi.” Liên Thủ Tín lúng túng , “ Không đến nỗi đó nha .”
“Không đến mức tốt hơn . Đến lúc đó ta cho ngươi nhận lỗi .” Trương thị nói , “ Không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất . Chuyện đã xảy ra trong quá khứ , chúng ta bị dọa sợ còn không được .”
“Vâng ,chúng con bị dọa sợ.” Liên Mạn Nhi nói. Cho nên gặp phải sự tình mới muốn dự phòng trước .
Người một nhà đã đính công thủ đồng minh ( ý chỉ cả nhà cùng thống nhất hành động trong chuyện này) xong ,lúc này mới ra thu dọn .
“ Thế nào mà lại như vậy…, Tam thẩm ?” Trương thị trông thấy sắc mặt của Triệu thị trắng bệch , lại càng hoảng sợ , vội hỏi.
“Tứ thẩm , Tứ thúc .” Triệu thị vừa mới mở miệng, ánh mắt đã ẩm ướt , “Ta van cầu các ngươi , ta cùng cha Diệp Nhi cũng không có gì , nhưng là đứa trẻ Diệp Nhi kia , nếu, nếu là có chuyện gì , cầu các ngươi , cầu các ngươi nhất định giúp chúng ta một chút, giúp đỡ Diệp Nhi…”
Bởi vì do quá lo lắng , nói xong lời cuối cùng , đầu lưỡi của Triệu Thị đều có chút xoắn lại
Triệu thị không phải là một người lắm mồm lắm miệng , mà còn cùng với Trương thị cư xử rất tốt . Một nhà Liên Mạn Nhi ở trong phòng nói chuyện , cũng không có đặc biệt tránh nàng . Xem ra là Triệu thị nghe được nội dung các nàng nói chuyện, liên tưởng đến trên người Liên Diệp Nhi . Triệu thị đâu có trông thấy qua cái mánh khóe quỷ quái gì đó, chỉ có thể từ Liên Thủ Nhân cùng Cổ thị muốn bán Liên Mạn Nhi lấy tiền, nghĩ tới đây lần này không đủ tiền ,sợ là bọn họ nghĩ cách muốn bán Liên Diệp Nhi .
“Tam thẩm , thẩm đừng có lo lắng . Ai muốn khi dễ Diệp Nhi , chúng ta khẳng định không thể nhìn được .” Trương thị không chút do dự đáp ứng nói.
“Tứ thẩm , ta đã biết, ngươi là người tốt .” Triệu thị cảm động khóc lóc.
“Tam thẩm ,có chúng cháu ở đây , không thể để cho Diệp Nhi chịu thiệt .” Liên Mạn Nhi nói , “ Bất quá, tam thẩm cũng phải giữ lấy chính chủ ý của mình , đem sống lưng đứng thẳng lên .”
“Muốn làm thế nào , Mạn Nhi cháunói đi , chúng ta tất cả đều nghe theo cháu.” Triệu thị vội hỏi .
“Việc này đơn giản .” Liên Mạn Nhi cười nói , “ Đến lúc đó nếu nghe được ai nói gì không có đạo lý, nói khi dễ người , xúc phạm thẩm cùng Diệp Nhi , bất kể nàng là ai ,thẩm liền đứng ra phản đối .”
“Phản đối?”
“vâng, thẩm liền nói thẩm không đồng ý, không đáp ứng.” Liên Mạn Nhi nói, “Vì tốt cho Diệp Nhi , chúng cháu khẳng định giúp thẩm.”
“Được.” Triệu thị trịnh trọng gật đầu.
“Vậy bây giờ chúng ta trở về thôi.” Liên Mạn Nhi nói .
Đánh cho Liên Thủ Tín một châm dự phòng , thuyết phục Triệu thị , để cho Tam phòng nhân hòa bọn họ một lòng . Bất kể Liên Thủ Nhân bọn hắn muốn đùa bỡn tâm cơ gì , bọn họ đều có thể binh tới tướng đỡ, nước tới đất chặn .
Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ
Đánh giá:
Truyện Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ
Story
Chương 184: Cộng thủ đồng minh
9.7/10 từ 30 lượt.