Trọng Sinh Thành Nhân Vật Game Tại Dị Giới

Chương 74: Đường Đến Liones

101@-
Một thế giới màu vàng cam của cát.

Đó là những từ ngữ miêu tả đúng nhất về Tháp Qua Nhĩ sa mạc khi ta di chuyển ở bên trong, tất nhiên là bằng đường bộ chứ không phải bay vèo vèo như những tên Hoàng Cấp trở lên hay làm.

Từng cơn gió khô càn thổi qua cuốn theo hàng trăm triệu hạt cát vàng cam bay lên trời, khắp bầu không gian bốn phương tám hướng đều chỉ là một màu sắc đơn điệu

Mọc chơi vơi trên cái sa mạc khô cằn này là những cây xương rồng xanh tốt, cao hơn mười mét và có từng hàng gai nhọn dài ít nhất là 10cm vươn ra

Một con thằng lằn sa mạc thò đầu lên khỏi một đụn cát ngó láo liên xung quanh, sau đó ba chân bốn cẳng chạy băng băng trên làn cát nóng hơn 70 độ.

Chỉ có điều, nó chưa đi được bao xa thì đã bị một cú táp trời giáng từ bên dưới mặt cát nuốt chửng, một cái miệng rộng với hàm răng tua tủa chồi lên kèm theo sau là một thân hình dài ngoằn ngoèo màu nâu sậm, nhìn như một con giun phiên bản Hollywood cao năm sáu mét.

Đây là loài Sa Long, một ma thú cấp năm chỉ sinh sống bên trong Tháp Qua Nhĩ sa mạc, chúng có khả năng ẩn nấp sự tồn tại rất hoàn hảo, thường tập kích các sinh vật đi ngang qua từ dưới mặt đất và...ực, nuốt vào bụng!!!

Bởi vì sự có mặt của loài này nên rất hiếm có khách bộ hành đi lại ở đây, cũng chỉ có mỗi Xà nhân tộc không biết vì nguyên nhân gì mà không bị chúng tấn công nên mới an toàn sinh sống tại đây.

Việc này gây nên sự gián đoạn rất lớn đến giao thương của hai đế quốc là Gia Mã và Liones, dĩ nhiên họ cũng tổ chức thanh trừng nhiều lần nhưng đều không công mà về, bởi số lượng Sa Long tại đây vậy mà lên đến con số hơn....hai vạn, bên trong đó Thất cấp, Bát cấp cũng không ít chút nào.

Lúc này, con Sa Long vừa nhai ngấu nghiến lấy con thằn lằn cát trong miệng vừa dùng hai khe mắt hẹp màu đỏ của mình quan sát lấy một cỗ xe ngựa đang chạy băng băng phía xa, trong cảm ứng của nó thì mấy con ngựa kéo xe chắc chắn rất ngon, hơn nữa với nó còn không có uy hiếp.


Trí thông minh ít ỏi của con Sa Long không cho phép nó nghĩ thêm được gì, nuốt vội con mồi trong miệng rồi quẫy thân một cái lập tức chui lại vào trong cát.

Từng cơn gió thổi qua nhanh chóng lấp đi dấu tích như chưa có chuyện gì từng xảy ra tại nơi này.

" Papa~~ chúng ta đi đâu vậy??"

Chiếc xe ngựa này không phải ai khác chính là của Lâm Minh, là thứ mà hắn tùy tiện tạo ra rồi sử dụng để đến Ô Thản Thành khi mới tới thế giới này, kéo xe chính là bốn con Độc Giác Lân Mã tứ cấp.

Chiếc xe chạy băng băng giữa sa mạc trống trải, để lại một hàng dài khói bụi phía sau.

Và mặc dù không ai cầm cương nhưng đó hoàn toàn không phải vấn đề, bốn con Lân Mã đã được hắn khai mở linh trí, chỉ cần chỉ ra một phương hướng thì chúng sẽ tự động chạy đi không ngừng cho đến nơi.

Bên trong xe, Thanh Lân ngồi trên đùi hắn mà hưng phấn đưa mặt vào sát cửa sổ để quan sát mọi thứ, mặc dù lớn lên ở một thị trấn biên giới sa mạc nhưng cô bé từ nhỏ đã phải lăn lộn cầu sinh, làm gì có thời gian để mà quan sát thứ gì, nên giờ đây xem mọi thứ đều thật là thú vị.

Đang cùng Tiểu Y hôn môi nhiệt tình Lâm Minh nghe vậy thì ngừng lại, cười nhu hoà mà sờ lên đầu nhỏ của Thanh Lân, xoa nhẹ mái tóc xanh mượt của cô bé, đây cũng là nguyên nhân mà vì sao hắn lại không dùng ma pháp không gian để truyền tống đến nơi.

" Thanh Lân thích thì papa sau này sẽ dẫn con đi thiệt nhiều nơi, thấy thiệt nhiều thứ chưa từng thấy!!"

" Thật sự sao??"


Thải Lân quay lại, khuôn mặt hồng hồng vui vẻ, ánh mắt long lanh mà nhìn chằm chằm Lâm Minh.

" Thật, papa đã bao giờ gạt con chưa??"

" Ưm~~~~ "

Thanh Lân nghiêng đầu nhỏ như đang suy nghĩ xem hắn có gạt mình lần nào hay không, điệu bộ đáng yêu đó khiến Lâm Minh bật cười rồi hôn nhẹ lên má cô bé một cái.

" Á, papa xấu, lén hôn con. Con cũng phải hôn lại~~~~ chu~~~~~~ "

Thanh Lân đầu tiên là la oai oái lên một tiếng, sau đó chồm người lên quàng tay qua cổ Lâm Minh mà dâng lên môi nhỏ hôn lên môi hắn.

Thuần thục đưa chiếc lưỡi hồng sang mà liếm loạn khắp nơi, Lâm Minh đầu tiên là trợn mắt một cái rồi cũng phối hợp, động tác hết sức nhẹ nhàng nâng niu.

Hành động quen thuộc đó của hai người hiển nhiên không phải là lần đầu, mà công thần lớn nhất ở đây không phải ai khác chính là Tiểu Y bên cạnh cùng Diệp Vấn.

Lâm Minh thật sự cảm thấy bản thân gửi Thanh Lân cho hai người này quả nhiên là một sai lầm, chỉ mất có mười ngày trời mà cô con gái thanh thuần tinh khiết của hắn đã thành một tay lão làng trên giường, chỉ còn đợi cơ thể trưởng thành nữa là đã thịt được.

Không như Thiên Ma chưa bao giờ động ý đồ với Đồng Xà Nữ Đế, tôn chỉ của Lâm Minh chính là: " con gì nuôi mà không thịt, con gái nuôi càng phải thịt ".


Huống hồ gì, nói cho cùng thì Thanh Lân cũng là một đại đạo hạt giống, việc khiến cô bé sa đoạ rồi si mê hắn chỉ là sớm hay muộn cũng phải làm.

Cứ từ từ từng chút một tạo tình cảm thế này đã là sự yêu thương lớn nhất mà Lâm Minh có thể dành cho Thanh Lân, chỉ cần ba năm nữa khi cô đủ mười lăm tuổi thì hắn cũng sẽ hoá thân cầm thú ra tay chiếm đoạt.

Dù gì thì, một đời một kiếp này số phận đã định sẵn hắn phải làm kẻ xấu rồi. Huống hồ gì từ sâu trong nội tâm hắn cũng chưa bao giờ nghĩ mình là người tốt.

Thiện nhân sống không thọ, ác nhân hoạ ngàn năm.

" Mưm~~~~ Thanh Lân cảm thấy thật thoải mái, ở bên trong đây thật mát mẻ, không giống với thị trấn lúc trước chút nào!!"

Môi rời môi, Thanh Lân lại quay về trạng thái ngây thơ hồn nhiên lúc trước, dùng giọng điệu nữ hài ngọt như đường của mình mà reo lên, sau đó lại tiếp tục úp mặt vào cửa sổ mà nhìn ngắm cảnh vật trôi qua vù vù.

Lâm Minh cười, âm thầm cho mình một cái like vì đã tạo ra một thứ như máy điều hoà chạy bằng ma lực rồi gắn trong xe.

Mặc dù cái nóng 80-100 độ này đối với hắn hay Tiểu Y thì đều không thành vấn đề nhưng hiển nhiên với Thanh Lân thì sẽ rất khó chịu, cho dù cô bé đã là một tam tinh Pháp Giả nhưng thể chất vẫn còn yếu kém vô cùng.

" Ya~~~~ papa...papa nhìn kìa~~~~ Oa, đó là gì vậy??"

Đưa ánh mắt theo hướng Thanh Lân đang nhìn, Lâm Minh thấy lúc nhúc mấy chục con Sa Long đang đội cát tiến về phía mình, và trong cảm ứng của hắn thì bên dưới xe ngựa cũng có hơn chục con nữa.


Nhíu nhẹ chân mày, Lâm Minh không muốn để Thanh Lân nhìn thấy cảnh máu tanh tiếp theo nên quyết định giải quyết nhanh gọn sạch sẽ.

Bàn chấn ấn nhẹ xuống dưới sàn xe, ma lực truyền vào bên trong tạo nên một ma trận lan rộng khắp nơi.

Sau đó từ bên ngoài thành xe bỗng nhiên tạo ra hơn mười ma trận nhỏ hơn, chúng càng ngày càng phát sáng sau đó bắn ra một luồng ma năng cực mạnh về phía lũ Sa long đang tiến đến

Và.....Oành!!

Hàng chục tiếng nổ lớn vang lên cùng lúc, tạo thành những cột nấm màu đỏ vàng giao nhau tuyệt đẹp, khiến Thanh Lân mắt sáng lên mà reo hò thích thú

" Oa~~~~ đẹp quá!!! Papa~~~ tuyệt vời!!"

Lâm Minh cười xoa đầu Thanh Lân, lũ Sa Long bên dưới xe cũng đã bị hắn cho một hắc ma pháp Phân Giải thành những bãi cặn chôn vùi trong cát luôn rồi, hơn nữa để đề phòng lũ Sa long khác quấy rối hắn quyết định duy trì ma pháp bao phủ toàn bộ phạm vi năm trăm mét quanh xe.

Một con đường này, số lượng Sa Long bỏ mạng lại vì hắn lên đến con số gần vạn, khiến cho con đường thông thương tại đây suốt năm năm sau đều trở nên an toàn hơn rất nhiều.

Đôi lúc, một vài kẻ may mắn còn tìm được những viên ma hạch cấp 5-7 bên trong những đụn cát, một phút phát tài mà không biết vì sao!!

Hiển nhiên, đó là việc mai này, Lâm Minh không biết và cũng không có hứng biết!!

Với hắn, đó chỉ là tiện tay, một chuyện nhỏ nhặt mà sẽ quên ngay lập tức...không hơn, không kém!!
Trọng Sinh Thành Nhân Vật Game Tại Dị Giới
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Trọng Sinh Thành Nhân Vật Game Tại Dị Giới Truyện Trọng Sinh Thành Nhân Vật Game Tại Dị Giới Story Chương 74: Đường Đến Liones
10.0/10 từ 26 lượt.
loading...